Chương 1661
Huyết hải yếu ớt, đáy Đoạn Kiếm hải cuồn cuộn khói hồng, khắp nơi tràn đầy tiêu sát, máu tanh và suy tàn.
Bên trong vòng xoáy không ngừng kích động ra bọt khí huyết sắc, dường như cự thú phụt lên nham tương hồng thủy, huyết hải càng thêm thâm trầm, giống như nổ tung phá hủy hết thảy.
Huyết Kiếm quả ầm ầm nổ tung, vô số tia máu tươi trong nháy mắt cắt toàn bộ không gian đáy biển.
- Xuy!
Tử Phong điên cuồng lắc lư đứng lên, thân thể đứng thẳng không ngừng nắm lấy sát khí Huyết Kiếm quả còn sót lại, Tô Dật cùng Quân Hạo Thiên có thể cảm giác được năng lượng linh hồn của Tử Phong đang không ngừng tiêu tán, tu vi linh hồn cũng không ngừng giảm bớt!
- Tứ phẩm cấp cao!
- Tứ phẩm cấp trung!
- Tứ phẩm sơ cấp!
Mà lúc này Tử Phong điên cuồng đến không gì sánh được, cả người được bao phủ bởi vô số đao phong Huyễn Thiên Cực Sát Nhận lâm ly không gì sánh được, cả người tắm trong máu, da thịt rách ra dưới huyết thủy gột rửa, màu đỏ càng thêm kinh khủng.
- Tu vi của ta! Tu vi của ta!
- A!!!
Tử Phong điên cuồng gầm rú, hai tay bên trong không gian không ngừng đẩy tiễn, từng luồng ánh sáng linh hồn theo lòng bàn tay gào thét mà ra.
Trong nháy mắt toàn bộ đáy biển long trời lở đất, đất rung núi chuyển, vô số tài nguyên cùng lắng đọng trong khoảnh khắc đều bị hủy thành bã vụn trong vũng máu.
- Tam phẩm cấp cao.
- Tam phẩm cấp trung.
Tu vi vẫn còn không ngừng giảm xuống, cuối cùng tu vi của Tử Phong dừng lại ở vị trí tam phẩm cấp trung.
Mà bởi vì sát khí của Huyết Kiếm quả tiêu tán, cả người Tử Phong như cái xác không hồn, giống như người không có căn phiêu đãng trong không gian, đã hoàn toàn bị sát khí Huyết Kiếm quả đầu độc, không ngừng ở xa gào thét.
- Ta muốn giết ngươi! Quân Hạo Thiên! Tứ phẩm cấp trung thì ghê gớm sao?
- Tô Dật, tên hỗn đản này, lăn ra đây cho ta!
Bên trong huyết vân, hai bóng người như tia chớp đằng không rời khỏi, trong nháy mắt huyết sát khí bao phủ cả khu vực, dưới đáy là vòng sáng mười lăm ngàn mét, chiếu ra ánh sáng rực rỡ.
- Quân Hạo Thiên, ngươi không cần như vậy.
Tô Dật nhíu mày nhìn Quân Hạo Thiên, hành vi vừa rồi quá mức nguy hiểm, nếu như muốn cho Tử Phong một kích sau cùng, hắn hoàn toàn có thể, không cần Quân Hạo Thiên tự mình động thủ.
Quay đầu nhìn Tử Phong trong huyết vụ, Quân Hạo Thiên thất vọng mang theo phiền muộn, rõ ràng thần trí hắn đã khôi phục bình thường, nặng nề nói:
- Ngự Thiên Cung mấy năm nay, được sư phó dẫn dắt, đã bỏ bê quá nhiều! Thị phi nhân quả, cả hai đều từ ta mà ra, nguyên nhân Huyết Kiếm quả bắt nguồn từ ta, đương nhiên phải do ta phá hủy.
Sau đó, nhìn tu vi Tử Phong giảm xuống quá nhiều so với lúc trước, hai tay Quân Hạo Thiên nắm chặt, gào thét mà nói:
- Huyết Kiếm quả này ta đã tiêu diệt, ta biết rõ thực lực của mình, cái gì tới quá nhanh chung quy vẫn là bọt nước, hăng quá hoá dở!
- Cái gì không phải của ngươi thì sẽ không thuộc về ngươi, đã là của ngươi thì không ai có thể đoạt được.
Ánh mắt Tô Dật nhìn Quân Hạo Thiên thất hồn lạc phách, trong lòng thở dài.
Một người đứng đầu Ngự Thiên Cung, một đệ tử hàng đầu Củng Khuyết hồ vốn nên sở hữu tiền đồ thật tốt, toàn bộ bởi vì... Huyết Kiếm quả này mà không có được kết cục tốt.
Có lẽ đây là kết quả tốt nhất, Quân Hạo Thiên cần quyết đoán thì sẽ quyết đoán, không muốn chịu phản phệ quá sâu của Huyết Kiếm quả.
Mà Tử Phong bởi vì đắm chìm trong huyết khí quá sâu, Huyết Kiếm quả vừa diệt, kinh mạch trong cơ thể cùng tâm hồn chịu tổn thương nghiêm trọng, cho nên thần trí xuất hiện triệu chứng không được bình thường.
Quân Hạo Thiên hai mắt vô thần, cũng bởi vì đã tiêu hao quá nhiều năng lượng linh hồn, thân hình lảo đảo, mắt nhìn Tô Dật cười thảm.
- Bây giờ ta mới biết, vì sao ta có thể đạt tới mười bốn ngàn mét, Huyết Kiếm quả này ta tình nguyện không có.
- Đúng là hán tử.
