← Quay lại trang sách

Chương 1888

Chưởng ấn hư huyễn giống như hạt mưa đánh lên trên yêu cầu màu trắng, uy áp bén nhọn trấn áp tất cả.

Trong nháy mắt toàn bộ đài chiến đấu bị san thành bình địa, từng ánh mắt đồng thời nhấc lên sóng lớn.

Thượng Quan Thần Trác ở trong gió lốc, mắt mở trừng trừng nhìn yêu cầu nhanh chóng thu nhỏ lại, biến thành một viên quang châu bóng loáng trong nháy mắt.

Thần Đế Trailer

Trong chớp mắt này, khí tức quanh thân Tô Dật vẫn không có dừng lại, chưởng ấn cuốn lên, khí tức đáng sợ ngưng kết lần thứ hai.

- Ầm!

Hai bàn tay Tô Dật trồng lên nhau, cơ thể tuyết ngọc hiện ra ánh sáng cực kỳ chói mắt, trong miệng hét lớn một tiếng, viên cầu nặng nề đánh lên áo giáp của Thượng Quan Thần Trác.

Theo một tiếng nổ vang lên, Thượng Quan Thần Trác ở dưới ánh mắt nhìn kỹ của mọi người, từ trên cao ầm ầm rơi xuống.

- Ùng ùng!

Hư ảnh Nguyệt Văn Hổ Yêu sau lưng lặng yên biến mất, Thượng Quan Thần Trác giống như một miếng đạn pháo bắn xuống dưới, tro bụi hướng bốn phía đài chiến đấu khuếch tán ra, ánh mắt mọi người tràn ngập sự chấn động, lộ vẻ kinh ngạc!

Đột nhiên hố to sâu không thấy đáy hình thành, không có một tia động tĩnh, Thượng Quan Tuyệt Hổ dưới đài hét lớn một tiếng.

- Trác nhi!

Thân hình đứng lên, muốn đi kiểm tra thương thế của nhi tử mình như nào, Bá Vương tông, Ngự Thiên Cung cùng với Tô Cuồng Ca xếp thành một hàng, hiện lên lãnh ý nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Tuyệt Hổ!

- Cút ngay cho ta!

Trong nháy mắt Thượng Quan Tuyệt Hổ trở nên nóng bỏng, tại thời điểm mọi người còn chưa lấy lại tinh thần, hắn đã ngưng kết thủ ấn, dải lụa phong thuộc tính to lớn màu trằn cắt trường không!

Dưới đài tỏa ra hào quang rực rỡ, sấm gió đan xen, ánh mắt Tô Cuồng Ca cùng với trưởng lão Ngự Thiên Thạch trầm xuống, đồng loạt ra tay!

- Phốc phốc!

Một đạo uy áp linh hồn vô cùng lớn áp đến, cắt đứt dải lụa của Thượng Quan Tuyệt Hổ, một giây kế tiếp, Thượng Quan Tuyệt Hổ liền ngã xuống trước người trưởng lão Thần Hổ môn đang tiến lên!

- Môn chủ!

- Phụt!

Một ngụm máu tươi phun ra, Thượng Quan Tuyệt Hổ vừa tức vừa gấp, cả người giống như phong ma, tự dưng cười ha hả.

- Tốt!

Sắc mặt Thượng Quan Tuyệt Hổ ngoan lệ, khóe mắt bắn ra một tia hàn ý lạnh thấu xương.

Mọi người vây xem nhất thời há hốc mồm, con trai sống chết chưa biết, cha cũng bị thương? Đây là Thần Hổ môn ở Thiên Phong Bài Vị Chiến tự chui đầu vào rọ sao?

- Tô Dật, nếu Trác nhi của ta gặp chuyện không may, ta nhất định đồ sát cả nhà ngươi! Cho dù ngươi trốn về Hỗn Loạn Vực, ta cũng muốn chém ngươi thành vạn đoạn! Đốt ngươi thành tro!

Một tiếng rống thê thảm vang lên, cái cổ Thượng Quan Tuyệt Hổ ngạnh lên, gân xanh nổi lên như loài bò sát, đôi mắt tràn đầy lửa giận!

- Híz-khà zz Hí-zzz!

Vừa dứt lời, Thượng Quan Tuyệt Hổ liền đình chỉ gầm rú, bên trong hố to, có một đạo khí thể màu bạch nhũ đột nhiên xuất hiện!

- Ông tròi của ta ơi, đây là chuyện gì!

Tô Cuồng Ca cùng với đám người Long Phá Sơn, Cổ Nhạc đồng thời quay đầu, từng gương mặt ngây ra như phỗng!

- Ong ong!

Bên trong hố sâu, truyền ra từng trận thanh âm yêu thú ma sát mặt đất, giống như có thượng cổ đại yêu xuất thế!

Toàn bộ hội trường sôi trào lần thứ hai, tất cả nín thở ngưng thần nhìn khí tức hung hãn cổ xưa lượn lờ bốc lên, có một ít vũ giả đã chuẩn bị trước, bắt đầu bố trí nguyên khí phòng ngự ở trước người.

Trong giây lát, toàn bộ thiên địa càng thêm mờ mịt, bốn phía hư không có vô số man yêu thú phi hành bị ép rơi xuống đỉnh núi phụ cận, yêu khí tràn ra không dứt, hào quang rực rỡ!

- Còn chưa có chết sao?

Trong lòng Tô Dật cũng khiếp sợ không thôi, uy lực một chiêu Táng Thiên Điệt Thủ kia có thể so với Nguyên Tông kỳ, đó là một chiêu uy lực lớn nhất mà hắn tay không có thể bộc phát ra!

- Tiểu tử Thượng Quan Thần Trác này tự tìm chết! Tô Dật, chuẩn bị sẵn sàng trốn đi!

