Chương 2025
Lúc trước có Đoan Mộc Kình Thiên nhập ma đạo, hiện giờ thần nữ thông đồng tiểu tử cuồng vọng, thật sự là thú vị! Thánh Sơn bị loại người như các ngươi khi dễ tới mức này, ông trời thật không có mắt!
Khuôn mặt Thánh Diệt lạnh lùng cuồng bạo, đột nhiên trong tay xuất hiện một trường đao màu vàng óng, lớn tiếng gầm lên.
- Tịnh thế, kim vũ!
Thánh Diệt ngửa mặt lên trời hét to, trong nháy mắt Thánh Vương khí từ lưỡi đao phóng ra.
- Thánh Diệt trưởng lão! Không được kích động!
Nhất thời Thánh Thanh trưởng lão ý thức được không ổn, cắn chặt hàm răng, kim quang tăng vọt dưới chân, một giây sau đã thối lui tới bên ngoài trăm trượng, vẻ mặt tràn ngập khiếp sợ.
Vị sư đệ Thánh Diệt này của mình từ trước tới nay luôn kiên cường, vừa ra núi liền gặp phải cừu địch như vậy, tự nhiên trong lòng sẽ tràn ngập lửa giận.
Nhìn thấy Thánh Diệt muốn đánh tới mức không chết không thôi, sắc mặt Thánh Thanh biến hoá cực độ, âm trầm đứng ở phía xa.
- Thật không biết lượng sức!
Tô Dật lắc đầu, mà Đoan Mộc Tiểu Mạn lại không chút hoang mang nhìn về phía sau, hai người cùng xuất thủ.
- Ầm!
Thân thể Thánh Diệt trưởng lão nhất thời như thoa lên một tầng kim sáp, khí huyết toàn thân trong nháy mắt hoá thành kim vũ phun ra ngoài, năng lượng thiên địa ngưng tụ xung quanh nhanh chóng rơi xuống!
- Đi chết đi! Cẩu nam nữ!
Hai tay Thánh Diệt vung lên, quát to.
Mắt thấy Tô Dật cùng Đoan Mộc Tiểu Mạn lạnh lùng như băng, tròng mắt Thánh Diệt trưởng lão trợn trừng, thanh âm thảm liệt truyền khắp màng nhĩ mỗi một người ở đây.
Kim vũ vang lên ầm ầm, đồng thời bên trên mỗi một giọt mưa mang theo thanh âm phong lôi ầm vang, nhỏ xuống trong không khí, trong nháy mắt một luồng uy áp cự đại như là Bá Vương hồi phục, thần linh diệt thế trải rộng ra khắp thiên địa.
- Hôm nay, nếu ta chết vì Thánh Sơn, tất cả đệ tử Thánh Sơn nhớ kỹ, còn sống một ngày cũng phải không chết không thôi với Ngự Thiên cung! Chém chết hỗn đản Tô Dật này.
Mọi thứ đều tới quá nhanh, Tô Cuồng Ca, Thượng Quan Thiên Thần cùng mọi người Ngự Thiên cung đều mất đi lý trí trong cơn chấn động.
Chẳng lẽ sáu trưởng lão Thánh Sơn lại chết thêm một vị sao?
Cường giả Nguyên Vực cảnh bát trọng! Cũng không phải chỗ nào cũng có, nơi nào cũng có thể thấy được!
Vô số ánh mắt người bốn phía bỗng nhiên căng cứng, nuốt nước miếng một cái, ánh mắt thất thố!
Chỉ thấy rất nhiều kim quang rơi xuống phía chân trời, rất nhiều người đều hiểu rõ, đây là chiêu số được ăn cả ngã về không của cường giả Nguyên Vực cảnh bát trọng!
- Thánh Diệt thật là kiên cường! Dám cùng tỷ ta cứng đối cứng! Thật can đảm!
Toàn trường đang vô cùng khẩn trường, chỉ có khoé miệng Đoan Mộc Kình Thiên khẽ cong, vô cùng ung dung, không hề bối rối.
Sau đó một màn phát sinh ở phía trước càng thêm khiến người khác nghẹn họng nhìn trân trối.
Phía trên bầu trời kim sắc, năng lượng kim vũ hình vòng vỡ ra khắp bốn phía, Thánh Vương khí hùng hồn mênh mông mờ ảo mang theo chút kỳ quái tuôn ra.
- Thánh Vương khí, không có gì hơn cái này!
Trên khuôn mặt trắng như tuyết của Đoan Mộc Tiểu Mạn không có chút biến hoá, tay ngọc nhẹ nhàng nhấc lên, một mảng lớn phong tuyết gào thét mà ra.
Bên trong bầu trời tràn ngập kim quang, một luồng phong bạo băng tuyết mãnh liệt tới cực hạn chầm chậm bốc lên, bốn phía có năng lượng dao động cực hạn!
Thời điểm mọi người thấy một đạo băng tinh ngưng kết kim vũ phía trước, tất cả mọi người bao gồm cả Thánh Diệt cũng hiện ra vẻ sợ hãi.
- Làm sao có thể!
Khuôn mặt Thánh Thanh cứng ngắc, bờ môi run rẩy.
Dưới cái nhìn kinh ngạc cùng soi mói của vô số người, ngay sau đó một bóng người màu xanh vọt tới phía trên phong bạo.
Quanh thân ngưng kết chiến khải yêu dị, ánh sáng phun trào, sợi tóc sau lưng Tô Dật tung bay, trong mắt tràn ngập sắc đỏ thẫm!
Mọi người cùng nhìn qua thân ảnh lao lên trên hư không kia, mỗi người đều giật mình!
