Chương 2028
Hai vị lão giả tướng mạo cực kỳ giống nhau, đều có đỉnh đầu trọc, trên khuôn mặt khô gầy có chòm râu bạc phơ trắng như tuyết.
Khuôn mặt khô héo màu vàng như mất đi sức sống, hiển nhiên đã ngây ngốc ở trên thâm cư hoang dã rất lâu, lạnh lẽo nhìn chằm chằm bọn người Tô Dật, giọng nói hùng hồn vừa rồi chính là xuất phát từ lão giả bên trái, Thánh Phong trưởng lão.
Thân hình lão giả bên trái lưng còng, trên bàn tay thô hiện đầy gân xanh như giun, khoé miệng treo một nụ cười lạnh, thời điểm nhìn thấy Đoan Mộc Hùng Đồ, hai mắt tuôn ra lửa giận vô biên.
- Hai vị trưởng lão Thánh Phong, Thánh Quân, xem ra các ngươi biết rõ chân tướng đúng không?
Ánh mắt Đoan Mộc Hùng Đồ lạnh lùng nhìn chằm chằm hai người, một luồng khí tức mênh mông lao nhanh ra, ý vị rung động lòng người, vô cùng kinh khủng.
- Thì ra Đoan Mộc trưởng lão cũng là Nguyên Vực cảnh cửu trọng đỉnh cao!
Ánh mắt Tô Dật khẽ co rúm, vị Đoan Mộc Hùng Đồ trưởng lão này vẫn luôn ẩn nhẫn mà không phát.
Trong lòng hắn thầm run, nếu lúc trước hắn cản trợ, hôm nay bản thân huyết tẩy Thánh Sơn sẽ không dễ dàng như vậy. Tô Dật khẳng định, Đoan Mộc Hùng Đồ cũng muốn mượn tay hắn để xoá đi màn sương hư thối không chịu nổi ở Thánh Sơn.
- Chân tướng như thế nào ngươi không xứng đáng để biết, năm đó ngươi rời khỏi đoàn trưởng lão đã mất đi tư cách được biết! Hôm nay ngươi thấy Thánh Sơn trở nên thảm cảnh như vậy, chẳng lẽ còn thờ ơ được sao? Ngươi vẫn là đệ tử Thánh Sơn sao?
Con ngươi Thánh Phong trưởng lão ở bên trái đục ngầu, lạnh lẽo, sắc mặt dữ tợn, trong nháy mắt khí tức thần thánh quanh thân theo lửa giận lao ra, lớn tiếng chỉ trích.
- Tô Dật làm rất quá đáng, ta nhìn thấy vẫn không đành lòng! Ta vốn định cùng tồn vong với Thánh Sơn nhưng hiện tại ta lại cảm thấy đáng! Dùng máu tươi đổi lại lương tri của đám người các ngươi, chẳng lẽ còn chưa đủ sao? Tiên Đế qua đời chưa tới ba mươi năm, Thánh Sơn đã thành bộ dạng gì? Đến bây giờ ta mới biết được, Thánh Sơn đã sớm hỏng, đã hỏng từ trước khi Tiên Đế mất! Các ngươi còn không biết sai sao?
Đoan Mộc Hùng Đồ tỉ mỉ nhìn hai vị trưởng lão Thánh Phong cùng Thánh Quân, trong mắt hàn ý càng đậm, lạnh nhạt nói.
- Thánh Tôn bị các ngươi hại chết! Thánh Đế cũng là do các ngươi bày tính! Bộ dạng Thánh Sơn hôm nay không phải do Tô Dật sai, là các ngươi đã sớm gieo nhân! Giết người diệt thôn, lừa trên gạt dưới, các ngươi còn không biết sai sao?
Thanh âm gầm thét hoá thành gợn sóng cuồn cuộn xoay quanh không trung, tiếng hét của mãnh thú càng như im hơi lặng tiếng, mang theo quang huy ngập trời, sơn lâm chập trùng!
Hai vị trưởng lão Thánh Phong cùng Thánh Quân nhất thời đứng thẳng người, cái mũi khô héo đỏ bừng khẽ hếch lên, như một lão giả gần đất xa trời, cười khô khan nói.
- Sai sao? Đoan Mộc Hùng Đồ! Ngươi thì biết cái gì? Thánh Sơn đã vạn năm rồi, Thánh Sơn đã muốn trở thành đời thứ sáu, sao có thể giậm chân tại chỗ, ngươi không hiểu đạo lý cường giả là vua sao? Uổng cho ngươi vẫn là trưởng lão Thánh Vũ đường! Uổng cho ngươi sống mấy trăm năm!
Thánh Phong thấp giọng giận dữ mắng mỏ.
Thanh Quân đứng ở một bên, áo bào rộng nhẹ run lên, bờ môi có chút xanh treo lên một nụ cười chế giễu không kiềm chế được.
Đoan Mộc Hùng Đồ nhất thời cười lớn một tiếng, tức giận nói:
- Năm đó ta rời đi thật là chuyện đúng đắn! Chỉ tiếc ta phát hiện quá trễ, để Thánh Đế chết thảm, Thánh Tôn bây giờ lại bị các ngươi hại chết, ta có tội, đúng vậy!
Quay đầu, Đoan Mộc Hùng Đồ nhìn chăm chú Tuyết Hồng Lâu, nói:
- Ngũ Thánh tử, thanh danh ô uế, Thánh Sơn sẽ khôi phục trong sạch! Có thể khiến Thánh Sơn tới tình cảnh như thế này, ta tin tưởng trong lòng ngươi nhất định có đáp án.
