Chương 2089
Tình thế nghiêm trọng khiến mày Tô Dật nhất thời nhăn lại, trầm ngâm trong chốc lát, hắn nghiêm túc nói.
- Bây giờ ta chỉ có thể về Hỗn Loạn vực trước, nhanh chóng chỉnh hợp sức mạnh Bá Vương tông, tiến hành chuẩn bị. Còn về Vân Tiên Cổ tông cũng chỉ có thể chờ manh mối lại tìm tới cửa.
Vân Tiên Cổ tông thần bí khó lường, trong lòng Tô Dật hi vọng, sau khi Long gia biết chuyện về Thượng Long thôn có thể làm lớn chuyện.
Để Vân gia biết tin tức lại tới tìm hắn gây phiền phức, cứ như vậy, giữa Long gia cùng Vân gia liền có trò hay để xem.
Nghe xong kế hoạch của Tô Dật, khuôn mặt Hàn Vũ Long cùng Hàn Vũ Nhu nháy mắt co rúm, liên tục gật đầu.
Nếu đúng như Tô Dật suy nghĩ, Long gia có thể bị Vân gia kiềm chế một thời gian, cái này cũng sẽ cho Vô Lượng môn thời gian chuẩn bị.
Lập tức hai cha con kinh dị nhìn về phía Tô Dật, trong lòng Hàn Vũ Long vui vẻ, cũng có chút cảm thán.
Kế hoạch to lớn bốn phái hợp nhất, điều này chỉ sợ ở Thiên Man đại lục cũng chỉ có mình Tô Dật có thể làm được.
Nếu bốn phái có thể hợp nhất, Long gia cũng không dám tiếp tục khinh thường Vô Lượng môn, diệt tông? Điều này còn phải cân nhắc thật tốt.
Khi nói chuyện, ba người cũng có chút tự tin với tình thế trước mắt, vẻ lo lắng cùng ưu thương cũng nhanh chóng bị quét sạch.
Đêm đó, mấy người lại lần nữa về tới Vô Lượng môn, Tô Dật lại lần nữa gặp Dư lão cùng Trọng Vân Khang.
Sau khi kể lại đơn giản chút chuyện với Dư lão cùng Trọng Vân Khang, Tô Dật liền lệnh cho tất cả thôn dân Thượng Long thôn tụ hội cùng một chỗ, trong đó bao gồm cả Lỗ Xán.
Sau đó ròng rã một ngày, Tô Dật, Trọng Vân Khang cùng Hàn Vũ Long liên thủ dùng khí tức Kim Long dần dần giúp đỡ khôi phục kinh mạch huyết mạch Kim Long.
Nếu đã toàn diện tuyên chiến, mọi người căn bản không cần lo lắng khí tức bị lộ, cũng không sợ sẽ bị Long gia tìm tới cửa.
Mà hiện tại, sau lưng Vô Lượng môn có Tô Dật, có Ngự Thiên cung, chỉ dựa vào cái tên một trong thập đại thế lực đỉnh cấp cũng có thể tự vệ một khoảng thời gian.
Thôn dân Thượng Long thôn hoàn toàn có thể thừa dịp lúc này ở trong Vô Lượng môn tu luyện thật tốt.
Trong đại điện Vô Lượng, kim quang sáng chói, tiếng người huyên náo.
- Ai nói chỉ có Long gia mới có thể có huyết mạch Kim Long? Để Long Quảng chờ đó mà xem!
Thấy mọi người khôi phục hoàn toàn, khoé miệng Tô Dật khẽ nhếch, ánh mắt đảo qua mỗi một vị thôn dân ở Thượng Long thôn, cười nói.
Hiện tại kinh mạch Thượng Long thôn đều được trở về với bản thân vốn có, tu vi cùng cảnh giới chỉ là vấn đề thời gian, thôn dân Thượng Long thôn kích động như tân sinh ôm nhau mà khóc.
Như mấy đứa nhỏ tiểu Lỗi, A Ngưu, Thiến Thiến, lại lấy được thực lực huyết nhục người khác khó mà với tới.
Tuổi còn nhỏ, nếu có thể bắt đầu tích ứng với kinh mạch đổi mới, nỗ lực tập luyện, sau này có thể trở thành cường giả một phương.
Tô Dật không chỉ cứu vớt Thượng Long thôn, có thể nói là thay đổi vận mệnh của mỗi người dân Thượng Long thôn.
- Dư lão, thương thế của ngươi có khí tức Kim Long tưới nhuần, qua một thời gian, khôi phục như lúc ban đầu cũng không có gì khó khăn. Chỉ là sau này không được gượng ép như vậy, quá nguy hiểm.
Sau trong ánh mắt Tô Dật hiện lên một chút lo lắng, tuổi tác Dư lão đã cao, lần thương tổn này rất có thể sẽ lưu lại mầm mống tai họa rất lớn.
Nếu Long gia xâm phạm, Tô Dật cũng không muốn Dư lão đặt bản thân vào nguy hiểm.
Bỗng dưng ánh mắt đám người Dư lão run lên, sâu trong con ngươi đục ngầu hiện lên vẻ cảm động, cung kính cúi đầu với Tô Dật.
- Thống lĩnh, xin ghi nhớ.
Lúc này, ánh mắt Lỗ Xán đứng sau mọi người dán chặt trên người Tô Dật.
