← Quay lại trang sách

Chương 1883

Ngao ô!

Thiên địa rung chuyển, tiếng man yêu vang lên từng trận khiếp người, vô số khí tức kinh khủng ba động mà ra, trong lòng mọi người không khỏi run lên!

Con mắt cường giả liên tục dao động, hai tròng mắt thiếu nữ phía trước rực rỡ kim mang, quanh thân tràn ngập một cỗ khí tức xuyên qua thái cổ mà đến.

Thầner

Uy thế vô thượng theo thời gian, mạnh mẽ tràn ra.

- Ong!

Uy áp chí cương chí cường, đủ để trấn áp hết thảy vạn vật trên thế gian, hư ảnh bọ cạp màu đỏ bắt đầu khởi động, toàn thân tràn ngập yêu khí, cuối cùng cũng ở dưới kim quang hóa thành hư vô!

- Sưu!

Hư ảnh biến mất, ánh mắt Mộ Dao thanh lãnh cô tuyệt, nhìn không chớp mắt, chân đạp Đại Bằng, hoành hành ở phía chân trời tràn ngập kim quang, tựa như viễn cổ thần nữ xuyên không mà đến!

Tất cả mọi người đều nhìn đến ngây dại, một thiếu nữ như vậy, lại xuất thân ra từ Thần Kiếm Môn.

Cũng là kinh thế tuyệt luân, thiên phú nghịch thiên!

Lẽ nào thế lực nhất lưu bắt đầu đuổi kịp và vượt qua thế lực đỉnh cấp sao? Sự thán phục bắt đầu phiêu đãng bên trong đôi mắt mọi người.

Kim quang tràn ngập bầu trời, tiếng Đại Bằng kêu không ngớt, vang vọng trong hư không, từng làn sóng rung động quét ngang tứ phương, làm xuất hiện từng đạo vết nứt không gian khủng bố kinh tâm, khiến cho trong lòng người trở nên chấn động!

- Nguyên Hư kỳ chỉ dùng mấy chiêu đánh bại Nguyên Hoàng kỳ?

Có vũ giả kinh hô, ánh mắt không ngừng nhảy lên.

- Sau lưng thiếu nữ này là Kim Sí Đại Bằng sao! Ông trời của ta ơi!

- Lại là Thần Kiếm Môn? Thần Kiếm Môn đồng thời xuất hiện ba thiên tài!

Vân Lăng Phong, Mộ Dao, còn có Tô Dật vốn thuộc về Thần Kiếm Môn, tuy là tu vi ba người không ngừng cao đến dọa người!

Nhưng ba người này lại lấy phương thức của riêng mình khiến mọi người trợn trừng mắt, so sánh với người cùng lứa tuổi không có thủ đoạn nghịch thiên, bọn họ đã sớm là một người một ngựa!

- Trung Châu Thần Kiếm Môn?

Ánh mắt Long Quảng hơi khép lại, người cầm lái ngũ đại thế gia đồng thời rơi vào trầm tư!

Một cái thế lực nhất lưu, cũng chỉ có thể coi là thế lực trên đỉnh ở Trung Châu, lại đồng thời xuất hiện ba gã thiếu niên làm cho người ta mỏi mắt.

Làm cho thế lực đỉnh cấp đều buồn bã thất sắc, tiếng ngựa hý phía chân trời vẫn vang động núi sông như trước, kim quang cùng hỏa quang chói mắt đánh lên mặt thế lực nhất lưu.

Những vũ giả thế lực nhất lưu thất bại, vừa vui mừng vừa kiêu ngạo, hầu như muốn quỳ bái đối với sự biểu hiện như thần nữ của Mộ Dao!

Bên trên thiên không, một sợi huyết tuyến thật dài phiêu tán phía chân trời, Xích Cửu Chân che ngực, sắc mặt cực độ uể oải, ánh mắt kinh hãi không ngừng nhảy lên, nhìn Mộ Dao ở phía chân trời.

- Những người đi ra từ Thần Kiếm Môn đều biến thái như vậy sao?

Xích Cửu Chân lắc đầu cười khổ nói.

Nhắc tới Tô Dật, Mộ Dao vô ý thức dời ánh mắt xuống nửa tấc, một cỗ tình cảm không rõ xông lên đầu.

Tràng cảnh Đế Tước đại chiến Kim Bằng lúc trước lại loé sáng, giống như chuyện vừa mới hôm qua, tin tức khởi tử hoàn sinh lại quấy rối ở trong lòng Mộ Dao.

Mộ Dao lắc đầu, lộ ra vẻ mỉm cười, bình tĩnh thả ra, nói:

- Không ai có thể so sánh với Tô Dật!

Xích Cửu Chân giống như rất đồng tình, thời điểm cảm thụ được Mộ Dao đã thu hồi uy áp, Xích Cửu Chân mới xoay người một cái, nhẹ nhàng đứng lên.

Rốt cục một cục đá to như ứ đọng ở ngực được thả xuống, Xích Cửu Chân có một loại cảm giác như trút được gánh nặng.

Ban đầu vì Nam Cung Hàn Qua, mà hắn liều mạng tu hành, muốn trợ giúp Nam Cung Hàn Qua, bây giờ động lực tiêu tán, Phục Yêu Môn thành thứ lớn nhất của hắn.

Chỉ cần Phục Yêu Môn vẫn còn, Xích Cửu Chân tin tưởng, sau này Phục Yêu Môn sẽ bởi vì Tô Dật tồn tại mà càng thêm huy hoàng!

