Chương 1857
Có ai biết hắn dùng thủ đoạn gì hay không?
Bên trong đám người một cái vũ giả mặt sắc tái nhợt, đón ánh mắt như dao của Quân Hạo Thiên, cắn chặt hàm răng, trầm giọng quát lên.
Đại đa số vũ giả đều khó chịu đối với hành động của Tô Dật, tất cả đều muốn ở trước mặt mọi người, bắt Tô Dật lại, dương oai Thiên Phong!
- Ngươi là ai?
Sắc mặt Quân Hạo Thiên trở nên lạnh nhạt, hai tay khoanh trước ngực nhìn người thứ nhất ra mặt này.
- Vô Cực đại lục, thiếu đảo chủ Đoạn Hồn đảo, Tư Không Thước! Xếp hạng bảy mươi hai trên Bát Sùng Bảng!
Trong mắt một nhóm người Ngự Thiên Cung có thêm một tia mùi vị không thể miêu tả, Quân Hạo Thiên nói.
- Nếu như không phục, vậy thì mời ngươi đi khiêu chiến Tô Dật!
Giọng Quân Hạo Thiên trở nên lạnh lẽo, không có nửa lời thừa thãi với người xếp thứ bảy mươi hai này.
Trong lòng hắn cực kỳ rõ ràng, thực lực Tô Dật là thật, hơn nữa nếu không phải thế lực cao cấp luôn cùng một giuộc.
Để Tô Dật phát huy toàn tâm toàn lực, cái danh đệ nhất nào đến phiên Bá Hải Tam Thông?
Mặt trời lên cao, ngũ thải kim hồng từ phía chân trời rơi xuống, theo ánh mặt trời không tính là quá chói mắt.
Có thể lờ mờ thấy được hai bóng hình quen thuộc từ bên trong lối đi chậm rãi đi tới.
Trận Thiên Phong Chiến thứ hai, người Thiên Long tông và Thánh Sơn vẫn chiếm giữ ưu thế, so với các thế lực nhất lưu khác nhân số đều nhiều hơn rất nhiều.
- Bá Hải Tam Thông đến, dường như hơi thở của hắn còn mạnh hơn lúc trước! Có lẽ hai ngày qua Thiên Long tông đã dồn hết sức lực!
- Ngươi xem Úy Trì Trường Phong cũng không kém, khí tức hai người tranh phong đối lập nhau, lại có trò hay để xem rồi!
- Chỉ đáng tiếc cho Thượng Quan Thần Trác, ta còn tưởng rằng ba người này cộng thêm tên Tô Dật kỳ quái kia, sẽ làm ra trò hay để xem?
Mọi người tập trung đông nghìn nghịt, vũ giả càng ngày càng nhiều, không có quá nhiều cường giả tông môn, nên tiếng nghị luận càng thêm vui sướng.
- Đông đông đông!
- Đó là Thần Hổ môn sao? Ta không nhìn lầm chứ!
Sau khi nghe thấy một câu như vậy, trong ánh mắt người Ngự Thiên Cung hiện lên một tia chấn động.
Mọi người đồng loạt nhìn về phía hành lang, bên đó tràn ngập nhuyễn giáp màu trắng, khí phách người dẫn đầu lộ ra ngoài, kiêu căng khó thuần.
So với lúc trước, trên trán càng có thêm ba phần cuồng ngạo, không phải Thượng Quan Thần Trác còn có thể là ai?
- Không phải hắn đã bị Tô Dật phế rồi sao?
- Không thể, tuyệt đối không thể, tại sao hơi thở hắn lại càng trở nên mạnh mẽ!
Cùng nghi ngờ còn có Quân Hạo Thiên, lúc này Thượng Quan Thần Trác trong mắt hắn, khí tức trầm ổn, kình phong cuồn cuộn, không có nửa điểm dáng vẻ bị trọng thương.
Cho dù là đan dược vô song của Ngự Thiên Cung, cũng không thể nào trị liệu cho một người bình phục nhanh như vậy.
Xem ra Thần Hổ môn đã tiêu hao không ít tâm lực, tìm được cường giả tuyệt thế xuất sơn, nghĩ tới đây, ánh mắt Quân Hạo Thiên trầm xuống.
Đoan Mộc Tiểu Mạn phía trước người vẫn bất động như một khối băng điêu, váy dài mềm mại tùy ý tung bay, theo ánh mắt Đoan Mộc Tiểu Mạn dời đi.
Ánh mắt của mọi người cũng đồng thời run lên, một cái thân ảnh màu xanh từ từ xuất hiện, phía sau không gió những vẫn tự lay động, khí thế phi phàm.
Từng cơn gió nhẹ thổi qua lông mày, giống như ánh đao sượt qua khóe mắt thổi bay lọn tóc, trong con ngươi sâu thẳm tản mát ra quang mang cực kỳ bén nhọn.
- Tô Dật! Hắn còn sống!
Mộ Dao cùng Lưu Vân Xuyên đồng thời kinh hô, trong ánh mắt lộ vẻ kích động, lớn tiếng kêu lên.
- Hắn vẫn còn sống!
- Tiểu tử này thật đúng là mệnh lớn, Huyễn Ma quật cũng không thể giết chết hắn!
Tô Dật chậm rãi đi vào hội trường, Quân Hạo Thiên vội vàng nghênh đón, bên trong đôi mắt tràn đầy tiếu ý, cười nói.
- Ha ha ha, ta biết tiểu tử ngươi không chết mà!
- Không phải tiểu tử kia cũng không có chuyện gì sao!
Ánh mắt Tô Dật không chút kiêng kỵ nào, trực tiếp nhìn một đám người hoả khí ngất trời bên kia.
