← Quay lại trang sách

Chương 1933

Một cảm giác tuyệt vọng và tan nát cõi lòng dâng lên trong lòng, trong đầu Tô Dật hiện ra rất nhiều ý nghĩ, nhất thời giống như bom nổ mạnh, thật lâu không nói gì.

Nam tử áo trắng huýt sáo, trong ánh mắt lộ vẻ thâm thúy và quay đầu đi, khi đi ra ngoài cửa lại thản nhiên để lại một câu nói.

- Chất lỏng Hỏa Tinh Đằng trên bàn có lợi cho vết thương, ngươi tạm thời dưỡng thương cho khỏe đi đã!

Khi Tô Dật lại mở hai mắt ra, nam tử áo trắng đã biến mất, nhìn dây leo rất lớn đỏ như máu trước mắt, trong lòng Tô Dật nặng nề than một tiếng, cắn chặt hàm răng!

- Mấy chục năm? Không có khả năng! Nhất định phải tìm cách trở lại! Hơn nữa phải nhanh chóng trở về!

Không chỉ là nhiều thù hận như vậy, còn có nhiều người quan tâm tới mình, mình sao có thể tùy tiện buông tha như vậy được!

Hắn cẩn thận xuống giường, di chuyển từng bước về phía bàn, một kình phong bá đạo hung hãn xông thẳng tới tâm hải.

Tô Dật không khỏi nhíu mày, trong mắt thoáng dao động rồi hít sâu một hơi, bàn tay về phía chất lỏng Hỏa Tinh Đằng.

Tâm tình Tô Dật vô cùng nặng nề lại bị thương quá nặng, đây là lần đầu tiên từ khi tu luyện tới nay hắn gặp tổn thương lớn như vậy.

Tô Dật ngồi ở trên Hỏa Tinh Đằng, bàn tay chạm vào rễ cây Hỏa Tinh Đằng, chỉ thấy nóng như lửa ướt át lại mềm, chất lỏng trong suốt lấp lánh, giống như đang di chuyển.

Tô Dật hạ quyết tâm, nếu có thể thì nhất định sẽ trở lại, hắn thò tay sờ về phía túi không gian trong ngực, lấy ra Giới Vực Châu.

Giới Vực Châu trong suốt lấp lánh, tản ra khí tức thê lương, ôn hòa mát lạnh, cầm ở trong lòng bàn tay nặng trịch lại vô cùng yên tĩnh.

Thiết Hồn Mạch nói với mình, nhờ có Giới Vực Châu nên mình mới có thể sống sót trong cơn gió lốc thời không.

- Chắc chắn vẫn phải dựa vào Giới Vực Châu mới có khả năng trở lại được!

Hồi tưởng lại lúc đó, Giới Vực Châu phóng ra ánh sáng mạnh mẽ bao phủ lấy mình, chân mày Tô Dật dần dần nhíu lại.

Giới Vực Châu nhìn như bình thường, rót nguyên khí vào cũng không có bất kỳ phản ứng nà, lại có thể cứu mình một mạng trong lúc nguy cấp.

Rốt cuộc phải làm thế nào mới có khả năng phát động Giới Vực Châu?

Tô Dật nắm thật chặt nắm chặt Giới Vực Châu mát lạnh lại làm động tới vết thương, đau đớn tới mức biến sắc.

Ném đi những suy nghĩ rắc rối, Tô Dật bình tĩnh lại, ánh mắt kiên định xối chất lỏng Giới Vực Châu từ đầu đến chân.

- Vù vù!

Hắn đau đến toàn thân run rẩy, tất cả vết thương phát ra những tiếng xèo xèo, từng làn khói trắng từ miệng vết thương bay lên.

Ánh sáng màu đỏ tuôn ra giống như hút lấy món ăn ngon nhất trên đời này, chất lỏng Hỏa Tinh Đằng điên cuồng tiến vào trong cơ thể!

Nhất thời, cả người Tô Dật run rẩy giống như bị động kinh, ngực co thắt mạnh, chất lỏng cực nóng của Hỏa Tinh Đằng theo vết thương tiến vào trong lỗ chân lông, hóa thành năng lượng cực mạnh tràn ngập ở trong Huyền Linh Thần Mạch, cũng trực tiếp xối vào trong Thái Hư Thâm Hải.

, Tô Dật biết cảm giác này là cơ thể đang chịu đựng Hỏa Tinh Đằng thấm vào, bên trong ẩn chứa năng lượng cực lớn cuồn cuộn, thân thể và kinh mạch của mình đều đang được gột rửa, sau đó được khôi phục cực nhanh.

Tô Dật không do dự nữa, sau khi thích ứng với nhiệt độ cao, hai tay run run lấy từ trong túi không gian ra ba bình linh dịch, bày ở trước bàn.

- Oong!

Hắn gọi ra không gian thần bí, Xích Phi Hồng cũng bay ra theo. Khí tức Xích Phi Hồng mệt mỏi, không ngừng thở hổn hển.

- Ngươi không tiến vào không gian khôi phục sao?

Tô Dật trợn mắt, khẽ nói:

- Năng lượng của không gian sinh ra là ta, bây giờ đang thời điểm năng lượng yếu nhất mà ta tiến vào trong, trái lại làm nhiều công ít, lại nói người thần bí kia cho ta Hỏa Tinh Đằng ngược lại rất có tác dụng!

