Chương 1885
Ý niệm này vừa mới sinh ra, hàn ý trên người Bá Hải Tam Thông và Úy Trì Trường Phong bắt đầu khởi động!
- Ầm!
Bàn tay quét ngang, hai người đồng thời bộc phát ra một dải năng lượng kinh người, kim quang chói mắt, nộ quét tứ phương!
Thần Đế Trailer
Hai đạo huyết tuyến thật dài phiêu đãng ở phía chân trời, ánh mắt hai người nóng cháy, đều muốn trực tiếp kết thúc chiến đấu, khí tức phong hỏa quán chú ở trên đài chiến đấu của Tô Dật.
Úy Trì Trường Phong tràn đầy tức giận mà nhìn Tô Dật và Thượng Quan Thần Trác giằng co, giống như kế hoạch một tay mình an bài tốt bị Thượng Quan Thần Trác quấy đục.
Trong con ngươi Bá Hải Tam Thông xuất ra một làn khí lạnh, hai người đứng cách nhau qua Úy Trì Trường Phong, đồng thời hừ lạnh một tiếng, con ngươi liếc qua, hết sức chăm chú nhìn Tô Dật trên đài chiến đấu!
- Tô Dật, ta thừa nhận với thực lực của ngươi có thể đi tới ngày hôm nay, nhưng ở trước mặt thực lực chân thật, tất cả kiêu ngạo của ngươi đều hóa thành hư vô!
Mắt Thượng Quan Thần Trác run rẩy, hai tay mở ra, cả người hơi lao về phía trước, lần thứ hai hóa thành mặt hổ.
Hung hãn không thể tả, trong con ngươi tràn ngập uy nghiêm, khí tức đáng sợ đến mức tột cùng!
- Gào gừ!
Lần này khác với lúc ở trong Huyễn Ma quật, toàn bộ bạch sắc chiến giáp của Thượng Quan Thần Trác đã hóa thành từng đường vân nhỏ, giống như vằn hổ, thú ảnh sau lưng nối liền với nhau, nhìn có vẻ như giương cung bạt kiếm, khí tức cuồng bạo hung tàn tràn ra!
Uy áp của thú ảnh không thua kém kim sắc đại bằng chút nào, xa xa nhìn lại giống như một tôn thần thú siêu việt.
Bên trên con mắt màu trắng của thú ảnh giống như ẩn chứa băng thiên tuyết địa, bắn ra hai luồng ánh sáng khiếp người.
Hổ khiếu ngâm nguyệt, chấn động thương thiên!
Uy áp mênh mông tựa như xuyên qua thái cổ mà đến, tiếng thú minh cổ xưa như đang triệu hoán, ngâm tụng trên không, vang vọng không ngớt!
- Đây cũng là viễn cổ đại yêu!
Trong con ngươi Thiết Hồn Mạch tràn ra một tia kinh hãi!
Theo Thiết Hồn Mạch biết được, hư ảnh sau lưng Thượng Quan Thần Trác cũng là thần thú tới từ viễn cổ, Nguyệt Văn Hổ Yêu và Dục Thiên Tuyết Viên ở cùng một cái thời đại, kế thừa huyết mạch Bạch Hổ thần thú thời thượng cổ.
- Cái này chỉ là huyết khí tinh thuần của Nguyệt Văn Hổ Yêu, không nghĩ tới ở chỗ này còn có thể gặp được huyết mạch hoàn chỉnh như này!
Thiết Hồn Mạch cảm thán, đồng thời có một chút lo lắng cho Tô Dật.
Nguyệt Văn Hổ Yêu nhe răng nanh phát ra ánh sáng, mắt hổ to lớn giống như thôn phệ nhật nguyệt, trong nháy mắt toàn bộ thân hình vắt ngang thiên địa, vừa xuất hiện liền cổ động phong vân ngập trời.
Bỗng dưng, nguyên khí hóa hình mạnh mẽ như vậy làm cho vô số cường giả run rẩy, lúc này uy áp hổ yêu toát ra không những ngang bằng Đại Bằng mà còn có su hướng vượt qua!
