Chương 1789
Mọi người theo đạo thanh âm vang tận mây xanh này, nhất tề đưa mắt về phía bầu trời.
Phía chân trời vốn mờ mịt đã bắt đầu hiện ra một vệt kim quang, đột nhiên một mảng lớn âm thanh hô khiếu đè nặng thiên không truyền tới.
Ánh sáng màu vàng cuồn cuộn đầy trời, xua tan toàn bộ mây đen, bầu trời phóng xuất ra một đạo tiếng rồng ngâm kinh người.
Năng lượng mênh mông khuếch tán ở trên thiên không, giống như một cái thác nước kim sắc, tràn ngập trong mắt của mỗi một người.
Chân khí của tất cả mọi người nhất thời dâng trào ở trong cơ thể, kéo theo khí tức quanh người bắt đầu bão thăng.
- Năng lượng thật là mạnh!
Con người mọi người ở đây hiện lên tinh quang, thân thể bởi vì kinh hoảng mà cương cứng, quan sát hiện tượng kỳ lạ như vậy, nghẹn họng nhìn trân trối, khiếp sợ không thôi.
Mọi người yên lặng vận chuyển nguyên khí, cắn chặt hàm răng chống lại, kình phong phiêu đãng khắp nơi, hào quang rực rỡ.
- Phốc phốc!
Tô Dật cũng có chút trợn mắt há mồm, ở bên trong luồng năng lượng kim sắc dường như phong bạo, bỗng nhiên có một cái móng vuốt kim long thật dài như vượt qua thiên địa mà đến, xé nát hư không.
Long trảo từ trên trời giáng xuống, vô cùng to lớn và sắc bén, trong nháy mắt khiến toàn bộ không gian xuất hiện một luồng hơi thở nóng bỏng, nhiệt độ đột nhiên leo thang.
Long lân kim trảo sinh động trực tiếp xé mở không gian tạo thành một đường vòng cung nóng bỏng, năng lượng mênh mông giống như đại dương cuộn trào mãnh liệt.
Hư không kim sắc, tràn ngập quang huy.
Trong lúc bão táp quay cuồng, mắt trần cũng có thể thấy long trảo làm cho hư không bị chấn nát thành mảnh vụn.
- Quả nhiên Phạm Long Thiên Cung không bình thường!
Gần như cùng lúc đó, Tô Dật âm thầm vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, chống đỡ cỗ lực lượng bá đạo này.
Phương thức lên sân khấu này nghiễm nhiên làm cho bốn đại gia tộc vừa mới đến bị hạ thấp!
- Phạm Long Thiên Cung có thực lực như vậy, mới xứng đáng với dã tâm kia!
Tô Dật thầm than, hư ảnh kim long gần Thiên Nguyên Yêu Hồn trong cơ thể cũng có cảm ứng.
Ở trong người cũng lóe lên dao động, hiện ra màu hồng, chiếm giữ ở xung quanh yêu hồn, một đôi long nhãn tựa như tinh thần làm cho người ta nhìn thấy mà khiếp sợ!
- Ầm ầm!
Thầm kêu một tiếng không được, Tô Dật vội vàng rụt tay vào trong tay áo rộng lớn, biến ảo ra mấy đạo thủ ấn phức tạp.
Trấn áp kim long tinh huyết và hư ảnh đang bắt đầu dao động trong cơ thể xuống, khí tức bá đạo sắc bén xuất hiện ở bên trong con ngươi màu vàng biến mất trong nháy mắt, khôi phục lạ sự trong suốt.
Tô Dật hít một hơi thật sâu, nhớ tới sự tình mà Hàn Vũ Long đã thông báo với mình, lúc này mới cảm động.
- Nguy hiểm thật! Quả nhiên người sở hữu kim long tinh huyết đều sẽ có cảm ứng!
Tô Dật quay đầu sang, liếc về phía Hàn Vũ Long trong Vô Lượng Môn, lúc này đã nhíu chặt chân mày, thời thời khắc khắc chú ý tới hắn, Tô Dật biết rõ ông ta cũng lo lắng Tô Dật bị bại lộ!
Hai người đồng thời nặng nề gật đầu, trước khi hiểu hết về Long gia, vị trí thống lĩnh này tuyệt đối không thể bại lộ!
Tô Dật quan sát bên trong, hào quang mênh mông màu vàng theo lục phủ ngũ tạng bắt đầu tiêu tán, khí tức dần dần khôi phục sự trầm ổn, Tô Dật ngẩng đầu lên lần nữa, nhìn vết cào kim sắc phía chân trời.
Long trảo lóe ra ánh sáng thần thánh màu vàng lặng yên mở ra, một cỗ long uy mãnh liệt tràn ngập thiên địa lần thứ hai, năng lượng cường đại đủ để phá hủy vạn vật.
Đối mặt với năng lượng như vậy, cơ thể Tô Dật trở nên cực kỳ ôn hòa, trạng thái bình tĩnh như vậy khiến cho đám người Tây Vô Tình và Đoan Mộc Tiểu Mạn bên cạnh hơi hơi chấn động kinh ngạc.
- Khó chịu thì đừng nín, Nguyên Hoàng kỳ cũng rất khó thừa nhận năng lượng như vậy! Đại ca gánh vác giúp ngươi!
Tây Vô Tình nhỏ giọng quan tâm nói, con mắt gắt gao nhìn Tô Dật, ẩn chứa sự quan tâm vô tận.
Tô Dật cười nhạt một tiếng, xuyên qua Đoan Mộc Tiểu Mạn, trầm giọng nói:
- Đại ca yên tâm đi, ta vẫn tốt!