- Tô Dật muốn làm gì?
- Chẳng lẽ muốn giết chết cả Thánh Diệt trưởng lão sao!
- Đó là tích luỹ sau cùng của Thánh Sơn! Từ nay về sau, Thánh Sơn cùng Bá Vương tông sẽ rơi vào thế không chết không thôi rồi!
Từng vẻ mặt đệ tử Thánh Sơn hiện lên vẻ cầu xin, đấm ngực dậm chân, mảng lớn nước mắt cùng huyết dịch bay tán loạn, ánh mắt tuyệt vọng nhìn lên trời.
Khi một người có hy vọng, mà hy vọng đó lại sắp biến mất trước mắt, loại thống khổ này thật khó khăn mới có thể vượt qua!
- Ầm vang!
Tô Dật đứng ngạo nghễ phía trên phong bạo, ánh mắt nghiêm nghị, quanh thân khí tức cuồn cuộn không nghỉ tựa như vòi rồng, một luồng khí tức thê lương trầm tĩnh to lớn bao phủ toàn trường.
- Người Thánh Sơn, mỗi người hôm nay đều phải chuộc tội cho Đoan Mộc Kình Thiên! Thánh Diệt, thấy rõ rồi chứ!
Thanh âm rơi xuống, Huyết Ma Sát Thần kiếm của hắn nhất thời lăng không trảm xuống, bên trong hai mắt tràn ngập sắc đỏ thẫm, loé lên một cái rồi biến mất.
Rất nhanh kiếm phong lăng liệt, ánh sáng màu vàng mang theo phù văn kỳ dị phun trào, dưới kim vũ tràn ngập không trung, hai lôi đình hoá thành thủ ấn vô cùng to lớn hung hăng đánh về phía hai vị trưởng lão Thánh Diệt cùng Thánh Thanh!
- Rầm rầm!
Bàn tay màu vàng óng to lớn mang theo sức mạnh vặn vẹo hư không khổng lồ, nhất thời bao bọc hai người bên trong, một luồng sát ý ngút trời gào thét mà ra.
- Cái gì?
Nhìn thủ ấn kim sắc ở phía chân trời đột nhiên lao tới, sắc mặt Thánh Diệt cùng Thánh Thanh đại biến, gợn sóng trong mắt nhanh chóng lật qua lật lại!
- Không ổn! Thánh Diệt, mau lui về!
Thánh Thanh hét lớn một tiếng, vung tay lên, khí tức Thánh Vương Nguyên Vực cảnh cửu trọng như hồng thuỷ đổ xuống.
- Ầm!
Huyết vụ tràn ngập, không kịp phản ứng, Thánh Diệt nhất thời bị bàn tay vỗ trúng, một mảnh tinh hồng phun ra, thân thể Thánh Diệt nháy mắt liền bị lôi đình nghiền nát thành hư vô.
- Tịch diệt, kim quang!
- Ầm!
Mà một bên khác, Thánh Thanh trưởng lão đang cố phá thế công của bàn tay màu vàng, cả người hoá thành một chùm sáng kiếm, đâm rách kim quang lôi đình vây quanh, bay ngược nện vào trong rừng núi.
- Ầm ầm!
Trong ánh mắt như ngưng kết bố phía, bàn tay khổng lồ bên trên hư không đã biến mất, gợn sóng không gian nhanh chóng vỡ vụn, rất nhiều người ở đây đều nhìn về phía Thánh Thanh trưởng lão.
Bên trong phế tích, chỉ thấy Thánh Thanh trưởng lão máu me đầy mặt, nổi gân xanh như loài bò sát, cả người đã thành một đống bùn nát.
Xương cốt huyết nhục đều bị đánh nát, một kích vừa rồi dù là Nguyên Vực cảnh tầng chín cũng hao phí năng lượng cực lớn mới có thể đào thoát mà ra!
Một màn này khiến tất cả mọi người sợ ngây người, cường giả, đệ tử Thánh Sơn, còn có người Ngự Thiên cung đều chấn kinh không thể bình phục.
- Chết rồi! Thánh Diệt trưởng lão cũng đã chết?
Đoan Mộc Hùng Đồ hoàn toàn sụp đổ, cổ họng trong nháy mắt như bị bóp lấy, con ngươi không ngừng chuyển động, cật lực tìm kiếm tung tích Thánh Diệt!
Tìm một lát, ánh mắt ảm đạm, trước mắt bao người, lão ngũ Thánh Diệt trưởng lão cũng chết dưới sức mạnh của Thánh Sơn đại trận.
Toàn trường yên lặng, một bầu không khí tiêu sát tràn ngập khắp nơi, phong bạo vẫn còn cuộn trào mãnh liệt, mà mỗi người đều như rơi vào hầm băng lạnh buốt cực hạn, nhanh chóng phát run, tâm hồn rung động.
- Rầm!
Đại bộ phận đệ tử Thánh Sơn ở đây đều từ bỏ chống cự, mặc cho Man thú hung mãnh chà đạp thân thể, một loại tuyệt vọng cực hạn lan tràn khắp nơi, tử ý tràn ngập!
Dưới vô số ánh mắt, một thân ảnh áo bào xanh lại lần nữa vạch phá bầu trời, như quỷ ảnh nhìn chăm chú Thánh Thanh trưởng lão đã như bùn nhão phía dưới.
- Tô Dật, hôm nay ngươi dùng Kim Thiên đại trận diệt chúng ta, ngày sau nếu Thánh Sơn quật khởi, sẽ khiến ngươi thần hồn bị diệt, thịt nát xương tan! Thánh Sơn sẽ không dễ dàng bị diệt vong! Ngươi cứ chờ xem!