Chương 2083
Long Sơn ở phía sau Long Văn cũng bị lực đạo kinh người đánh bị thương không nhẹ, miệng phun ra máu, thân thể liên tiếp đẩy lui ra sau, ánh mắt vô cùng uể oải cùng kinh hoảng.
Nhìn chằm chằm vào Tô Dật bị ngọn lửa bao trùm phía xa, tim Long Sơn đập hoảng loạn.
Nếu như không phải vừa rồi Long Văn cản ở phía trước, hiện tại cả hai người đều sẽ chết!
Bốn phía xung quanh Tô Dật nhanh chóng run rẩy, huyết dịch toàn thân đã sôi trào như dung nham.
Dưới năng lượng khí tức hoả diễm, hai tay Tô Dật lại quét ngang, chân sau giẫm một cái, một luồng khí tức Kim Long huỷ diệt lại cuồn cuộn tuôn ra.
Thời khắc này Tô Dật đã mất đi ý thức, trong đầu chỉ có một ý nghĩ.
- Giết sạch người Long gia!
Thanh âm khàn khàn trầm thấp truyền ra từ trong cổ họng Tô Dật, thân thể hắn giống như cuồng Long rời biển chạy về phía Long Sơn!
Ánh mắt nhanh chóng co lại, sắc mặt tái nhợt, lồng ngực co rúm như một hộp giấy bị bóp nát, trước mắt Tô Dật đang chiến đấu một kiểu không muốn mạng.
Cước bộ không ngừng lảo đảo lui ra sau, trong lòng Long Sơn hiện lên ý sợ hãi kinh khủng, vòng xoáy nguyên khí sinh ra khiến Long Sơn lui lại về sau từng bước, không trung xuất hiện một đường năng lượng gợn sóng.
Hắn không biết, vì sao Tô Dật lại muốn giết hết người Long gia!
Kim quang cuồn cuộn, thân rồng to lớn sau lưng Tô Dật nhanh chóng chiếm lĩnh cả mảnh không gian.
Một tiếng long ngâm nổi lên, Tô Dật cầm Huyết Ma Sát Thần kiếm trong tay, bên trên kiếm quang lấp lánh khiến người ta bỗng dưng run sợ!
Mãi khi tới gần, nhìn cự kiếm trong tay Tô Dật cùng hai con ngươi kiên nghị vĩnh viễn không bao giờ từ bỏ, Long Sơn mới nghĩ tới điều gì đó.
Mà lúc này, khí tức tiêu sát mênh mông đã vạch phá không gian mà tới.
- Ngươi là…
Long Sơn kinh hô, trong lòng có một vạn điều hối hận cũng khó có thể miêu tả tâm tình lúc này.
Tiếng nổ vang chói tai, vết nứt không gian thật dài như gợn sóng trước người hoá thành tro tàn, cả người Long Sơn nhanh chóng lui về phía sau.
- Ầm!
Một kích kinh thiên động địa, khủng bố kinh người đột nhiên dừng trên không trung, kiếm khí Kim Long mênh mông cũng dừng lại trước ngực Long Sơn một mét.
- Cái gì?
Ánh mắt mọi người sợ hãi thán phục, thân thể đứng thẳng chấn kinh tới tột đỉnh, nhìn dị biến trên trời.
Mà không có người chú ý tới, phòng ốc phía sau Lỗ Kỳ đã bị huỷ diệt thành một đống đá vụn, một ánh sáng màu vàng óng tản mát ra từ bên trong đống phế tích!
Long Sơn đại nạn không chết, toàn thân chật vật không chịu nổi, kình sóng hung mãnh vừa rồi cắt đứt trường bào, lúc này lồng ngực máu me đầm địa lộ ra xương cốt trắng hếu.
Hốt hoảng xoay người lại, ánh mắt Long Sơn run rẩy, chỉ thấy một bóng hình xinh đẹp màu vàng óng lặng yên từ không trung bay tới, trong tay chớp động một luồng ánh sáng hoàng kim loá mắt.
Nhất thời mây vàng tràn ngập khung trời rạch ra một vết nứt không gian vô cùng lớn, ánh sáng rơi xuống, vết nứt không gian đen kịt nháy mắt pha loãng mảng lớn năng lượng không gian.
Thấy rõ người tới, Long Sơn thế suy sức yếu như tìm được người cùng phe, trong lòng nhất thời run rẩy, kinh hỉ quát:
- Long Á tiểu thư!
Thì ra Long Á là người cứu Long Sơn từ trong nhà đá Lỗ Kỳ ra.
Bởi vì Tô Dật dốc hết toàn bộ khí tức Kim Long để thúc giục Kim Long khiến khống chế đối với Long Á biến mất.
Không nói lời gì, lông mày xinh đẹp của Long Á đứng trên hư không rung động, trường tiên vàng óng trong tay bổ ra kình sóng trước người, tức giận nói:
- Long Sơn trưởng lão, ngươi đi trước! Ta lập tức tới ngay!
Bên trên hư không, Long Á vóc người nóng bỏng nhìn thấy Tô Dật ở trong ngọn lửa như Chiến thần, nàng vô cùng kinh hoảng, tâm trạng khá phức tạp.
Ngay sau đó, trường tiên cầm trong tay vung vẩy như rồng, bóng roi giống như gió táp mưa rào rơi xuống, đánh tan kình sóng không gian còn lại.
