← Quay lại trang sách

Chương 1838

Quả nhiên lại có thêm một giọt hỏa dịch!

Trong lòng nhẹ nhàng lay động, tu luyện của mình có liên quan mật thiết đến Huyền Linh thần mạch.

Lại có thêm một giọt Huyền Linh Hỏa Dịch, trong lòng Tô Dật nhất thời càng mong đợi về trận Thiên Phong bài vị chiến thứ hai.

Sau đó, Tô Dật lại rót hơn phân nửa linh dịch vào trong cơ thể, nhất thời một cổ năng lượng kinh khủng cực đại giống như cuồng thú quấn thật chặt kinh mạch.

Cuối cùng hóa thành vô số tia năng lượng rất nhỏ đánh sâu vào đan điền khí hải.

Hiện tại Tô Dật đang cố gắng đột phá, đồng thời còn muốn căn cơ ổn định, mỗi một bước cũng không thể lười biếng.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, ánh mắt Xích Phi Hồng chăm chú nhìn Tô Dật cũng từ kinh dị biến thành than thở.

Thỉnh thoảng nhìn bên ngoài Thần Lâu, cảm thụ quy tắc không gian bên ngoài, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn trong cơ thể Tô Dật còn biến hóa hay không.

Qua một hồi lâu, Tô Dật khôi phục như cũ, đạp không mà đứng, cảm nhận lực lượng trong cơ thể, hai tròng mắt bắn ra tinh mang.

- Hô!

Cảm giác cả người thư thái nhất thời khiến Tô Dật hô to sảng khoái!

Tâm thần không ngừng cảm thụ được đan điền khí hải cuồn cuộn mênh mông, so với Nguyên Hoàng ngũ trọng, quả thực không thể so sánh nổi.

Từ Nguyên Hoàng ngũ trọng đến Nguyên Hoàng lục trọng, đối với võ giả mà nói muốn tăng lên cũng không phải chuyện dễ dàng.

Mặc dù chỉ là một tiểu giai tầng, Tô Dật biết, mình có điều kiện thăng cấp khắc nghiệt như vậy đã là tốc độ nhanh nhất rồi.

Nếu đổi thành người khác, gian khổ như thế, không mất bốn năm năm, sợ rằng khó có thể thành công!

Nếu tiếp tục, tuyệt đối sẽ vì căn cơ không vững, thời điểm hậu kỳ võ đạo tấn chức Nguyên Tông, tuyệt đối sẽ sụp đổ.

Tô Dật ngưng thần, khẽ giang hai tay tay, tinh tế cảm giác biến hóa trong cơ thể sau khi đạo huyền quan thứ ba mở ra.

Phát hiện Huyền Linh thần mạch không gia tăng một huyền quan như đại ca Tây Vô Tình đã nói, mà gia tăng gấp đôi.

- Mặc dù so sánh với khí tức Nguyên Hoàng lục trọng của Thượng Quan Thần Trác cường đại hơn nhiều, nhưng còn xa mới vượt qua gấp đôi!

Nhưng ở tầng thứ thực lực, so sánh với trước kia, tuyệt đối là mạnh hơn không ít.

Lúc này thực lực Nguyên Hoàng lục trọng, trong lòng Tô Dật tính toán, cho dù một lần nữa tay không chống lại Phách Hải Tam Thông, mình cũng có lòng tin tuyệt đối có thể trực tiếp chống lại.

Nói ra, sau khi Tô Dật vui sướng vì nhìn thấy thực lực tăng lên, trong lòng lại dâng lên sự lo lắng.

Yêu đan ma hóa dù gì cũng là thực lực Yêu Tông cảnh nhất trọng, cũng chỉ có thể để mình nguyên khí tràn đầy, đột phá gông cùm xiềng xích mà thôi.

Sau này tu hành, một tầng gian khổ hơn một tầng, số lượng yêu đan Yêu Tông cảnh cần có lại càng kinh người!

Xích Phi Hồng hao hết tâm huyết mới được mười miếng yêu đan Yêu Tông cảnh, tất cả đều là tinh phẩm hiếm có, mình cũng không nỡ dùng.

- Huyền Linh thần mạch này thật là biến thái!

Tâm thần nội thị, nhìn miếng huyền quan thứ tư thả ra quang mang lờ mờ, trái tim Tô Dật như trầm xuống.

- Huyền Linh thần mạch là Thiên tuyển chi mạch, Huyền Linh Hỏa Dịch lại càng là món quà của thượng đế, há lại dễ tu như vậy?

Thanh âm Thiết Hồn Mạch trầm thấp, sâu kín nói.

- Món quà của thượng đế?

Tô Dật không khỏi tâm huyết dâng trào, hỏi:

- Vậy ta dùng Huyền Linh Hỏa Dịch có thể trực tiếp giết chết Phách Hải Tam Thông hay không? Ganh đua trình độ với đệ tử thế gia?

Thiết Hồn Mạch vuốt ve cằm, hắn vẫn là nguyên hình yêu thú, ở trong cơ thể Tô Dật, sớm đã không còn thú tính và ma khí như ban đầu.

- Ngươi dùng Huyền Linh thần mạch quá sớm, giống như ngươi không cách nào chân chính phát huy uy năng của huyền quan, Huyền Linh Hỏa Dịch này ta thấy cũng giống vậy!

Nghe vậy, trong lòng Tô Dật có chút buồn nản, cái này giống như thiếu niên giơ tảng đá lớn, miễn cưỡng có thể giơ lên, nhưng nhất định vứt không được xa.

