Chương 1645
Con mẹ nó, là Bạch Giao Thần! Tiểu tử này ăn gian!
- Ta đoán chừng những người có thể lặn xuống rất sâu kia cũng phải dựa vào các loại hồn kỹ! Tiểu tử này, cũng quá tâm cơ rồi! Ta xem phía sau hắn làm sao lặn xuống!
Độ sâu 3000 thước đến 4000 thước, trên đài cao hai bên đã bắt đầu có trên trăm tên đệ tử Ngự Thiên Cung chạm đất. Các đệ tử đang chuẩn bị luyện đan và luyện khí, nhìn thân ảnh to lớn, hệt như thần thú lăng thiên, ngạo nghễ bơi qua ở trên đầu, làm bọn hắn cũng không khỏi rung rẩy.
Từ bên trên truyền đến uy áp mênh mông căn bản không phải ở một tầng thứ với bọn họ. Khí tức kia mang theo uy vũ bá đạo của hoàng giả. Uy nghiêm giống như của đế vương khiến cho tất cả đệ tử Ngự Thiên Cung đang ở độ sâu 3000 thước và 4000 thước tâm sinh ý thần phục.
- Không được! Ta cảm giác linh hồn của mình có chút khó chịu!
Đệ tử luyện đan của Ngự Thiên Cung không ngừng nói.
- Đúng vậy, tiểu tử này thật mạnh!
Đệ tử luyện khí của Ngự Thiên Cung thì chỉ có thể giận dữ không dứt, nhìn Tô Dật bơi xa. Trong Đoạn Kiếm Hải lớn như vậy, có thể nhìn thấy bên trong vẽ ra một đường rãnh thật sâu như thuyền, chung quanh đen như mực, tràn đầy uy áp linh hồn.
Tô Dật đứng trên đầu Bạch Giao Thần, ánh mắt sâu thẳm, nhìn độ sâu không ngừng trầm xuống, thầm nghĩ:
- Tiểu Bạch, cố chống đỡ một lát, sắp tới vị trí của 4000 thước và 5000 thước rồi!
Trong lòng Tô Dật cũng hiểu rõ, có thể xuống 5000 thước đã là cực hạn của Bạch Giao Thần, xuống chút nữa, rất có thể Bạch Giao Thần sẽ hồn phi phách tán.
- Grừ ừ ừ....
Hai bên không ngừng có lốc xoáy kinh khủng, dường như muốn ăn sống nuốt tươi tất cả mọi người. Mà đột nhiên trong xoáy nước, có hai tàn ảnh yêu thú giương nanh múa vuốt vọt tới.
Trên không trung đã hiện lên mấy ảo ảnh, trong nháy mắt toàn bộ không gian có lực lượng bài xích phô thiên cái địa cuốn tới. Uy áp linh hồn to lớn giống như núi sông sụp đổ, toàn bộ đặt ở trên người Tô Dật.
- Ầm!
Chỉ nghe xương cốt quanh người Tô Dật nổ vang, chỗ khớp nối hơi động. Toàn bộ long văn màu vàng bắt đầu xuất hiện cùng một lúc, bao phủ ở trên người Tô Dật giống như thần mang, uy thế ngập trời.
- Là Hải Yêu sao?
Trong lòng Tô Dật có chút khó hiểu.
Nơi này chỉ là địa phương hơn 3000 thước không tới 4000 thước, tại sao có thể có Hải Yêu tồn tại chứ?
- Grừ...ừ...ừ Grừ...ừ...ừ!
Ánh mắt của Tô Dật nhướng lên, theo bản năng, trong lòng rống giận. Hai đạo hỏa diễm từ lòng bàn tay bắn ra, va chạm với tàn hồn hung thú ở trong bóng tối.
- Ầm!
Hai thân ảnh lạnh thấu xương, hệt như hàn mang xẹt qua, Tô Dật tập trung nhìn vào, thì ra là hai tàn hồn của Huyết Xỉ Cuồng Sa Thú, vô cùng băng lãnh, hàn quang trong vắt.
Bị hỏa long của Tô Dật đánh trúng, thân hình vội lui, ánh mắt nhìn chằm chằm Tô Dật, há miệng gầm thét, tùy thời muốn ăn sống nuốt tươi hắn!
Đồng thời trong lúc đó, Tô Dật có thể cảm nhận được không gian nhoáng lên một cái, mười mấy thân ảnh đồng thời xuất hiện. Năng lượng giữa thiên địa bắt đầu ngưng tụ, sát ý rét lạnh. Hơn mười ánh mắt giống như lưỡi dao sắc bén gắt gao nhìn chằm chằm Tô Dật.
- Ta tưởng là ai? Lại gặp mặt!
Tô Dật cười lạnh.
Thì ra đối phương cũng không phải ai khác, chính là mấy đệ tử Ngự Thiên Cung vừa rồi tức giận.