- Tô Dật cũng có huyết mạch Đế Tước!
Ánh mắt các vị cường giả hơi khép, ngay cả mấy người Vân Trung Ly cũng cảm thấy hứng thú.
Nguyên Hoàng kỳ tứ trọng nắm giữ huyết mạch Đế Tước gặp phải Nguyên Hoàng kỳ bát trọng nắm giữ huyết mạch Yêu Hổ, đến cùng thì ai có thể thắng được?
Nghĩ tới vừa rồi Tô Dật có thủ đoạn cực kỳ kinh khủng của Đế Tước, sóng lớn và sự rung động trong nội tâm vô số cường giả vẫn chưa rút đi, lúc này trong lòng bọn họ cũng thật khó có thể bình tĩnh!
- Tô Dật! Ta muốn ngươi chết!
Thượng Quan Thần Trác yêu uy thao thiên, khí tức cả người đang điên cuồng đẩy lên đến mức tận cùng, mặt hổ uy nghiêm, mang theo uy áp linh hồn kinh khủng bao phủ toàn trường!
Chỉ một thoáng, chỗ Tô Dật đứng liền có xích kim liệt diễm nóng cháy cuồn cuộn mà ra, vô thượng yêu uy bao phủ bát phương!
Tô Dật chân đạp hư ảnh Đế Tước, tay áo phần phật, bên trong con ngươi bắn ra một đạo tinh quang, che giấu lãnh đạm và khinh bỉ phát ra từ nội tâm.
- Muốn đánh cứ đánh! Giết người mà còn nói nhiều như vậy!
- Đáng ghét!
Thượng Quan Thần Trác lại bị Tô Dật chọc tức, chỉ thấy bão táp trắng xóa tràn ra hướng bốn phương tám.
Vừa mới động, chỗ sâu trong linh hồn vô số đệ tử vây xem liền cảm giác được sự khủng hoảng đến mức tận cùng, trong nháy mắt linh hồn rung động!
- Uy áp linh hồn thật là mạnh! Đi thôi, chúng ta căn bản không chịu được!
- Chít chít!
Trong nháy mắt hư ảnh Đế Tước cũng vỗ cánh bay lên, nhìn như Đế Tước chân chính lâm thiên.
Khí tức bá đạo cuồn cuộn tận chân trời, mang theo thao thao liệt diễm không gì sánh được trấn áp tới!
- Ầm!
Lập tức, hai đạo hư ảnh khổng lồ đụng thẳng vào nhau dưới ánh mắt chấn động kinh ngạc của mọi người!
- Tiểu tử, ngươi còn không nhớ tu vi ngươi là Nguyên Hoàng kỳ lục trọng sao?
Va chạm mãnh liệt khiến cho không gian bị đè ép trong nháy mắt, năng lượng thiên địa bị áp súc đến cực độ tràn ngập ở trong cơ thể Tô Dật, khiến lục phủ ngũ tạng ép vào cùng một chỗ.
Va chạm kèm theo uy áp linh hồn của Nguyên Hoàng kỳ bát trọng toàn lực nổ tung, làm cho Thiết Hồn Mạch cảm giác được một loại đau đớn xé rách tim gan!
Uy năng đáng sợ giống như kinh động trời xanh, ở một chỗ cực xa, tiếng oanh minh vang vọng không dứt, sấm rền từng trận, chấn nhiếp nhân tâm!
- Giết gà sao lại dùng dao mổ trâu!
Gió nổi mây vần, ánh sáng tràn ngập khoảng không xung quanh giống như Cuồng Long, trong mơ hồ núi sông như bị đảo ngược, không gian của vô số đài chiến đấu bên cạnh văng tung tóe, sóng không gian hóa thành nước sôi bốc hơi ra vô số cuộn sóng kinh khủng!
