Chương 1881
Tiểu tử này, một thân ngạo cốt, hết lần này tới lần khác tà mị bất khuất, đối mặt với quần hùng Thiên Phong như lang như hổ vậy mà không e ngại chút nào, càng bộc phát ra lực chấn nhiếp cực lớn!
Hào quang thi đấu như nhật nguyệt, chấn động cửu châu!
Khuôn mặt Dạ Ức thanh tú, lông mi dài hẹp, khóe miệng xuất hiện một tia tiếu ý sâu kín.
Thần Đế Trailer
Nếp nhăn đuôi lông mày như nhắc nhở chính mình, muôn ngàn lần không thể để tên tiểu gia hỏa này mê hoặc, khẽ cười nói.
- Còn ba bốn cô nương kia, ngươi cũng có thể mang đến!
Trên khuôn mặt tràn đầy son phấn, ở giữa khí tức lãnh ngạo kèm theo một cỗ uy nghiêm, không nghĩ rằng đối với Tô Dật có thành ý lớn như vậy.
Mấy câu nói đó, làm cho tâm tư hết thảy vũ giả tự nhận là thiên kiêu chi tử dưới đài, đập nát rồi.
Hiện thực luôn tàn khốc, hết lần này tới lần khác ưu việt vẫn hiểu rõ bản thân, còn mình dĩ nhiên không có năng lực phản bác cùng cãi lại!
Chỉ có thể ngơ ngác nhìn Tô Dật bước lên đỉnh cao, các võ giả thấp giọng than nhẹ, lần thứ hai nhìn về phía ngự thiên thần nữ và Liễu Nhược Hi, trong mắt của mọi người tràn ngập cô đơn.
Dường như Thiên Phong Bài Vị Chiến đã kết thúc ở chỗ này, tất cả mọi người bắt đầu trở về thành chuẩn bị, nhìn xuống phía dưới, còn ai dám có dũng khí đối mặt!
Tô Dật nhíu mày một cái, trên khuôn mặt tà mị mang theo một tia thâm thúy, bên trong đôi mắt bắn ra quang mang.
Trong lòng tự nhiên biết những thế gia ở đây có ý định gì, một thiếu niên đột nhiên quật khởi, đánh khắp Thiên Phong không địch thủ, có thể nào không phải là tội nhân khiến người ta đố kỵ.
Tô Dật đã sớm nghe nói sóng ngầm giữa các thế gia bắt đầu khởi động, trước mắt Long gia và Vân gia không nói gì, Tô Dật sẽ không tùy ý bại lộ chính mình.
Long Quảng vẫn khí phách hiên ngang như cũ, cao ngạo nhìn toàn trường bằng nửa con mắt, chỉ có Vân Trung Ly ở một bên là giống như thế ngoại cao nhân, hai tròng mắt âm trầm nói.
- Ngươi gọi Tô Dật?
Tô Dật gật đầu, lão nhân này có chút buồn cười, đã tiến hành lâu như vậy, còn hỏi vấn đề này!
Chẳng lẽ cảm giác về sự tồn tại của chính mình quá thấp?
Ánh mắt bắn ra một tia ánh sáng khiếp người, Tô Dật hơi hơi sờ mũi, cao giọng hỏi
- Đúng vậy, ngài có gì chỉ giáo?
Vân Trung Ly thở phào một hơi, ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt già nua hiện ra một tia bình tĩnh, cực lực áp chế kích động trong lòng, Vân Trung Ly thấp giọng nói.
- Ngươi có từng nhìn thấy một cô gái có huyết văn ngọc bội!
- Ông!
Huyết văn ngọc bội, cái kia không phải là vật trên người Vân Tinh sao?
Trong lòng Tô Dật lập tức có một tia điện quang hiện lên, vô số ý niệm lưu chuyển trong đầu giống như thiểm.
- Nàng thế nào!
Tô Dật bước lên trước, sau lưng đã bị mồ hôi lạnh làm ướt đẫm, cố gắng biểu hiện đầy đủ bình tĩnh.
Vân Trung Ly cũng tương tự ở che dấu cái gì, vung tay lên, hướng về phía Tô Dật nói đạo.
- Nếu như ngươi giành được vị trí số một Thiên Phong Bài Vị Chiến, ba tháng sau, ta sẽ cho ngươi tới Vân Tiên Cổ Tông!
Ánh mắt nhảy lên, Tô Dật không biết tại sao phải đợi một cái tháng, lẽ nào Vân Tinh xảy ra chuyện gì sao?
Trước mặt nhiều người như vậy, nhưng trong lòng Tô Dật đã sớm loạn cả lên, hắn chau mày, sắc mặt lạnh lùng nói.
- Được, ba tháng sau, ta nhất định tới!
Lời nói của Tô Dật làm cho Vân Trung Ly gật đầu, lập tức hừ lạnh một tiếng, ngồi xuống ghế.
Ngón tay Vân Trung Ly nhẹ nhàng điểm một cái, Tô Uyển Nhi đã có thể hoạt động tay chân, chỉ là miệng vẫn bị bịt lại.
Những chuyện này đều bị Tô Dật nhìn ở trong mắt, Long Quảng cất giấu một tia thần bí không thể dò xét, thấp giọng nói.
- Vòng đấu hai trăm chọn một trăm sẽ sớm bắt đầu!
Long Quảng vung tay lên, bàn tay mang theo một dài sóng tinh thần màu vàng, trong nháy mắt trên thiên không có một dải kim văn thần vận hạ xuống.