Trước đó bọn hắn đã đến gần vị trí 4000 thước, không ngờ quay trở lại gặp mình, còn mang tới hai đội ngũ khác.
- Chạy trở về tìm cái chết? Chán sống sao!
Tô Dật hỏi!
Trong mắt hắn, lực lượng linh hồn tăng lên đến cực hạn, phô thiên cái địa phong tỏa mấy người kia.
- Chớ ngông cuồng! Tô Dật! Ngày hôm nay ngươi dừng bước ở nơi này đi!
Trong nháy mắt hơn mười đệ tử Ngự Thiên Cung bị Tô Dật gây xích mích kia nổi lên chiến ý, nước biển cuồn cuộn. Uy áp nước biển mãnh liệt cộng thêm uy áp linh hồn của mọi người, phát ra lực đạo cực kì khủng khiếp, lốc xoáy chuyển động phát ra tiếng ô ô… toàn bộ không gian nhất thời chấn động lên.
- Ầm!
Hơn mười đệ tử Ngự Thiên Cung đồng thời xuất thủ, hai tay vung lên, thủ ấn biến hóa, lực lượng tràn ngập khắp nơi.
Liên tục vài tiếng gầm thét, công kích như đạn pháo không ngừng nổ tung. Toàn bộ đáy biển, trong nháy mắt giống như sóng lớn xốc qua, làm tâm thần của mọi người kịch đãng.
- Thịch thịch thịch!
Hơn mười đệ tử Ngự Thiên Cung đua nhau lùi về phía sau mười mấy bước. Còn bên phía Tô Dật, mặc dù bắt được hai cánh của Bạch Giao Thần, nhưng chân vẫn hơi lui về sau hai bước, trong lòng không khỏi có chút ngưng trọng.
Hơn mười người trước mắt, tu vi ở trình độ tam phẩm sơ cấp hoặc tam phẩm trung cấp. Chỉ có một vị đến tam phẩm cao cấp, không tính là mạnh bao nhiêu, phẩm chất linh hồn tối đa là đến trình độ nửa bước Thiên phẩm, hoàn toàn là một đám ô hợp.
Nhìn hơn mười đệ tử Ngự Thiên Cung liên hiệp công kích, ánh mắt của Tô Dật trở nên ác liệt, mang theo sát ý, trong lòng thầm phân tích. Sở dĩ vừa rồi có thể sinh ra uy áp linh hồn to lớn như vậy, là tập kết tất cả lực lượng linh hồn của mọi người, đây tuyệt đối là một cổ năng lượng khủng khiếp.
Hàng năm đắm chìm trong tu luyện linh hồn, khiến cho lực lượng linh hồn của bọn họ vô cùng ngưng luyện, so sánh với mình, hoàn toàn là dựa vào thiên phú, thậm chí ngay cả hồn kỹ cũng không có. Đây mới là nguyên nhân chính khiến Tô Dật muốn Đoan Mộc Tiểu Mạn chỉ đạo mình.
Tới Ngự Thiên Cung đề cao lực lượng linh hồn, rèn luyện linh hồn, tham gia Thiên Phong bài vị chiến, là nguyên nhân trọng yếu nhất trừ thăm người Tô gia của hắn.
- Tô Dật! Hừ hừ! Vừa rồi ở trên không phải nói rất hay sao?
Đệ tử Ngự Thiên Cung nhìn Tô Dật, trong lòng phẫn hận không thôi, khóe miệng cười gằn.
- Đừng tưởng rằng có Cổ Nhạc và cung chủ che chở ngươi, ngươi liền có thể muốn làm gì thì làm, nơi này là đáy của Đoạn Kiếm Hải, giết ngươi cũng không người nào biết!
- Đúng! Chúng ta không đến được bảy ngàn thước, nhưng ngươi cũng không nhất định bơi tới được! Không, ngươi khẳng định bơi không được!
- Ha ha ha ha!
Hơn mười đệ tử Ngự Thiên Cung ánh mắt lạnh lẽo, chính bọn họ cũng biết, hôm nay Ngự Thiên Hồn so tài khác với giới trước, chỉ cần tốt nhất, không được chia đều!
Bởi vậy, những đệ tử Ngự Thiên Cung này đã sớm từ bỏ hy vọng.
Ngày thường sinh hoạt trong cung, đối với đệ tử thân truyền của Ngự Thiên Xuyên, cho tới bây giờ đều là mắt cao hơn đầu, vốn cho rằng phần lớn đệ tử thân truyền bị loại trừ, mình có thể có cơ hội.
Nhưng bởi vì quy tắc thay đổi, tất cả bọn họ bỏ ra biến thành ảo ảnh. Trận so tài Ngự Thiên Hồn này cuối cùng vẫn là cuộc đọ sức của Quân Hạo Thiên và Tô Dật, không có quan hệ gì tới bọn họ!