← Quay lại trang sách

Chương 1795

Vừa dứt lời, Bích Trường Thiên liền vỗ vỗ trán, nói.

- Hừ! Chỉ có điều ngươi đã mất đi tư cách tham gia trận thứ hai! Trọng thương ngươi chính là bẩn tay!

Trường kiếm của Bích Trường Thiên run lên, ở trong bóng tối tạo ra một cái kiếm hoa màu bạc, kình phong nổi lên, khuôn mặt Bích Trường Thiên biến thành vô cùng lạnh lẽo.

- Bớt nói nhảm, cùng nhau lên đi!

Tô Dật bất đắc dĩ, hướng về phía Bích Trường Thiên làm động tác vẫy vẫy tay.

- Ngông cuồng!

Bốn người đồng thời bay tới, nhất thời vẽ ra bốn vệt ánh sáng nguyên khí mãnh liệt ở trên không trung.

Bên trong hư không, ba luồng ánh sáng xanh, trắng, vàng kim đan vào một chỗ, song câu và trường kiếm nối liền với nhau, nguyên khí tràn ngập ở trong sơn động tăm tối tạo ra công kích cực kỳ kinh khủng, đánh lên thân hình Tô Dật.

- Ầm!

Trong nháy mắt ba đường rãnh thật sâu được sinh ra, mấy tảng đá lớn bị đánh nát, thời điểm đất bụi tung bay, hai cánh sau lưng Tô Dật rung lên, xuyên phá không gian.

Theo công kích mà nói, không có vũ kỹ thân pháp hữu dụng hơn so với Phù Diêu Bách Biến Bộ.

Trong nháy mắt khí tức hỏa hồng bao bọc thân thể Tô Dật, một giây tiếp theo, hắn uyển chuyển lao ra khỏi vòng chiến giống như bóng ma.

- Cái gì!

Tóc gáy bốn người dựng thẳng, con mắt mở lớn nhìn mặt đất trống không ở trước mắt, thời điểm còn chưa xoay đầu lại.

Phía sau đã có một cỗ sóng xung kích tuyệt cường giống như là thuỷ triều vọt tới, chỉ thấy hai tay Tô Dật đánh vào không khí một cái.

Bên trong ánh mắt hiện lên một tia hàn ý, giận dữ hét:

- Hỏa Liệt Thiên La Chưởng!

- Ầm!

Tô Dật cười nhạt, mũi chân điểm nhẹ vào hư không, cùng lúc đó thủ ấn lại biến đổi, một đạo chưởng ấn to lớn màu đỏ rực mạnh mẽ lướt về phía đám người.

- Cái gì!

Bích Trường Thiên và đám người Song Tử giáo lập tức cả kinh, hét lớn một tiếng, nhanh chóng xoay người.

Chỉ thấy bên trong hư không, năng lượng nóng cháy bị tránh đi hơn phân nửa, chưởng ấn hỏa diễm gần như hóa thành thực chất hóa quét lên lưng bốn người.

Bốn đạo âm thanh té ngã chợt vang lên, Bích Trường Thiên nhìn tàn tích hỏa diễm tùy tiện xé rách không gian bốn phía, liền ngửa đầu lên trời phun ra một ngụm máu.

Mấy tên Nguyên Hoàng kỳ nhất trọng ở bên cạnh đã bất tỉnh, chỉ còn lại một tên Nguyên Hoàng kỳ nhị trọng và hắn đang run rẩy, gian nan đứng trên mặt đất.

- Hít!

Hốt Nạp đứng cạnh tảng đá, trong lòng cũng có vài phần kinh sợ, thấp giọng nói:

- Tại sao tiểu tử này có thể bộc phát ra năng lượng như vậy? Lẽ nào năng lực vượt cấp giết địch của hắn mạnh như vậy?

Tô Dật che giấu tu vi vô cùng hoàn mỹ, từ đầu đến cuối đều thể hiện mình là Nguyên Hoàng kỳ nhị trọng.

Tô Dật gãi gãi đầu, bên trong con ngươi tràn đầy vẻ khinh thị cùng lười biếng, thấp giọng lầm bầm:

- Đã quên trong này, thương tổn là rớt xuống!

- Tô Dật! Đừng vội ngông cuồng!

Bị một tên Nguyên Hoàng kỳ nhị trọng như Tô Dật đánh chật vật như vậy, Bích Trường Thiên càng nổi giận không ngớt, hét lớn một tiếng.

Vừa dứt lời, quanh thân Bích Trường Thiên xuất hiện một đạo phòng ngự màu xanh biếc, sóng không gian khuếch tán ra xung quanh, trường kiếm vẽ ra một vòng kiếm mạc ở trước người, kiếm quang xanh đậm bén nhọn không gì sánh bằng, chèn ép không khí vang lên những tiếng ong ong.

- Chiêu này cũng có ý tứ vượt cấp đấy!

Ngay trong nháy mắt này, Tô Dật nhếch miệng lên, lộ ra một nụ cười lạnh lùng, Huyết Ma Sát Thần Kiếm xuất hiện trong tay, sát khí hung hãn vô danh nhất thời tràn ngập toàn bộ huyệt động.

Không đợi hai người phục hồi lại tinh thần, Huyết Ma Sát Thần Kiếm đã vẽ ra một vết cắt màu đỏ trên không trung.

