← Quay lại trang sách

Chương 1818

Ngao!

Cự trảo của yêu thú ma hóa giống như nhà giam treo trên bầu trời bắt đầu ma sát, tựa hồ muốn bóp áp Tô Dật thành bụi phấn.

- Kẽo kẹt kẽo kẹt!

Phía trên quang mang màu đen lấp lánh, cự trảo liên tục cọ xát, phát ra thanh âm làm người ta sởn hết cả gai ốc!

- Súc sinh, buông ra! Buông ra!

Trong mắt Liễu Nhược Hi tràn đầy khiếp sợ và khủng hoảng đồng thời lướt đến, song đao giống như mũi tên hung hăng ném ra.

Ngay sau đó cấp tốc lại bị mang về, bắt được song đao bay ngược, bàn tay bị kéo ra phía sau, Liễu Nhược Hi khẽ đau kêu lên một tiếng.

Trong bí cảnh này, Liễu Nhược Hi không xác định được sau khi bị ma thú giết chết có thể thuận lợi bài xuất ra ngoài được hay không.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào lúc này đã trắng bệch, Liễu Nhược Hi gấp gáp liên tục đánh sâu vào lòng bàn tay cực đại của yêu thú ma hóa.

- Đinh!

Lại là một đạo thanh âm thanh thúy, song đao lại một lần nữa trở lại trong tay Liễu Nhược Hi.

Hai tay bị chấn đến có chút tê dại, lảo đảo lui về phía sau, trong mắt Liễu Nhược Hi toát ra vẻ tuyệt vọng, tròng mắt không khỏi kinh hoảng.

- Không được! Tu vi của ta còn xa mới đủ! Thánh vương khí cũng không làm gì được yêu thú màu đen này!

Liễu Nhược Hi nghiến răng, khuôn mặt xinh đẹp khẽ vặn vẹo, toát ra vẻ hoảng sợ.

- Ầm!

Thân thể khổng lồ của yêu thú ma hóa tựa như ngọn núi, đứng lên lại ngồi xuống, rất khó chịu cử động, thân thể mỗi lần cử động lại dấy lên cuồng phong bạo sóng kinh người.

Kình phong kịch liệt, không gian trước người bị mạnh mẽ băng liệt thành vô số mảnh nhỏ, thổi quét ra xung quanh.

Lốc xoáy nguyên khí màu vàng óng dưới chân Liễu Nhược Hi cấp tốc khởi động, hai tay bắn ra sợi tơ vàng óng, quấn quanh lên cột đá, mới khó khăn ổn định.

Con ngươi đột nhiên co rút, trong mắt yêu thú ma hóa tựa hồ cực kỳ khó chịu, thiết trảo đóng khép lại, thoạt nhìn hết sức quỷ dị.

Cảnh tượng kỳ dị trước mắt cộng với khí tức cực kì khủng bố, Liễu Nhược Hi lo lắng đề phòng quan sát, thấp giọng vui mừng nói:

- Chẳng lẽ Tô Dật còn sống?

Nhất thời, thân hình Liễu Nhược Hi vội vàng rút lui ra sau, trong mắt tràn ngập thần thái khẩn trương nhìn dị biến của yêu thú ma hóa.

Liễu Nhược Hi biết thực lực của mình lúc này cũng không thể phát huy công dụng, Tô Dật nhất định đang kịch liệt chiến đấu với yêu thú màu đen.

Tên tiểu vô lại trên đường phố trước kia, nam tử đã sỉ nhục hôn ước của mình đã trở thành nhân vật có thể nhiều lần bảo vệ mình, mang mình xuyên qua bụi gai đầm lầy mà mặt không đổi sắc.

Tất cả những chuyện này đều hết sức đột ngột và bất ngờ, đôi mắt Liễu Nhược Hi lưu động, đôi môi khẽ run:

- Tô Dật...

Liễu Nhược Hi không muốn bản thân mình trở thành gánh nặng, liên lụy đến Tô Dật, cho dù chỉ là một chút, nàng cũng tuyệt đối không cho phép.

Tô Dật ở trong cự trảo, lúc này vừa vặn đang kẹp vào chỗ lõm giữa hai cánh tay, Thiên Tinh Kinh Phách trong tay cấp tốc xoay chuyển.

Đao mang như ngôi sao lưu chuyển, bén nhọn vô cùng, từng đạo tử quang ngang nhiên bạo chém trong không gian chật chội.

- Ầm!

Một tiếng nổ vang giống như lưỡi mác đánh vào sắt cứng khiến cho lỗ tai Tô Dật kêu lên ông ông, linh hồn đung đưa.

Tô Dật cố gắng lắc lắc đầu tỉnh táo, Ngự Thiên Quyết và Thiên Yêu Cổ Kinh đồng thời xông về Thiên Nguyên Yêu Hồn.

Trong nháy mắt, xích dương tràn ngập quang huy, bên trong tâm hải một mảnh ánh sáng, tinh thần một lần nữa trở nên trong suốt thanh minh.

Thở phào một hơi, hai tròng mắt sáng ngời như ngôi sao phát sáng bên trong cự trảo tối như ban đêm.

- Yêu thú Yêu Hoàng cảnh vốn da dầy, cộng thêm ma hóa, quả thực quá mạnh mẽ!

Theo cự trảo không ngừng ma sát, Tô Dật có thể nghe thấy thanh âm giống như tiếng giấy nhám truyền vào lỗ tai, trong lòng nhất thời nôn nóng không dứt.

