← Quay lại trang sách

Chương 2039

Trở lại Ngự Thiên cung, Tô Dật chống đỡ thân thể mệt mỏi, thu xếp chỗ cho Liễu gia cùng Thượng Quan Thiên Thần, tạm thời để bọn hắn cùng người Tô gia ở cùng một chỗ.

Người Liễu gia trông thấy Tô Vân Thiên, vô cùng kinh ngạc, Tô Vân Thiên muốn lôi kéo Liễu Tông Nguyên về nhà, hỏi hết thẩy chuyện ở Man thành.

Đồng hương gặp nhau, hai mắt lưng tròng, lão gia tử nói không hết chuyện, Tô Dật cười cười, thối lui ra khỏi lạc viện Tô gia.

Sau đó, một mình đỡ Liễu Nhược Hi đi về phía Ngự Thiên Thần Cung, giao Liễu Nhược Hi cho Đoan Mộc Kình Thiên cùng Cổ Nhạc trưởng lão, bản thân đi tìm Đoan Mộc Tiểu Mạn.

Sau khi Tô Dật rời đi, Cổ Nhạc trưởng lão một mực suy đoán thân phận thật sự của Đoan Mộc Kình Thiên đằng sau áo bào đen, nhưng từ thái độ của Tô Dật, trong lòng Cổ Nhạc trưởng lão hiểu rõ.

Cổ Nhạc vẫn luôn cười nhạt một tiếng, không có biểu lộ ra, nghĩ đến bốn tháng Tô Dật rời đi, Cổ Nhạc càng thêm sợ hãi thán phục hắn.

Trong lòng Cổ Nhạc đương nhiên hiểu rõ, dưới thời điểm này, thân phận Đoan Mộc Kình Thiên càng ít người biết sẽ an toàn hơn.

Một mình phi hành lượn lờ bên trong tiên khí, linh cầm vờn quanh, tiên thú hí vang, mày Tô Dật vẫn luôn nhíu chặt.

Hôm nay Thánh Sơn bị huyết tẩy, Long gia chắc chắn sẽ phát giác, tin tức này cũng sẽ nhanh như gió lốc quét sạch toàn bộ Thiên Man đại lục.

Vì phân tán mục tiêu, Tô Dật nhất định phải nhanh chóng khôi phục, sớm kịp rời khỏi Ngự Thiên cung, nhanh chóng hoàn thành kế hoạch quân đoàn kế.

Đêm đến ở Trung Chấn hậu phong, thần vận vẫn như cũ, linh khí lượn lờ phiêu đãng, linh cầm vòng lượn.

Tô Dật đắm chìm trong đó, thoải mái vui vẻ, cho dù trên người như có trăm trùng cào xé tim gan, đau đớn vô cùng, trong lòng cũng dần dần lắng xuống.

Đứng trên vách núi, nhất thời Tô Dật cảm giác Huyền Linh Thần Mạch tắm rửa bên trong vòng xoáy linh khí, thần sắc chấn động.

Lại một lần nữa trở lại Trung Chấn hậu phong, Tô Dật có cảm giác vô cùng đặc biệt, từ biệt mấy tháng, lại như cách mấy đời.

Lúc này, Đoan Mộc Tiểu Mạn ở bên trong Ngự Thiên Thần Cung, lo lắng chờ Tô Dật trở về.

Xách tung nguyên khí trở lại Thần Cung, chào hỏi ngắn gọn, Tô Dật liền chui đầu vào bên trong địa mạch, dặn dò Đoan Mộc Tiểu Mạn không cho bất cứ ai tiến đến quấy rầy hắn.

Vừa tiến vào, tứ chi Tô Dật liền bất lực, như một đống bông vải ngã xuống địa mạch, trên trán tràn đầy mồ hôi lạnh.

Hai tay run run, hắn cố hết sức lấy từ túi không gian một nắm lớn râu của Bích Huyết Linh Tham, bố trí xuất không gian thần bí, ngồi ngay ngắn dưới phong lôi phun trào, thần quang tỏa sáng, hô hấp của Tô Dật dần dần ổn định lại.

Hai mắt nhắm chặt, nín thở ngưng thần, điều tức trị liệu, Tô Dật ngồi xếp bằng bên cạnh địa mạch.

Hào quang địa mạch hào lặng lẽ chiếu ra xa, chiếu rọi khuôn mặt trắng bệch của Tô Dật, trên cánh tay gân xanh cuồn cuộn như rắn nhỏ, kinh khủng không thôi!

Rất rõ ràng, lần này Tô Dật bị thương tuyệt đối không nhẹ hơn bên trong Thời Không Phong Bạo ở Tam Ô vực.

Đấu với Uý Trì, diệt Thánh Hỏa, tổn thương Thánh Phong Thánh Quân, đều dựa vào sức mạnh ý chí cường đại của bản thân, mạnh mẽ chống đỡ năng lượng thuộc tính kim.

Trước đó còn mở ra Bi Diệt Thiên Tinh một lần, Tô Dật hiểu rõ, thân thể của hắn đã bị quá tải nghiêm trọng, nếu không trị liệu, chắn chắn căn cơ sinh sẽ bị ảnh hưởng.

- Tiểu tử này, hắn còn bướng bỉnh hơn con lừa, sớm muộn cũng có một ngày, lão tử phải mất mạng cùng một chỗ với hắn.

