← Quay lại trang sách

Chương 1647

Cổ Nhạc sờ cằm, sau đó đưa mắt nhìn về phía quang mạc, trong ánh mắt hiện đầy ngưng trọng.

- Cung chủ không có ở đây, tất cả mọi người mật thiết giám thị từng tấc một trên quang mạc, bảo đảm Ngự Thiên Hồn so tài tiến hành bình thường!

Cổ Nhạc ra lệnh.

Lập tức, hắn dẫn theo Hàn Vũ Long lui về phía sau, thấp giọng nói:

- Hàn Tông chủ yên tâm, Tô Dật không đến mức bị mấy tên tôm tép nhãi nhép kia thu thập! Yên lặng theo dõi kỳ biến đi!

Hàn Vũ Long tựa đầu một chút, hồi tưởng lại lời nói của mấy vị trưởng lão phổ thông vừa rồi, thanh âm tàn nhẫn:

- Cổ Nhạc trưởng lão, ta nghe lời ngươi, nếu như mấy tên phế vật kia nói thêm mấy câu nữa, vừa khéo Đoan Mộc cung chủ không có ở đây, Hàn Vũ Long ta lập tức đập chết bọn họ!

Ngay lúc này, Long Phá Sơn và Lạc Vô Nhai cùng với các trưởng lão chư hầu đi tới bên cạnh Cổ Nhạc, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng:

- Hàn Tông chủ trước xin bớt giận, đã xảy ra chuyện gì? Vì sao Đoan Mộc cung chủ đột nhiên đi rồi?

Cổ Nhạc lắc đầu, nghĩ tới Quân Hạo Thiên là đệ tử hiện tại lặn xuống sâu nhất, nói:

- Cung chủ đi tới chỗ hai vạn thước, xem dưới hai vạn thước có dị tượng xảy ra không?!

Trên quang mạc, Quân Hạo Thiên đã lặn xuống đến độ sâu tám ngàn thước, hơn nữa đang lấy tốc độ không tầm thường đi xuống, để lại tất cả quang điểm ở sau lưng.

- Hạo Thiên vẫn còn tiếp tục, trước mắt giữ vững thứ nhất. Đa số hạng mục của luyện đan và luyện khí đều tụ tập ở 3000 thước đến 4000 thước, này ở trong dự liệu. Mà đại đa số ngự hồn thì còn dừng lại ở độ sâu 5000 thước đến 6000 thước, này lại có chút kỳ quái.

Lạc Vô Nhai nhìn Cổ Nhạc, vuốt râu, có chút nghi ngờ nói.

- Thứ hạng không có vấn đề gì, thế nhưng tốc độ và độ sâu này đều có chút không đúng?

Long Phá Sơn đứng một bên, trong mắt lại lóe lên hào quang kỳ lạ.

- Vì sao không đúng?

Nghe nói lời ấy, Hàn Vũ Long cảm thấy kỳ quái, ánh mắt hơi có chút ngạc nhiên. Thân thể khôi ngô nhoáng một cái, dường như cũng cảm thấy đáy biển không tầm thường.

- Nói không rõ ràng, chẳng qua đệ tử của Ngự Thiên Cung trừ luyện hồn và luyện khí, lúc này không nên chỉ ở 5000, 6000 thước.

Sắc mặt của Long Phá Sơn co rúm.

- Hít hà!

Hàn Vũ Long cau mày, lại lần nữa bay đến trước quang mạc, dừng chân nhìn kỹ.

Dưới gió biển thổi phần phật, quang mạc như trang giấy lắc qua lắc lại trên bầu trời. Hàn Vũ Long nghiên cứu tình huống thi đấu một chút, quay đầu nói với mọi người.

- Đúng vậy! Quả thật như Long trưởng lão nói! Đại đa số Ngự Hồn Sư đều chỉ ở 5000 thước đến 6000 thước.

Mọi người đều biết, Ngự Hồn Sư có lực lượng linh hồn gấp mấy lần luyện đan và luyện khí, bởi vậy ở độ sâu của Đoạn Kiếm Hải có thể lặn xuống chắc cũng là gấp mấy lần người luyện đan và luyện khí mới đúng.

Đến bảy ngàn thước là phạm vi của luyện đan và luyện khí, mà đại đa số người đều tụ tập ở địa phương 3000 thước đến 5000 thước, không có gì dị thường.

Chỉ có điều xuống chút nữa, quy tắc so tài là đến 7000 thước mới là phạm vi thi đấu của ngự hồn loạn đấu, cái này có chút quái dị.

- Đệ tử Ngự Thiên Cung chúng ta, đi xuống rất nhiều là đệ tử thân truyền, chẳng lẽ đều chỉ có thể bơi đến địa phương 5000 thước hoặc 6000 thước thôi sao? Ngay cả 7000 thước cũng không đến được?