- Con ma thú đen thui này rốt cuộc là cái gì?

Trong lòng Tô Dật tràn đầy nghi hoặc.

- Khí tức ma hóa sẽ che đậy phần lớn diện mạo vốn có, theo ta thấy, hắn cũng không phải là thật thể, có lẽ chỉ là tàn hồn!

Hồn Mạch thú trịnh trọng nói.

- Tàn hồn sao?

Trong mắt Tô Dật khẽ khiếp sợ, yêu thú ma hóa chỉ như vậy cũng đã có uy năng kinh khủng như thế, bất kỳ vũ kỹ nào đánh vào người cũng giống như không có tác dụng.

Nếu như là thật thể, vậy mình tuyệt đối không thể đối phó.

- Ma tộc năm đó có cường thịnh thế nào chứ! Ngay cả thực lực khủng bố như vậy cũng diệt tuyệt!

Trong lòng Tô Dật trầm xuống, bình tĩnh nhìn xung quanh, nếu không ra được, vậy thì phải tĩnh tâm, suy nghĩ thật kỹ làm sao ra ngoài.

- NGAO...OOO!

- Bên chỗ ngươi thế nào?

Linh hồn Tô Dật trải ra, lỗ tai dựng lên, bên trong cự trảo tựa hồ có thể thông qua thú ngữ nghe ra yêu thú ma hóa đang hỏi thăm cái gì.

Bỗng nhiên một tiếng thú rống mờ mịt từ phương xa truyền đến.

- Lão bà, tên tiểu tử này có chút khó giải quyết! Cần chút thời gian! Tuyệt đối không thể để bọn họ chúng ra ngoài!

Trong lòng Tô Dật nhất thời cả kinh, cẩn thận lắng nghe, thì ra hai bên trái phải của Huyễn Ma Thần Lâu đều có một con yêu thú ma hóa.

Thần kỳ hơn chính là, hai con này còn liên thể cùng nhau, Thượng Quan Thần Trác nhất định là gặp phải yêu thú giống đực rồi!

- Không sai! Là thượng cổ Âm Dương Thiết Tích!

Thiết Hồn Mạch thấp giọng nói.

Đưa mắt nhìn không gian màu đen chung quanh, mặc dù không thấy rõ lắm bộ dạng, Tô Dật cũng có thể đoán được hai con thiết tích này nhất định là sau khi bỏ mạng, tàn hồn mới trốn tới đây.

Hi vọng hấp thu ma khí nơi này, mượn cơ hội trọng sinh.

Có thể có hiệu quả thần kỳ như thế, Huyễn Ma Thần Lâu cất giấu bí mật cực đại thế nào, không cần nghĩ cũng biết.

Nhất thời Tô Dật hét lớn một tiếng, nhanh chóng thúc dục Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, linh hồn tràn ngập xung quanh, trong nháy mắt bao phủ không gian chật hẹp.

Loáng thoáng, Tô Dật phát hiện trong bàn tay yêu thú có một đạo quang mang màu vàng nhạt, chân mày Tô Dật khẽ động, trong nháy mắt quanh người nguyên khí lưu chuyển.

Khí tức bàng bạc đến cực hạn, một cổ khí tức ngập trời từ bên trong thân thể Tô Dật lan tràn ra.

Ý vị cổ xưa tựa như vượt qua thiên địa mà đến, trong không gian chật hẹp của cự trảo nhất thời chảy ra khí tức giống như bão cát, vòi rồng.

Phía sau hư ảnh Phượng Hoàng Thần cầm cực đại đột nhiên xuất hiện, một tiếng chim hót phá vân xuyên thạch, xé rách trường không.

- Đi đi!

Bên trong cự trảo tàn hồn, thần lực hỏa thuộc tính vô cùng nóng bỏng trong nháy mắt lấn át khí tức kinh khủng quanh người, mang theo khí phách cắn nuốt hết thảy trùng kích bắn ra.

Không gian nhỏ hẹp đột nhiên run lên, năng lượng đen đỏ va chạm vào nhau, ngay sau đó cả không gian thoáng cái tựa như đóng băng.

Thân hình Tô Dật cũng bị ghim tại chỗ, khó có thể tránh thoát.

Một giây sau, ở trung tâm cự trảo, lực hút ngập trời như vòi rồng lan tràn, trùng kích kịch liệt vọt tới chỗ ánh sáng.

Sóng xung kích mãnh liệt khiến cho Yêu Thần chiến giáp trước người Tô Dật nhanh chóng băng liệt, nhìn thấy thời cơ, trên không trung Tô Dật lắc mình mấy cái, họa xuất một đạo tàn ảnh lao ra khỏi không gian.

Tô Dật vừa chạy ra, nhất thời cảm thấy như được giải thoát.

Dưới tác dụng của lực cắn nuốt, thượng cổ Âm Dương Thiết Tích phía sau phát ra một tiếng rống cực kỳ thê lương.

Thân thể khổng lồ cấp tốc bành trướng, trên không trung dao động trái phải, trên dưới, phản kháng kịch liệt khiến khí tức tứ tán ra xung quanh.

Cả không gian cát bay đá chạy, đất rung núi chuyển.

Tô Dật lăng không bay ra, trong lòng cảm giác được rung động cực đại, nhanh chóng bay về hướng Liễu Nhược Hi, gắt gao che chở thân hình Liễu Nhược Hi dưới thân mình.