Xích Phi Hồng dựng râu trừng mắt, di chuyển thân thể trong suốt, cẩn thận quan sát phía trên địa mạch, vừa há miệng mắng.

- Xú tiểu tử không bướng bỉnh, còn gọi là Tô Dật sao? Nếu ngươi không quen thuộc, chết chỉ có thể là ngươi!

Thiết Hồn Mạch đã quen rồi, nhếch miệng nở nụ cười bất đắc dĩ, trong mắt nhỏ có sự tán thưởng khó kìm nén.

Nghe Thiết Hồn Mạch nói vậy, toàn thân Xích Phi Hồng không tự chủ được run rẩy.

Quay đầu nhìn cơ thể ma vật gửi trong cơ thể Tô Dật, yết hầu Xích Phi Hồng cuồn cuộn.

Trong vô ý, sợi râu của Xích Phi Hồng run lên, xấu hổ cười một tiếng, đung đưa thân thể mờ ảo, lại tránh về không gian thần bí.

- Tê tê!

Lúc này, chân lông Tô Dật cấp tốc mở ra, quanh không trung mắt thường có thể thấy năng lượng nhanh chóng chui vào bên trong cơ thể hắn, dọc theo kinh mạch, đi thẳng đến Thái Hư Thần Hải.

Thái Hư Thần Hải cạn kiệt khô cạn, tựa như một khối bọt biển vô cùng vô tận, hấp thu nước biển, uống một hơi cạn sạch năng lượng không gian cùng địa mạch.

- Ừng ực ừng ực!

Hào quang chớp động, quanh thân Tô Dật ánh sáng trở nên rực rỡ, thời gian một ngày nhanh chóng trôi qua.

Thần hi lần đầu hiện lên, mây cao trên thiên địa, một vòng hào quang phá mây mà đến, khiến cả phiến thiên địa ánh sáng vàng rực chói lọi.

Các đỉnh núi nối nhau, giống như tiên cảnh, mây mù vàng óng dày đặc, cây cối như ngọc, đẹp không sao tả xiết.

Đi ra địa mạch, hai mắt Tô Dật lần nữa toả ra sinh cơ cùng sức sống, trên lưng mệt mỏi, toàn thân dẫn động ra tiếng vang lốp bốp.

Hai tay nắm chặt, Tô Dật có thể cảm giác được xương cốt toàn thân đều tràn đầy sức mạnh.

Nhìn vào bên trong tâm thần, Thái Hư Thần Hải đã tràn đầy, nhanh chóng chuyển động luồng khí xoáy như là vòi rồng nhỏ, tràn ra bất cứ lúc nào.

- Phù.

Thở ra một ngụm trọc khí thật dài, Tô Dật gật đầu, cười khổ lẩm bẩm:

- Không gian, linh dược cùng địa mạch, rốt cục cũng khôi phục, cái Bi Diệt Thiên Tinh này quá tiêu hao năng lượng, xem ra sau này phải nghĩ biện pháp mở rộng đan điền.

Tinh thần tràn ngập trong cơ thể, Tô Dật nghĩ đến tính toán cho sau này, cũng cẩn thận kiểm tra hết toàn thân.

Sau này chưa chắc có cơ hội như vậy, có thể để hắn an tâm chữa thương, không lưu lại di chứng, là mục tiêu hiện tại của Tô Dật.

Sau khi kiểm tra hết thẩy, mười tám đạo huyền quan trong Huyền Linh Thần Mạch tinh thần lấp lánh, cũng không có gì khác thường.

- Hả?

Trong mắt Tô Dật hiện lên một tia nghi hoặc, lập tức thủ ấn ngưng kết, xâm nhập tìm tòi nghiên cứu trong cơ thể.

Ngưng thần cảm thụ, Tô Dật phát hiện ở gần đan điền nơi bụng, lưu lại một vòng nguyên khí thuộc tính kim cực kì tinh tế tỉ mỉ, từ đầu đến cuối quanh quẩn không tiêu tan, như là một con rắn, di động qua lại, có chút linh động.

- Đây là gì thế?

Tô Dật nhíu mày, trong lòng nghi hoặc không hiểu.

Thổ, thủy, phong, hoả là nguyên khí bản mệnh của hắn, nguyên khí thuộc tính kim làm sao lại xuất hiện tại trong cơ thể của hắn chứ?

Chậm rãi mở hai mắt, xòe bàn tay ra, bấm gảy nhẹ, lặng yên vận chuyển lên tu vi Nguyên Tông cảnh tam trọng, Tô Dật muốn bài xuất nguyên khí thuộc tính kim này.

Nhất thời, một luồng năng lượng nguyên khí thuộc tính không bao hàm bản thể như tấm lụa thoát khỏi đầu ngón tay, hào quang lấp lóe cực nhanh, nhắm ngay đại thụ trước người phóng đi.

- Ầm ầm!

Duệ Kim sát phạt, bá đạo uy vũ, nơi tấm lụa đi qua, khiến mặt đất tạo nên khe rãnh thật dày, đồng thời, cây cổ thụ bên ngoài cửa hang phát ra tiếng gầm thét, tiếng động vang vọng trời cao.

Nhìn qua cổ thụ bị chẻ đôi cong queo, một đóa hoa màu vàng rực rỡ từ trong thân cây lộ rõ.