Chương 2021
Bên trong trận doanh Ngự Thiên cung, thân thể Tô Cuồng Ca khẽ chấn động, ngày đó ở Thánh Vũ đại hội, Thánh Hỏa hăng hái cỡ nào, mạnh nhất toàn trường!
Nhưng không ai ngờ được, chỉ trong thời gian mấy năm, Thánh Hỏa lại bị thiếu niên dùng Thánh Vương khí hắn ta quen thuộc nhất đánh chết.
Buồn cười, thật đáng buồn, đáng tiếc!
- Tông chủ! Thiên Yêu tông sắp đại hưng rồi! Liệt tổ liệt tông, Thiên Thần rốt cục tìm được đúng người rồi! Thiên Yêu tông sắp trở lại!
Thượng Quan Thiên Thần đỡ Tuyết Hồng Lâu cùng Liễu Nhược Hi nhất thời hai mắt rưng rưng, hai tay run rẩy, cắn chặt bờ môi, oán khí nhiều năm rốt cục cũng đã được giải một ít.
- A! Tiểu tử không tệ! Tiểu tử không tệ!
Dưới hắc bào, thân thể Đoan Mộc Kình Thiên không tự giác run lên, Đoan Mộc Tiểu Mạn cũng nhanh chóng quay đầu, ánh mắt mê man!
Nàng biết Đoan Mộc Kình Thiên chờ ngày này cũng không biết bao lâu rồi, chuyện Thánh Sơn làm đã khiến nhân thần cùng phẫn!
Bên trong tân khách, lúc này một lão giả lấp loé tinh quang, sau khi Thánh Hoả chết liền lui về sau, biến mất từ trong đám người.
- Hô!
Đoan Mộc Hùng Đồ đã bị cảnh tượng trước mắt làm cả kinh nửa ngày không thể tỉnh, huyền bào to lớn kịch liệt run rẩy, chỉ nghe phía chân trời có mấy tiếng xé gió vang lên.
- Không ổn!
Đoan Mộc Hùng Đồ quát lớn một tiếng, một cảm giác nguy cơ không hề tầm thường dâng trào trong lòng.
- Nghiệt tử Tô Dật, ta muốn ngươi đền mạng! Ta muốn ngươi đền mạng!
- Nhận lấy cái chết! Đền mạng cho Thánh Hoả trưởng lão!
Lại là hai mươi mấy tên cường giả Nguyên Vực cảnh cùng Nguyên Tông cảnh từ sâu trong Thánh Sơn chạy như bay tới.
- Lại có người muốn tới nhận cái chết à?
Tô Dật thu lại nguyên khí, nhanh chóng thôi động, trong cơ thể vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn công đã luyện hoá râu nhân sâm bên trong nguyên khí gần một nửa, Thái Hư Thâm Hải lại lần nữa sôi trào mãnh liệt.
Râu nhân sâm Yêu Hoàng cảnh có công dụng thần kỳ, quanh thân Tô Dật bởi vì kình khí phong bạo mà sinh ra dị tượng cũng nhanh chóng khôi phục.
Trọng kiếm xẹt qua một đường vòng cung quỷ dị trên không trung, ánh mắt Tô Dật nghiêm nghị nhìn hai mươi mấy luồng kim quang hung sát phía xa, cuồng ngạo nói.
- Nếu đã như vậy, liền qua đây chôn cùng lão thất phu Thánh Hoả kia! Diệt người Thánh Sơn! Giết! Chém chết!
- Đừng mà! Tô tông chủ.
Đoan Mộc Hùng Đồ ở phía sau hét to, ánh mắt rung động.
Trong nháy mắt, thanh âm của Tô Dật như ác mộng quanh quẩn bên trong núi non trùng điệp, bên trong kim quang tường vân nổ nát vụn, nhất thời phong vân khởi động, lôi đình vang lên không nghỉ!
- Ầm ầm!
Hai con ngươi Đoan Mộc Hùng Đồ mở thật lớn, lại không cách nào tiến lên, kình sóng khủng bố nổ vang bao phủ quanh không trung, kinh ngạc nói.
- Đây là sức mạnh Kiền Nguyên Kim Thiên đại trận! Tại sao lại có thể như vậy?
Tiếng nổ chói tai như khai thiên lập địa, nhất thời một mảnh lớn sơn phong tràn ngập kim quang, bên trong tràn ngập lôi đình kim sắc mãnh liệt!
Sấm chớp như kéo theo Cửu Thiên Huyền Lôi, hơn mười lôi đình như long kim sắc tráng kiện từ trên trời giáng xuống, bên trong trùng kích nổ tung như bẻ gãy nghiền nát có bóng người lao tới.
Chỉ thấy Tô Dật nắm chặt Huyết Ma Sát Thần kiếm trong tay, hai chân mở rộng, từ trên cao chém trọng kiếm thẳng xuống, khoé miệng dâng lên nụ cười nhàn nhạt, như lưỡi hái của tử thần làm người khác kinh hãi lạnh mình!
- Leng keng!
- Ầm ầm!
Nhất thời toàn bộ chân trời tràn ngập lôi quang kim sắc, không khí trong nháy mắt ngưng kết, lôi quang hung hãn trực tiếp đánh hai mươi mấy bóng người thành hư vô!
- Xì xì!
Trong không gian nhanh chóng lượn lờ khói trắng, một đám cường giả cứ như thế tan thành mây khói, chôn vùi ở bên trong kim quang đầy trời!
- A!
- Đầu của ta đau quá! Không, ta không muốn chết!
- Hắn là ác ma, tay của ta, tay của ta!
