← Quay lại trang sách

Chương 1833

Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?

Tô Dật nhíu mày.

- Tiểu tử, ngươi có thể dùng Nguyên Hoàng cảnh học Phục Yêu chí bảo của ta, nhất định là cơ duyên của Phục Yêu Môn! Ta giúp ngươi luyện hóa yêu đan, nói cho ngươi biết làm sao ra ngoài, vậy ngươi mang ta ra ngoài được không?

Cường giả Phục Yêu Môn dùng giọng điệu thương lượng thử thăm dò, thanh âm tự nhiên hèn mọn đi mấy phần.

Sau khi biết Tô Dật có thể hoàn toàn dựa vào bản thân, tu hành Phục Yêu Huyễn Diệu Điển, cường giả đã hoàn toàn không có quyền chủ động.

- Ngươi không phải muốn ở chỗ này khôi phục thân thể sao?

Tô Dật lạnh lùng nói.

Lắc đầu, cường giả Phục Yêu Môn nói:

- Ta thay đổi chủ ý rồi! Nơi này quá nhàm chán, sau khi không gian bên ngoài biến hóa, năng lượng thiên địa trong lối đi này tựa hồ cũng bắt đầu thất thoát rồi!

Thì ra là như vậy, trong lòng Tô Dật cười lạnh một trận, thì ra là có nguyên nhân.

- Đi theo ta, cũng không có chỗ tốt, ngược lại sẽ nhận ma luyện!

Hai tay Tô Dật đan vào nhau, hứng thú nói, hi vọng lão giả có thể biết khó mà lui.

Lão giả nghe ra một chút manh mối đồng ý, lớn tiếng nói.

- Không có chuyện gì! Thời gian dài như vậy, mặc dù lúc trước ngươi không mở cấm chế bảo rương, nhưng trên người ngươi ta vẫn có cảm giác, trong thân thể ngươi có một chỗ ta có thể đi!

Từ khí tức Tô Dật tuôn ra vừa rồi, cường giả Phục Yêu Môn càng thêm chắc chắc, khí tức trên người Tô Dật không chỉ hùng hậu gấp mười lần của thông đạo.

- Mẹ kiếp, tiểu quỷ này thật khôn khéo!

Thiết Hồn Mạch tỉnh lại, nghe thấy chửi ầm lên.

Trong lòng Tô Dật khẽ động, không gian thần bí của mình quả thật có thể chứa người, nhưng trong lòng hắn cũng không nguyện ý.

Trong cơ thể mình không chỉ có Thiết Hồn Mạch, còn có Linh Thiên Tuyết và Tô Tiểu Soái, Bích Huyết Linh Sâm, đã có bốn người rồi.

Mặc dù không có có cảm giác, nhưng trong lòng Tô Dật vẫn không thoải mái, mình cũng không phải mở khách sạn, ai tới cũng đòi ở lại?

- Hô!

Trong nháy mắt Tô Dật lóe ra sát ý, trong đôi mắt tràn ngập toan tính.

- Ngươi hình như biết hơi nhiều rồi!

Tô Dật lạnh lùng nói.

Quang mang trên bảo rương chớp động, cường giả Phục Yêu Môn có chút sợ hãi, nói:

- Đợi đã, chúng ta có thể thương lượng một chút điều kiện!

Trầm ngâm một lát, Tô Dật hơi thu liễm sát khí, lạnh lùng đánh giá bảo rương.

- Ngươi muốn ở bao lâu?

Tô Dật cau mày.

Cường giả Phục Yêu Môn nhất thời nhát gan, dùng thanh âm cực thấp nói:

- Ta cũng không biết, con người và yêu thú muốn khôi phục thân thể, không chỉ cần năng lượng thiên địa cực lớn, hơn nữa còn cần thứ khó như lên trời!

Nhìn tầng cao nhất vẫn chưa đầy linh khí thiên địa, cường giả Phục Yêu thoáng thở dài, tựa hồ thấy vô vọng.

Chẳng qua không muốn lãng phí thời gian ở Huyễn Ma Thần Lâu không đủ linh khí mà thôi.

- Đều do người đàn bà kia, ngày đó sử dụng Phục Yêu Huyễn Diệu Điển mới có thể gửi hồn trong bảo rương phục yêu!

Nói xong câu đó, trong lòng cường giả Phục Yêu Môn vẫn mang rung động, khó có thể tưởng tượng lúc ấy nữ nhân kia mạnh thế nào!

- Hô!

Nhớ tới thứ khôi phục thân thể mà cường giả Phục Yêu Môn nhắc tới, Tô Dật nhất thời nhớ lại ba thứ đồ mà Linh Thiên Tuyết từng nói.

U Nhiên Thảo, Nguyệt Phệ Bồ Đề Cổ, Lưu Ly Thiên Tương Nhị, trong ba thứ đó hắn đã có được hai, chỉ có cái cuối cùng vẫn không biết đi đâu mà tìm.

Bất giác, Tô Dật nói ra tên của ba thứ này.

- Cái gì!

Từ trong bảo rương phát ra tiếng thét chói tai phá vỡ màng nhĩ.

Thanh âm run rẩy không dứt, dựa vào thanh âm cũng có thể nghe thấy cường giả Phục Yêu Môn đang vô cùng kích động, ba thứ này hắn đã nhắc tới mấy thập niên, lúc này nghe nhắc tới, sao có thể không kích động

- Làm sao ngươi lại biết? Ngươi từng nhìn thấy ba thứ này rồi sao?

