Chương 1791
Vậy mà tên tiểu bạch kiểm này lại là người đi vào thứ nhất, thực lực đám người Bá Hải Tam Thông mạnh mẽ ta thừa nhận, nhưng tiểu tử này mới là Nguyên Hoàng nhị trọng, ta trăm lần không tin!
Nghe những lời này, trong con ngươi sâu thẳm của Tô Dật lóe ra vài phần trêu tức, nhún nhún vai, sải bước như bay về phía lão giả Phục Yêu Môn.
Mà ở trên đài cao, có một ánh mắt hiện lên kim quang đang nhìn chằm chằm vào Tô Dật.
- Đây là túi yêu đan của ngươi! Cầm lấy!
Vẻ mặt lão giả hơi chút động dung, biến hóa thật nhỏ này cũng bị linh hồn nhạy cảm Tô Dật thu hết vào mắt.
- Lão nhân này có gì đó quái lạ!
Tô Dật hơi hơi nghiêng đầu, tiếp nhận túi yêu đan, âm thầm thôi động nguyên khí, làm nóng toàn thân.
Có thể cảm giác được bên trong có một cỗ năng lượng cực kỳ khổng lồ, nóng bỏng không gì sánh được, giống như bàn ủi vậy.
Tô Dật khẽ nhíu mắt một cái, tạm thời không phát hiện điều gì cổ quái, nên nhanh chóng đi về phía cánh cửa hình đầu thú.
Bầu trời bên trong tràn đầy tiếng thú minh, bao phủ mỗi một chỗ Đại Yêu Sơn Mạch.
- Xoẹt!
Tô Dật mặc một bộ quần áo màu xanh, dựa lưng vào gốc cây đại thụ, hơi hơi vuốt mũi, ánh mắt lười biếng liếc nhìn về phía các võ giả đang chạy không ngừng nghỉ ở phía dưới.
Đã có rất nhiều võ giả tiến vào Đại Yêu Sơn Mạch, đi tới đi lui bên ngoài Đại Yêu Sơn Mạch, khiến bãi cỏ bị giẫm đạp đến mức bằng phẳng.
- Các ngươi qua bên kia! Tìm được tung tích yêu đan hoặc là man yêu thú thì nhanh chóng thông báo!
- Mọi người cùng nhau vây công! Tranh thủ để đại sư huynh tích được tám trăm điểm!
Tô Dật gãi tai, chép miệng một cái, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại, khóe miệng hiện lên một đường cong.
- Đơn độc một mình có chỗ tốt, thế nhưng cũng có chỗ nguy hiểm!
Số lượng man yêu thú bên trong Đại Yêu Sơn Mạch nhiều vô số, trong đó số lượng man yêu thú Yêu Hư Cảnh trở lên càng khủng bố.
So sánh với võ giả Nguyên Hư cảnh đồng dạng thì chúng mạnh hơn nhiều lắm.
Đột nhiên nhiều người tiến đến như vậy, man yêu thú hiểu tính người cũng đã sớm có cảm ứng.
Kết thành thú tường chống lại, tiếng thú gào kinh thiên làm kinh sợ trăm sông nghìn núi.
Khắp nơi đều là thanh âm nguyên khí xông lên thiên không, vô số tiếng động giống như tiếng xé vải quanh quẩn ở bên trên hư không.
Cho nên người của những thế lực nhất lưu đều lựa chọn kết thành tiểu đội, bắt đầu xuất phát từ bên ngoài Đại Yêu Sơn Mạch, dần dần tiến vào trung tâm Đại Yêu Sơn Mạch.
- Tuy số lượng Yêu Hư Cảnh nơi này rất nhiều, nhưng chẳng lẽ cường giả Yêu Hoàng kỳ và Yêu Tông cảnh cũng khắp nơi đều có giống như dưa hấu?
Thiết Hồn Mạch hừ nhẹ nói:
- Cho dù có, cũng không đủ mấy ngàn người tiêu xài như vậy, Phục Yêu Môn cũng không phải người ngu! Chác chắn có gì đó quái lạ!
- Không biết họ đang có ý đồ gì!
Tô Dật nâng cằm lên như có điều suy nghĩ.
Tô Dật triển khai năng lượng linh hồn ra, nhìn sang hai bên trái phải, thời điểm xác định không có ai, liền xoay người nhảy xuống.
- Ngươi đi giết man yêu thú lấy yêu đan sao?
Thiết Hồn Mạch hỏi.
Tô Dật gật đầu, sau đó nhanh chóng vận chuyển Vân Sương Đạp Ảnh, ẩn núp thân hình của mình đi, quanh thân được một lớp băng thật mỏng che lấp, bên trong đôi mắt chợt hiện lên một đạo tinh quang.
- Bên ngoài này chỉ có một ít Yêu Hư Cảnh, giết vài con để lấy điểm sẽ khiến người ta chú ý, hiện tại có trợ giúp đối với ta, phải là Yêu Hoàng kỳ trở lên.
Mà man yêu thú từ Yêu Hoàng cảnh trở nên cơ bản đều ở giữa Đại Yêu Sơn Mạch, Tô Dật đi trên con đường nhỏ do đá culát thành và buội cây có gai, rốt cuộc ánh mắt cũng trở nên trống trải.
Theo đường núi một mạch đi xuống, dứt tiếng đánh nhau dần dần biến mất.