Cổ Nhạc có chút không hiểu.

Mang theo nghi vấn này, tất cả chư hầu trưởng lão và giáo chức trưởng lão cũng bắt đầu vận chuyển lực lượng linh hồn, bắt tay làm chuẩn bị.

- Xem ra cung chủ nói không sai, trong này có bất thường! Mọi người chuẩn bị sẵn sàng đi! Chờ đợi hiệu lệnh của cung chủ.

Cổ Nhạc ra lệnh.

- Rõ!

Sắc mặt của tất cả trưởng lão đều nghiêm túc, trong không khí đã nghe thấy được từng tia tín hiệu không tốt.

Đoạn Kiếm Hải, chỗ 3000 thước đến 4000 thước.

- Rầm rầm rầm!

Nước biển không ngừng dâng trào. Âm thanh đáy nước liên miên khiến cho đệ tử Ngự Thiên Cung kinh hãi không dứt.

Mười mấy người đang vây công một con Giao Long trắng, Tô Dật thì uy phong lẫm lẫm. Uy áp linh hồn phô thiên cái địa cuốn tới, giống như vượt qua thiên địa mà đến, khí thế mênh mông cuồn cuộn khiến cho đá san hô rạn nứt vỡ nát. Loại lực lượng rung động này, căn bản không thể nào diễn tả bằng ngôn từ.

- Tô Dật thật mạnh, cũng không thấy hắn dùng hồn kỹ gì, lại còn chiếm thượng phong!

Đệ tử Ngự Thiên Cung thấp giọng nỉ non, thỉnh thoảng nhìn lên trên.

- Đừng xem, nhanh luyện đan! Tô Dật là người ra sao, ngươi là ai? Không nên xen vào việc của người khác!

Một vị đệ tử Ngự Thiên Cung trách cứ đồng môn.

- Ngao ô!

Chỉ thấy Bạch Giao Thần không ngừng phun ra âm ba công kích, từng cổ năng lượng cuồng bạo giống như thực chất nhộn nhạo.

Lập tức, dưới Đoạn Kiếm Hải sinh ra lực lượng hủy diệt to lớn, khiến cho hơn mười đệ tử Ngự Thiên Cung kia sợ hãi, thân hình lảo đảo!

- Không được!

Mười mấy người ngẩng đầu, chính nhìn thấy thân thể Bạch Giao Thần lăng không lao đi, hệt như đạn pháo bắn về phía đám đệ tử Ngự Thiên Cung.

Bỗng dưng, uy áp linh hồn quanh người bọn hắn giống như trang giấy vỡ vụn, cái đuôi của Bạch Giao Thần quất ngang, trực tiếp chấn vỡ hết thảy hải thạch ở xung quanh.

Tiếng nổ cực lớn, cát đá tràn ngập.

Giống như núi sông lật úp, hơn mười đệ tử Ngự Thiên Cung bị khí tức kinh khủng kia phong tỏa, không cách nào nhúc nhích.

- Tô Dật, ngươi không nên đắc ý, chúng ta chỉ là nhóm đầu tiên!

- Phía sau còn có một đám người, đều đang đợi bắt ngươi! Muốn tới Ngự Thiên Cung ta giương oai, không có cửa đâu!

- YAA.A.A..! Chân của ta! Tiện long cút ra cho ta!

- Tô Dật, tên tặc nhân nhà ngươi, không chết tử tế được! Lại dùng thủ sơn đại thần của Ngự Thiên Cung tới đối phó chúng ta!

Bọn họ còn chưa dứt lời, trong tay Tô Dật đã hình thành vài đạo hỏa long, trực tiếp kích lên người của đệ tử Ngự Thiên Cung, tiếng rên la không ngừng.

Người luyện đan luyện khí đang chuyên tâm làm việc, lúc này không khỏi kinh hãi, đua nhau cúi đầu xuống, không dám có bất kỳ ngôn ngữ.

- Ầm ầm!

Hỗn Nguyên Chí Tôn Công vận chuyển, Ngự Thiên Quyết càn quét toàn bộ tầng này. Toàn bộ người của tầng này nhìn thấy tình cảnh Tô Dật miểu sát mọi người, đều hít một hơi khí lạnh.

Quanh người Tô Dật lại nhấc lên lực lượng kinh khủng, thân thể như ánh sáng bổ nhào ra, trong nháy mắt phá vỡ hư không đến bên cạnh hơn mười đệ tử Ngự Thiên Cung.

Trong lúc nhất thời, Huyết Xỉ Cuồng Sa do hơn mười đệ tử Ngự Thiên Cung ngưng tụ hóa thành điểm sáng tiêu tán. Tô Dật đứng xa xa, ánh mắt nheo lại, sắc mặt có chút ngưng trọng.