Chương 2029
Lại nói, bên trong sáu lão Thánh Sơn, Thánh Vũ, Thánh Phong cùng Thánh Quân mới là cường giả thủ hộ Kim Nguyên đại trận thật sự, ba vị Thánh Hỏa, Thánh Diệt cùng Thánh Thanh chỉ phụ trợ thủ hộ, cho dù ngươi đã khống chế mắt trận, nhưng từ kinh nghiệm cùng tu vi, có bọn họ ngươi không thể tuỳ ý sử dụng Kim Nguyên đại trận.
Trong tâm hải, một giọng nói trầm thấp vô cùng truyền tới, Xích Phi Hồng đứng ở bên trong Thiên Nguyên Yêu Hồng, Thánh Vương khí phô thiên cái địa như sông lớn trường giang không ngừng rót vào, sắc mặt tái nhợt khiến lão lúc nào nhìn cùng vô cùng tiều tuỵ.
- Bán Bộ Nguyên Thiên!
Thanh Phong thu lại khí tức, ánh mắt ngưng trọng đánh giá thần nữ Đoan Mộc Tiểu Mạn vẫn luôn ở trong Ngự Thiên cung không ra, trong nháy mắt sắc mặt trầm xuống.
- Thật không ngờ, lúc lão phu còn sống có thể gặp được một cường giả bán bộ Nguyên Thiên trẻ tuổi như vậy!
Hai vị trưởng lão Thánh Quân cùng Thánh Phong càng đánh, ánh mắt càng rung động, ngoại trừ Thánh Vũ trưởng lão đã đạt tới cảnh giới bán bộ Nguyên Thiên ra, Thánh Sơn đã mấy ngàn năm nay không có người bước tới cảnh giới bán bộ Nguyên Thiên.
- Thánh Vũ trưởng lão tu hành võ đạo, không hỏi chuyện Thánh Sơn mấy trăm năm, ẩn cư lĩnh hội tám trăm năm mới tới được cảnh giới bán bộ Nguyên Thiên, không ngờ lại có một vị cô nương chỉ tốn hơn trăm năm liền đạt được bán bộ Nguyên Thiên! Thật là đáng chúc mừng!
Hai vị trưởng lão Thánh Phong và Thánh Quân cùng vỗ tay, trong ánh mắt âm trầm ẩn hiện chút hâm mộ cùng ghen ghét.
Ngược lại, ánh mắt Thánh Phong cùng Thánh Quân lại bắn về phía Tô Dật cùng Tuyết Hồng Lâu.
- Mà hiện giờ một vô danh tiểu tốt lại có thể nắm giữ mắt trận Kim Thiên đại trận của ta, một tạp chủng mang theo khí tức Thánh Vương! Ha ha ha! Thật là buồn cười!
Trên khuôn mặt khô cằn của Thánh Quân tuôn ra một luồng sát khí trước nay chưa từng có, trầm giọng nói ra:
- Đã như vậy, hôm nay đừng nghĩ còn sống mà ra khỏi Thánh Sơn, cho dù là Ngự Thiên thần nữ bán bộ Nguyên Thiên cũng thế!
- Ầm ầm!
Khung trời nổ vang, từng mảng lớn quần phong nổ tung bắn ra kim quang trước người khiến sắc mặt đám người Tô Dật, Tuyết Hồng Lâu, Đoan Mộc Tiểu Mạn cùng Đoan Mộc Hùng Đồ lộ vẻ ngưng trọng.
- Như vậy, Thánh Sơn dường như có hai vị cường giả tuyệt thế bán bộ Nguyên Thiên, Thánh Vũ đại trưởng lão đến bây giờ vẫn chưa hề đi ra! Phải làm sao mới ổn!
Sắc mặt Long Phá Sơn cùng Chư Hầu trưởng lão tái nhợt, khẩn trương nhìn chăm chú thế cuộc trước mắt, không tự giác nuốt nước miếng một cái, trong cổ nhấp nhô.
Những Chư Hầu trưởng lão có thể xưng vương xưng bá ở bên ngoài, chạy quanh thế gian thế nhưng lại không là gì trước mặt hai vị tiền bối Thánh Sơn này.
Nguyên Tông cảnh đã có thể là cường giả trưởng lão đỉnh cấp tông môn, Nguyên Vực cảnh, thậm chí bán bộ Nguyên Thiên tuyệt đối là vũ khí mạnh nhất đỉnh cấp tông môn.
- Tỷ tỷ!
Đoan Mộc Kình Thiên bị hắc bào che kín, cắn chặt răng, bên trong mắt kiếm thoáng ẩn sát ý.
Nơi xa, bên trên hư không, Đoan Mộc Tiểu Mạn lạnh lùng như băng, trên khuôn mặt băng điêu ngọc khắc hiện ra một tia lửa giận, lạnh lùng nói.
- Nhiều năm như vậy, những chuyện mờ ám ở Thánh Sơn hoá ra là do hai vị chỉ thị, thật đúng lúc, hôm nay chính là thời gian Ngự Thiên cung tính sổ với Thánh Sơn!
Hai vị trưởng lão Thánh Phong cùng Thánh Quân nhếch môi, ngửa đầu cười to, trong nháy mắt nụ cười ngưng kết trong hư không, Thánh Phong và Thánh Quân nhìn về phía đám người Ngự Thiên cung sau lưng, cùng nói ra.
- Chỉ dựa vào ngươi? Còn có hai tiểu quỷ thế gia mà cũng muốn diệt Thánh Sơn? Buồn cười! Cuồng vọng!
Lam Xúc Liên cùng Độc Cô Vũ Mặc đã sớm không thể kìm nén, lúc này bỗng phát động, sắc mặt thâm trầm như sắt, quát lớn.
