Chương 1858
Vừa dứt lời, rất nhiều võ giả trực tiếp xụi lơ, chỗ tốt như vậy quả thực là nghìn năm có một.
Tuy danh ngạch tiến nhập Thiên Phong Thập Ngọc Lâu rất ít, từ mười biến thành năm tên.
Trận thứ hai cũng sẽ càng thêm kịch liệt, thế nhưng có thể kề vai tu hành cùng những thiên chi kiêu tử của các thế gia.
Nếu được chỉ điểm một chút, hoặc lọt vào mắt xanh một vị con cháu thế gia.
Thì ngày sau muốn đứng trên đỉnh Thiên Man đại lục đều là chuyện dễ như trở bàn tay!
Đây chính là thiên đại cơ duyên mà sáu mươi năm, à không, mười một giáp (một giáp = 60 năm) đều khó gặp được!
- Xích lão! Là thật sao!
Không đợi vũ giả tuổi trẻ hỏi, rất nhiều tông chủ các tông và cường giả đã sớm không kiềm chế được kích động trong lòng, sắc mặt đỏ bừng, phóng mắt về phía thân ảnh già nua trên không!
Nội tâm mọi người không ngừng kích động, ánh mắt đều trở nên nóng bỏng không gì sánh được!
Tất cả mở to tròng mắt, vẻ mặt khát vọng, hy vọng Xích Mặc Phong có thể lặp lại lời nói vừa rồi một lần nữa!
- Tất cả những gì mọi người vừa nghe đều là thật! tất cả tạo hóa tẩy hồn đan lầ này do các thế gia cung ứng! Còn vì sao lại như vậy thì!
- Ầm!
Trường bào Xích Mặc Phong lay động, trong con ngươi mờ đục bắn ra một tia sắc bén.
Bỗng dưng, toàn bộ không gian run rẩy kịch liệt, giống như sắp vỡ ra vậy, một đạo quang mang tựa như giao long bay lên thật cao bên trên đài chiến đấu!
Mọi ánh mắt mang theo vẻ phức tạp đều như bị hóa đá, chỉ thấy bên trong quang mang, có một tòa lầu thật cao, toàn thân tản mát ra tia sáng huyền ảo như ẩn như hiện.
Giống như lầu các thần tiên ở, cao đến đáng sợ, tỏa ra thần quang rực rỡ!
Khoảng cách mỗi một tầng lầu đều rất lớn, bên ngoài chạm trổ tỉ mỉ, ngói lưu ly, khí chất bất phàm.
Bên trong ánh sáng thần dị ẩn chứa một tia quỷ dị, tầng tầng trùng điệp, như thần hoàn đan dệt.
Đỉnh tháp tỏa ra ánh sáng chói mắt, giống như chạm vào mặt trời, biến ra năm màu rực rỡ, nhìn lâu liền dễ dàng rơi vào trong đó.
Năng lượng thiên địa bàng bạc bắt đầu khởi động, trực tiếp ngăn cách không gian chung quanh ra.
Tô Dật có thể cảm giác được không gian thần bí cũng run lên, ánh mắt hắn run run, tựa như khí thế vạn quân đang ép xuống.
Ánh mắt dời về phía mọi người bên cạnh, khuôn mặt họ đều trắng bệch, nhìn tòa lầu khổng lồ đột nhiên từ mặt đất mọc lên, kéo dài qua không gian, tựa như Thương Long ngẩng đầu.
Hiển nhiên tòa lầu to lớn như vậy, không nằm trong cùng một cái vị diện với đám người Tô Dật, nó còn chưa tới gần.
Nhưng chỉ với một cỗ lực lượng khủng bố đã khiến trong lòng mọi người đang ngồi chấn động không gì sánh được, trong ánh mắt lấp lánh tinh quang, không dám tin tưởng!
- Ầm ầm!
Trong nháy mắt lại có một đạo thanh âm kinh thiên vang vọng, ánh sáng yêu dị mang theo một cỗ uy áp kinh khủng che khuất bầu trời một lần nữa, cùng lúc đó tòa lầu cũng biến mất, ánh mắt của mọi người nhanh chóng ảm đạm xuống.
Xích Mặc Phong lấy lại sức, khuôn mặt bởi vì sử dụng nguyên khí quá độ, mà có chút trắng bệch.
Bước chân lảo đảo như sắp sửa ngã xuống, âm thanh bỗng nhiên dừng lại, Xích Mặc Phong lắc đầu cất cao giọng nói:
- Như các vị đã nhìn thấy, thời gian Thập Ngọc lâu xuất hiện sớm hơn so với các thế gia suy đoán không ít! Vì nguyên nhân này nên chúng ta quyết định ở trận thứ hai chọn ra một trăm người, một trăm người đó có thể trực tiếp tiến nhập Bách Anh cung, tiếp thu phần thưởng!
Nói xong câu đó, Xích Mặc Phong quay về phía các thế gia sau lưng bái một cái, trầm giọng nói:
- Lão hủ thay tất cả vũ giả Thiên Man cám ơn các thế gia! Vì quan tâm an nguy của các anh tài, mà đặc biệt chọn năm người cùng tiến nhập!
Ngũ đại thế gia đồng thời gật đầu, trong ánh mắt mấy tên đệ tử trẻ tuổi phía sau lấp lóe tinh quang.
- Tạ ơn các thế gia quan tâm!
- Tạ ơn các thế gia quan tâm!