Tô Dật lập tức nâng cằm lên, vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, gắt gao trấn áp kim long thần uy đang rục rịch trong cơ thể, trong lòng than nhẹ nói:
- Long gia, sớm muộn gì ta cũng sẽ lôi kéo các ngươi đến chỗ lão Long Vương tạ tội! long uy của ngươi đối với ta chỉ là hư vô!
Nghĩ Phạm Long Thiên Cung cư nhiên lấy truyền thừa kim long tạo ra thế lực, mấy ngàn năm nay không quan tâm tới thái cổ đại kiếp, trong lòng Tô Dật dần dần xuất hiện một ngọn lửa giận.
- Xoẹt
Phía trên long trảo xuất hiện vài thân ảnh nhanh chóng bay ra, người cầm đầu khoảng năm mươi tuổi, có lẽ là Long Quảng.
Toàn thân tràn ngập kim quang, ngay cả đầu tóc cũng là màu vàng kim chói mắt, vẻ mặt không giận mà uy giống như chúa tể.
Phía sau cũng có vài thân ảnh tràn ngập kim quang, quanh thân vang lên tiếng rồng ngâm, xuyên qua thiên địa mà đến, nhìn một cái liền biết đây là cường giả.
Người đi cuối cùng là một gã thanh niên nhưng lại hấp dẫn sự chú ý của Tô Dật, người này cao ráo, ánh mắt đạm mạc, cả người tràn đầy thần hà làm cho người ta không dám nhìn thẳng, từ xa nhìn lại giống như là một gã thiếu niên thần linh vậy.
Uy áp không khiếp người giống như Long Quảng, thế nhưng kèm theo một loại khí chất, thần thánh, bá đạo, kinh thiên, cuồng tuyệt!
- Cung nghênh Phạm Long Thiên Cung, Long Thần đại nhân!
- Cung nghênh Thiên Cung thiếu chủ, Long Thương thiếu gia!
- Thiên Long tông cung nghênh!
- Thần Hổ môn cung nghênh!
- Thánh Sơn, Úy Trì Trường Phong cung nghênh!
Hai câu phía trước là Xích Tinh Báo và Xích Đông Tuyệt nói, phía sau là Bá Hải Trường Ưng và Thượng Quan Tuyệt Hổ đồng thời nói.
Làm người ta cảm thấy ngạc nhiên chính là Úy Trì Trường Phong cũng nói theo, Thánh Sơn bao gồm cả Thánh Tôn, Đoan Mộc Hùng Đồ, Tuyết Hồng Lâu, Liễu Nhược Hi đều lộ vẻ âm trầm, thập phần không vui.
Mà đám người Thánh Hỏa sau khi suy nghĩ mấy hơi, cũng quỳ xuống hoan nghênh, càng khiến Tô Dật cười nhạt một hồi.
Lúc Tô Dật nhìn tới, ánh mắt có đảo qua Liễu Nhược Hi, lúc này khuôn mặt nàng tái nhợt, môi anh đào hơi mím một cái, trên trán lộ vẻ đau nhức, có chút không được tự nhiên!
- Con bà nó, cái này đúng là chó săn mà!
- Úy Trì Trường Phong thật đúng là có cốt khí! Thiên Long tông và Thần Hổ môn là môn phái phụ thuộc Long gia nên không nói, nhưng Úy Trì Trường Phong thực sự là mất hết thể diện!
Tiếp theo, âm thanh chào mừng như sơn hô hải khiếu ầm ầm vang vọng, vô số người nhất tề bái phục, hướng về phía long uy đáng sợ ở chân trời, lớn tiếng cung nghênh theo Phục Yêu Môn.
- Tự xưng long thần?
Ánh mắt Tô Dật hơi trầm xuống, một cái dao động mãnh liệt xẹt qua con ngươi, ánh sáng thần thánh bên trong Thiên Nguyên Yêu Hồn đã sớm hiện ra sóng cuộn vạn trượng!
- Loại người vô ơn, ta sẽ để cho ngươi trả giá thật lớn!
Thời điểm đại đa số người quỳ xuống, Long gia bay thẳng đến chỗ ngồi trung tâm của các thế gia.
Sau khi đứng vững, Long Thương nhìn xung quanh toàn trường, ánh mắt uy nghiêm hơi run lên, liền chú ý đến Tô Dật, Đoan Mộc Tiểu Mạn và Thánh Tôn không có quỳ lạy, các môn phái nhỏ còn lại đều đã quỳ lạy.
Bên trong con ngươi của Long Thương hiện lên một tia ngoan lệ cùng lành lạnh, dùng thanh âm tựa như long ngâm, trầm thấp nói rằng.
- Tất cả đứng lên đi! Bài vị chiến bắt đầu!
Tứ đại thế gia đều nhíu mày, nhìn Phạm Long Thiên Cung như chí tôn thế gian, đã đến chậm thì coi như thôi, vậy mà còn hành động giống như bá chủ, khống chế toàn trường.
-.... Bắt đầu, nhanh bắt đầu!
Xích Tinh Báo gân giọng la lớn, dáng dấp như vậy nhất thời làm cho tông chủ rất nhiều thế lực cao cấp cười nhạt.
- Tất cả tuyển thủ đã qua kiểm tra đo lường chú ý! Trận đầu! Yêu đan chiến!
Lão giả Phục Yêu Môn lúc đầu chậm rãi bay lên cao, đứng ở giữa khoảng không đấu trường, cầm thiết giản màu đen, cao giọng đọc.