Chương 1884
Ầm!
Bá Hải Tam Thông mang theo lôi đình chi nộ, mày kiếm dựng thẳng, nhìn vô cùng khủng bố, hai tròng mắt trắng xám, tựa như chiến thần lâm thế!
Áo bào phần phật, tóc đen bay về phía sau, ánh mắt ngoan lệ nhìn chằm chằm vào đài chiến đấu của Tô Dật.
Thần Đế Trailer
- Các ngươi ai dám ứng chiến! Không ứng chiến liền cút ra khỏi Thiên Phong!
Trong nháy mắt Long Quảng bộc phát ra long uy vô cùng vô tận, quang mang hội tụ, uy thế hủy diệt làm kinh sợ toàn trường!
Tiếng nghị luận vang lên, ánh mắt vô số vũ giả trở nên cẩn thận, xem ra Long gia quyết tâm đối phó Tô Dật!
Không ngờ vòng thứ hai, cũng không thể để cho Long Thương xuất chiến, ánh mắt bắn ra một luồng hàn quang, hai chân mấy tên vũ giả sau lưng Tô Dật lập tức run lên.
Nhìn long uy xoay tròn đầy trời, man yêu thú ở chỗ xa liên tiếp rống lên, trong nháy mắt mặt xám như tro tàn!
- Không người dám ứng chiến sao!
Xích Mặc Phong hỏi lại một lần nữa!
Đột nhiên, một đạo thanh âm tràn đầy dã tính truyền ra, bầu không khí trên đài chiến đấu tiêu điều không thôi.
- Đó không phải là!
Người đi ra làm cho tông chủ các tông ở dưới đài cao chấn động không thôi, ánh mắt chúng trưởng lão Thần Hổ môn càng ngưng động.
Thượng Quan Tuyệt Hổ biến sắc, không ngờ đứa con Thượng Quan Thần Trác của mình chủ động đứng ra!
- Trác nhi, ngươi muốn làm gì!
Mắt hổ Thượng Quan Tuyệt Hổ trợn tròn, hận không thể trực tiếp đi tới đánh Thượng Quan Thần Trác xuống dưới!
Thượng Quan Thần Trác bước đi nặng nề, trê người mặc một thân khôi giáp màu trắng, trong tay cầm quạt giấy bắn ra hàn quang phần phật.
Hắn vẫn nhớ rất rõ cảm giác bị tiếng sấm của Tô Dật làm huyết nhục bản thân tan nát trước đây, hắn biết mình gian khổ khôi phục như nào, phải để phụ thân quỳ xuống dập đầu nhận thân với một người xa lạ!
Tất cả những chuyện này đều do Tô Dật ban tặng!
Nghĩ tới đây, ánh mắt Thượng Quan Thần Trác lập tức trở nên thâm độc, cắn chặt hàm răng, trong nháy mắt yêu khí quanh thân tràn ngập khoảng không, vòng xoáy nguyên khí màu trắng cuồn cuộn như bão táp!
- Tô Dật! Ngươi có thể đi tới hôm nay thật sự là ngoài sự dự liệu của ta!
Quạt giấy trong tay Thượng Quan Thần Trác hơi hơi mở ra, khớp xương nắm cán quạt lộ ra màu tím đen!
Tô Dật chậm rãi xoay người lại, cái thanh âm này đối với hắn không thể quen thuộc hơn, khóe miệng lập tức hiện ra một nụ cười.
Thực sự là thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại đâm vào!
Lúc đầu Tô Dật nghĩ mình sẽ kết thúc Thượng Quan Thần Trác ở trong Bách Anh cung, nhưng không ngờ Thượng Quan Thần Trác lại tự đưa thân tới cửa!
Nếu như Tô Dật đối chiến với Thượng Quan Thần Trác, nhất định sẽ có chiến đấu cực kỳ tuyệt vời!
Đánh giá của trận chiến cuối cùng cũng sẽ đến đỉnh phong!
Phía dưới là một tràng tiếng thổn thức, toàn trường run rẩy, trong ánh mắt quần hùng Thần Hổ tràn đầy sự sốt ruột cùng sợ hãi.
Cho đến bây giờ Tô Dật chỉ bày ra thực lực ở Nguyên Hoàng kỳ tứ trọng, nhưng lúc phát huy ra lực lượng nhưng lại vượt xa Nguyên Hoàng kỳ tứ trọng.
Thượng Quan Thần Trác đã ăn một lần thua thiệt trong tay thiếu niên mạnh mẽ kia, Thượng Quan Tuyệt Hổ không cho phép có lần thứ hai nữa.
Cái cảm giác mất con đau đớn ghi tâm khắc cốt kia, vĩnh viễn khó có thể quên được, tuy trưởng lão bên cạnh cũng lộ ra vẻ khó coi, nhưng lại thấp giọng thì thầm.
- Tông chủ, ngươi quên Quỷ Độc lão nhân rồi sao?
Trong nháy mắt sắc mặt lo lắng của Thượng Quan Tuyệt Hổ hoà hoãn lại, nhưng vẫn có chút không an tâm, thấp giọng nói:
- Các ngươi mau đi tìm Quỷ Độc lão nhân, vận lần không thể để cho Trác nhi có bất kỳ sơ sẩy nào!
Nhìn Thần Hổ môn dưới đài loạn như một đàn con kiến, Tô Dật cười nhạt trong lòng một cái.
Năm đó truy sát Đoan Mộc Kình Thiên, cũng không có thấy các ngươi sốt ruột như vậy! Năm đó vẽ đường cho hươu chạy, diệt Thiên Phong Vũ Các cùng Thiên Yêu Tông, cũng không thấy lương tâm các ngươi bất an như vậy!
