Chương 2084
Haizzzza!
Bên trong hoả diễm Tô Dật quát lớn một tiếng, hoả diễm to lớn lại một lần nữa bành trướng, lớn tiếng quát:
- Đã như vậy, cũng không còn lựa chọn khác! Muốn trách thì trách ngươi là người của Long gia!
- Ầm!
Trong cuồng phong, mái tóc dài vàng óng của Long Á bị thổi bay lên cao, đôi mắt nàng đột nhiên co lại, bị sát khí cuồng bạo của Tô Dật làm rung động.
Chỉ thấy Tô Dật giơ cao Huyết Ma Sát Thần Kiếm lên, bắp thịt cả người bỗng nhiên nổ tung, điên cuồng vang vọng, khí thế tàn nhẫn bá đạo phiêu dật từ trong cơ thể hắn phóng ra ngoài.
Thân kiếm tinh hồng huyền ảo khó dò xẹt qua một vòng cung cự đại trước người, lập tức kiếm phong hung hãn sắc bén lăng không đánh xuống, chém thẳng về phía đầu Long Á.
Mà ánh mắt Long Á vẫn luôn nhìn về phía thân ảnh bên trong hoả diễm, mím chặt đôi môi, phiền muộn thất thần, nhất thời quên di chuyển.
Bên trên vết nứt không gian đen kịt, tròng mắt Long Sơn liên tục chuyển động, đột nhiên chợt quát lên:
- Đừng làm thương tổn tiểu thư nhà ta!
Trong lúc đó, bên trên hư không, tay áo Long Sơn nhanh chóng huy động, một dải lụa tiến thẳng về phía thôn dân ở dưới!
- Súc sinh!
Tô Dật dừng thế tấn công ở giữa không trung, nhất thời hai mắt trợn trừng, một đoàn hoả diễm từ quanh thân đánh ra.
Thấy thế hô hấp Long Á cũng đột nhiên ngừng lại, quay đầu, hung tợn nhìn Long Sơn, tức giận nói:
- Long Sơn! Ngươi làm gì thế?
Tô Dật cùng Long Á chấn động, chỉ thấy khoé miệng Long Sơn nổi lên một nụ cười lạnh, vẫn quát lớn:
- Đi đi! Nếu ngươi không đi sẽ không còn kịp! Lần sau lại tiếp tục đi thu phục Trọng Vân Khang! Nhưng những huyết mạch Kim Long này giữ lại cũng là tai hoạ!
Trên mặt đất, tất cả thôn dân Thượng Long thôn ngửa đầu nhìn tấm lụa kim quang phóng xuống, hít sâu một hơi, hai chân cứng ngắc.
Nếu tấm lụa Nguyên Vực cảnh này nện xuống, Thượng Long thôn tất nhiên sẽ bị huỷ hoại chỉ trong chốc lát!
Cho dù trước khi đi, Long Sơn cũng không muốn bất kỳ một huyết mạch Kim Long nào thất lạc ở bên ngoài.
Trong nháy mắt, Tô Dật không còn để ý tới Long Á, nhanh chóng lắc lư, như chớp giật vận chuyển nguyên khí toàn thân, sau cùng phóng một luồng khí tức Kim Long về phía tấm lụa!
- Ầm ầm!
Ánh sáng che khuất bầu trời nổ vang trên không, một luồng hào quang cực hạn va chạm vào nhau vỡ tan trên đỉnh đầu Thượng Long thôn, cuối cùng tấm lụa kim quang của Long Sơn hoá thành một luồng mây khói sáng chói phiêu tán.
Theo sóng kích lan tràn ra, Long Á hung ác đạp mạnh một chân, cắn răng, xoay người tiến về phía vết nứt không gian hắc sắc.
Trên không trung, lưu lại một thanh âm đạm mạc!
- Dịch Túc, ta lừa ngươi, nhưng ngươi cũng lừa ta! Huyết mạch Kim Long Nguyên Tông, sau này ta và ngươi không còn thiếu nợ nhau, hôm nay ngươi bảo vệ Thượng Long thôn, ngày khác gặp lại sẽ là kẻ thù!
Long Á tức giận trừng mắt liếc Long Sơn, cực kỳ tức giận với một chiêu vừa rồi của hắn, tiến một bước chui vào bên trong khe hở.
Sau khi Long Á rời đi, ánh mắt Long Sơn chuyển động, âm lãnh đánh giá Tô Dật đang vội vàng bày ra bình chướng thủ hộ trên không trung..
- Tô Dật, ta muốn ngươi chết không yên lành!
Giọng nói u ám của Long Sơn nhanh chóng bay xuống.
Long Sơn cười tà mị một tiếng, đại bào lại lần nữa run lên, lập tức trốn vào trong khe hở sắp đóng lại.
Mà lúc này, một viên cầu kim sắc lặng yên từ khe hở nhanh chóng bay ra, tốc độ càng lúc càng nhanh giống như Lưu Hoả giáng thế.
- Thống Lĩnh đại nhân!
Trọng Vân Khang bịt vết thương, quát lớn.
- Dịch Túc đại ca!
Lỗ Xán cũng nhìn về phía hư không, ánh mắt rung động.
Viên cầu kim sắc giống như sao băng lao xuống, nhanh chóng thiêu đốt không khí dọc đường thành khói bụi, lưu quang dị sắc, phát ra tiếng long ngâm kinh khủng.
Trọng Vân Khang biết rõ ràng, biết đó chính là ám khí sát chiêu của Long gia.