Tô Dật còn chưa phục hồi tinh thần lại, chỉ thấy từ chỗ thế gia trên đài cao, có uy áp bén nhọn bao phủ toàn bộ hội trường trong nháy mắt.

Uy áp vô cùng vô tận như hải dương bao vây đám đông, mọi người dùng mắt trần cũng có thể thấy được linh uy tách khu vực chỗ mình ra thành một khối.

- Thượng Quan Tuyệt Hổ, con trai ngươi chết hay không ta không biết, nhưng nếu như diệt Phục Yêu Môn, hủy thi đấu Thiên Phong Bài Vị, ngươi chết muôn lần cũng khó tha thứ!

Thanh âm to rõ giống như long ngâm của Long Quảng, trùng kích trong lòng mỗi người.

Nghe nói như thế, một tiếng "Bá" truyền ra, trong nháy mắt cường giả Nguyên Tông, Nguyên Vực cảnh hiểu chuyện gì sắp xảy ra, liền rống lớn đứng lên.

- Khống chế Thượng Quan Tuyệt Hổ, mỗi bên tự bố trí kết giới!

- Ùng ùng!

Chỉ một thoáng, hàng trăm hàng ngàn vệt nguyên khí tỏa ra ánh sáng rực rỡ như mây, vô số phòng ngự xé nát gợn sóng không gian hình thành.

Dải lụa nguyên khí kinh khủng giao thoa lại với nhau, yêu uy càng làm cho nhiệt huyết vũ giả sôi trào, tất cả đều muốn nhìn một chút xem trước mắt xảy ra chuyện gì.

- Ba ba ba!

Cùng lúc đó, mấy tên cường giả Phục Yêu Môn không để ý ngăn cản, trực tiếp khống chế Thượng Quan Tuyệt Hổ lại.

Long gia đã lên tiếng, cũng không có khó khăn hay cố kỵ gì, Thượng Quan Tuyệt Hổ nổi danh bao che cho con, không chừng phía dưới còn có thể phát sinh chuyện gì đó!

Trước mắt bảo vệ Phục Yêu Môn mới là đại sự quan trọng nhất!

- Uy áp thật là mạnh!

Trong con ngươi Tô trưởng lão không ngừng có sóng lớn hình thành, lúc này cũng khó mà kìm được sự lo lắng trong lòng.

Hào quang bốc lên, uy áp hiển hách, trong nháy mắt yêu khí quỷ dị hóa thành một tiếng hổ gầm ngất trời, một đạo hoa văn đen trắng tràn ngập quanh thân xông lên thiên khung!

- Tô Dật! Ta chết! Ngươi cũng đừng mong sống!

Quang mang bao phủ, thân thể Thượng Quan Thần Trác đã biến thành một bộ phận tia sáng, chỉ có hai tròng mắt vẫn thả ra ánh sáng khác thường, gầm rú như yêu thú!

- Có lẽ tên gia hỏa này đang thiêu đốt tinh huyết của chính mình!

Tô Dật chớp mắt một cái, cảm nhận uy áp thiên địa, mang theo một cỗ huyết tinh chi khí hung hãn!

Sóng âm càn quét, Thượng Quan Tuyệt Hổ tung ra một dải lụa kinh khủng, nhẹ nhàng đánh thẳng về phía Tô Dật!

- Ong ong!

Tia sáng chói mắt khiến toàn bộ không gian vặn vẹo, nhưng có thể miễn cưỡng phân biệt thân ảnh Thượng Quan Thần Trác và Tô Dật, năng lượng đáng sợ theo bốn phương tám hướng hội tụ tới.

Một giây kế tiếp, dải lụa lao ra, Tô Dật thôi động Hỗn Nguyên Chí Tôn Công đến mức tận cùng, dưới chân đạp Vân Ảnh Đạp Sương nhanh chóng xoay tròn.

- Thịch thịch thịch!

Tô Dật đưa tay ra trực tiếp thu dải lụa bắn qua vào trong lòng, sau đó nhếch miệng lên hiện ra một nụ cười tà dị, hóa thành một ánh lửa xông thẳng đến chỗ Thượng Quan Thần Trác!

- Cái gì! Hắn không muốn sống sao!

- Tô Dật dĩ nhiên phi thẳng đến chỗ Thượng Quan Thần Trác?

- Hắn đến cùng muốn làm gì!

Cường giả Nguyên Tông kỳ, Nguyên Vực cảnh đều nhìn ra Thượng Quan Thần Trác đã thiêu đốt tinh huyết!

Vũ giả thiêu đốt tinh huyết cũng giống như man yêu thú tự hủy yêu đan, đều là tiêu hao sinh mệnh lực cuối cùng của chính mình đổi lấy một kích tuyệt mệnh!

- Ô ô!

Thượng Quan Tuyệt Hổ bị khống chế trên đất trợn tròn con mắt, hai dòng huyết lệ theo gió chảy xuống, hết lần này đến lần khác đang nói.

- Trác nhi, đừng!

Thời điểm Thượng Quan Tuyệt Hổ liều mạng giãy dụa muốn đứng dậy, nhìn thân hình Tô Dật hóa thành kim hồng quang mang chém rách hư không, đột nhiên hai mắt tối sầm lại!

Bên trên hư không, quang mang bao phủ, cơ thể trong suốt của Thượng Quan Thần Trác đã sớm bị cừu hận dính đầy!

- Làm sao có thể!

Thượng Quan Thần Trác nhìn Tô Dật chỉ cần hời hợt đã bỏ "Tiểu Thần Phong" chính mình bắn ra vào trong túi, ánh sáng run rẩy, khí tức cả người càng thêm hung ác!