Tô Dật nhẹ giọng lên tiếng.
- Rầm rầm!
Nơi xa, Tử Phong vẫn kêu la không ngừng, hắn điên cuồng đấm ngực dậm chân, huyết khí phiên trào bên trong không gian, không ngừng sản sinh âm thanh hỗn loạn, toàn bộ vòng trong đang trong bờ vực sụp đổ.
Nhìn Tử Phong, Quân Hạo Thiên ung dung nói:
- Ta sẽ dẫn Tử Phong sư đệ rời đi, Tử Phong rất mạnh, sư phụ ích kỷ, mới tạo nên kết cục như vậy, Tô Dật, cuộc tỷ thí này là ta thua, con đường tiếp theo, xin ngươi thay ta đi tiếp! Không thể có thương vong thêm nữa, không thể để bất cứ người nào vì sai lầm của sư phụ mà thương tổn.
Tô Dật gật đầu, nhìn Quân Hạo Thiên một chút, trong lòng liên tục tán thành:
- Quân Hạo Thiên thanh tỉnh rất có trách nhiệm, mạnh hơn Tả Khâu Phong nhiều lắm! Nếu có thể, thật hy vọng Quân Hạo Thiên để ý đến A Sơ cùng Lý Thi Nhiên nhiều hơn một chút.
- Vèo.
Một khắc sau, không gian hoang vu đã bị phá hủy khô héo, Quân Hạo Thiên hít sâu một hơi, thủ ấn ngưng kết, Quân Hạo Thiên như ánh sáng bay thẳng về phía Tử Phong, một tay đánh vào thiên linh của Tử Phong, khiến hắn xụi lơ, trầm giọng nói:
- Tử Phong sư đệ, theo ta trở về Ngự Thiên Cung lãnh phạt!
- Ngươi không có Huyết Kiếm quả, làm sao đi ra ngoài?
Tô Dật hỏi.
Sắc mặt Quân Hạo Thiên trắng bệch, trong ánh mắt hiện lên một tia tĩnh lặng.
- Tô Dật, ngươi cũng quá coi thường Quân Hạo Thiên ta rồi.
Lập tức Quân Hạo Thiên lấy từ trong lòng ra một cái ngọc thạch nho nhỏ, giống như ngón tay cái, vung lên không trung, trong nháy mắt không gian huyết sát khí hiện ra một luồng uy áp kinh người, uy áp làm xuất hiện hồ quang điện, một vết nứt không gian rất mạnh đột nhiên xuất hiện.
- Ùng ùng!
Điện quang màu trắng chằng chịt vờn quanh, giống như một thác nước, thủ tí quang điện ầm ầm gầm thét.
- Liệt Không Ngọc?
Tô Dật kinh ngạc hỏi, Quân Hạo Thiên đang dùng chính Liệt Không Ngọc, thế nhưng cách sử dụng này khá ngắn gọn.
- Ha ha, đây là tiểu Liệt Không Ngọc được cải tạo từ Liệt Không Ngọc sơ sở của Ngự Thiên Cung! Không giống với Liệt Không Ngọc thích hợp với truyền tống thời không lĩnh vực, loại tiểu Liệt Không Ngọc này cần năng lượng cùng cấm chế đều tương đối rộng rãi, hơn nữa chỉ chống đỡ truyền tống mấy vạn mét, chỉ dùng được một lần, lập tức bị hủy.
- Hô!
- Còn có loại tốt như vậy sao?
Trong lòng Tô Dật tán thưởng, xem ra phải tìm hiểu Ngự Thiên Cung thêm một chút, luận về bảo bối, vẫn là Ngự Thiên Cung lợi hại!
- Tô Dật, tuy ta rất không muốn nói, thế nhưng ngươi thật sự rất mạnh! Những yêu tà vật bên dưới kia, xin hãy vì Ngự Thiên Cung mà xóa bỏ.
- Ầm ầm!
Trong nháy mắt, Quân Hạo Thiên dẫn theo Tử Phong, chân hạ nguyên khí vận chuyển, chạy như bay vào vô số vết nứt không gian được sinh ra, lập tức, năng lương xung quanh không gian bị bạo tăng, mang theo kình phong, đóng khe nứt lại.
Nhìn hai người đã biến mất, Tô Dật lại cảm thấy Quân Hạo Thiên là người rất có ngạo khí, sau cùng tình nguyện từ bỏ, cũng không muốn thừa nhận sư phụ mình thua đối thủ cũ Đoan Mộc, không khỏi lắc đầu cười khổ.
Tô Dật đau lòng không thôi, thật không nghĩ tới Huyết Kiếm quả lại có uy lực lớn như vậy, chỉ tiếc không phá hủy đáy Đoạn Kiếm hải sớm hơn một chút, đào thêm một ít bảo bối cho Bá Vương tông, làm cho những người của Bá Vương tông đều có bảo bối như Phù Ngân Mộc, không phải là chuyện tốt hơn sao?
- Nhưng thật đáng tiếc những thiên tài địa bảo đều ở dưới đáy biển.
- Đi đi! Nói không chừng phía dưới còn có bảo bối gì đấy.
Mất đi cơ hội đạt được dị bảo, trong lòng Tô Dật đau một hồi, cũng không suy nghĩ nhiều nữa, dù sao Ngự Thiên Cung cũng chính là một bảo tàng.
Nhìn ánh sáng quay vòng trong mười lăm ngàn mét, tâm tư Tô Dật bắt đầu nghiêm túc.
- Bên dưới nhất định có muôn vàn khó khăn! Ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng!
Thiết Hồn Mạch yếu ớt nói.