Tô Dật đứng trong gió lốc, thần mang bao phủ quanh thân, kim sắc long văn nhàn nhạt bị Tô Dật che giấu đến mức tận cùng, yêu uy tràn ngập, giống như thần đế, ngạo thị thương khung, uy lăng tứ phương!
Thiết Hồn Mạch nhìn Tô Dật từ trên xuống dưới, nhìn nam tử tuổi tác còn non nớt nhưng tâm tư lại thâm sâu không gì sánh được, chân mày hơi dựng ngược lên, sau đó hóa thành một đoàn hắc mang hướng về huyền quan!
- Ào ào!
Bên trong không gian phong bạo, hai người lấy tốc độ quỷ mị không ngừng đánh ra chưởng ấn về phía đối phương, tiếng nổ ầm ầm theo bão táp tràn ra.
Hư không lập tức run rẩy, xoay tròn như đằng xà, trong nháy mắt toàn bộ đài chiến đấu đã bị đánh đến mức hóa thành hư vô!
- Quá mạnh mẽ! Hai người này đều quá mạnh mẽ!
Vô số trưởng lão và cường giả tuổi trẻ ở trong thế gia, dưới đài chiến đấu đều thất thần, ngây người như gỗ.
Nhìn hai người bộc phát ra lực lượng đáng sợ như thế, tất cả vũ giả mới tỉnh ngộ, sở dĩ Tô Dật không giết chính mình, vì hoàn toàn không nhìn đến!
Thượng Quan Thần Trác đang đôi công với Tô Dật càng tỏ ra nôn nóng, chính mình đã bạo phát ra toàn bộ tu vi Nguyên Hoàng kỳ bát trọng, không biết làm sao vẫn không hạ được nguyên khí phòng ngự của Tô Dật.
Chưởng lực vô cùng mạnh chỉ cần tiếp xúc vơi Yêu Thần Chiến Khải của Tô Dật, liền có thể cảm giác được một cỗ uy áp không rõ, kiên cường không ai bằng, mạnh mẽ đánh hắn bay trở về.
Uy áp mênh mông cuồn cuộn theo lòng bàn tay, trùng kích toàn bộ lục phủ ngũ tạng một lần, mặc dù là tu vi Nguyên Hoàng kỳ bát trọng, những vẫn cảm giác vô cùng khó chịu!
- Ù ù!
Lại một mảng lớn hư không văng tung tóe, ánh sáng va chạm quét ngang thiên địa!
- Ầm!
Chỉ nghe Tô Dật quát lên một tiếng, Xích Cổ Ấn trong tay nhanh chóng bộc phát ra, uy áp mênh mông cuồn cuộn xuyên qua thái cổ mà đến tắm rửa xích kim liệt diễm, nặng nề đánh vào bạch sắc chiến giáp.
- Ầm!
Đài chiến đấu run rẩy, hai người đồng thời lui về phía sau mấy chục bước.
- Đạp đạp!
Hư ảnh chói mắt, khí thế cả người Tô Dật không thay đổi, ổn định thế lui, trong con ngươi chớp động quang mang không ai bằng.
Một bên khác, Thượng Quan Thần Trác lảo đảo đứng thẳng, khí tức quanh người tán loạn, chăm chú nhìn vị trí Tô Dật.
Dư ba đáng sợ trùng kích thiên địa, hơn phân nửa đài chiến đấu đều bởi vì dư ba lan đến mà tạm dừng chiến đấu, hoặc là trực tiếp giải quyết chiến đấu trước giờ!
Quá nhiều vũ giả trợn mắt há mồm, Tô Dật và Thượng Quan Thần Trác so đấu, dĩ nhiên bất phân cao thấp.
- Vậy mà Thượng Quan Thần Trác một điểm vết thương cũng không có!
- Tô Dật không phải càng mạnh hơn sao! Nguyên Hoàng kỳ tứ trọng nhưng lại có lực chống lại Nguyên Hoàng bát trọng, không có một chút cảm giác cố hết sức!
Tất cả ánh mắt nhìn lên trên đài chiến đấu, sự khẩn trương giống như đã dâng lên đến cổ họng!