Nhưng vì cái tên nhi tử lang tâm phế cẩu, tham dục tàn bạo này, mà Thượng Quan Tuyệt Hổ ngươi đã hao hết tâm tư!
Ánh mắt Tô Dật trở nên lạnh lùng, cằm nhẹ nhàng nâng lên, bày ra phong thái không sợ hãi chút nào, nghiêng đầu nhìn Thượng Quan Thần Trác.
- Làm sao? Lần đầu tiên bị nổ khó chịu, muốn trở lại chịu thêm lần nữa sao?
Bỗng dưng, khóe mắt Thượng Quan Thần Trác co rúm lại, ánh mắt âm lệ đảo loạn giống như rắn độc, đáy mắt hơi bốc lên màu đỏ tươi, oán độc nói.
- Tô Dật, ngươi thật sự cho rằng lúc này ngươi có thể giết được ta sao? Ta có thể sống đứng ở chỗ này, cũng sẽ không để cho ngươi lại càn rỡ như trước nữa!
Con ngươi Thượng Quan Thần Trác tràn ra một mảnh thâm hàn, khí tức cả người dâng lên đến đỉnh phong!
Tô Dật nhún vai một cái, ánh mắt hờ hững, bên trong con ngươi lóe lên tiếu ý, nói:
- Nếu ngươi thật sự muốn giết ta như vậy cần gì phải đợi đến khi Long gia nói mới đi ra ngoài?
Một lời đã nói toạc ra chút mưu kế của Thượng Quan Thần Trác, khuôn mặt Bá Hải Tam Thông và Úy Trì Trường Phong ở hai bên nhanh chóng hiện ra một tia tức giận, vẻ mặt thay đổi liên tục, lạnh lẽo trừng mắt.
Thượng Quan Thần Trác dứt khoát buông thả, trong tay bắn ra một đạo khí lãng, đánh rớt đám vũ giả đang run rẩy xuống đài giống như lá rụng, nhíu chặt lông mày nói.
- Những thứ này đều là ngươi nợ ta! Hiện tại ta muốn cướp lại tất cả!
Thượng Quan Thần Trác quát lớn, thấy ánh mắt nóng bỏng của những người chung quanh, ánh mắt hắn càng tức giận hơn!
Tô Dật vỗ vỗ tay, trong mắt không ngừng hiện ra một tia tán thán, âm u nói:
- Ngươi đã muốn giết ta như vậy, tại sao không lập một cái sinh tử trạng!
(sinh tử trạng: giấy quyết đấu sinh tử)
Thượng Quan Thần Trác đứng ở dưới bầu trời tràn đầy phong vân, khí tức xung quanh nặng nề mà kìm nén, nhanh chóng nhíu mày, nói.
- Có ý tứ gì?
Trong con ngươi thâm thúy của Tô Dật lộ ra anh sáng sắc bén, xoay người hướng lên đài cao nói:
- Trên đài chiến đấu, sống chết có số! Nếu như ta thắng, ngươi phải dập đầu lạy ta ba cái, sau này thấy ta, phải gọi ta là ông nội!
Trong nháy mắt, toàn trường sôi trào, lời nói tràn ngập khiêu khích này lập tức làm cho ánh mát Thượng Quan Thần Trác tràn ngập vẻ tức giận!
Cái từ ông nội này, đã trở thành cấm kỵ ở trong lòng Thượng Quan Thần Trác!
Chân mày nhíu lại, Thượng Quan Thần Trác tỉ mỉ đánh giá lại lời nói của Tô Dật lần thứ hai, Nguyên Hoàng kỳ tứ trọng có can đảm nói ra những lời như vậy, không khỏi làm cho chính mình có chút do dự!
- Trác nhi, suy nghĩ lại! Không thể lại hấp tấp!
Thượng Quan Tuyệt Hổ cao giọng nói, cảm xúc phun trào ra trong nháy mắt, rất sợ Thượng Quan Thần Trác lại làm ra hành động bất lợi.
- Thế nào, không dám sao? Chuyện này cũng không dám! Thì ngươi lăn xuống phía dưới đi, vị trí trước nắm trong Bách Anh cung liền cho ta!
Tô Dật cười tà một tiếng, vị trí trước năm Bách Anh cung có sức dụ dỗ rất lớn!
Vừa dứt lời, Thượng Quan Tuyệt Hổ cũng ngậm miệng lại, không chiến thì ý nghĩa bỏ quyền, chiếu theo ý tứ Long gia, bài danh Thiên Phong cũng bị tịch thu!
Lần này đã rơi vào tình cảnh lưỡng nan, Thượng Quan Tuyệt Hổ trầm mặc nhắm hai mắt lại!
- Nếu như ta thắng đây! Ngươi lại nên làm như thế nào!
Tô Dật cười một tiếng vì cái sự tình này dường như không thể phát sinh, nhàn nhạt nói.
- Nếu như ngươi thắng, ta tự sát trước mặt ngươi! Điều kiện tiên quyết là ngươi có năng lực làm như thế không?
Lời khiêu khích như vậy từ trong miệng Tô Dật nói ra, không hề có cảm giác hài hòa, ánh mắt mọi người xẹt qua khuôn mặt Thượng Quan Thần Trác, không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
- Hít!
Tóc gáy dựng đứng, vô số thanh âm nuốt nước bọt vang lên, tất cả mọi người đều biết một khắc sau sẽ có chiến đấu cực kỳ ác liệt nổ ra.
Sắc mặt Bá Hải Tam Thông và Úy Trì Trường Phong đã trầm trọng đến mức tận cùng, trong lòng hai người đồng thời hiện lên một cái ý niệm.
Vô luận là người nào thắng, cái danh đệ nhất vòng thứ hai sẽ chính là hắn!