Chương 1653
Vừa dứt lời, đệ tử Ngự Thiên Cung hai bên chú ý nhìn Tô Dật, chậm rãi bay thẳng về phía vùng đất cao hơn.
- Tô Dật, ngươi muốn làm gì?
Đệ tử Ngự Thiên Cung không ngừng co rúm lại, thậm chí đan dược luyện chế đang cầm trong tay bị lật úp, hai chân mềm nhũn, tê liệt ngã xuống trên mặt đất.
- Ngươi nói xem ta muốn làm gì? Mới vừa rồi chỉ là đùa giỡn một chút được không?
Khóe miệng Tô Dật mỉm cười.
Những đệ tử của Ngự Thiên Cung này, vừa rồi tính mạng của đám người Thiên Trường như ngàn cân treo sợi tóc, mặc người chém giết, không được quan tâm, dựa theo tính nết của Tô Dật tuyệt đối sẽ không buông tha người như thế!
- Được rồi, Tô Dật! Dù sao bọn họ cũng là đệ tử của Ngự Thiên Cung, ngươi cũng đã giết không ít đệ tử rồi.
Thiên Trường đi tới, biết nếu như không ngăn Tô Dật lại thì hôm nay nhất định hắn sẽ đại khai sát giới, máu nhuộm Đoạn Kiếm hải.
Những người ở nơi này đều là đệ tử ưu tú của Ngự Thiên Cung, toàn bộ đều chết trong tay Tô Dật, nếu thi đấu Ngự Thiên Hồn chết không nói, tất cả mọi người đều sẽ bị xui xẻo theo, lúc đó, cục diện khó mà thu xếp được.
Ánh mắt Tô Dật nhìn qua khiến đệ tử Ngự Thiên Cung sợ mất mật, hắn khinh thường mà nói:
- Với bản lĩnh như các ngươi cũng xứng làm đệ tử Ngự Thiên Cung sao? Mang hết tất cả đan dược tốt trên người các ngươi ra.
- A!
Sắc mặt đệ tử Ngự Thiên Cung đen lại, có chút do dự.
Không giết người, thu chút lợi tức cũng được, Tô Dật cũng không phải là người dễ dàng bỏ qua như vậy, lập tức khóe miệng hắn cong lên nụ cười xấu xa.
- Tất cả các ngươi đều phải hộ pháp cho mấy sư huynh Thiên Trường, nếu có người quấy rối, các ngươi còn dám ngồi yên không để mắt tới thì ta sẽ là người đầu tiên giết các ngươi!
- Ầm!
Sát ý của Tô Dật tỏa hết ra, một dải lụa màu xanh lam trên tay phải đánh ra, lập tức gắn kết cùng U Lam Hỏa Diễm đang bốc lên U Lam Hỏa, băng tinh tung hoành, cực kì khủng bố.
- Híz-khà zz Hí-zzz!
Khí thế của Tô Dật vô cùng khủng bố, lập tức khiến mọi người của Ngự Thiên Cung đều phải hít vào một ngụm khí lạnh, lập tức mỗi loại dược liệu, mỗi loại lò luyện đan đều được ân cần dâng lên, nhìn những đám chân chó này, trong lòng yếu ớt thở dài.
- Vừa rồi Bạch Giao Thần cũng nhắc tới Kình Thiên, Đoan Mộc Kình Thiên này xem ra đúng thật là một nhiệm vụ bất phàm, lại cả chuyện hai vị tiền bối dưới vách, đến lúc đó nhất định phải hỏi một chút về Đoan Mộc Tiểu Mạn mới được!
Đám Thiên Trường cùng Hàn Vũ Nhu, Lý Thi Nhiên, A Sơ tiếp nhận những vật Ngự Thiên Cung đưa tới, sau đó bắt đầu nhanh chóng ngưng kết thủ ấn, trong tay không ngừng biến ảo mấy loại ánh sáng thuộc tính hỏa, thổ, kim liên tiếp xoay tròn tỏa ra, không ngừng trôi nổi trên lò luyện đan.
- Rầm rầm rầm!
Bên kia Thiên Trường đã dựng hỏa lò cùng những vật dụng khác lên, tìm từ trong túi không gian nguyên liệu cần thiết để luyện chế vũ khí.
Bên cạnh, Lý Thi Nhiên lại hít sâu một hơi, lấy ra một cái lô đỉnh, ánh sáng màu tím trong nháy mắt chiếu sáng cả Đoạn Kiếm hải, dọa A Sơ giật mình, thốt lên.
- Tỷ! Đây không phải là Tử Diễm Dương Đỉnh!
- Bá bá bá.
Nghe được lời này của A Sơ, chỉ một thoáng ánh mắt mọi ánh mắt đều chú ý đến Lý Thi Nhiên, sau đó ánh mắt nhìn qua nơi khác, không dám nhìn nhiều.
Biểu hiện như vậy làm cho Tô Dật gật đầu thoả mãn, xem ra giáo huấn vừa rồi của hắn với đệ tử Ngự Thiên Cung rất có hiệu quả.
Có Tô Dật thị uy, ngược lại Lý Thi Nhiên cùng Thiên Trường có thể yên tâm luyện đan luyện khí, không ai quấy rối, như thế là tốt nhất, cũng là kết quả Tô Dật muốn thấy nhất.
- Ừm ừm! A Sơ, đây là Tô đại ca mới vừa cho ta!
- Ồ! Khó trách tỷ cùng Tô đại ca mới vừa ở nơi đó nói thầm nửa ngày.
A Sơ cười nói.
- Thi Nhiên, nhất định không phụ sự kỳ vọng của ta, Cửu Chuyển Long Lân Thảo liền nhờ các ngươi vậy!
