← Quay lại trang sách

Chương 2018

Dẫn đầu chỉ có một cường giả Nguyên Tông cảnh đánh ra vô số chưởng ấn giống như mưa to, lít nha lít nhít không ngừng rơi vào quanh thân Tô Dật.

- Tiểu tử, thiên đường có đường ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại đâm đầu vào, kiếp sau nhớ kỹ, không nên quá điên cuồng!

Nói xong, chưởng ấn của trưởng lão Nguyên Tông cảnh nhanh chóng tới gần, không trung không ngừng lộ ra vết nứt không gian đen kịt, kình phong mênh mông đủ để huỷ diệt thiên địa, chia đôi núi sông.

Khoé miệng hơn mười tên cường giả Nguyên Tông cảnh phía sau nổi lên nụ cười lạnh, như là đã đoán được cảnh tượng thân thể Tô Dật máu tanh văng tung toé!

Trên mỗi một khuôn mặt nhăn nheo đều tràn ngập vẻ oán độc, đắc chí vừa lòng, phi dương bạt hổ, giống như thẩm phán tử thần thế gian!

- Ầm ầm!

Bỗng dưng uy thế to lớn ở chân trời nổ tung, sóng gió cường hoành từ giữa bầu trời lan tràn về bốn phía.

Kim quang lập loè như sao rơi va chạm vào trong không khí, sinh ra nhiệt độ nóng bỏng khiến mọi người giật mình kinh hãi.

- Tô Dật!

Ở bên trong tân khách, Mộ Dung, Cốc Tố Tâm, Liễu Tông Nguyên cùng Tư Đồ Lưu Vân đều ngửa mặt lên nhìn về phía chân trời, lúc này đều vô cùng kinh hãi.

Sóng xung kích mênh mông trên bầu trời bộc phát ra hào quang cực kỳ sáng chói, tựa như đám mây hình nấm tuôn ra thần quang trên thiên khung, huyễn hoá ra phong bạo huỷ diệt làm người ta say mê!

- Ầm!

Bốn năm tơ huyết vẩy ra trên bầu trời, một luồng gió tanh bay quanh không trung, một thiếu niên an nhàn đứng đó, ánh mắt trầm tĩnh, quanh thân chớp động hào quang thần dị, Yêu Thần Chiến Khải bao bọc thân thể, cự kiếm trong tay giơ cao giữa không trung, ngang nhiên lưu lại một dòng huyết quang khiếp đảm lòng người.

- Cái gì?

Mọi người ở đây đều giật mình, vừa rồi vị cường giả Nguyên Tông cảnh cảnh giới Nguyên Tông cảnh lục trọng, vậy mà lại không chịu nổi lực đánh của Tô Dật!

Kim quang nhỏ bé như gió giăng đầy trời khúc xạ trên khuôn mặt kiên nghị của Tô Dật, bên trong ánh mắt trải rộng lãnh ý, khí tức như vực sâu.

Trọng kiếm trong tay, uy lăng khủng bố!

Kình phong cuồng bạo thổi cao tay áo hắn, phần phật, siêu nhiên xuất trần, khiến mọi người phía dưới cùng phát ra một tiếng thốt kinh ngạc.

- Đây mà là Nguyên Tông cảnh tầng ba sao?

Liễu Tông Nguyên cùng Tư Đồ Lưu Vân kinh ngạc, miệng há thật to, thật lâu không thể khép lại!

- Thật mạnh! Sao lại như thế chứ!

Mộ Dao nhìn bầu trời bộc phát ra kim đào hung mãnh, sáng chói loá mắt liền gỡ vải che trên mặt ra, trong mắt đã sớm hiện lên vẻ chấn kinh.

- Sự chờ đợi của Cuồng Ca thật đáng giá, kẻ này kinh thế đủ để lưu danh thiên cổ!

Cốc Tố Tâm ngước mặt lên, năng lượng dao động hung hãn làm nguyên khí bản thân không ổn định, sắc mặc ửng đỏ.

Tiếng nổ vang chói tai vang vọng sông núi, bên trong dãy núi Thiên Phong chỉ một thoáng như lâm vào yên tĩnh.

Vô số đệ tử Thánh Sơn cảm nhận được kình sóng mênh mông như thế, trong mắt vô cùng kinh ngạc, rõ ràng không tin Tô Dật có thể chiến thắng cường giả Nguyên Tông cảnh lục trọng.

- Làm sao có thể? Nơi này là Thánh Sơn, Thánh Vương khí nồng đậm vô tận, có thể nói sẽ khiến bất cứ kẻ nào bị động.

- Luồng khí tức kia, không, tuyệt đối Tô Dật dùng bí thuật gì đó.

- Nguyên Tông cảnh, chỉ vượt lên từng tầng một, làm gì có đạo lý giết trong nháy mắt.

Trên trăm ánh mắt đều kinh hãi không thôi, như đang an ủi bản thân, cũng có người đang nghị luận, ánh mắt kinh hãi vô cùng như gặp phải ma.

- Lúc trước ngươi cùng hắn đã tu luyện như thế nào ở thời không Giắp Tằng Trung Đô?

Mắt Đoan Mộc Tiểu Mạn lộ ra tia sáng kì dị, cánh tay trắng như trắng vẫn ôm trước ngực, ánh mắt run run không ngừng.

