← Quay lại trang sách

Chương 1886

Thắng thua khó phân!

Bên trên đài cao, bỗng nhiên tâm thần cường giả thế gia trở nên căng thẳng, Thượng Quan Thần Trác và Tô Dật so đấu khó phân cao thấp!

Tô Dật - Nguyên Hoàng tứ trọng nhìn như không dùng bất kỳ cái vũ kỹ gì, chỉ dựa vào huyết nhục đã ngăn cản một kích rất mạnh của Nguyên Hoàng bát trọng!

Thần Đế Trailer

Ở một bên khác của đài chiến đấu, ánh mắt Tô Dật nhảy lên, sự kiên nghị lướt qua khóe mắt, toàn thân tràn đầy thần mang, khí tức tựa như thần tiên quần lâm thiên hạ.

Hỗn Nguyên Chí Tôn Công trong cơ thể bắt đầu khởi động giống như sông lớn, dùng tâm thần dò xét bên trong, linh dịch vừa mới dùng đang chậm rãi rót vào bên trong Thái Hư Thần Hải, hội tụ thành khí thể toàn phong.

Tự nhiên Tô Dật không muốn ở nơi này dùng toàn bộ con bài chưa lật cùng nguyên khí, ánh mắt lạnh lùng không lộ ra dấu vết, liếc nhìn Long Thương cùng Bá Hải Tam Thông một cái, sau đó cắn răng nói.

- Chờ nguyên khí ta khôi phục, chính là thời điểm ngươi hẳn phải chết!

- Ầm!

Nguyên khí như vạn châm tề phát, sát khí bén nhọn nồng nặc theo lỗ chân lông thoát ra ngoài, hùng hồn không gì sánh được, chấn nhiếp nhân tâm!

Tô Dật ngạo nghễ mà đứng, tóc đen theo gió bay lên, yên lặng nhìn Thượng Quan Thần Trác ở xa xa.

Phía đối diện, Thượng Quan Thần Trác cũng tiêu hao giống như vậy, lúc này hắn đang ngưng kết thủ ấn, toàn tâm toàn ý điều tức lồng ngực, đôi môi nhẹ nhàng run run.

Ánh mắt Tô Dật hơi khép lại, đột nhiên con ngươi biến thành càng ngày càng thần bí.

- Kỳ quái, huyết nhục tiểu tử này quá mạnh mẽ! Có thể so với Nguyên Tông kỳ! Không phá vỡ nó, rất khó có thể đánh giết!

Thật lâu, Thượng Quan Thần Trác mới đưa nguyên khí sôi trào trong lòng trấn áp xuống, quang mang trong mắt cũng dần dần trở nên hòa hoãn, lần thứ hai nhìn chòng chọc vào Tô Dật.

- Không sai, nhất định vấn đề là cái khôi giáp kia! Áo giáp rách, nhất định có thể oanh sát hắn trong vô hình!

Thượng Quan Thần Trác hít sâu một hơi, định cầm đan dược trong tay nhanh chóng nhét vào miệng.

Mái tóc rối tung, trong con ngươi màu trắng không ngừng toát ra từng đợt ba động!

Phía dưới đài, vô số ánh mắt quan sát hai gã thiên kiêu chi tử đối công, đã sớm nhảy lên không ngớt, giống như hỏa diễm.

Tô Cuồng Ca nhìn một mạch không dời mắt, bàn tay khô héo nắm chặt lại, thấy Tô Dật lần thứ hai bình tĩnh ứng đối liền thả lỏng, trên khuôn mặt tang thương hiện ra vẻ đắc ý.

- Cho tới bây giờ Tiểu Mạn tiền bối cũng không lo lắng cho Tô Dật!

Bên trong ánh mắt Tô Cuồng Ca có một đạo kinh dị chợt lóe lên.

Từ xa xa nhìn lên đài chiến đấu của hai người, hai cánh nguyên khí sau lưng Tô Dật dần dần thu liễm lại, đồng thời âm thầm vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, dựa theo lộ tuyến công pháp, dùng tốc độ nhanh nhất yên lặng luyện hóa nguyên khí linh dịch.

- Tô Dật! Ngươi cứ một mạch tránh như vậy sao! giống như con rùa vậy! Ha ha!

Thượng Quan Thần Trác mở miệng, ánh mắt ngoan lệ, vừa rồi nhờ vào một cỗ man lực, chẳng những không có phát hiện thực hư của Tô Dật, ngược lại tiêu hao lượng lớn nguyên khí, trong lòng hắn đã sớm ảo não không thôi.

Con ngươi Tô Dật âm thầm chuyển động, quả thực công kích của Nguyên Hoàng bát trọng đã nằm ngoài dự liệu của hắn.

Thần Hổ môn dồn hết tài nguyên và vũ kỹ tốt nhất cho Thượng Quan Thần Trác, nếu như mình không có nguyên khí cường đại phòng hộ một kích kia, nhất định áo giáp sẽ ứng tiếng mà bị phá!

Hiện tại dựa vào huyết nhục có thể so với Nguyên Tông cảnh, tuy Thượng Quan Thần Trác khó có thể lập tức công phá, nhưng mình cũng đã ở tình cảnh tiêu hao nguyên khí.

Một vào một ra, về sau mình có thể nhất kích tất sát hay không cũng rất khó nói.

- Bây giờ phải dùng Thiên Tinh Kinh Phách sao?

Bên trong não hải Tô Dật hiện lên vô số ý niệm, so sánh mấy chục sách lược đôi công để tìm ra ưu thế.

