Chương 1955
Lẽ nào sư công đã biết Huyết Kiếm Quả bị Huyết Ma Sát Thần Kiếm luyện hóa?
Tô Dật khẽ lắc đầu, trong mắt chợt lạnh, một khí phách hùng hồn chợt phát ra.
Ngũ Túc Kim Viêm Thú ta mắt gầm lên, trong đôi mắt hung hãn lại tràn ngập sự sợ hãi và kiêng kỵ, răng nanh rất lớn nghiến vào nhâu, không một con nào dám xông lên trước.
Huyết khí kiếm thế vừa bạo phát, làm cho tâm hồn Man Yêu thú còn lại run rẩy, ánh mắt chấn động, Tô Dật nhếch mép, nhẹ nhàng đặt tay ở thanh kiếm Huyết Ma Sát Thần Kiếm trên lưng.
Huyết văn tràn ngập ánh sáng rực rỡ, trên thân kiếm thoáng hiện ra đường văn yêu dị, sau khi cắn nuốt Huyết Kiếm Quả ở Đoạn Kiếm Hải, Huyết Ma Sát Thần Kiếm này có một mùi máu không chịu sự khống chế lại rốt hơn bình thường, lại xuất hiện thêm một khí vận thần bí.
- Thành thạo trọng kiếm, giao tiếp Kiếm Linh, tu luyện kiếm ý!
Tô Dật thì thầm, phía sau truyền đến mấy câu nói thoải mái.
- Kiếm ý cũng giống như võ kỹ công pháp, có vật tầm thường, lương phẩm, tướng phẩm, soái phẩm, vương phẩm, hoàng phẩm và thiên phẩm trung tầng, trong mỗi cấp có ba trình độ sơ giai, trung giai và cao giai! Ngươi vừa dựa vào năng lượng của bản thân trọng kiếm, tất nhiên có thể phát huy ra uy lực không tầm thường, thanh kiếm này nhất định là có lai lịch không tầm thường, thử đi giao tiếp với kiếm linh trong đó, dung tụ nối liền kiếm ý rồi phóng thích ra!
Tô Dật khẽ gật đầu, lúc này mới hiểu được hóa ra một chiêu kiếm ý được phát ra, cần phải kết hợp kiếm, kiếm linh và bản thân kiếm ý, lại thêm linh hồn phát động, như vậy phát ra một chiêu có thể không kinh thiên địa quỷ thần khiếp, dời núi dọn biển, tê thiên liệt địa!
- Sư công, Thiên Phong Kiếm Ý là phẩm chất gì?
Ánh mắt Tô Dật vẫn nhìn đàn thú chuyển động trước người, trong đầu đột nhiên nhớ tới Thiên Phong Kiếm Ý biến mất.
- Thiên Phong Kiếm Ý? Tô Cuồng Ca dạy cho ngươi? Suy nghĩ một chút cũng đúng, đây chính là bảo bối, Thiên phẩm trung giai, có thể vận dụng ra Thiên Phong Kiếm Ý, thời không mặc cho ngươi cắt xé, trời đất đổ nát! Tuy nhiên ngươi cũng có tu vi cực cao mới được! Đến nay ta chưa từng nhìn thấy người có thể dùng qua!
- Ngươi cũng chưa dùng qua à?
Đoan Mộc Kình Thiên lắc đầu, ánh mắt mong chờ rơi vào trên thân Tô Dật.
Trong lòng Tô Dật không khỏi dâng lên sóng lớn, kiếm ý với phẩm cấp cao như vậy, mình không lĩnh ngộ lại biến mất khỏi trong đầu?
Sau khi tìm khắp trong đầu quả thật không thấy vết tích, Tô Dật lập tức hung hăng khẽ nói.
- Nhất định là ở trên người ta, tuyệt đối sẽ không biến mất!
Chuyện như vậy, từ trước đến nay Tô Dật chưa bao giờ gặp nên tinh thần lập tức phấn chấn, ánh mắt đảo qua đàn thú, chuẩn bị mượn kiếm quyết không trọn vẹn để tìm hiểu, dung nhập với kiếm ý.
- Cấp bậc kiếm ý là một mặt, nhưng ở Kiếm Vương trong Thần Vực, vận dụng kiếm ý thiên phẩm có một quy tắc riêng, lần lượt là Quán Thông, Huyền Diệu, Viên Mãn, Điên Hào và Hóa Cảnh! Mỗi cấp bậc lại chia ra làm sơ giai, trung giai, cao giai! Nếu sau này ngươi có cơ hội có thể đi Kiếm Vương Thần Vực xem thử! Mỗi Ngự Hồn Sư ở đó đều nắm giữ kiếm ý tuyệt đối mạnh mẽ!
Mọi người đều biết Ngự Hồn Sư có thể phách kém hơn võ giả bình thường không ít, bởi vậy năng lượng linh hồn mạnh mẽ là chỗ dựa duy nhất của bọn họ.
- Đây chẳng phải là đứng ở thế bất bại à?
Trong mắt Tô Dật dao động, khẽ hỏi.
- Muốn xông qua đạo của trời thì nhất định sẽ chịu thiệt, đầy nhất định phải vơi, như vậy Kiếm Vương Thần Vực mạnh mẽ cũng tránh không được bị người ta ghen tỵ! Mấy năm nay ở trong tinh vực trung giai cũng không mấy tốt! Cộng thêm chuyện của bộ tộc Huyết Kiếm Linh tạm thời không nói, trong đó có quá nhiều chuyện, sau này trước sẽ từ từ nói với ngươi.
