Chương 1694
Lạc Vô Nhai mỉm cười, lắc đầu, giả vờ thần bí nói:
- Không thể nói, không thể nói! Ha ha ha!
Có điều vừa nói xong, Lạc Vô Nhai xoay đầu liếc mắt nhìn Tô Dật, nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt có chút chờ mong.
- Thôi đi, bày đặt thần bí!
Long Phá Sơn liếc mắt nhìn qua các Chư Hầu trưởng lão ngồi một hàng.
Thái Hành đại lục Liễu Khán Giang, Tiên Kiếm đại lục Chúc Kiếm Quân, Thần Hổ đại lục Vô Chu Tử, Thái Thanh đại lục Niếp Song Tuyệt, Vô Cực đại lục Đan Hồng Công, ngoài ra còn có Trung Châu Lãnh Vũ Ninh, Thương Hải Lâm Sương Bình.
Ngoại trừ Trung Châu cùng Thương Hải là hai vị nữ cung chủ, những phân cung chủ đại lục khác đồng loạt đều là những lão già hơn sáu mươi tuổi, mỗi người tinh thần sáng quắc, uy áp linh hồn khiếp người.
Bên trong trầm ổn, năng lượng linh hồn thu liễm cực kỳ, mỗi một người đều là cường giả nghịch thiên tuyệt đỉnh.
Lãnh Vũ Ninh cùng Lâm Sương Bình hơi yếu một chút, ngồi một góc, dáng vẻ tự nhiên.
Hai vị cung chủ khí chất nhẹ nhàng, bảo dưỡng rất tốt, nhìn qua cũng chỉ khoảng ngoài ba mươi tuổi, trên trán chỉ có mấy đường nếp nhăn nhàn nhạt.
Một người tựa như mặt trăng trong nước, một người tựa như bông hoa của mùa xuân, mỗi người đều có nét quyến rũ riêng, mỗi người một vẻ, nụ cười đầy hương vị thành thục.
Có người nói Lãnh Vũ Ninh một đường từ Củng Khuyết hồ phấn đấu đến vị trí cung chủ Trung Châu, quá trình phấn đấu cũng không dễ dàng chút nào.
Khi Cổ Nhạc bị cách chức, thì Lãnh Vũ Ninh đến nhận thay, mà Lãnh Vũ Ninh một tay Tả Khâu Phong đề bạt, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, đây cũng là chuyện không dễ dàng gì.
- Tiểu Ninh tử, Tiểu Bình tử! Các ngươi nói ba cái này, bên trong có của các ngươi hay không?
Long Phá Sơn bị Lạc Vô Nhai không chút nể mặt, lại đến phân cung Trung Châu, Thương Hải tìm cảm giác tồn tại.
Từ trước đến này Lãnh Vũ Ninh thanh cao, không vòng vèo, liếc mắt nhìn qua, nhẹ giọng nói:
- Nói nhảm làm gì, chẳng phải mở ra sẽ biết sao, sốt ruột cái gì?
- Nữ nhân Ngự Thiên cung ai cũng thua xa Thiên Long đại lục, ai cũng đều hung dữ.
Lập tức lão đại ca Long Phá Sơn của Chư Hầu tức giận mà nói, Lâm Sương Bình ngồi trong góc che miệng, khẽ cười nói.
- Long đại ca, không thể nói lung tung, chửi chúng ta thì không sao, nhưng lời này cũng đụng đến cung chủ đó.
Một chiêu này đúng thật lợi hại, Long Phá Sơn lập tức câm miệng, ngượng ngùng không nói.
Tất cả mọi người đang ngồi, cố nín cười, Lâm Sương Bình nói tiếp:
- Long đại ca nên học theo tiểu thiếu niên bên cạnh huynh đi, tuổi cũng cao rồi mà không được trầm ổn chút nào.
Tô Dật nghe vậy ngước lên, ánh mắt nhìn kỹ Lâm Sương Bình, khuôn mặt xinh đẹp cùng vòng eo đầy đặn, lúc trẻ có lẽ cùng là một cô gái cực kỳ xinh đẹp.
Lâm Sương Bình thấy ánh mắt Tô Dật đảo qua, lập tức gật đầu như chào hỏi, trong mắt tràn ngập ý cười, vô cùng chân thành, cho Tô Dật cảm giác cực kỳ thoải mái.
- Xoạt!
Lụa đỏ bị kình phong Cổ Nhạc thổi bay, lập tức linh khí của ba bình đan dược xông vào mũi, tất cả mọi người vì đó mà rung động.
Kiểm tra luyện đan đo lường chính thức bắt đầu, có chút không giống như xưa, luyện đan cùng luyện dược vì Tô Dật, ngược lại biến thành màn kịch quan trọng, hô hấp của mọi người bị kiềm hãm.
Mà các Chư Hầu trưởng lão hai mắt tỏa sáng, gật đầu tán thưởng.
Lạc Vô Nhai vuốt ve chòm râu nói:
- Thế hệ trẻ tuổi Ngự Thiên cung có không ít người mới! Trong thời gian thật ngắn, có thể luyện đan dược hoàn thành ở mức độ như vậy, hơn nữa đều là Huyền Phẩm đan dược, quá khó khăn!
- Huyền Phẩm!
Dưới đài, rất nhiều người chăm chú nhìn ba bình đan dược, từ bên phải qua trái, theo thứ tự ghi chú là 27, 45, còn có Linh Nhạc Phong.