- Sư tôn cứu ta, ta không muốn chết!
Thoáng chốc hơn trăm vạn đệ tử Thánh Sơn đã bị thổi bay gần một nửa, đếm sơ cũng có trên hai mươi mấy vạn người.
Khắp nơi đều là thanh âm kêu khóc của đệ tử Thánh Sơn, chạy khắp bốn phía, máu tanh không gì sánh được!
Cành lá khô héo, một mảnh phế tích, khắp nơi đều hiện lên những hạt màu đen bị đốt cháy khét, kim quang chói mắt chầm chậm không rời, tiếng nổ trầm muộn lượn lờ không dứt.
Trong nháy mắt Thánh Sơn sôi trào, đệ tử Thánh Sơn không bị thương cũng mang sắc mặt trắng bệch, tâm hồn sợ hãi bốc lên mất tầng.
- Thánh Sơn sắp bị diệt sao! Thánh Sơn sắp bị diệt rồi sao!
Đứng trên hư không, Đoan Mộc Hùng Đồ nhìn qua thảm trạng của Thánh Sơn, người chết kẻ bị thương, thảm hại không gì sánh nổi.
Liên tiếp mấy chục cường giả Nguyên Tông cảnh cùng Nguyên Vực cảnh chết đi, vết thương này đổi lại bất kỳ một thế lực đỉnh cấp nào cũng không thể xoá nhoà.
Tô Dật đứng thẳng tắp như kiếm, lạnh nhạt dửng dưng, dường như người trước mắt đều là trừng phạt đúng tội, Đoan Mộc Hùng Đồ nhất thời than khổ một tiếng, nước mắt tuôn đầy mặt.
- Tô tông chủ, Thánh Sơn làm nhiều chuyện bất nghĩa, trong lòng lão hủ biết rõ, không dám cầu người tha thứ, chỉ hy vọng ngươi có thể tìm chỗ khoan dung mà độ lượng! Đệ tử đều vô tội!
Thân thể già nua run rẩy không ngừng, lúc này Đoan Mộc Hùng Đồ đã hoàn toàn mất lý trí, khóc lóc đau lòng không thôi.
- Ầm ầm!
Tô Dật lách mình tới bên cạnh Đoan Mộc Hùng Đồ, đỡ hắn dậy, thấp giọng nói:
- Hùng Đồ trưởng lão, Thánh Sơn làm ra quá nhiều chuyện sai trái, hôm nay ta không chỉ đại biểu cho bản thân mình, bọn họ đáng thương vậy Lý thị không đáng thương sao? Những người trong thôn bị bọn họ đồ sát kia không đáng thương sao? Chúng sinh thiên hạ đều là người có tội sao?
- Chuyện này...
Hai mắt Đoan Mộc Hùng Đồ nhất thời ngơ ngẩn, bản thân là một Thái Thượng trưởng lão quyền thế ngang với trưởng lão Thánh Vũ đường, sao có thể không biết những chuyện kia!
Tham dự Thiên Yêu tông diệt tông, đồ sát Linh Cổ thôn, diệt Lý thị, các loại diệt thôn to nhỏ chính là vì muốn tìm được Đoan Mộc Kình Thiên, những chuyện này hắn đều biết rõ.
Nhất thời Đoan Mộc Hùng Đồ có chút thất thần, đôi môi khô khốc khẽ hé, không biết xử lý như thế nào.
- Tô Dật, ta liều mạng với ngươi! Đi chết đi!
Hơn phân nửa đệ tử Thánh Sơn nhìn thấy tình trạng như thế, vẫn có không ít người huyết khí xông lên tận trời, điên cuồng xông về phía Tô Dật.
Đoan Mộc Hùng Đồ không có chút chí khí biết rõ chuyện đã như vậy không thể cứu vãn, nhìn một mảng nhỏ ước chừng mấy ngàn người xông tới, chỉ thấp giọng nói một câu:
- Đừng mà!
- Ầm ầm!
Lại một lôi đình kim sắc cự đại từ cao nghiêng xuống, gợn sóng không gian ven đường văng tung toé, chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, ngàn vạn đệ tử Thánh Sơn lại lần nữa bị đánh thành tro tàn!
- Ầm!
Tiếng sấm vang to, vang vọng đất trời, sơn cốc nổ tung, mảng lớn sơn cốc cùng quần phong bị đánh vỡ, phía dưới lôi đình, vô số đệ tử Thánh Sơn đếm không hết chạy tứ phía, như gặp phải ngày tận thế.
- Ta đã từng nói, người Thánh Sơn tâm đã hư thối! Hôm nay ta phải dùng máu Thánh Sơn tẩy lễ thiên hạ chúng sinh!
- Ầm ầm!
Cự kiếm trong tay Tô Dật lại lần nữa vạch phá bầu trời, một kiếm ngân vô cùng to lớn hiện lên chân trời, đột nhiên hình thành vết nứt đen kịt!
- Ngao!
- Chủ nhân, toàn bộ bầy yêu Bá Vương đều ở đây, chờ lệnh của người.
Từ bên trong vết nứt đen kịt, một luồng yêu khí kim sắc trùng thiên từ bên trong khe hở tràn ra, từng thân ảnh yêu thú to lớn như vượt qua thiên địa mà tới, nhất thời biến Thánh Sơn trở thành thế giới hoang vu dã man!
Khí tức hung mãnh ngưng kết hư không, ở giữa dãy núi, Man Yêu Thú nấp kín sâu trong Thánh Sơn như nhận được cảm ứng, toàn bộ sơn lâm trong nháy mắt bắt đầu rung động!