Khu vực bên trong Đại Yêu Sơn Mạch vô cùng yên tĩnh, Tô Dật đã sớm ở trên thân cây nhìn thấy thế lực đỉnh cấp của sáu lục ba châu nhất hải tụ tập ở đây, chuẩn bị bắt giết cường giả Yêu Hoàng cảnh.
- Kỳ quái, tại sao không nghe thấy một chút âm thanh đánh nhau nào?
- Hơn nữa không có bất kỳ vết tích gì?
Ánh mắt Tô Dật hơi trầm xuống, thu liễm khí tức đến mức tận cùng, cúi người ngồi xổm xuống lùm cây bên cạnh, nhắm mắt lại, linh hồn dò xét động tĩnh trong khoảng cách trăm trượng.
- Nơi đây có thể cảm giác được khí tức man yêu thú, tuy cấp bậc khá cao, thế nhưng không đến Nguyên Hoàng kỳ, đám người Bích Linh đâu?
Lúc này vờn quanh ở trong lòng Tô Dật tự nhiên là đám người Bích Linh và Thái Hành tông.
Lúc trước Tô Dật đã đáp ứng kết minh, nhưng sau khi tiến nhập Đại Yêu Sơn Mạch, tất cả đều bị phân tán ở mỗi một chỗ trong Đại Yêu Sơn Mạch, đến giờ vẫn không tìm thấy Bích Linh.
Nằm ở trên thân cây lâu như vậy cũng chỉ nhìn thấy hình bóng thế lực nhất lưu ở bên ngoài Đại Yêu Sơn Mạch, hình như thế lực đỉnh cấp giống như bốc hơi vậy.
- Tiểu Tô Dật, cường giả Yêu Hoàng cảnh ở bên trong yêu tộc có thực lực không tầm thường, đã có người trải qua giai đoạn hóa hình, những người mạnh như vậy đều sẽ có sào huyệt của mình! không dễ dàng tìm được như vậy đâu!
Thiết Hồn Mạch phân tích nói.
- Không sai! Những thế lực cao cấp kia đều không phải thông minh bình thường, tự nhiên hiểu được đạo lý tùy thời hành động, không đúng Thái Hành tông đang tranh đấu kịch liệt với Yêu Hoàng! Nhanh hội hợp cùng bọn họ mới được.
Trong đầu Tô Dật hiện lên thân ảnh Bích Trường Thiên, chân mày không khỏi nhíu lại.
- Hô!
Tô Dật hít một hơi thật dài, rồi lập tức thu liễm khí tức Hỗn Nguyên Chí Tôn Công đến mức tận cùng.
Đột nhiên con mắt mở ra ở trong đêm tối, ánh sáng sắc bén tỏa ra giống như bảo thạch, Tô Dật thả nhẹ bươc chân, hướng về một chỗ rừng rậm đi tới.
- Cọt kẹt!
Trong rừng cây, dưới ánh trăng hiện lên bóng lưng màu bạc to lớn đang run run, còn chưa tới gần, một cỗ sát khí mãnh liệt tràn ngập ở bên trong không khí.
Bả vai rộng lớn run run, không ngừng xé rách huyết nhục dưới bàn chân, chỉ thấy thi thể một gã đệ tử thế lực nhất lưu đã bị tách rời, máu thịt be bét.
- Ầm!
- Là Thiết Bối Thương Hùng!
Con mắt Tô Dật xoay tròn, trên môi xuất hiện nụ cười.
Vì hắn biết cấp bậc của con man yêu thú trước mắt này chỉ là Yêu Hư Cảnh cửu trọng.
Thị lực Thiết Bối Thương Hùng cực kém, nhưng trong mắt lại có thể thấy mọi vật, trình độ nhạy bén với hơi thở con người càng không thể sánh bằng!
Tô Dật ngừng thở, dưới sự hỗ trợ của Vân Sương Đạp Ảnh, lặng yên không một tiếng động đến gần sau lưng Thiết Bối Thương Hùng, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công nhanh chóng vận chuyển lên.
- Ầm!
Khí tức kinh khủng chợt cuồn cuộn lên, Thiết Bối Thương Hùng kinh hãi thất sắc gầm to một tiếng, bàn tay to lớn nặng nề đập xuống mặt đất phía sau một cái.
Thân hình nhanh chóng rút lui, yêu khí mãnh liệt bộc phát ra, răng nanh dài nhọn ở dưới ánh trăng phát ra ánh sáng lạnh lẽo, cực kỳ khiếp người.
Nó lăn lộn trên mặt đất mấy chục mét, mới khó khăn lắm hóa giải được lực đạo tuyệt mãnh từ trên trời giáng xuống, còn chưa từ trong kinh hoảng đi qua, Thiết Bối Thương Hùng đã gầm nhẹ một tiếng, trong con ngươi hung ác đã ngưng kết sát khí.
- Ăn xong rồi sao? Con gấu ngu dốt?
Tô Dật mỉm cười, nói một câu thú ngữ lưu loát thuần thục.
Thiết Bối Thương Hùng có trình độ Yêu Hư Cảnh tự nhiên hiểu tính người, nhưng Tô Dật vẫn lựa chọn dùng thú ngữ.
Thiết Bối Thương Hùng hơi kinh hãi, cẩn thận cảm thụ năng lượng hung mãnh thần dị khó lường trên người Tô Dật.