Nhất thời, ánh mắt Tô Dật trở nên lạnh lùng, bên trong bắn ra một tia điện mang, trong đầu bỏ đi ý niệm bại lộ, cười nói.

- Không có bản lãnh công phá phòng ngự của ta, còn ở nơi đó nói khoác mà không biết ngượng! Thần Hổ môn đều là một đám chỉ biết ba hoa như ngươi sao!

Thượng Quan Thần Trác thở phào một hơi, không hề bị lời nói của Tô Dật chọc giận, khóe mắt hắn khẽ động, bộ dạng âm hàn giông như địa ngục băng sương.

- Liền cho ngươi cơ hội ầm ỉ cuối cùng! Sợ rằng ngươi bây giờ đã là nỏ mạnh hết đà!

Tô Dật hơi vặn cổ, giọng điệu trong trẻo lạnh lùng, tựa như đang thương cảm một con giun dế.

- Chuẩn bị lúc nào tấn công hắn?

Thiết Hồn Mạch thấp giọng nói.

Lúc trước Tô Dật chữa bệnh cho Thượng Quan Thần Trác, đã trồng thú độc ở trong người hắn, Thiết Hồn Mạch thấy Tô Dật chậm chạp không nhúc nhích, liền nhắc nhở nói.

- Lực lượng Đế Tước bị Hổ Yêu hóa giải! chẳng lẽ Tô Dật còn có lá bài tẩy gì sao?

- Ừ...

Toàn trường đều vô cùng kinh ngạc, ánh mắt sáng quắc, bên trong sự hiếu kỳ lại có hưng phấn và chờ mong.

Mọi người đều cảm giác được trên người Tô Dật có một cái bảo tàng thần bí, tùy thời có thể xuất ra vũ khí trí mạng!

- Vậy hãy để cho ta xem một chút, đến cùng ngươi còn có tài năng gì!

Thượng Quan Thần Trác quát lên một tiếng lớn, nguyên khí dưới chân tựa như vòng xoáy không vận chuyển tốc độ cao, hư ảnh mông lung, liên tiếp tạo ra tàn ảnh trên không trung!

- Bạch Hổ Khiếu Nguyệt Quyết!

Bên trên hư không, tốc độ tăng vọt cực kì khủng bố, tàn ảnh dày đặc ở bốn phía đan thành tường.

Miệng Nguyệt Văn Hổ Yêu há to như chậu máu, bao trùm thiên địa, đem toàn bộ đài chiến đấu nuốt vào trong đó.

Theo thân ảnh Thượng Quan Thần Trác xuất hiện lần thứ hai, một cỗ khí tức vô cùng mãnh liệt từ bên trong bàn tay tràn ra!

- Tô Dật! Nếu sử dụng toàn lực ta vĩnh viễn là tồn tại mà ngươi ngưỡng vọng! Con kiến hôi thì vĩnh viễn bị giẫm ở dưới lòng bàn chân!

Hào quang chuyển động, sóng âm bá đạo tuyệt luân từ bên trong cái miệng to như chậu máu khuếch tán ra.

Trong nháy mắt văn lộ đen tắng của Nguyệt Văn Hổ Yêu giao thoa căng phồng lên, xương cốt cả người cũng phát sinh âm thanh "Bùm bùm "!

Cái biến hóa này làm cho hết thảy ánh mắt vũ giả ở đây đều trở nên căng thẳng, sắc mặt Liễu Nhược Hi càng trắng bệch như tờ giấy.

Sắc mặt Đoan Mộc Tiểu Mạn không thay đổi sắc, cánh tay khẽ giơ lên, bạch quang run rẩy, băng tinh nhanh chóng xoay tròn trên tay sau đó dung hóa lên đầu vai Liễu Nhược Hi.

- Uy áp linh hồn thật là mạnh!

Liễu Nhược Hi thở phì phò, cảm giác kinh sợ vẫn chưa tiêu, thân thể bởi vì yêu uy cuồn cuộn mà phát run dần dần khôi phục như cũ!

- Ngao ô!

Bốn phía Đại Yêu Sơn mạch, một ít man yêu thú sống ẩn núp cũng bởi vì... yêu khí lan tràn ra, không ngừng truyền ra tiếng rít gào, tỏ vẻ đáp lại!

Yêu uy vũ động, lòng người bàng hoàng!

- Tô Dật còn có thể đỡ được sao?

Ánh mắt tông chủ các tông rung động, trước mắt yêu khí di thiên lấp địa, cổ động phong vân cửu thiên.

Chỉ là cỗ thanh âm công kích này đã có thực lực Nguyên Hoàng kỳ đỉnh phong, khó có thể tưởng tượng tiếp đó, Thượng Quan Thần Trác sẽ phóng xuất ra công kích nguyên khí kinh khủng thế nào!

- Xoẹt!

Hỗn Nguyên Chí Tôn Công nhanh chóng thôi động, Tô Dật có thể cảm giác được cỗ yêu khí này thật sự là viễn cổ yêu khí.

Thượng Quan Thần Trác có thể vận dụng huyết mạch yêu khí đến nước này, đã là nhân tài kiệt xuất trong sáu lục ba châu nhất hải rồi!

Đáng tiếc, Thượng Quan Thần Trác đụng phải Tô Dật cũng là thiên tài có tư chất nghịch thiên, mắt thấy âm ba hổ yêu càn quét thiên địa, bên trong đôi mắt nổi lên một tia sáng.

Bỗng dưng, Bạch Giao thần lực lượn lờ quanh thân, xương cốt huyết mạch ở dưới Bạch Giao thần lực cọ rửa, khiến cả người thư thái, cảm giác nặng nề tựa như sắt thép đè nên nhất thời tiêu tán.