Cường giả Phục Yêu Môn run rẩy nói.

Tô Dật nhất thời nhíu mày, bị tên này để ý có thể không phải là chuyện tốt, linh cơ vừa động, kiêu ngạo nói.

- Đúng vậy, U Nhiên Thảo và Nguyệt Phệ Bồ Đề Cổ ta đều có!

Trong lòng Tô Dật tự định giá, U Nhiên Thảo mình đã có được một nắm từ chỗ Linh Lam Âm.

Còn Cửu Khiếu Hoàn Dương Diệp có được từ chỗ Vân Tinh, hiện tại cũng đã trồng trong không gian thần bí, tìm được Nguyệt Phệ Bồ Đề Cổ chỉ là chuyện sớm muộn.

Chính là Lưu Ly Thiên Tương Nhị đến giờ vẫn không biết tìm ở đâu.

- Tiểu... tiểu, tiểu huynh đệ, ngươi... Ngươi... Có thể giúp ta tìm được ba thứ này sao?

Cường giả Phục Yêu Môn trở nên có chút nghẹn ngào, thanh âm tựa hồ khẩn cầu nhìn về phía Tô Dật.

Một cường giả Nguyên Tông cảnh đỉnh phong van xin mình như vậy, Tô Dật nhất thời hiểu ý mỉm cười.

- Vậy cũng không được, những thứ này là ta tìm cho nương tử của mình! Ngươi quan trọng hơn nương tử của ta sao?

Tô Dật nhướng mắt, trong tâm thần Linh Thiên Tuyết vẫn đang luyện hóa máu huyết, chiếm tiện nghi ngoài miệng cũng không có quan hệ gì.

- Nương tử của ngươi? Vậy... Vậy chúng ta cũng có thể thành huynh đệ!

Tô Dật hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:

- Người nào là huynh đệ với ngươi? Ta không có huynh đệ khôn khéo như ngươi!

Trên bảo rương thần bí ánh sáng nhất thời phun trào, cường giả Phục Yêu Môn tựa hồ cực kỳ khẩn trương và gấp gáp.

- Chúng ta kết bái, kết bái ngay bây giờ! Sau này nếu ta khôi phục, nhất định sẽ giúp ngươi một tay! Tiểu huynh đệ, ngươi kết bái với ta đi!

Vừa nói, cường giả Phục Yêu Môn đau khổ cầu khẩn, hắn tự xưng mình là người quen thuộc từng ngóc ngách của sáu lục ba châu nhất hải.

Còn biết rõ sông núi thảo mộc, các võ học tinh hoa! Người bình thường van xin hắn cũng nhất định không phản ứng!

- Kết bái cũng có thể, chính là huynh đệ ruột thịt cũng phải tính toán rõ ràng, ngươi ở chỗ của ta, cũng phải nộp tiền thuê nhà chứ?

Khóe miệng Tô Dật hiện lên vẻ giảo hoạt, Phục Yêu cường giả này khẳng định cũng có địa vị không thấp trong Phục Yêu Môn, tuyệt đối có thể gõ được một khoản to.

- Tâm huyết cả đời của ta đều cho ngươi rồi, ngươi còn muốn gì nữa!

Cường giả Phục Yêu Môn khóc không ra nước mắt, cười khổ bất đắc dĩ.

Tất cả những thứ của hắn đều đã đưa cho Tô Dật, trên người không còn vật gì, hắn cũng không biết nên làm như thế nào.

Tô Dật lắc đầu, hai tay khoác lên sau đầu, cong miệng nói:

- Ngươi cho ta hai khái niệm!

- Ngươi!

Đối mặt với sự vô lại và khôn khéo của Tô Dật, cường giả Phục Yêu Môn nhất thời tức giận, trực tiếp chịu thua.

- Cũng được! Dù sao ngươi cũng tu luyện Phục Yêu Huyễn Diệu Điển, ta sẽ để Phục Yêu Môn chống đỡ cho ngươi!

Khi nghe thấy những lời này, ánh mắt Tô Dật nhất thời kinh hãi, khinh thường nói:

- Ngươi đừng lừa gạt ta, một tàn hồn như ngươi có thể trở thành môn chủ Phục Yêu Môn sao?

Phục Yêu cường giả nhất thời không vui, trầm giọng nói:

- Một ngày Xích Phi Hồng ta còn chưa truyền lại Phục Yêu Huyễn Diệu Điển, thì ngày đó ta vẫn là môn chủ Phục Yêu Môn!

Tô Dật vừa nghe, trong lòng nhất thời kinh ngạc, thì ra vị lão giả Phục Yêu Môn này chính là môn chủ tiền nhiệm của Phục Yêu Môn, Xích Phi Hồng!

Những lời môn chủ này nói vẫn còn có chút khí phách, chẳng qua nếu hắn biết hiện tại Phục Yêu Môn đã là một lão sắc quỷ còn có một tiểu môn chủ đương gia, thì sẽ có cảm tưởng như thế nào?

- Thì ra là ngươi là môn chủ Phục Yêu Môn, đương gia hiện tại của Phục Yêu Môn các ngươi là Xích Tinh Báo! Sợ rằng ngươi không biết!

- Thối tha! Ta chọn làm sao cũng sẽ không chọn Xích Tinh Báo! Kẻ ăn cây táo, rào cây sung, nịnh nọt đó! Là ai chọn hắn chứ!

- Thái Thượng trưởng lão Xích Đông Tuyệt sao!

Tô Dật thuận miệng nói.