Tâm muốn diệt vẫn không biến mất, có thể thấy được sự hung ác của Long Sơn!
- Ầm!
Không tiếp tục nghi ngờ, Lỗ Xán giận dữ quát to một tiếng, dưới chân liên tục đạp mạnh, nguyên khí toàn thân phồng lên, chạy như bay về phía Tô Dật.
Mà Tô Dật lấy lại tinh thần tự nhiên cảm giác được thanh âm xé gió sau lưng, nhưng nguyên khí toàn thân đã chảy hết, khó có thể xoay chuyển trời đất, nhất thời ánh mắt ngưng trọng.
- Yêu Thần chiến khải!
Trong lòng Tô Dật gầm thét!
Vừa dứt lời, ánh sáng yêu dị chớp động bao trùm quanh thân, thân ảnh Tô Dật cùng Lỗ Xán giao thoa trên không, chợt phía sau có một sóng xung kích mãnh liệt nổ tung, vang vọng giữa không trung.
- Ầm ầm!
Trong nháy mắt nổ tung vang đội, hoả quang vẩy ra, tiếng nổ giống như sấm sét, hai mắt Lỗ Xán nhắm chặt, ra sức hung hăng giật mặt dây chuyền trước ngực xuống.
Bỗng nhiên một luồng khí lực mênh mông bao trùm hai người, giống như năng lượng ngập trời ngăn cản công kích của viên cầu phía ngoài.
- Ầm!
Lỗ Xán vừa đỡ được Tô Dật, cũng bởi vì kình phong hung mãnh mà bị thổi bay về phía xa.
Còn Tô Dật bị năng lượng bao trùm, cũng vì kình phong khiến nguyên khí bên trong kinh mạch đột nhiên ngưng trệ, mắt tối sầm lại.
- Ầm!
Trên không trung, hai chân Tô Dật mềm nhũn, giống như xe ngựa mất đi động lực, trùng điệp rơi từ trên trời xuống, nện thành một hố sâu trên mặt đất.
Nguy nan cuối cùng được giải trừ, tất cả mọi người Thượng Long thôn đều xúm lại, Lỗ Kỳ tiến lên đỡ Tô Dật ra khỏi hố sâu.
Lúc này Tô Dật vô cùng chật vậy, mượn nhờ đại trận thủ hộ, chân thể Kim Long cường mãnh, cộng thêm chùm sáng thần bí, hậu quả mang đến khiến Tô Dật nghĩ mà sợ.
Chống trên bờ vai Lỗ Kỳ, mũi chân kéo lên trên mặt đất, Tô Dật không cần nghĩ cũng biết bản thân nhất định vô cùng thê thảm.
Hít sâu một hơi, Tô Dật cố gắng bảo trì khí tức bình ổn, nhìn trộm nơi bị tổn hại trong kinh mạch, lắc đầu.
- Dịch Túc đại ca ca!
- Thống Lĩnh đại nhân!
- Dịch Túc… huynh đệ!
Tất cả mọi người ở đây thấy Tô Dật còn ý thức đều thở dài một hơi, ánh mắt lo lắng nhìn Tô Dật.
Mà nơi xa, Lỗ Xán bò dậy cũng mang dáng vẻ vỡ đầu chảy máu, tuy nhiên có năng lượng lồng ánh sáng Vô Lượng môn bảo vệ, có thể tiếp nhận ám khí của một Nguyên Hư cảnh Long gia.
Run rẩy bước tới từ trong đám người, Lỗ Xán mở nửa mắt, một mắt khác đã sưng tới mức hoàn toàn không mở ra được, run giọng nói.
- Dịch Túc đại ca, ngươi không sao chứ?
Lỗ Xán cảm thấy thật có lỗi, thái độ lúc trước đối với Tô Dật thật không đúng.
Tô Dật thê thảm cười một tiếng, bản thân đâu phải loại người nhỏ mọn kia, ánh mắt ôn nhu nhìn Lỗ Xán, cười nói.
- Ta tên Tô Dật, sau này các ngươi cứ gọi tên thật của ta là được rồi!
Nói xong, hai tay dính đầy huyết dịch của Tô Dật vuốt một vòng trên mặt, một lần nữa biến thành khuôn mặt cường nghị vốn có.
- Tô Dật!
Vừa nghe thấy cái tên này, cả người Lỗ Xán như gặp ma, hơi híp mắt nhìn Tô Dật bỗng nhiên trở nên trẻ tuổi.
- Còn trẻ như vậy sao?
Lỗ Xán ngược lại nuốt nước miếng một cái, quẹt miệng, lập tức bị đau tới mức khàn giọng mím môi.
Không thể tin, xích lại gần nhìn kỹ diện mạo Tô Dật, người trước mắt chỉ khoảng mười tám mười chín tuổi, không lớn hơn hắn là bao.
Nhưng khi thấy thanh Huyết Ma Sát Thần Kiếm kỳ quái trong tay Tô Dật, lúc này ánh mắt Lỗ Xán mới toả sáng, vững tin không hề nghi ngờ.
Bàn tay đặt trên mặt đất, đầu như chim gõ kiến, kích động hô to với Dư lão cùng phụ thân Lỗ Kỳ của mình.
- Thôn trưởng, phụ thân! Không sai! Tân đại nhân thủ hộ chính là Tô Dật mấy ngày trước đã huyết tẩy Thánh Sơn! Thiên Kiêu Vương, cường dũng đoạt danh đệ nhất Thiên Phong bài vị chiến, ngôi sao mới ở Thiên Man, Tô Dật!