Như được phó thác, lời nói của Đoan Mộc Hùng Đồ thấm thía, mỗi câu mỗi chữ ẩn chứa phân lượng cực nặng, sắc mặt Tuyết Hồng Lâu liền biến đổi, thấp giọng nói ra:
- Long gia!
- Nói láo! Tuyết Hồng Lâu ngươi là thứ tạp chủng, im miệng cho lão phu! Đoan Mộc Hùng Đồ, hạng người kiêu căng muốn tìm cái chết!
- Ầm ầm!
Phong bạo mạnh mẽ tuôn ra từ lòng bàn tay Thánh Phong cùng Thánh Quân, hai huynh đệ song sinh từ nhỏ ở cùng một chỗ tu luyện Thánh Vương khí, lúc này hợp lực đánh dường như có được thực lực bán bộ Nguyên Thiên.
Trong lúc đó, Thánh Vương khí màu vàng óng bành trướng vô tận, đủ để huỷ diệt vạn vật đánh về phía Đoan Mộc Hùng Đồ.
- Hai người hợp kích có thể so với bán bộ Nguyên Thiên! Khó đối phó!
Trong lòng Tô Dật thầm kêu một tiếng không tốt, cảm thụ được Thánh Vương khí vô cùng bành trướng trước người, khoé miệng hiện lên nụ cười lạnh.
Thời điểm thật sự bị đâm thủng, liền có người muốn chó cùng đường quay lại cắn!
- Ầm ầm!
Đoan Mộc Hùng Đồ kéo Tuyết Hồng Lâu qua một bên, chung quanh thân thể nhanh chóng bố trí Thánh Vương giới vực, khí tức Nguyên Vực cảnh cửu trọng đỉnh phong trải ra, mang theo Tuyết Hồng Lâu cùng Thánh Vương khí tránh đi.
Đoan Mộc Tiểu Mạn cùng Tô Dật liếc nhau, dường như trong cùng một lúc, Tô Dật nhanh chóng vận chuyển tu vi Nguyên Tông cảnh tam trọng.
Trong nháy mắt, khí chất cả người cũng biến thành cực kỳ khác biệt, bên trong hai con ngươi phun trào màu sắc đỏ thẫm, tóc đen đầy đầu tung bay về phía sau, khí thế trên người mang theo loại khí thế Thần Ma quật cường buông xuống.
- Huyết Hoàng Liệt Thiên! Phá!
- Thiên Sương Thần Tuyết Ấn, Băng Loan Tinh Động!
Đoan Mộc Tiểu Mạn quát lạnh một tiếng, trên thủ ấn băng tuyết to lớn liên tiếp xuất hiện phù văn kỳ dị cổ xưa, tiếng quát nhanh chóng xé rách không gian kim sắc, cùng hư ảnh Đế Tước hoả diễm cuồn cuộn một trước một sau đánh về phía kim quang Thánh Vương nơi xa!
Hư không ven đường run rẩy, không gian vỡ nát từng khúc, thần hà mới vừa rồi đứng im tụ lại đã hoá thành hơi nước bốc đi!
- Ngao!
Đế Tước vỗ cánh, Băng Loan Phi Tuyết!
Hai bóng chim thần to lớn trong nháy mắt trải rộng trong hư không, một nửa hoả diễm như thiêu huỷ vạn vật thế gian, một nửa băng tuyết như đóng băng sinh linh thiên hạ.
Hai loại sức lực băng hoả tuyệt cường trong nháy mắt dung hợp tới cực hạn, một luồng khí tức cổ xưa mang theo khí tức ngập trời tràn ngập bên trong thiên địa, uy áp khắp nơi như phong bạo lan ra khắp bốn phía!
- Ầm ầm!
Dưới khí tức đáng sợ này, ánh mắt mọi người bắt đầu rung động, cảnh tượng kỳ dị chưa từng thấy trong đời, cho dù là Đoan Mộc Hùng Đồ cùng Tuyết Hồng Lâu ở bên cạnh cũng cảm giác được một chiêu này đáng sợ thế nào.
- Ầm ầm ầm!
Chim thần trùng thiên, tấm lụa công kích to lớn hoá thành một đoàn quang ảnh trên hư không, trực tiếp đánh vào bên trong vòng vây kim quang.
Nhất thời cả mảnh hư không bắt đầu nổ vang, xung quanh Thánh Sơn lập tức như tiến vào một loại thế giới Man Hoang, băng tuyết không ngớt, hoả diễm xâm nhập.
- Ầm!
Chỉ nghe một tiếng nổ mạnh kịch liệt, sấm chớp hiện lên bốn phía, tản mát ra uy áp không gì sánh kịp, vòng vây kim quang trong nháy mắt nổ tung, toàn bộ thiên địa ù ù không nghỉ.
Tiếng nổ thông thiên triệt địa khiến Thánh Sơn bị đánh tới chia năm xẻ bảy, bên trên hư không xuất hiện thêm vô số vết nứt không gian đen kịt, nhìn thấy mà giật mình.
Bên trên hư không, Tô Dật cùng Đoan Mộc Tiểu Mạn nhanh chóng lui về phía sau trăm trượng, mắt nhìn hai vị lão giả Thánh Phong cùng Thánh Quân khiếp sợ ở chỗ xa.
Thời khắc này trong lòng Tô Dật vô cùng kinh ngạc, thông qua Huyết Ma Sát Thần kiếm có thể cảm nhận được Thánh Vương khí bên trong, sau khi Thánh Phong cùng Thánh Quân rời đi, dựa vào tu vi Nguyên Tông cảnh tam trọng của hắn, muốn thôi động năng lượng Kim Nguyên đại trận là chuyện vô cùng khó khăn.