← Quay lại trang sách

Chương 1663

Nghe lời nói của Cổ Nhạc, ánh mắt Hàn Vũ Long rủ xuống, tựa như đang suy nghĩ điều gì, liếc mắt nhìn Quân Hạo Thiên cùng Tử Phong nằm dưới đất, lúc này Hàn Vũ Long đặc biệt muốn biết phía dưới xảy ra chuyện gì.

- Được, Cổ Nhạc, ta lại chờ một lát!

Hàn Vũ Long hơi trầm giọng nói, nhưng trong lòng thì vô cùng căng thẳng, những đốm sáng trên màn sáng đều ở chỗ bốn, năm ngàn mét, Hàn Vũ Nhu tự mình lo liệu, không có gì phải lo lắng, chỉ là Tô Dật, nhất định không thể xảy ra chuyện gì.

Nhìn thấy mọi người khiêng Quân Hạo Thiên cùng Tử Phong đi, bọn họ bắt đầu hỏi Tử trưởng lão đến cùng xảy ra chuyện gì.

Các phổ thông trưởng lão nhận thấy Tử trưởng lão có chút không đúng, lập tức trong lòng run lên, nhìn khuôn mặt tuyệt vọng không có sức sống của Tử trưởng lão, ông ta xụi lơ ngồi trên đất, thất thần nói:

- Huyết Kiếm quả! Đều là vì Huyết Kiếm quả, Phong nhi mới có thể như vậy! Hạo Thiên bị thương nhất định cũng liên quan đến chuyện này.

Cổ Nhạc cùng Hàn Vũ Long trong lòng kinh ngạc không thôi, trước kia bọn họ cũng từng nghe qua Huyết Kiếm quả, nhưng đều chưa từng thấy, trong lòng mờ mịt vô cùng, thầm nghĩ nói.

- Huyết Kiếm quả, chẳng lẽ trên thế giới có loại này sao?

Khuôn mặt chư hầu trưởng lão cùng với các giáo chức trưởng lão đều trở nên ngưng trọng, phổ thông trưởng lão bắt đầu nghị luận không ngớt.

- Huyết Kiếm quả là cái gì mà có thể lợi hại như vậy? Nó sinh trưởng bên dưới mười ngàn mét sao?

- Chưa từng nghe qua, Vân Châu có thứ này à?

- Đại lục khác ta cũng không nghe nói qua, rốt cuộc nó là thứ gì?

- Ầm!

Khí tức mạnh mẽ lan ra kéo dài, cùng lúc, tràn ra dải lụa vàng óng ánh mắt trần có thể nhìn thấy, đánh vào bên trên cao nhai, phía dưới ánh sáng quanh quẩn, một tiếng hú ngất trời chấn động thương khung, phá vỡ những đám mây đen.

Chỉ một thoáng, toái thạch xao động, gió biển cuồng cuộn!

- Cmn, đều câm miệng cho ta! Nghe tử lão nói!

Tiếng nói vừa dứt, trong mắt tất cả mọi người đều hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng đều kiêng kỵ sự mạnh mẽ của Hàn Vũ Long, không hẹn mà cùng im lặng.

- Đến cùng là xảy ra chuyện gì?

Tử lão đầu khóc như mưa, không ngừng lấy tay gõ trán của mình, oán giận nói:

- Đều tại ta! Đều do tên khốn Tả Khâu Phong! Ta sớm nói không muốn Phong nhi quản chuyện này! Vì sao vì sao?

Hỏi liền mười mấy tiếng vì sao, lão cũng không lên tiếng nữa, nhưng dưới sự thúc dục của mọi người, Tử trưởng lão đắm chìm trong thương tâm cùng cực.

Cổ Nhạc nhẹ nhàng kéo Hàn Vũ Long qua một bên, Hàn Vũ Long nổi gân xanh, thờ phì phào, hung hăng nói:

- Cái lão đầu này làm gì thế, chúng ta đều gấp muốn chết, hắn vẫn còn ở đó cố làm ra vẻ, làm thế có lợi gì?

Cổ Nhạc than nhẹ một tiếng, lắc đầu nói:

- Chuyện này ta có thể đoán được, chắc là Huyết Kiếm quả xuất thế, mệnh của Tả Khâu Phong bọn họ cũng không muốn quản, Tử Phong khư khư cố chấp mới xuất hiện dị thường như vừa rồi.

- Như vậy đó là Huyết Kiếm quả?

Hàn Vũ Long thấp giọng hỏi.

- Không sai, có quan hệ đến Kình Thiên biến mất năm đó, có người nói năm đó Kình Thiên hai lần trở về Thiên Man đại lục, trong đó có một lần trở lại Vân Châu! Huyết Kiếm quả này có thể cũng không phải lục lục tam châu nhất hải gì đó!

Mí mắt Cổ Nhạc khẽ động, nhắc tới tên này cùng chuyện phía sau có chút rợn cả tóc gáy.

Hàn Vũ Long đứng khoanh hai tay, phía sau áo bào vũ động, trên khuôn mặt kiên nghị hiện lên một tia lo nghĩ, mạnh mẽ gật đầu nói:

- Tô Dật cũng không thể có sơ xuất gì.

- Đương nhiên, chuyện này có quan hệ đến Kình Thiên, trước đó Cung chủ xuống phía dưới, nhất định là đoán được nguyên cớ, chúng ta ở nơi này chờ là được rồi.