- Tu hành đi!

Tô Dật thấp giọng hô.

Phấn chấn tinh thần, khí tức quanh người Tô Dật khẽ thu liễm hóa thành hư vô, năng lượng thiên địa của tầng cao nhất đã gần như mỏng manh, ý nghĩa quy tắc không gian biến hóa sắp đến giai đoạn kết thúc.

- Hồng thúc, dạy ta làm sao ra ngoài đi!

Xích Phi Hồng gật đầu, theo tầm mắt Tô Dật nhìn xuống.

Phía chân trời huyết nguyệt sáng ngời, quang mang âm trầm chiếu rọi cả vùng đất, ở chỗ rất xa đang có hai bóng đen cực nhỏ đang nhanh chóng chạy đến.

- Đông Tuyệt trưởng lão, ngươi có thể xác định vị trí của Thần lâu sao!

Xích Tinh Báo thở hồng hộc, cực độ thúc dục hóa tu vi đi theo Xích Đông Tuyệt Nguyên Vực cảnh chạy như bay đến Huyễn Ma động.

- Nhanh lên! Ta và tiền nhiệm môn chủ đã từng tới đây, chẳng qua lúc đó vào không được!

Xích Đông Tuyệt nheo mắt, trực tiếp lao về phía vị trí Huyễn Ma Thần Lâu, xa xa nhìn lại, huyết vân trên trời có một tia lưu lại.

- Xoẹt!

Trên hư không, khí tức kinh khủng qua lại du đãng, thảo mộc bị kình phong chà xát trực tiếp té trên mặt đất.

Hai đạo điện quang giống như hai con thượng cổ yêu thú hung mãnh, mang theo tiếng sấm chạy về phía Huyễn Ma Thần Lâu.

Ở một nơi khác khi lưu quang lóe lên, trên đỉnh núi cao cao có một thân ảnh tuyệt mỹ kiêu ngạo.

Dưới ánh trăng huyết sắc, thanh ảnh lộng vũ, trường bào màu xanh nhạt ôm chặt cơ thể, tôn lên dáng vóc vô cùng hoàn mỹ

Cặp chân thon dài trắng như bạch ngọc nhẹ nhàng gõ lên đỉnh núi, huyết khí tràn ngập khiến yêu thú rối rít trốn tránh, trong con mắt không ngừng run rẩy, giống như gặp phải yêu tộc chí tôn đáng sợ nhất thế gian.

- Xoẹt!

Trong đôi mắt thâm thúy của Đoan Mộc Tiểu Mạn lóe ra một tia lo lắng, nga mi nhíu chặt, linh hồn lực trong nháy mắt tràn ngập cả thiên địa.

Đứng từ xa nhìn hai đạo nhân ảnh đi về phía Huyễn Ma Thần Lâu, đầu ngón tay thấp thoáng một đạo ánh sáng nguyên khí băng lam, giống như chuẩn bị động tay bất cứ lúc nào.

- Cọ!

Ở một nơi khác, trong một khu rừng rậm cao ngất, trong ý vị u tối, mơ hồ đồng dạng có khí tức bén nhọn tuôn ra lay động.

Một thân ảnh thấp bé đứng chắp tay, hình người như kiếm, chợt kiếm khí bén nhọn vô cùng quanh người lướt đi, kiếm quang bén nhọn trực tiếp xé rách từng đạo khe hở không gian trước người.

- Khí tức rất quen thuộc!

Đoan Mộc Tiểu Mạn cực độ nhạy cảm nhận thấy được sự tồn tại của thân ảnh nhỏ bé, nhưng khí tức này cũng không tạo ra uy hiếp đối với nàng.

Cẩn thận hồi tưởng, Đoan Mộc Tiểu Mạn nhíu mày, đôi môi khẽ động, rù rì nói:

- Hắn là Tô Cuồng Ca?

- Ầm!

Lúc này Huyễn Ma động giống như một con yêu thú cực đại bò lổm ngổm, mây đen ngưng tụ chợt nhanh chóng tản ra, sóng gợn không gian nóng bỏng nhanh chóng khuyếch tán ra xung quanh.

- Dừng lại!

Hai người đồng thời hét lên.

Ánh mắt Đoan Mộc Tiểu Mạn và Tô Cuồng Ca trong nháy mắt ngưng đọng, chăm chú nhìn ở phương xa tràn ngập khí tức bén nhọn.

Dưới kình phong kinh khủng, Xích Đông Tuyệt và Xích Tinh Báo ngẩng đầu, vội vàng dừng bước, trong mắt lại một lần nữa hiện lên sự sợ hãi.

Trong sương mù màu trắng, Huyễn Ma Thần Lâu tựa hồ biến đổi phương vị, cả không gian nhất thời run lên, hai người nhanh chóng giống như yêu thú dữ dội rút lui về phía sau.

Ánh mắt biến đổi, từ trong sương mù màu trắng bỗng dưng vọt ra một đạo quang thải huyền ảo, cái khe không gian cực lớn giống như yêu thú há cái miệng khổng lồ.

Trong nháy mắt, từ trong cái khe cấp tốc đi ra một thân ảnh thanh sam, hai người kinh ngạc nhìn nhau, nhưng không dám xác định có phải là Tô Dật hay không.

Mấy ngàn năm, người có thể tiến vào Huyễn Ma Thần Lâu Phục Yêu Môn có thể đếm được trên đầu ngón tay, cũng chỉ có môn chủ Phục Yêu Môn mới có tư cách.