- Hỏa Tinh Đằng?

Xích Phi Hồng ghé sát lại gần bàn, cẩn thận nhìn, trong mắt lập tức sáng ngời.

- Đây chính là thứ Thiên Man Đại Lục không có, hóa ra ngoại trừ Thiên Man Đại Lục, thế gian này thật sự còn có thiên địa khác! Trời ơi!

Tô Dật khoát tay áo, ánh mắt trầm xuống, bây giờ mình hoàn toàn không có hứng thú với thiên địa bên ngoài.

Thiên Man Đại Lục vẫn có rất nhiều chuyện chưa hoàn thành, không quan tâm trước đây mình mong muốn đi ra khỏi Thiên Man Đại Lục tới mức nào, dù sao mình vẫn phải quay về, hơn nữa phải mau chóng trở về.

- Long gia, còn có Vân gia!

Tô Dật nhíu mày, muội muội của mình còn đang ở trong tay của Vân gia, Vân Tinh còn chẳng biết đi đâu, còn có lời hứa hẹn với Đoan Mộc Tiêu Mạn và Liễu Nhược Hi, hứa hẹn với Thiên Tuyết, rất nhiều áp lực làm cho Tô Dật giống như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than.

Hắn đấm mạnh xuống bàn, chất lỏng Hỏa Tinh Đằng còn sót lại bay ra, Xích Phi Hồng vội vàng giơ tay lên ngăn cản, giọng điệu sốt ruột nói.

- Trở lại trở lại, có thể trở lại, lập tức có thể trở lại! Ngươi trị liệu trước đi!

Xích Phi Hồng dứt lời, lại hóa thành một tia sáng tiến vào trong không gian thần bí.

Tô Dật cố nén hận ý trong lòng, khóe mắt giật giật, quyết tâm càng tăng cao. Hắn mở ra một bình linh dịch, khí tức thiên địa nồng đậm hóa thành năng lượng tinh thuần tràn vào trong cơ thể.

Đổi lại thành trước kia, Tô Dật trực tiếp dùng nửa bình linh dịch thì hoàn toàn có thể tiếp nhận được, nhưng lúc này bản thân đang bị trọng thương, Tô Dật chỉ lựa chọn một bình linh dịch nhỏ.

Linh dịch vừa vào miệng, Huyền Linh Thần Mạch lập tức tăng vọt, giống như phát ra sức lực vậy, huyết mạch căng ra!

- Ầm ầm!

Kinh mạch máu thịt nhất thời phát ra từng tiếng động giống như tiếng pháo nổ, gân xanh nổi đầy trên trán Tô Dật giống như dây leo!

- A!

Hai mắt trợn ngược, cảm giác đau đớn từ các nơi vọt tới khiến hắn phải kêu lên thành tiếng, đau đớn mà người bình thường khó có thể chịu được lại xuất hiện ở trên cơ thể Tô Dật, từng giọt mồ hôi rơi lên trên Hỏa Tinh Đằng, bất giác phát ra tiếng thở hổn hển và kêu hít sâu.

Hai tay đã sớm nổi gân xanh, khó nhọc giơ lên, ngưng tụ lại thủ ấn huyền ảo thu về tâm thần, ép mình bắt đầu vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, chậm rãi hấp thu năng lượng từ trong thiên địa.

- Kiên trì! Mình trải qua đau khổ còn ít sao? Tô Dật! Đừng buông tha!

Tô Dật thầm nhắc trong lòng.

Bảy ngày tiếp theo, Tô Dật vẫn luôn ở trong phòng không hề ra ngoài.

Thời gian chậm dãi trôi qua, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công vận chuyển trong cơ thể Tô Dật đã càng lúc càng lưu loát, cản trở trên con đường vận công dần dần bị đánh thông.

Ở trong quá trình khôi phục, Tô Dật cũng hiểu rõ hơn về vết thương trên cơ thể mình.

Tuy kinh mạch bị hao tổn nghiêm trọng, một phần trong đan điền gần như bị nghiền nát, cũng may bản thân mình có huyết mạch Kim Long, bảo đảm máu thịt của mình không bị chia năm xẻ bảy ở trận gió bão thời không.

Cộng thêm hào quang thần bí gia tăng, cố gắng tích góp dần vài giọt Huyền Linh Hỏa Dịch chắc là đủ năng lượng để tiêu hao.

Nếu không có mấy giọt Hỏa Dịch này, Thái Hư Thần Hải mà mình cực khổ tu luyện ra được có lẽ đã tan vỡ.

- Chung quy còn tốt hơn là bị tàn phế!

Tô Dật tự an ủi mình, tâm trạng cũng dần dần tốt hơn. Hắn tập trung tinh thần, khí tức càng lúc càng lớn mạnh.

Trên không trung, hơi nóng không ngừng phóng ra năng lượng trùng kích cơ thể Tô Dật, dùng mắt thường có thể thấy được cơ thể hắn đang được tạo lại.

Ngay vào lúc này, ở một góc khuất nào đó ngoài phòng vang lên một tiếng kinh ngạc rất khẽ, nhưng Tô Dật không có cách nào phát hiện ra được.