Chương 1792
Cái mũi màu đen khẽ động, con ngươi trở nên cực kỳ kiêng kỵ, chợt dùng thú ngữ hồi đáp.
- Ngươi là Yêu Tôn?
Nhưng sau đó nó lại lắc đầu kịch liệt, bàn tay sắc bén quét qua quét lại trên mặt đất, trầm giọng quát
- Không đúng, khí tức của ngươi vẫn là nhân loại, nói! Ngươi rốt cuộc là người nào?
Tô Dật không chút hoang mang, trong đêm tối lộ ra hai ánh mắt như rắn độc, cười tà nói.
- Ngươi không cần quản ta là ai, ta chỉ cần ngươi trả lời ta mấy vấn đề là được!
Thiết Bối Thương Hùng có vài phần do dự, sau khi cẩn thận đánh giá sự chênh lệch về chiến lực, cuối cùng vẫn lựa chọn thỏa hiệp, buồn bực nói rằng:
- Nhân loại kỳ quái, ngươi hỏi đi!
- Có nhìn thấy một đám nhân loại mặc trường bào màu xanh nhạt hay không, trong đó có một cái tiểu cô nương mặt tròn như trứng ngỗng, mặc váy dài màu hồng nhạt?
Thiết Bối Thương Hùng đứng thẳng người lên, thân thể to lớn gấp đôi Tô Dật không ngừng phun ra yêu khí.
Thân ảnh nó cao lớn gần như che khuất ánh trăng, dùng từ ngữ mập mờ nói.
- Có nhìn thấy qua, nhưng ta không thể nói!
Thân thể Thiết Bối Thương Hùng không ngừng lùi lại, vì nó cảm thụ được năng lượng vừa tang thương vừa trầm trọng trên người Tô Dật, tựa như Yêu Tôn vậy.
- Ầm!
Tô Dật vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công lần thứ hai, năng lực tiên thiên khiến man yêu thú kinh sợ đã theo tu vi tăng trưởng mà càng thêm hung hãn!
Nhất thời, toàn bộ mặt đất hơi lay động, đá vụn bắn lung tung, yêu khí màu tím nhạt theo Tô Dật thân lan tràn ra, bá đạo không gì sánh được.
- Ta sẽ không bán đứng chủ nhân của ta! Ngươi không nên hỏi nữa!
Vừa dứt lời, Thiết Bối Thương Hùng liền quay lưng về phía Tô Dật, bốn chân to lớn nặng nề nện xuống mặt đất.
Sau đó giống như một quả cầu thịt nhanh chóng trốn về phía xa, ngân quang lóe lên.
- Muốn chạy!
Tô Dật hét lớn một tiếng, sau lưng xuất hiện Phù Diêu Bách Biến Bộ, hai cánh rung lên, toàn bộ thân ảnh bay ra tựa như tia chớp, bên trong không khí mơ hồ có một đạo quang ảnh màu đỏ đậm lướt đi.
Rất nhanh, ánh sáng đỏ liền siêu việt ánh sàn màu bạc của Thiết Bối Thương Hùng, Tô Dật cầm Huyết Ma Sát Thần Kiếm trong tay, khí thế bá đạo hùng hồn, đại kiếm hiện lên huyết văn xa xa chỉ vào Thiết Bối Thương Hùng.
- Ngươi không nói, thì chết!
Ánh mắt hung hăng của Tô Dật nhìn chằm chằm vào Thiết Bối Thương Hùng, chân mày nhíu lại, man yêu thú nhìn thấy Thái Hành tông nhưng không chịu nói, vậy khẳng định hiện tại người Thái Hành tông đang ở trong hiểm cảnh.
Cho nên sự tình đang rất khẩn cấp, năng lượng cuồng bạo quay quanh thân thể Tô Dật, Thiết Bối Thương Hùng ngửa đầu lên trời gào to một tiếng.
- Gào gừ!
Rốt cục ở một giây cuối cùng, hai chân nó như nhũn ra, ngồi phịch xuống tại chỗ, một tầng đất thật mỏng bỗng nhiên hạ xuống, không gian cũng theo đó mà run run.
Cùng lúc kình phong rung động, thanh âm của Thiết Bối Thương Hùng bắt đầu run run, thân hình lắc lư, thở hổn hển nói rằng:
- Bọn họ đang ở hướng tây bắc, trong huyệt động của Huyễn Ảnh Báo chủ nhân ta!
Thiết Bối Thương Hùng xoay người lại, chỉ về phía một cái sơn động có chút mờ mịt ở hướng tây bắc nói với Tô Dật.
- Chẳng qua ngươi cũng không cần đi, mới vừa đi vào còn có thanh âm, hiện tại một điểm thanh âm cũng không có!
Tô Dật bước về phía trước một bước, âm trầm nói:
- Ngươi còn biết cái gì?
Tuy ánh mắt Thiết Bối Thương Hùng lộ ra vẻ kinh sợ, thế nhưng vẫn lộ ra răng nanh nhọn hoắt như trước, nói:
- Chủ nhân ta đã đến cảnh giới Yêu Hoàng thất trọng! Là nhân vật chí cao của vùng tây bắc Đại Yêu Sơn Mạch này! Các ngươi đi đều là chịu chết! Không riêng gì nhóm người ngươi nói, đám người đi vào sau, cũng đều có đi mà không có về!