Thượng Quan Tuyệt Hổ và Thượng Quan Thần Trác giống như yêu thú phát điên, con ngươi tràn ngập tơ máu, nổi đầy gân xanh, nếu không phải được trưởng lão phía sau nắm chặt.
Lúc này họ chỉ muốn trực tiếp lao xuống, chém giết Tô Dật tại chỗ, ngũ mã phanh thây!
Xung quanh có rất nhiều ánh mắt bén nhọn, có hiếu kỳ, có quan sát, có khinh thường, cũng có đỏ mắt.
Rất giống các thái cực của nhân sinh, thân ảnh ấy đi đến bên cạnh Đoan Mộc Tiểu Mạn, càng khiến cho ánh mắt vô số vũ giả lộ ra vẻ gen gét, muốn giết chết hắn ngay lập tức.
- Ai! Hôm qua còn gọi ta là cha, hôm nay đã muốn dồn ta vào chỗ chết! thực là thê lương!
Tô Dật tỏ vẻ tiếc hận, khiến Đoan Mộc Tiểu Mạn phải liếc nhìn.
Nhưng khi thấy dáng dấp như muốn giết người của Thượng Quan Tuyệt Hổ, Đoan Mộc Tiểu Mạn liền biết chuyện gì xảy ra.
- An tĩnh!
Đúng lúc này, giọng nói của một lão giả vang vọng toàn trường, người này không phải là lão giả ở trận đầu, mà đổi thành một trưởng lão càng thêm cao tuổi.
Khuôn mặt đầy nếp nhăn, trên làn da khô héo hiện lên những vết đốm nhìn như lân phiến, bên trong ánh mắt mờ nhạt lại cất dấu một tia năng lượng linh hồn cực kỳ mênh mông.
- Vậy mà lão gia hỏa Xích Mặc Phong này cũng đi ra! Xem ra Phục Yêu Môn rất coi trọng cuộc thi này!
Trong ánh mắt Xích Phi Hồng xẹt qua một tia dao động, nhẹ giọng cười nói.
Chỉ thấy Xích Mặc Phong còng lưng, ho một tiếng, để lộ hàm răng vàng xám ra ngoài, đầu tiên cúi người về phía ngũ đại thế gia ở sau lưng chào một cái.
Năm vị gia chủ thế gia đồng thời đứng dậy đáp lễ, ngoại trừ Long Quảng, hành động này khiến Tô Dật có một chút khó chịu.
Tô Dật không để ý đến Long Quảng, lắng nghe lời kế tiếp.
- Chúc mừng chư vị đã trở thành anh hùng thiên hạ trong sáu mươi năm tới, sau này mọi người chính là trụ cột vững vàng của Thiên Man đại lục, mong mọi người có thể noi theo các thế gia, bảo vệ Thiên Man!
- Vâng!
Quần hùng sục sôi, chỉ hai câu nói đơn gian đã làm cho khuôn mặt mỗi một vị vũ giả tràn đầy vinh quang, bộ ngực không ngừng ưỡn cao, trên mặt lấp lánh ánh sáng.
- Sau khi trận thứ hai bắt đầu, mời từng tông môn phái đại diện đi tới chỗ Phục Yêu Môn lĩnh phần thưởng tương ứng! Phần thưởng năm nay, là một viên tạo hóa tẩy hồn đan! Ba người xếp đầu tiên, sẽ lĩnh thưởng theo thứ tự là sáu viên, bốn viên, hai viên!
Tạo hóa tẩy hồn đan, là đan dược địa phẩm cao giai, có thể tắm rửa thần hồn, cường gân kiện cốt, đề thăng năng lượng linh hồn, luyện hóa phức tạp không thể tưởng tượng nổi.
Đối với vũ giả Nguyên Hoàng kỳ trở lên, có trợ giúp mạnh mẽ đối với linh hồn, hiệu quả làm ít hưởng nhiều, là thứ có tiền mà không mua được!
Dưới thiên phẩm đan dược, nó tuyệt đối là tồn tại giống như thần dược! thế lực nhất lưu có thể luyện chế ra một viên, đã coi như là trân bảo, không phải thiên tài nghìn năm khó gặp, tuyệt đối sẽ không tùy tiện dùng!
- Làm sao có thể! Phần thưởng này thật quá mức rồi.
Quân Hạo Thiên và Tô Dật nhìn nhau, trong ánh mắt tràn đầy vẻ không thể tin.
Đồng thời xuất ra hơn tám trăm viên đan dược địa phẩm cao giai, cho dù là Thánh Sơn, Thiên Long tông cũng vô pháp làm được, thực lực Phục Yêu Môn như nào, người làm tông chủ như Tô Dật biết rõ trong lòng.
- Xoạt!
Toàn trường kinh ngạc, bên trong con ngươi tràn đầy vẻ dại ra, qua hồi lâu vẫn giống như ở trong mộng ảo, chưa tỉnh lại!
Xích Mặc Phong đã sớm biết kết quả như vậy, nên khóe miệng hơi hơi cong lên, kéo ra một nếp nhăn sâu đậm.
- Chư vị đang ngồi không cần kinh ngạc! Còn có một cái tin tức càng thêm khả quan lão hủ muốn công bố! Trong trận thứ ba Thiên Phong Bài Vị Chiến, ngũ đại thế gia sẽ lựa chọn ra một người, cùng tốp năm Bách Anh Thần Tử tiến nhập Thập Ngọc Lâu tu hành, có thế gia trợ lực, trận Thiên Phong Bài Vị Chiến này đã định trước là sẽ được lưu tên trong sử sách!