Một kiếm sĩ tuyệt đối cũng chắc chắn là một Ngự Hồn Sư rất mạnh, nhưng một Ngự Hồn Sư có thể luyện thành kiếm ý hay không, còn cần phải có thể phách cường tráng và linh hồn kiên địn!
- Cho nên, ngươi có thể hiểu rõ, vì sao Thiên Phong Vũ Các có thể trở thành thế lực đại tông đứng đầu Thiên Man Đại Lục! Bọn họ ở trên hai con đường hồn và võ đều chiếm đỉnh phong!
Tô Dật nghe xong thì có chút âm thầm líu lưỡi, gương mặt nhất thời nghiêm trọng. Cho dù là Thiên Phong Vũ Các mạnh mẽ như vậy cũng bị huỷ diệt!
- Phù!
Tô Dật nhíu mày lại, khóe mắt bắn ra tinh quang, Huyết Ma Sát Thần Kiếm trong tay đột nhiên rung lên, kiếm chỉ trời cao, xé rách không khí tạo thành từng dao động.
- Ầm!
Trong lòng Tô Dật bắt đầu tìm kiếm vị trí Kiếm Linh của Huyết Ma Sát Thần Kiếm, cảnh tượng trước mắt lại biến thành một màu đỏ tươi, tâm hồn rung chuyển, ở dưới sự chỉ dẫn của Ngự Thiên Quyết, Tô Dật dần dần chìm đắm trong đó.
Có hai lần kinh nghiệm trước đó, hào quang thần bí trong đầu Tô Dật bắt đầu phát ra ánh sáng hóa thành thực chất, ánh sáng ôn hòa khuếch tán ra trong tâm thần.
Sau khi tâm thần yên tĩnh, khoảng không tràn ngập sát ý xung quanh trong giây lát đã cuốn ra giống như gió bão, như nước thủy triều rút đi, Tô Dật nhất thời đứng yên tại chỗ.
- Ở trong này lại có một thế giới à?
Trong mắt Tô Dật lộ vẻ kinh ngạc, xung quanh có năng lượng cuồng bạo kéo Tô Dật ra, hắn nhanh chóng vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, chống đỡ lại năng lượng này.
Không gian bên trong Huyết Ma Sát Thần Kiếm hoàn toàn hoang vắng, không có một cọng cỏ, liếc mắt chỉ thấy được một bình nguyên trải dài.
Sau khi đẩy tan mùi máu tanh, đột nhiên hắn có thể nhìn thấy một tòa tháp bằng đá hiện ra ở trước mắt.
- Tiểu tử này đã luyện thành thạo Kiếm Linh sao?
- Vù vù!
Từ trong tay của Đoan Mộc Kình Thiên vẽ ra một tia sáng nhanh như chớp, cơ thể đàn thú lập tức run lên, nằm rạp trên mặt đất. Trên thân Tô Dật và Đoan Mộc Kình Thiên trước mắt được bao phủ bởi năng lượng cực lớn, làm cho đàn thú cảm nhận được một loại khí phách thần thánh vương giả hạ xuống, áp lực tuyệt đối từ trên xuống dưới làm cho bọn họ đều run rẩy.
Ánh sáng hoàn toàn bao phủ cả khu vực của Tô Dật, từ trong mắt Đoan Mộc Kình Thiên lại lóe ra vẻ suy ngẫm.
- Thanh kiếm của tiểu tử kia có chút không tầm thường! Sau khi bị Huyết Kiếm Quả cắn nuốt, còn có khí tức huyết sát nặng như vậy, thanh kiếm này chắc chắn đã vấn đề lớn!
- Vù vù vù vù!
Ánh sáng năng lượng bao phủ ở trên thân Tô Dật từng tầng một. Từ phía xa nhìn lại, dường như có hào quang thần thánh tăng lên người vậy, Đoan Mộc Kình Thiên nhìn khí tức cổ xưa mênh mông này rất lâu, vẫn trầm ngâm suy nghĩ.
- Ở đây làm sao có thể có một tòa tháp đá?
Từ phía ngoài lại thấy được, tháp đá này trông rất bình thường, thật ra chính là một loại công trình kiến trúc nhỏ bằng đá, nhưng xuất hiện ở trong Huyết Ma Sát Thần Kiếm lại rất kỳ quái.
Từ từ đi tới gần tháp đá lại thấy một khí tức mênh mông giống như vượt qua trời đất, tự nhiên cùng một cách nghĩ với mùi máu tanh xung quanh. Lực lượng này không chỉ thê lương, đồng thời kèm theo một khí tức rõ ràng.
Đi vào trong tháp đá trống rỗng cằn cỗi, tầng thứ nhất không có gì. Khí tức khủng khiếp xung quanh giống như thủy triều thẩm thấu vào trong tâm hồn của Tô Dật, trong lòng nhất thời dâng lên cảm giác run rẩy và khủng hoảng.
Hắn nhanh chóng vận chuyển thủ ấn, Ngự Thiên Quyết và Thiên Yêu Cổ Kinh xoay tròn với nhau, ánh sáng trong mắt dần dần trong suốt, Tô Dật quan sát năng lượng kỳ lạ, cảm giác bất an lại xuất hiện.
- Đại ca ca, ngươi là tới đón Bình nhi sao?
Trong mắt có phần run sợ, Tô Dật ngước lên nhìn, dưới chân đột nhiên không thể sử dụng được Phù Diêu Bách Biến nữa, ánh lửa điên cuồng phun ra, Tô Dật lập tức lao tới tầng cao nhất của tháp đá!
- Vù vù!
Hỗn Nguyên Chí Tôn Công vang lên tiếng xé gió, Tô Dật lập tức đã đi tới tầng cao nhất của tháp đá.