Tiếng thú gào vang vọng tầng mây, đột nhiên bàn tay Tô Dật run lên, thân kiếm nặng nề như núi lớn đặt ở trên người Thiết Bối Thương Hùng.
- Hình dạng đám người phía sau như thế nào? Nói!
Một đạo thanh âm như tiếng xương sọ vỡ tan vang lên, Thiết Bối Thương Hùng bị đè chặt ở trên đất, tiên huyết chảy ra, trong nháy mắt thấm ướt đại địa thành màu đen.
- Ta chỉ phụng mệnh trông coi ở chỗ này, chủ nhân nói càng nhiều người đi vào càng tốt, đám người cầm đầu kia có một nửa mặc quần áo màu xanh, một nửa mặc quần áo màu kim sắc, thoạt nhìn rất cổ quái.
Trong nháy mắt bên trong đôi mắt sáng ngời của Tô Dật đã có đáp án, tinh quang lóe lên, mang theo sát khí tuyệt cường hạ kiếm xuống.
Một đạo tiên huyết thật dài vắt ngang thiên không, chiếu rọi hai tròng mắt dữ tợn lạnh như băng của Tô Dật.
- Song Tử giáo.... Xem ra các ngươi thật sự muốn chết! Ta đây sẽ thành toàn cho các ngươi tốt!
Thu hồi Sát Thần Kiếm, lấy ra một cái Linh Binh, thuần thục thu yêu đan của Thiết Bối Thương Hùng, bỏ vào bên trong túi yêu đan.
Túi yêu đan lớn trừng ba tấc, bên trong tự thành một cái không gian nho nhỏ, bên ngoài có một cái gương nhỏ trong suốt, có thể nhìn thấy tình huống trong đó.
Bên trong tràn ngập năng lượng hỏa thuộc tính nóng bỏng, xoay tròn theo hình xoắn ốc, cực kỳ yêu dị, có thể trực tiếp chuyển hóa năng lượng yêu đan thành dịch thể, dễ dàng hấp thu luyện hóa.
- Phục Yêu Môn không hổ là tông môn dựa vào yêu thú thành danh, có bảo bối như vậy, tự nhiên có thể nhanh chóng quật khởi!
Tô Dật âm thầm thở dài một hơi.
Thời điểm hắn mang yêu đan bỏ vào trong túi, dùng nguyên khí thôi động, bên trong đôi mắt hiện lên vẻ chờ mong.
Đan thể phiêu phù ở bên trong túi yêu đan tỏa ra tia sáng yêu khí nhàn nhạt, hỏa diễm lập tức bao vây lấy đan thể.
Mặc dù không có luyện qua đan dược, nhưng Tô Dật vẫn học theo dáng dấp của luyện dược sư, đem năng lượng linh hồn quán chú ở trong túi yêu đan, có thể thấy hỏa diễm trong đó nhất thời hung mãnh lên không ít.
- Bắt đầu luyện hóa!
Tô Dật bắt đầu ngưng kết thủ ấn huyền ảo, trong mắt không ngừng bốc lên ánh sáng hỏa diễm.
- Ầm!
Chỉ nghe một tiếng vỡ vang lên, trong nháy mắt đan thể hóa thành dịch thể, không gian phía trên túi yêu đan xuất hiện một đạo hỏa diễm thật nhỏ.
Trực tiếp đánh vào phía trên đan thể, trong nháy mắt một mảnh năng lượng dịch thể cháy đen, chìm ở bên trong hỏa diễm, biến thành tro bụi phiêu tán.
- Xảy ra chuyện gì!
Trong nháy mắt khuôn mặt Tô Dật trở nên khó coi, vừa rồi năng lượng đã trở thành dịch thể.
Tại sao đột nhiên lại thất bại? Tuyệt đối không thể nào là vấn đề hỏa diễm!
Nhất thời trong lòng Tô Dật có một điểm nghi hoặc không giải thích được, cẩn thận cầm lấy túi yêu đan, năng lượng linh hồn mạnh mẽ tuôn ra lần thứ hai, bao vây ở bên trên cái túi.
Trong nháy mắt hai mắt hắn mở ra, bên trong tràn ngập màu hồng, Tô Dật nhất thời hiểu ra.
- Phục Yêu Môn cho ta cái túi là xấu đấy!
Đang trong lúc dò xét, Tô Dật đột nhiên phát hiện, toàn bộ túi yêu đan đều ấm áp, nhưng trên đỉnh lại vô cùng nóng bỏng, vừa rồi chuyện này đã khiến nhiệt độ trong không gian không ổn định.
Tô Dật nhếch môi, để túi yêu đan trên mặt đất, một cỗ hoả khí vô hình tựa như dung nham xông lên đỉnh túi.
- Hay cho Phục Yêu Môn! Dám dùng đồ giả chơi ta? Ta sẽ khiến các ngươi trả giá thật đắt!
Tô Dật cắn chặt hàm răng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mấy ngàn hang động phía xa xa, con ngươi sắc bén dị thường cắt nát hư không!
Hắn thét dài một hơi, xoay xoay cổ, nguyên khí màu đỏ rực dưới lòng bàn chân nhanh chóng xoay tròn, hai cánh sau lưng bỗng nhiên chấn động, nhằm phía hang động Thái Hành tông tiến vào giống như quỷ mị.
Đến cửa huyệt động, có mấy bụi cỏ dại thấp thoáng, theo vết chân ở cửa có thể thấy được, nơi đây có một nhóm người không ngừng đi qua.