Tô Dật đi tới, nhìn Lý Thi Nhiên nói.
Cửu Chuyển Long Lân Thảo có thể luyện thành Cửu Chuyển Luyện Thần Đan, khi từ bán bộ Nguyên Hoàng tiến vào Nguyên Tông có tác dụng phụ trợ cực kỳ quan trọng, còn có cơ hội có thể tiến hóa ra Huyền Linh Thần Mạch, đây là một loại đan dược thần kỳ, trong lòng Thi Nhiên không cần nói cũng tự hiểu.
- Yên tâm đi! Tô Dật! Huynh cho chúng ta đủ tài liệu, bất kể là luyện đan hay luyện dược đều là cấp cao, chúng ta nhất định phải dốc hết toàn lực!
Thiên Trường cộc lốc cười một tiếng, hiện tại hắn rất bội phục Tô Dật.
Không có Tô Dật, căn bản bọn họ không đến được nơi đây, cũng không thể có hy vọng đoạt được bốn vị trí đệ nhất.
- Được! Các ngươi tự lo đi! Ta phải đi xuống phía dưới.
Ánh mắt Tô Dật trầm xuống.
- Vậy ngươi nhất định phải cẩn thận! Ta sợ rằng ở phía dưới không tầm thường đâu!
- Được, các ngươi cũng bảo trọng nhé, Vũ Nhu cô nương, cô cũng phải bảo trọng!
Tô Dật nhìn xung quanh một vòng, lại liếc mắt nhìn Hàn Vũ Nhu một cái. Hàn Vũ Nhu lập tức cúi đầu thấp xuống.
Kỳ thực nàng rất muốn đi cùng Tô Dật, nhưng khi ngẩng đầu, Tô Dật sớm đã vận chuyển Huyễn Thiên Bạch Long Điển, tốc độ lên đến mức tận cùng, một bước liền phóng xuống vòng tầng dưới sâu mà đi.
Lập tức, Thiên Trường đã chuẩn bị ổn thỏa, ai cũng bận rộn bắt đầu luyện chế, đến đây, công tác chuẩn bị kết thúc, phía dưới đối với Tô Dật mới thật sự là cuộc thi đấu ngự thiên hồn.
- Trò vui chính thức bắt đầu rồi.
Nhìn thân ảnh Tô Dật đã đi xa, trong con ngươi Thiên Trường bắn ra tinh quang.
Mà câu nói sau cùng Hàn Vũ Nhu còn chưa kịp thốt ra, miệng vừa mới nhếch lên.
Tô Dật mang theo mị lực cùng kỳ tích bùng nổ từng thời khắc làm cho Hàn Vũ Nhu càng ngày càng không nhìn thấu được suy nghĩ của hắn, mà đối với hắn, niệm tưởng của nàng cũng càng ngày càng sâu.
Lý Thi Nhiên cùng A Sơ ở bên cạnh liếc mắt nhìn Hàn Vũ Nhu, cười vui vẻ, bắt đầu khua chiêng gõ trống tu luyện ầm ĩ, chỉ có đệ tử Ngự Thiên Cung bên cạnh vẫn còn đang thấp giọng thảo luận.
- Cái tên Tô Dật này cũng thật là biến thái! Ngay cả hai mươi người bao vây tấn công cũng không làm gì được hắn, tư thái còn ung dung như vậy.
- Thật là mong được nhìn trận quyết đấu của hắn cùng sư huynh Quân Hạo Thiên, nhất định là cực kỳ chấn động.
Hàn Vũ Nhu thu liễm nét mặt, ánh mắt sắc bén, Tô Dật đã muốn có Cửu Chuyển Luyện Thần Đan, Hàn Vũ Nhu quyết tâm vì Tô Dật mà làm được, hơn nữa không cho phép xảy ra sơ suất, quay đầu lạnh lùng nói:
- Nhìn cái gì vậy! Nên biết điều mà phụ tá chúng ta thật tốt nếu muốn giữ cái mạng của các ngươi.
Từ khi có được Bạch Giao thần lực, một nơi rộng lớn như Đoạn Kiếm hải, càng đi xuống phía dưới áp lực vừa dầy vừa nặng nhưng đối với Tô Dật mà nói cũng không còn khó chịu, hô hấp đều đặn, tựa như ở trên đất bằng, trong lòng Tô Dật vô cùng vui vẻ, dường như hắn đã nhặt được bảo bối quá tốt rồi.
- Tiểu tử, không cần thắc mắc, vốn Bạch Giao Thần là linh hồn thú dữ hệ thượng cổ hậu đại, nguyên nhân này khiến bên trong không gian uy áp linh hồn càng nặng, càng biểu hiện rõ ràng hơn.
Thân ảnh Tô Dật nhanh như điện, không ngừng phóng vào khoảng không, chỉ trong hơi thở lại lao ra cách xa trăm mét, hạ giọng nói:
- Ý của ngươi là gì?
- Ý của ta là, nơi có uy áp linh hồn không đủ mạnh, Bạch Giao thần lực cũng chưa chắc hữu dụng hơn so với Hoàng phẩm vũ kỹ bình thường.
Tô Dật vừa nghe liền gật đầu, dù có như thế nào, đây cũng chính là hồn kỹ đầu tiên hắn có được, ít nhất ở chỗ này cũng được trọng dụng.
- Đúng, vừa rồi Bạch Giao Thần như đã ăn mòn tâm hồn của đệ tử của Ngự Thiên Cung kia, công pháp chùm ánh sáng ngươi đưa tới dường như cũng có thể hấp thu linh hồn, để ngươi sở dụng, vì sao ngươi lại không cần?
Thiết Hồn Mạch hồi lâu không lộ diện, hỏi Tô Dật.