- Quả nhiên, ngươi là người của Long gia! Long Á!
Thanh âm trầm thấp khàn đặc truyền ra từ bên trong hỏa diễm, hỏa diễm sôi trào bắt đầu chậm chạp tiêu tán.
Mắt trần có thể thấy, sau khi phá hư đại trận, khí tức Kim Long của Tô Dật đang nhanh chóng tiêu tán, mà lúc này khí tức cũng đang không ngừng hạ xuống.
- Thật xin lỗi!
Ánh mắt Long Á lấp loé, lúc này vì Long gia, Long Á không thể không đứng ra.
- Ngươi có lỗi với mọi người phía dưới!
Bên trên hư không, Tô Dật từng bước một tới gần, lửa giận trong lòng bắt đầu không ngừng khuếch tán, trong hai con ngươi căm hận hiện lên vàng rực, hung hăng trừng mắt Long Á.
Tô Dật hung hăng trước mắt nhìn Long Á, khí tức hung hãn lại lần nữa tràn ra, hoả diễm trên bàn tay quấn quanh không nghỉ, dùng sức chỉ Thượng Long thôn phía dưới.
Giờ khắc này, tất cả mọi người, bao gồm Tiểu Thiến, A Ngưu, Tiểu Lỗi cũng đi ra.
Từng đôi mắt ngoại trừ tim đập nhanh cùng kinh hãi đều là đau lòng cùng thất vọng vô tận.
Không ai nghĩ tới, trận chiến bảo vệ quê hương này lại có kết quả như vậy.
- Vưu Á tỷ tỷ!
Thanh âm non nớt truyền từ phía dưới lên, giống như lợi kiếm đâm vào trong lòng Long Á.
Đây không phải hiệu quả Long Á muốn, nàng chỉ muốn tìm tới Trọng Vân Khang trước khi người Long gia tìm đến, mang về Long gia mà thôi.
Nàng cũng không muốn diệt thôn, càng không muốn để bất kỳ ai bị tử vong, từ nhỏ được gia gia Long Khuê che chở lớn lên, cũng chỉ trải qua sinh tử vô tình bên trong quân đội Long gia.
Lúc này, Long Á đối mặt với từng khuôn mặt thuần hậu chất phác, lại bởi vì nàng mà kinh ngạc thất vọng.
Long Á có chút thất thần, bên trên thần sắc lạnh nhạt có chút bối rối, run rẩy nói:
- Không phải, không phải như vậy, ta không muốn biến thành như vậy.
Mà phía dưới, Lỗ Kỳ cùng Dư lão lại vô cùng phẫn nộ, bảo vệ bọn nhỏ dưới thân, Lỗ Xán lại vịn Trọng Vân Khang, lớn tiếng gầm thét đối với bóng hình xinh đẹp trên trời.
- Nàng không phải Vưu Á, nàng là Long Á! Nàng cũng tới Thượng Long thôn giết chúng ta! Nàng là người Long gia!
Chỉ trong chớp mắt, ánh mắt thôn dân cùng bọn nhỏ chưa hồi thần đột nhiên ảm đạm, bọn họ khó có thể tin được hiện thực trước mắt, trên khuôn mặt hiện rõ khổ sở cùng thất vọng.
Người trị liệu cho Lỗ Kỳ, mang bọn nhỏ về Thượng Long thôn, lại giúp đỡ bố trí cấm chế Kim Long sao lại có thể là người Long gia?
- Oa!
Ánh mắt bọn nhỏ bắt đầu lấp loé, cho dù không chịu tin, nhưng phế tích nhà Lỗ Kỳ sau lưng cũng đã chứng minh hết tất cả.
Theo đó, từng tiếng tên lừa đảo, từng ngọn lửa giận mang theo ánh mắt nhìn chăm chú trên người Long Á.
Trong không gian lớn như vậy, tất cả mọi người giống như Man yêu thú gào thét, hận không thể chém Long Á thành muôn mảnh.
- Tên lừa đảo! Ngươi là đồ lừa gạt!
- Đại tỷ tỷ, ta ghét ngươi, ngươi cùng một dạng với người Long gia, đều là ác nhân!
- Vưu Á tỷ tỷ, ta hận ngươi, ngươi là tội nhân của Thượng Long thôn! Lan Lan ta cũng không còn thích ngươi nữa!
Bên trên hư không, khuôn mặt âm u của Long Á thay đổi, trầm mặc không nói, cảm giác xấu hổ mềm yếu chưa bao giờ có chiếm cứ trong lòng.
- Ngươi còn gì muốn nói.
Tô Dật trừng mắt nhìn Long Á, Huyết Ma Sát Thần Kiếm trong tay lại lần nữa vung lên.
Thừa dịp khí tức Kim Long trong cơ thể còn chưa hoàn toàn biến mất, Tô Dật muốn một lần duy nhất giải quyết cả Long Á cùng Long Sơn.
Một tiếng cười thê lương phát ra, thân thể Long Á lảo đảo lùi lại, hai tay nắm trường tiên cũng như không có xương cốt rũ xuống, tóc vàng lộn xộn, mắt nhìn Tô Dật lại vô cùng kiên nghị.
- Bất luận ngươi có tin hay không, ta không muốn thế này, nhưng, ta sinh ra là người Long gia, chuyện này không thể thay đổi!