Phía đối diện, Kim Sí văn lộ cổ xưa quanh thân Mộ Dao dần dần trầm xuống, khí tức mênh mông càn quét một vòng lại một vòng.

Một cánh tay nõn nà vươn ra, điểm xuống ngực Xích Cửu Chân hai cái, Mộ Dao cho Xích Cửu Chân dùng đan dược, sắc mặt mới có chuyển biến tốt đẹp!

Trong nháy mắt, Xích Cửu Chân chuyển biến tốt lên không ít, sắc mặt hồng nhuận như đan dược, cười nói.

- Mộ Dao muội muội, ta thua!

Lúc này mỹ nữ băng sương tựa như la sát trong ngày thường, lại thanh tao yêu nhã, cười nhẹ nhàng, căn bản không nhìn ra vừa rồi có một hồi đại chiến sinh tử xảy ra!

- Ngươi không trách ta sao?

Mộ Dao ngạc nhiên nói.

Hai tròng mắt lạnh lùng của Xích Cửu Chân tràn ngập quang mang, thứ ưa thích cũng có thể ném, thì sống chết có là gì?

- Chuyện của Tô Dật, chính là chuyện của ta! Bằng hữu của hắn tự nhiên cũng là bằng hữu của ta!

Nghe được lời nói thế, càng đưa tới từng đợt đố kị, ngay cả Liễu Nhược Hi đang đại chiến cũng phóng ánh mắt đến chỗ Tô Dật, dường như đang hỏi, ngươi đến cùng có mấy cái hảo muội muội?

Đoan Mộc Tiểu Mạn không có bất kỳ biến hóa gì, nhưng từ bên trong con ngươi trong trẻo lạnh lùng kia, Tô Dật có thể đọc lên ý tứ ma người khác không biết.

Hai người vui vẻ đi xuống chiến đài, lúc Mộ Dao đi ngang qua đài chiến đấu của Tô Dật, da thịt nhiều hơn một tầng huyết sắc, âm u nói.

- Ta đã lọt vào tốp một trăm, chờ ngươi ở Bách Anh cung!

Tô Dật khe khẽ thở dài trong lòng, lần này cái gì cũng không cần giải thích, Tô Dật cười khổ lắc đầu.

- Ngươi nhìn tên Tô Dật kia một chút, không có người nào dám đi tới giáo huấn hắn!

- Ai dám đi giáo huấn! Chưa kịp giết hắn, đã bị một đám nữ nhân của hắn giết trước!

Uy danh và mỹ danh của Tô Dật lập tức truyền khắp Thiên Phong, trong ánh mắt vô số vũ giả chiến bại còn chưa rời đi đều là vẻ ước ao, hai mắt đỏ bừng, đầy ghen tỵ!

- Nếu không có người tới khiêu chiến, thì nên làm như thế nào đây?

Tô Dật đứng dậy, nhìn Long Quảng!

Không thể phủ nhận, bình thường trung tâm quyền lực Thiên Phong Bài Vị Chiến đều là Long gia, Tô Dật cũng không thể không thừa nhận điểm này!

Tinh quang trong mắt khẽ nhúc nhích, ánh mắt Long Quảng quét nhìn những đài chiến đấu còn không có tiến hành quyết đấu, cao giọng nói.

- Tất cả những ai không có tham gia quyết đấu, toàn bộ đứng ở trên đài chiến đấu của Tô Dật, để bản long thần tự mình xem qua!

- Sưu sưu sưu!

Tức thì, mười mấy đạo quang mang nhanh chóng nhằm về phía các đài chiến đấu khác, toàn trường còn chỉ còn lại vài người không tìm được đối thủ thích hợp.

Nhìn tuyển thủ đi tới đài chiến đấu của Tô Dật, thanh âm hùng hồn của Long Quảng phiêu tán trên hư không lần thứ hai.

- Người nào dám chiến một trận cùng Tô Dật, sẽ được trực tiếp tiến vào Thập Ngọc lâu!

Lúc trước, sau khi trận thứ hai kết thúc, căn cứ trình độ kịch liệt của trận đấu, có thể tuyển ra tốp năm người cùng con cháu thế gia tiến nhập Thập Ngọc lâu.

Bây giờ Long Quảng vì khích lệ mọi người cạnh tranh cùng Tô Dật, vậy mà trực tiếp nói ra cái giá như vậy!

Kết quả này lập tức làm mọi người kinh hãi, trong lòng vũ giả vừa mới bắt đầu chiến đấu tràn đầy hối hận!

Khuôn mặt Bá Hải Tam Thông cùng Úy Trì Trường Phong càng tái nhợt, vì thuận lợi tiến nhập Bách Anh cung, cố ý chọn một cái tuyển thủ mạnh nhất nằm trong phạm vi khống chế của mình, không ngờ tới cuối cùng lại có một cái biến cố như vậy!

- Đến cùng thì tên Tô Dật này có cái gì tốt! Dĩ nhiên đáng giá Long gia lui bước như vậy!

Dải lụa trong tay Úy Trì Trường Phong sôi trào, quanh thân tràn ngập kim quang chưởng ấn, tròng mắt như muốn lồi ra!

- Trận thứ ba, vào Thập Ngọc lâu, ta nhất định phải giết chết Tô Dật!

Đến một giây cuối cùng, Bá Hải Tam Thông cũng không thể kiềm chế được.

Lúc lời nói vang lên, khí tức cũng cuồn cuộn quanh thân, vô số sóng tinh thần càn quét như bão táp!