Vị thiếu niên trẻ tuổi trước mắt danh tiếng vang dội khắp nơi, còn trẻ như thế đã là bá chủ một phương, ngồi vững khắp nơi, khí độ ôn nhu, chỉ điểm như cường giả.
Trên gương mặt non nớt của Lỗ Xán đã sớm tỏ ra sung kính vô hạn, chần chừ một lúc, cuối cùng lấy dũng khí đi lên phía trước, nhìn thẳng Tô Dật, buồn bực nói:
- Tô Dật đại ca, ta…
- Tiểu Xán?
Tô Dật nhìn Lỗ Xán đã khôi phục hoàn toàn, vỗ vỗ bả vai, thấp giọng cười nói:
- Ngươi cũng phải tu luyện thật tốt, thời điểm ta trở về, ngươi phải giúp một phần sức lực cho Vô Lượng môn! Dù sao cũng là người đã cứu ta! Tô Dật ta nhớ rõ ngươi rồi.
Lỗ Xán ngước mắt lên, trong mắt hiện lên chấn động, Tô Dật vậy mà lại không hề trách tội hành vi lúc trước của hắn, nhất thời nặng nề gật đầu, kích động nói:
-Vâng! Tô Dật đại ca, ta nhất định sẽ tu luyện thật tốt! Tới lúc trở về sẽ kề vai chiến đấu với ngươi.
Mọi người nhìn nhau cười một tiếng, bên trong bầu không khí nguy cơ bốn phía, trong đại điện Vô Lượng môn vẫn cón tiếng cười nói vang vọng.
Lại trực đêm muộn, Tô Dật trở lại an bài bên trong tĩnh thất, vừa tiến vào cửa phòng liền duỗi lưng mệt mỏi, lắc đầu có chút nặng nề.
- Thôi động lượng khí tức Kim Long lớn như thế, quả nhiên rất tiêu hao năng lượng linh hồn. Nhưng cũng là rèn luyện khó có được.
Tô Dật nhếch miệng, ra sức nháy hai mắt, thở dài một hơi.
Ngay sau đó bắt đầu vận chuyển thủ ấn, vận chuyển Ngự Thiên Quyết, năng lượng không gian bốn phía giống như thuỷ triều tiến về não hải, từng chút một hội tụ thành năng lượng linh hồn.
Qua hơn nửa buổi, Tô Dật mở hai mắt ra, toàn thân ôn nhuận như ngọc, hai mắt đã trong suốt óng ánh như nước suối.
Đứng dậy, ánh mắt dừng phía trên ánh trăng ngoài cửa sổ, bên trong đôi mắt thâm thuý hiện lên chút ánh sáng, lẩm bẩm:
- Đã tới thời điểm cần phải đi!
Tinh thần Tô Dật phấn chấn, chuyện Vân Châu hoàn thành xong, thừa dịp đêm khuya xuất cũng là một ý định không tồi.
- Vèo!
Bỗng dưng bên trong phòng ốc nho nhỏ, một đường gợn sóng không gian bỗng nhiên xuất hiện, đèn đuốt bị dập tắt, sương mù lượn lờ trôi về phía xa.
Cùng lúc đó, trên một chỗ cao khác ở Vô Lượng môn, ánh mắt Hàn Vũ Long sắc bén như chim ưng, đứng chắp tay, khí vũ hiên ngang.
Chỗ tối sau lưng, hai lão giả áo bào trắng Nguyên Vực cảnh khom người, cung kính nói:
- Tông chủ, đệ tử biên cảnh Vân Châu truyền tin tức tới, cũng không nhận được tin cường giả Long gia đã ra ngoài.
Trầm ngâm một lúc, Hàn Vũ Long nhăn mày giống như chữ sơn, trầm giọng nói:
- Thời gian ba ngày, Long gia không về Long gia, cũng không lên Vô Lượng môn! Muốn làm cái gì? Còn có một mình tên cường giả Long gia kia ở trên Vô Lượng môn, giống như chưa từng liên quan tới Long Văn Long Sơn!
- Chẳng lẽ là đang đợi Tô Dật rời khỏi Vô Lượng môn?
Ánh mắt đục ngầu của một lão nhân áo bào trắng lướt qua vẻ nghi hoặc.
- Nhất quyết không được để Thống Lĩnh đại nhân xảy ra chuyện gì! Mấy người kia đã không quay về, vậy thì phải vĩnh viễn lưu lại ở Vô Lượng môn! Hai vị Thái Thượng trưởng lão, làm phiền đi theo ta!
Trong bầu trời đêm, quanh thân Hàn Vũ Long phát ra một luồng sát khí mãnh liệt, điêu tàn lạnh lẽo.
Vừa dứt lời, ba luồng ánh sáng nguyên khí màu trắng trên hư không nhanh chóng phi thẳng về hướng Tô Dật rời đi.
Vân Châu, trong sơn cốc vô danh.
Long Sơn đã điều dưỡng ba ngày ở trong huyệt động, thương tổn mặc dù không tốt hoàn toàn nhưng đã có thể tự nhiên đi lại.
Dưới trời sao óng ánh, Long Á ngồi trên đá cao bên ngoài hang động, hai chân thon dài chéo vào nhau trên hòn đá lạnh buốt, cùi chõ chống trên đầu gối, bàn tay nâng đỡ cằm tinh xảo, không biết đang suy nghĩ cái gì.