Vành môi Đoan Mộc Kình Thiên bên trong hắc bào khẽ cong, như nhìn thấy chuyện bình thường nhất, hừ lạnh nói:

- Những người này so với những tiểu thú đó cũng chỉ là cặn bã! Nguyên Tông cảnh sao? Cũng chỉ là một chuyện cười.

Gì chứ, Kim Viêm Thú Vương phía sau vừa lúc nghe được câu nói này, nhất thời thân thể dừng lại, trên mặt có chút xấu hổ.

Nghĩ cũng biết, chuyện kia còn có thể là giả sao? Những thứ gọi là Man Yêu Thú sinh tồn trong khe hẹp thời không! Từng Yêu Tông cảnh nếu như đánh thật, trong môi trường linh khí mỏng manh thế này, huyết nhục cũng không cường hãn là bao.

- Tiền bối, ta đi trước!

Kim Viêm Thú Vương cười khổ một tiếng, trong mắt loé lên tinh quang, chậm rãi rời khỏi đám người, hoá thành một vòng hào quang rời đi.

- Kiếm ý, kiếm ý thật mạnh mẽ!

Sau khi kim quang đầy trời tiêu tán, trên khuôn mặt tiều tuỵ của Tô Cuồng Ca hiện ra tâm tình kích động, hai tay không tự giác chắp lại, gật đầu không ngừng.

Lúc này ánh mắt mọi người đều dừng trên người Tô Dật, sắc mặt hơn mười cường giả Nguyên Tông cảnh phát khổ, không che giấu toát ra vẻ hoảng sợ cùng ngạc nhiên.

- Người tiếp theo, ai muốn đi tìm cái chết?

Giữa không trung, giọng nói Tô Dật lạnh lùng theo cương phong nhanh chóng tung bay ở bên trong dãy núi Thiên Phong, như ác mộng quanh quẩn trong lòng mỗi người.

Kiếm phong chỉ, Hỗn Nguyên Chí Tôn công hùng hồn như dã thú gào thét, thần vòng ngút trời như sợi xích xen kẽ, nổ tung như sấm xét, khuấy động lòng người.

Rõ ràng chỉ là Nguyên Tông cảnh tam trọng, thế nhưng uy áp linh hồn bộc phát cực hạn lại không hề thua kém cường giả Nguyên Vực cảnh, sau khi các vị cường giả Nguyên Tông cảnh kinh ngạc liền nhao nhao nuốt nước miếng một cái, trong lòng dâng lên hàn ý!

Không ai biết rốt cuộc Tô Dật có át chủ bài thế nào.

Cho dù không dựa vào Ngự Thiên cung, không dựa vào thế gia hắn vẫn có thể huyết tẩy Thánh Sơn, từ một hiệp này có thể biết, lời Tô Dật không phải lời nói dối!

Đứng ở đằng xa, khuôn mặt Thánh Hỏa lạnh lẽo, lông mày càng thêm nhíu chặt, nhìn Huyết Ma Sát Thần kiếm trong tay Tô Dật, trong lòng run rẩy.

- Trên người tiểu tử này có quỷ, Thánh Vương khí không phải sở hữu của bản thân hắn, mọi người đừng sợ! Cùng tiến lên! Diệt kẻ này! Báo thù cho Thánh Tôn cùng Đại Thánh Tử!

Dưới sự ra hiệu của Thánh Hỏa, một tên cường giả Nguyên Tông cảnh bát trọng nhanh chóng tiến lên, ánh mắt mười cường giả Nguyên Tông cảnh nhất thời sáng lên, như tên rời cung nhìn về phía Tô Dật!

- Ầm ầm ầm!

Mấy tiếng khí bạo vang lên, gợn sóng không gian ven đường vỡ vụn, kim quang hoá thành hình người lăn đi, hơn mười cường giả Nguyên Tông cảnh cùng hét lớn.

- Tô Dật, chết đi!

Ngang dọc khắp nơi, chiến ý bành trướng không nghỉ, hơn mười tấm lụa kim quang trùng kích bên trong thiên địa, không gian trước người không chịu nổi gánh nặng lớn như vậy, từng vết nứt nhanh chóng tràn ngập ra.

Tầng tầng lớp lớp, chưởng ấn lít nha lít nhít bị kim quang bao bọc, toàn bộ không gian trong nháy mắt trùng kích tán loạn, hơn trăm vạn đệ tử Thánh Sơn cùng nhau lùi về phía sau, khí tức hùng hồn thế này, chỉ cần liếc qua một chút cũng đủ khiến thần hồn bị diệt!

- Ầm!

Sắc mặt Tô Dật đột ngột dày đặc sát cơ lăng lệ, chân đạp hư không, hắn nhanh chóng vận chuyển Phù Diêu Bách Biến bộ cấp tốc vận chuyển, thần huy dập dờn, bên trong bỗng dưng lấp loé một tia sáng vàng rực yêu dị.

Không lùi mà tiến tới, đột nhiên nổ tung khiến hơn mười cường giả Nguyên Tông cảnh kinh hãi không thôi, mà Tô Dật ở trong đó lại cong khoé miệng, sắc mặt vô cùng lạnh lẽo, thấp giọng quát.

- Chậm! Quá chậm!