- Hai vị trưởng lão có thể thử nhìn một chút, sự khác biệt giữa thế lực của thế gia, xem ra không cần ta nhiều lời!
Lam Xúc Liên hừ lạnh một tiếng, bản thân là Hải Thành tiên cô, cho dù lần này không được sự đồng ý của Thiên Quân, tự nàng mang theo Độc Cô Vũ Mặc tới, chỉ dựa vào thân phận của nàng, Thánh Sơn dám đối xử với nàng như thế sao?
- Giống như trên Vạn Đạo Kiếm Minh, hai vị trưởng lão đừng có huỷ Thánh Sơn!
Trong đôi mắt Trạm Lam có chút chấn động, như ngôi sao lớn lập loè ánh sáng trong đêm tối, thấy rõ lòng người.
Nhất thời đôi mắt Thánh Phong và Thánh Quân dao động rất nhỏ, vẻ âm trầm nhanh chóng bị thay thế bởi sự kiêng kị, ngay sau đó hai thanh âm xé gió vang lên.
Tô Cuồng Ca cùng Kim Viêm Thú Vương ở trên không trung phía xa, thực lực Nguyên Vực cùng Yêu Vực cảnh trải rộng, chốc lát kiếm quang trong không gian lạnh thấu xương, yêu khí tuôn ra cầu vòng.
-Thần Kiếm môn, Tô Cuồng Ca, lĩnh giáo cao chiêu của Thánh Sơn!
- Bá Vương tông, Kim Vương Thú Viêm, đi theo người, sống chết cùng người!
Nghe vậy ánh mắt Tô Dật nhìn xéo qua hai bóng người quen thuộc bên cạnh, chợt cảm thấy trong lòng có một tia nước ấm xẹt qua.
- Sư phụ, người qua một bên đi, trong lòng người khổ sở thế nào, ta cũng hiểu được, đồ nhi đồng ý với người, đời này nhất định khiến người nhận được vinh quang, một trận chiến này đồ nhi tự tay kết liễu.
- Dật nhi!
Tô Cuồng ca không ngờ Tô Dật lại nói ra lời chân tình như vậy vào lúc khẩn cấp này, nhất thời ngẩn người, trong mắt lão hiện lên một tia lệ quang.
-Thú Vương, sau này ngươi sẽ là huynh đệ của ta! Bá Vương tông chúng ta cùng lên đỉnh cao!
Tô Dật vô cùng cảm thán, Kim Viêm Thú Vương còn trung thành như vậy, Thánh Thanh lại có thể bị hai vị lão giả trước mắt nói giết liền giết, trong lòng Tô Dật phát lạnh với sự vô tình của Thánh Sơn.
- Tuyết Hồng Lâu ngươi đã hoàn toàn thức tỉnh, có muốn thử không?
Khoé miệng Tô Dật hiện lên một tia giảo hoạt, nhìn chăm chú Thánh Vương khí tràn ngập vô tận quanh không trung, trong đầu hiện lên một ý nghĩ to gan.
Tuyết Hồng Lâu biết Tô Dật nói là Kim Trấn Thiên Thạch hoàn chỉnh, nửa khối Trấn Thiên thạch đã đủ khiến Thánh Sơn sừng sững thiên thu vạn năm, Thánh Vương khí hoàn chỉnh tuyệt đối sẽ có uy năng kinh thiên động địa!
Ánh mắt Tuyết Hồng Lâu khẽ động, khí tức quanh người nhanh chóng dựng lên, một vòng chiến ý lưu động, nhìn không chuyển mắt mà nói.
- Đương nhiên! Đây là sức mạnh Thánh Tôn cho ta, ta muốn dùng nó để báo thù cho Thánh Tôn!
- Được!
Tô Dật khẽ quát một tiếng, ánh mắt di chuyển nhìn về phía hai lão giả sắc mặt như sắt ở phía xa, liền lên tiếng.
- Đoan Mộc trưởng lão, chuyện Thánh Sơn cứ để tiểu bối tới giải quyết! Ta có thù với Thánh Sơn, Tuyết Hồng Lâu có oán niệm với Thánh Sơn, ngươi lại có ân với Thánh Sơn! Cứ để hai người chúng ta quét sạch Thánh Sơn bẩn thỉu này, trả lại cho ngươi một chốn cực lạc!
- Cái gì! Tô Dật, ngươi muốn làm gì?
Sắc mặt Đoan Mộc Hùng Đồ đại biến, một giây sau, Tuyết Hồng Lâu cùng Tô Dật đã như tên rời cung phóng về phía Thánh Phong và Thánh Quân.
Giữa không trung, ảo ảnh trùng điệp, Tô Dật nháy mắt với Đoan Mộc Tiểu Mạn, truyền âm nói:
- Tiêu Man! Thay ta ngăn cản tất cả mọi người! Tin tưởng ta!
- Ầm!
Trong chớp mắt, lông mày Đoan Mộc Tiểu Mạn nhíu chặt, cánh tay ngọc vẫn xẹt qua ở nơi chân trời.
Lập tức trong không gian kim sắc hiện lên một chút băng lụa như gợn sóng đang rung động.
Hư ảnh chim thần băng tuyết to lớn phía sau như đình viện, khí tức cổ xưa lại lần nữa bao phủ thiên địa, phong bạo màu trắng sôi trào mãnh liệt ngăn cách mọi người cùng Tô Dật và Tuyết Hồng Lâu, như một kết giới thật lớn.
- Này!
Mặc cho Đoan Mộc Hùng Đồ gọi thế nào, lưới lớn do băng tuyết dệt thành vẫn không thể phá nổi, Đoan Mộc Hùng Đồ lo lắng quát khẽ.