Âm thanh hùng hồn từ trong cổ họng mỗi người phát ra, ánh mắt hướng về phía ngũ đại thế gia đều tràn đầy sự sùng kính và ngưỡng vọng.
Vô số tông chủ và cường giả các tông cũng bảy tỏ kính ý, một ít người xúc động đến mức hốc mắt hơi ướt át.
Mấy lời ngắn ngủi của Xích Mặc Phong khiến ánh mắt Tô Dật nhất thời trầm xuống, lẽ nào Thập Ngọc lâu xuất hiện trước thời hạn có quan hệ với chuyện Đoan Mộc Kình Thiên biến mất sao?
Ánh mắt Tô Dật hướng về phía Đoan Mộc Tiểu Mạn bên cạnh, thấy đôi tay nhỏ bé như băng điêu run rẩy, hắn không khỏi đứng gần hơn một chút.
Khóe miệng hơi nhếch lên, khuôn mặt tươi cười của Tô Dật dường như gió xuân xoa dịu trái tim băng giá nghìn năm của Đoan Mộc Tiểu Mạn, ánh mắt hai người cùng nhìn về phía đài chiến đấu.
Bóng người trên đài di chuyển huyền ảo, miệng quát lớn một tiếng, cánh tay lập tức lóe ra ánh sáng.
Không đến nửa hơi thở thời gian, phía chân trời tản mát ra mấy trăm cột sáng kinh khủng, bắn thẳng vào mây xanh, khiến đất trời xoay chuyển.
Sau khi chưởng ấn màu đen của Xích Mặc Phong đẩy ra, toàn bộ mặt sân rộng lớn nứt ra như sơn băng địa liệt, khe nứt kéo dài mà ra.
Đài chiến đấu bắt đầu khởi động, tiếng máy móc đinh tai nhức óc tựa như bách quỷ khóc lóc, âm thanh to lớn khiến vô số người cảm thấy như bị một tảng đá lớn đè lên!
Áo bào của Đoan Mộc Tiểu Mạn nhẹ nhàng lay động, ngọc thể đón gió, còn Tô Dật thì phải nghênh đón vô số ánh mắt hâm mộ của vũ giả xung quanh, sau đó toàn bộ đài chiến đấu bị chia làm bốn trăm cái chiến đài nhỏ.
Thiên âm cuồn cuộn, qua lại trong hư không, Xích Mặc Phong bước lên trước, bàn tay chỉ vào bốn trăm cái tiểu chiến đài sau người nói.
- Trận thứ hai chia làm ba lượt! Đầu tiên là chọn ra bốn trăm người đứng đầu! Sau đó là hai trăm và cuối cùng là tốp một trăm! mời tuyển thủ nhận được dãy số tương đồng chuẩn bị lên đài!
Vừa dứt lời, bốn trăm cường giả mặc quần áo Phục Yêu Môn chia ra đứng ở phụ cận đài chiến đấu, tư thế oai hùng, bên trong con ngươi trang nghiêm tràn đầy tinh quang.
Khí tức lẫm liệt tuôn ra như sóng cuộn, chắp tay ngạo nghễ nhìn các tuyển thủ còn chưa tiến vào.
Có những cường giả Phục Yêu Môn này làm trọng tài, là có thể cam đoan trận Thiên Phong Bài Vị Chiến thứ hai có tính công bình!
- Đương nhiên, nếu như cảm thấy độ khó ghép thành đôi khiêu chiến quá thấp, mỗi người đều có một lần lựa chọn nữa. Có thể cùng tuyển thủ ở trên đài chiến đấu trao đổi dãy số! Thế nhưng nhất định phải tuân theo quy định của trận đầu tiên, đổi cao không đổi thấp!
Mọi người không khỏi gật đầu, trận Thiên Phong Bài Vị Chiến đầu tiên có không ít ân oán và nhân tố không thể thao túng.
Các võ giả đều chờ trận thứ hai để rửa nhục, thế nhưng căn cứ theo nguyên tắc đổi cao không đổi thấp, đối thủ phải là người cao hơn thứ tự của tuyển thủ tham gia thi đấu mới được!
Thời điểm tất cả đã chuẩn bị ổn thỏa, vũ giả nhận được dãy số tương ứng đều điểm nhẹ bước chân, lướt đi như ánh sáng.
Ngũ thải sặc sỡ, khí phách hùng hồn, trong lòng tràn ngập hăng hái, nhằm phía các đài chiến đấu.
- Bang bang!
Dường như phía chân trời có một trận mưa đá, vô số thân ảnh mạnh mẽ đáp xuống đài chiến đấu, hoạt động tay chân, chỉ chờ nghe lệnh.
Tô Dật nhìn dãy số mà mình chọn được, là số ba mươi năm, còn Quân Hạo Thiên là số bốn mươi bảy, hai người nhìn nhau cười một tiếng.
Bước chân lùi về phía sau một bước, đầu gối hơi cong, trên không trung xuất hiện một đường vòng cung quỷ dị bay về phía đài chiến đấu.
Sau khi rơi xuống đài chiến đấu, cả hai đưa mắt nhìn bốn phía, xung quanh là mấy trăm cái tiểu chiến đài có vòng bảo hộ ngăn cách.
Lúc tiến nhập đài chiến đấu, không gian bên trong nhanh chóng khuếch trương lớn, hơi nhắm hai mắt lại, có thể cảm giác được đài chiến đấu không nhỏ hơn so với trước kia bao nhiêu!