Hai vị trí đầu lấy thứ tự danh hiệu của phổ thông trưởng lão, cái thứ ba Linh Nhạc Phong lấy thân phận "Phổ thông trưởng lão" tham gia trận đấu, cho nên trực tiếp đánh dấu Linh Nhạc Phong, tỏ vẻ khác biệt.
- Liễu Khán Giang, Đan Hồng Công, các ngươi lại vui vẻ đi!
Long Phá Sơn chỉ vào hai bình đan dược đầu mà nói.
Thì ra một vị theo thứ tự là từ Thái Hành đại lục tiến cử đệ tử tham gia luyện chế, một vị là đệ tử Đan Hồng Công của Vô Cực đại lục tham dự luyện chế.
Hai người này đều đã tiến nhập ba vị trí đầu.
Mà khiến người ta vui mừng chính là Linh Nhạc Phong lại một lần nữa trúng cử, làm cho tất cả mọi người kinh ngạc, nếu như lần nữa Linh Nhạc Phong có thể lại một lần nữa trúng đệ nhất, Tô Dật sẽ có được ba đệ nhất.
- Ừ...
Hai vị phân cung chủ Ngự Thiên cung không ngừng mỉm cười gật đầu, thoả mãn vô cùng, hai người liếc nhìn, trong mắt có ý cạnh tranh khinh thường lẫn nhau.
Cổ Nhạc xốc lụa hồng lên, trên trán cũng có một tia mừng rỡ.
Đan dược phô thiên cái địa cuồn cuộn hóa thành từng đạo ánh sáng trắng theo lỗ chân lông tiến vào da thịt mọi người, những u ám sợ hãi lúc nãy đã hoàn toàn bị quét sạch.
Đoan Mộc Tiểu Mạn ngồi trên đài cao vô cùng chuyên chú lắng nghe lời nói của Cổ Nhạc.
- Ba bình đan dược này đã được Lạc Vô Nhai trưởng lão kiểm tra đo lường qua, đều là Huyền Phẩm đan dược, đội 27 từ Thái Hành đại lục hiệp trợ, đội 45 từ Vô Cực đại lục hiệp trợ, Linh Nhạc Phong từ Tô Dật cùng Hàn Vũ Nhu hiệp trợ!
- Giải thích hoàn tất, Chưởng Đan trưởng lão Thiên Đan Trai Mặc lão, Hồng lão, kiểm tra đo lường! Mời hai lão!
Cổ Nhạc trầm giọng.
Sau đó, tiếng xé gió vang lên, trong đám người, hai vị trưởng lão luyện dược Thiên Đan Trai nhanh chóng quyết đoán đi tới.
Hai lão đầu tuổi gần tám mươi, một người mặc trường bào xanh lục, một người mặc trường bào đỏ thẫm, bên ngoài hỏa văn tràn ngập, trong nháy mắt khí vận cổ lão thiên địa tràn ngập toàn trường.
Tóc trên đầu bạc trắng, cực kỳ thu hút sự chú ý của người khác, một thân yếu ớt không có chút uy áp, thế nhưng vừa nhìn thấy dược phẩm, hai mắt liền tỏa ánh sáng, kình khí cả người không nói ra được bắt đầu khởi động phóng ra.
Được hai người đánh giá tiêu chuẩn, tuyệt đối sẽ cực kỳ công chính, mọi người khe khẽ bàn luận.
- Chưởng Đan trưởng lão là trai chủ Thiên Đan Trai, cũng giống như Thái Thượng trưởng lão, là nhân vật quanh năm không xuất quan. Những năm gần đây, những việc trong Thiên Đan Trai đều giao cho những luyện đan chấp sự bên dưới lo liệu, chỉ chuyên nghiên cứu dược lý cùng đan phương.
- Mặc trưởng lão tinh thông dược lý của vạn vật trên thế gian, tính chất dược liệu của thảo dược, Hồng trưởng lão am hiểu sâu về lô đỉnh hỏa thuật, muốn luyện được đan dược, hỏa hầu nắm giữ phải đúng mức, để bọn họ đến phán định tuyệt đối là thích hợp nhất.
- Đúng vậy, không biết Tô Dật có lần nữa nhận được đệ nhất không?
Trong lúc mơ hồ, Tô Dật có thể nhận được đệ nhất hay không, trở thành một chuyện chú ý nhất trong cuộc thi Ngự Thiên Hồn lần này.
Đứng thẳng ở xa, ánh mắt Quân Hạo Thiên càng thêm lo lắng, nhìn chằm chằm vào tình huống trên sân, sinh mệnh hỏa Tô Dật kiên trì yêu thích, trong nháy mắt nóng hổi không gì sánh được.
Người bên cạnh giới thiệu tràn ngập bên tai, ngược lại làm cho khuôn mặt Lý Thi Nhiên càng thêm khẩn trương hơn.
Lúc này một bàn tay nhỏ bé phủ tới, lòng bàn tay mồ hôi ướt đẫm, ngẩng đầu Hàn Vũ Nhu đang mỉm cười nhìn nàng.
- Không có chuyện gì, nhất định có thể, tin tưởng chính mình!
- Được.
Lý Thi Nhiên nhẹ nhàng cười nói, tựa như nụ hoa tháng ba nở rộ, nhìn ra được Hàn Vũ Nhu cũng đang rất khẩn trương.
Hai vị trưởng lão cúi đầu bái lễ Đoan Mộc, Đoan Mộc nhẹ nhàng nói:
- Nhị lão, bắt đầu đi!
Xoay người lại, hai vị trưởng lão thần tình nghiêm túc, hai mắt hơi khép lại, miệng hét lớn một tiếng.