Năng lượng thiên địa bàng bạc rơi xuống sân rộng giống như mưa rào, trong nháy mắt tàn hồn, dư âm còn sót lại đều hóa thành hư vô, mà sân rộng cũng đã ở trong khoảnh khắc này thu lại làm một.
Tất cả những điều này đều có lợi cho Phục Yêu Môn, Xích Đông Tuyệt và Xích Tinh Báo đã sớm cười toét miệng.
Có một vị thiếu niên nghịch thiên như vậy làm tông chủ của mình, còn có lão tông chủ gia trì, dường như cũng không phải một chuyện xấu.
Chỗ xa, thân thể Tô Dật vẫn đứng thẳng như trước, khí tức bá đạo bao phủ toàn trường, bên trong ánh mắt hai người như có điện mang nhảy lên, vẻ mặt hưng phấn giống như người Phục Yêu Môn lấy được danh hiệu đệ nhất.
- Phục Yêu Môn phải quật khởi! Phục Yêu Môn phải quật khởi!
Xích Tinh Báo thấp giọng thở nhẹ.
Mọi người nhìn Xích Tinh Báo vội vội vàng vàng dọn dẹp chiến trường, khóe miệng lại liên tục hiện lên ý cười, liền cho rằng Xích Tinh Báo bị ngốc, hoặc là đang ngây dại.
- Tại sao môn chủ tự thân quét dọn chiến trường, lại còn vui vẻ như vậy?
Người Phục Yêu Môn cùng nghi hoặc không giải thích được, bọn họ nhỏ giọng hỏi Xích Cửu Chân.
Sau khi nhìn thấy cảnh tượng Vân Lăng Phong nhập ma khủng bố, Xích Cửu Chân đã sớm ném tình cảm trước kia ra sau, Phục Yêu Môn có một vị thiếu niên môn chủ như thế tự nhiên vô cùng hài lòng.
- Ngươi không hiểu đâu, quét dọn nhanh lên một chút!
Xích Cửu Chân quát mắng, trên miệng cũng không cầm được tiếu ý.
Không đến nửa hơi thời gian, toàn bộ đài chiến đấu đã khôi phục như lúc ban đầu, dưới yêu khí khổng lồ và máy móc khống chế, hai trăm cái đài chiến đấu nhanh chóng biến thành một trăm đài chiến đấu!
Lần thứ hai Xích Mặc Phong rống giận ra một đạo âm ba ngập trời, trong mắt hừng hực quang mang, khiến toàn bộ bầu không khí Thiên Phong Bài Vị Chiến đẩy lên đỉnh điểm!
Hai trăm người có thể trải qua vòng thứ nhất và vòng thứ hai, đã đủ để tiếu ngạo toàn bộ Thiên Man đại lục.
Thế nhưng võ đạo hưng thịnh, Thiên Man đại lục cường giả vi tôn, vẫn phải chọn ra một trăm người sau cùng, mới có thể đi vào bách anh lâu, lưu danh vạn cổ, làm rạng rỡ tông môn!
- Bắt đầu đi!
Bên trong đôi mắt Tô Dật bắn ra một đạo tinh quang, chính mình liên tục trải qua các vòng như thế, rốt cục cũng đến thời điểm thu hoạch.
- Vòng cuối cùng, tuyển chọn một trăm người ưu tú nhất, mọi người có thể tùy tiện ghép thành đôi, người mạnh có thể khiêu chiến người yếu hơn, vô luận như thế nào, đều phải chấp nhận! Cự tuyệt người khiêu chiến, thì lập tức bị phán định là thua! Tất cả đài chiến đấu sẽ bố trí yêu khí Phục Yêu Môn, căn cứ trình độ kịch liệt cùng với xếp hạng của các tuyển thủ, cuối cùng tính ra người thắng trận!
Giọng nói Xích Mặc Phong tang thương thâm trầm, vang lên từng đợt từng đợt ở trong không gian, lần sau to hơn lần trước.
Oán khí tích lũy hai vòng trước đều ở trong nháy mắt này bạo phát, rất nhiều người bắt đầu tìm kẻ thù của mình để trả thù!
Trong lòng Tô Dật không khỏi động dung, phương thức này tuyệt đối có thể tuyển ra người có chiến lực mạnh mẽ nhất, hơn nữa người mạnh khiêu chiến người yếu, cũng trực tiếp đấu loại một nhóm người yếu, toàn bộ người yếu bị đấu loại, cường giả cũng chỉ có thể quyết đấu cùng cường giả.
Phương thức này không thể tốt hơn, Tô Dật thầm gật đầu, nếu là mình, mình cũng sẽ làm như vậy!
Rất nhanh, tất cả mọi người đã tìm được đối thủ, Tuyết Hồng Lâu đấu với đệ nhất nhân Vô Cực giáo Mộc Nhân Kiệt, Liễu Nhược Hi đấu với Nguyệt Hàn Thanh của Đoạn Hoa Cốc Thái Hành đại lục, Úy Trì Trường Phong, Quân Hạo Thiên đấu với Ngâm Vũ Cung, Lâm Phi Thiến của Thần Hổ đại lục.
Mộ Dao thì đấu với Xích Cửu Chân Phục Yêu Môn, hai người kia quyết đấu khiến Tô Dật có chút đau đầu.
- Hai bên đều là thịt!
Đổi lại là trước đây, Tô Dật tự nhiên hy vọng Mộ Dao có thể thắng lợi, nhưng hiện tại mình chấp chưởng Phục Yêu Môn, chuyện này liền khó nói rồi.