Đập ầm ầm ở trên bình chướng (vòng bảo hộ) màu xanh, bình chướng lõm vào bên trong tạo ra một đường cong cực lớn, tản ra sóng xung kích cực kì khủng bố.

Tư thế nhanh như thiểm điện nhất thời khiến tên đệ tử Nguyên Hoàng nhị trọng của Song Tử giáo bị ném vào thiên không, sau đó ở trên mặt đất tạo ra một cái hố sâu kinh người, rồi bất tỉnh nhân sự!

Thế tiến công nghiền ép cũng làm cho Bích Trường Thiên kinh hãi thất sắc, trong nháy mắt nguyên khí quanh thân tán loạn như dòng nước biển, trợn tròn mắt nhìn bình chướng hộ thể biến thành vô số điểm sáng màu xanh bay ra.

- Ầm!

Ánh mắt Bích Trường Thiên thoáng dại ra, không ngừng lắc đầu, liên tục nói:

- Không thể, không thể!

Tô Dật hướng về phía Bích Trường Thiên đã máu me khắp người, ánh mắt lạnh lẽo nói:

- Thế giới này, không phải người đã mất đi linh hồn như ngươi có thể hiểu! Chết đi!

Tô Dật chỉ đơn thuần dựa vào sức nặng của Huyết Ma Sát Thần Kiếm mà chém xuống, mang theo kình phong, hung hăng đánh về phía đầu Bích Trường Thiên.

- Đùng!

Sát khí tràn ngập hư không, một đạo âm thanh to rõ vang lên, trong nháy mắt Huyết Ma Sát Thần Kiếm đánh lên đầu Bích Trường Thiên, huyết văn chợt hiện, nhìn vô cùng kỳ dị.

Trong nháy mắt kế tiếp, uy áp ngập trời khuếch tán ở trong huyệt động, vô số vết nứt tựa như mạng nhện lan ra.

Toàn bộ thân hình Bích Trường Thiên bị nện vào trong mặt đất, nằm yên tĩnh bên trong hố sâu không thấy đáy, giống như chết rồi.

- Hô!

- Chỉ thăng một cấp cũng cảm giác khả năng nắm giữ vũ kỹ thuộc tính hỏa diễm tăng lên tình trạng mới!

Tô Dật vui mừng trong lòng một hồi.

- Hô!

Sau lưng có một đạo âm thanh xé gió vang lên, một khối cự thạch khổng lồ ầm ầm đập tới giống như mãnh thú đang rít gào.

Huyết Ma Sát Thần Kiếm thuận thế chém đứt tảng đá, nhìn xuyên thấu qua mảnh vụn bay tán loạn có thể thấy một đạo hào quang điên cuồng lướt về hướng cửa động.

Khóe miệng Tô Dật hiện lên một nụ cười lạnh lùng, khẽ quát một tiếng, hóa thành một đạo lưu quang chặn ở trước người Hốt Nạp.

Tô Dật đặt cự kiếm lên bả vai, ánh mắt âm trầm, cười nói:

- Không phải ngươi nói tới tìm ta sao?

Khuôn mặt Hốt Nạp kịch biến, thân hình ngừng lại, dưới uy áp vô biên của Tô Dật, tâm hồn bắt đầu run lên.

- Tô Dật, vậy mà ngươi lại ẩn giấu thực lực! Lúc này coi như ta nhận thua!

Con ngươi Hốt Nạp chớp động, lạnh lẽo nói.

Tô Dật lại lắc đầu, một đạo năng lượng mạnh mẽ theo mũi kiếm truyền ra, trầm giọng nói.

- Ta đây có một nguyên tắc, người giết ta, phải chết!

Con ngươi Hốt Nạp lộ ra vẻ khiếp sợ, khóe mắt điên cuồng co giật, vừa rồi hắn đã nhìn thấy thủ đoạn máu tanh của Tô Dật, với thực lực Nguyên Hoàng kỳ lục trọng tối đa thì đánh ngang nhau.

- Đã như thế thì không còn gì đáng nói! Chết đi!

Ánh mắt Hốt Nạp trầm xuống, liều mạng một lần.

Một vòng ánh sáng hộ thể màu sinh ra ở trước ngực, thân hình nhanh chóng lui về phía sau, lòng bàn tay xuất hiện một dải lụa màu xanh.

Hốt Nạp có tu vi Nguyên Hoàng lục trọng, tốc độ nhanh như chớp, sau khi xuất ra một kích, liền cười lạnh nói.

- Chỉ sợ ngươi vĩnh viễn không biết thực lực Nguyên Hoàng lục trọng!

Bên trong con ngươi hiện lên tinh quang, Tô Dật lập tức vẽ ra một đạo lãnh ý nhàn nhạt, sát ý lẫm liệt.

- Để cho ngươi nhìn cái gì gọi là vượt cấp giết địch!

Sau một tiếng quát nhẹ, "Huyết ma sát thần" trong tay Tô Dật đột nhiên hình thành câu một cái độ cong quái dị, mạnh mẽ chống đỡ dải lụa màu xanh.

- Ông!

Âm thanh muộn hưởng vang lên, năng lượng hỏa thuộc tính tràn ngập ở trong Huyết Ma Sát Thần Kiếm.