Dưới đáy Đoạn Kiếm, dưới tầng mười lăm ngàn mét.

Tô Dật đột phá đến mười lăm ngàn mét, gân cốt da thịt đều ngâm trong nước biển, chất lỏng màu đỏ như máu bao phủ làn da trắng như bạch ngọc trong suốt của hắn, tỏa sáng dưới đáy biển rộng lớn, ánh sáng trắng đỏ lưu chuyển yêu dị.

- Hô!

Rõ ràng cảm giác được uy áp linh hồn quanh thân nhanh chóng bắt đầu dâng lên, Tô Dật như rớt xuống vực sâu, trong mơ hồ Nguyên Dương Thiên Long Cốt đã cảm thụ một loại trọng áp tràn ngập thiên địa.

- Vòng tầng mười lăm ngàn mét này đã không có vòng sáng Thất Sát, uy áp linh hồn vượt xa vòng tầng vừa rồi.

Trong lòng Tô Dật cảm giác nặng nề, nhìn ra xa, khắp nơi đều là đại dương màu đỏ cùng những vật thể trôi nổi ở khắp mọi nơi.

Lúc này Tô Dật mới cảm giác vòng tầng này, so với tất cả vòng tầng vừa rồi đều phải khó khăn hơn nhiều.

Sau bảy ngàn mét, võ giả tầm thường cùng hồn giả đều không xuống được, tầng phía sau khó khăn hơn tầng phía trước, vòng tầng hiện tại tương đương với gấp hai gấp ba lần độ sâu nguyên bản.

- Khoảng cách ba, bốn chục ngàn mét, như thế nào đi nữa ta cũng là đệ nhất.

Tô Dật lắc đầu cười khổ nói.

Trong lòng Tô Dật hiểu khá rõ điểm này, nếu hắn không có ba đại công phu Ngự Thiên Quyết, Hỗn Nguyên Chí Tôn công cùng Thiên Yêu Cổ Kinh, kết hợp cùng Bạch Giao thần lực, thân thể cùng linh hồn ở kim cương thể, kim long rèn luyện, không ngừng rèn luyện Thiên Nguyên Yêu Hồn, có lẽ hắn đã sớm không chịu nổi.

Cho nên, đây mới là nguyên nhân Tô Dật dám đến đọ sức, nếu có người đang ở nơi đây, nhất định sẽ hít vào một ngụm khí lạnh, Tây Vô Tình ngay cả năm nghìn mét cũng xuống khá khó khăn, mà Tô Dật dựa vào linh hồn uy áp nghịch thiên của chính mình cũng đã đến địa phương tương đương với ba, bốn chục ngàn mét.

Có chút may mắn, với tự cao tự đại vốn có, mục tiêu hiện tại của Tô Dật là hai mươi ngàn mét, xem như đã hoàn thành ước định, cũng muốn đến xem Huyết Kiếm quả, nếu như hắn có thể cho Huyết Ma Sát Thần kiếm khôi phục kiếm linh không trọn vẹn, chẳng phải là chuyện tốt đẹp sao.

- Tiểu tử, ta nói lại lần cuối cùng, không có đơn giản như vậy, ngươi phải giữ lại mạng của mình thật tốt cho ta, ta còn muốn mượn thể luân hồi!

- Được.

Tô Dật hiểu được Thiết Hồn Mạch đang quan tâm hắn, trịnh trọng gật đầu.

Ánh mắt hắn quét nhìn xung quanh khoảng không, Bạch Giao thần lực thôi động toàn lực, trong huyết hải, tay áo Tô Dật phất lên, giống như sát thần huyết hồng tồn tại trên thế gian thật lâu rồi.

Một cổ uy áp vô hình chống lại nước biển xung quanh, toàn lực xung hai vạn mét, ngay cả không khí giống như đọng lại, cúi đầu mắt lạnh nhìn huyết sắc dưới vực sâu vô tận.

- Đùng!

Hơi lạnh thấu xương dưới chân Tô Dật thẩm thấu mà ra, Nguyên Dương Thiên Long Cốt bắt đầu bộc phát ra tiếng động.

Cả người Tô Dật như thêm cân nặng, nhanh chóng chìm xuống, trong huyết hải hình thành một phao khí tiễn khổng lồ cùng một cái đuôi thật dài giống như thiên thạch trong huyết hải.

Dưới mười lăm ngàn mét, đã không còn Thất Sát hào quang cấm chế, Tô Dật tăng tốc độ lên đến mức cao nhất có thể, mà áp lực của nước biển lan dần ra như một khối xương cứng, nó liên tục xâm nhập dưới kinh mạch dưới da, tựa hồ muốn tâm hồn Tô Dật lại vỡ ra tan rã một lần nữa.

Trong huyết hải, bỗng nhiên nhìn thấy trong không gian giống như có ánh sáng màu trắng vỡ ra, với một chút ánh sáng màu vàng, xanh lam, đỏ, cùng nhiệt độ cao đáng sợ thấm vào trong tận linh hồn, thật không thể chịu đựng nổi.

Áp lực cao đột ngột như muốn giết người, sâu thẳm trong ánh mắt Tô Dật, quang mang bắt đầu khởi động.

- Chỉ bằng cái này, cũng muốn ngăn cản ta! Đơn giản chỉ là người si nói mộng!

- Rầm!