Chương 2090
Trên khuôn mặt yêu mị xen lẫn chút buồn bã, khiến người ta từ phía xa nhìn lại, dựa vào tấm lưng tuyệt mỹ này có thể suy nghĩ viễn vông.
Ánh trăng sáng rực, Long Sơn đi ra khỏi động huyệt vô ý thức đưa tay che trán, che lại ánh trăng sáng ngời trên không.
Híp mắt liên tục đánh giá đường cong nóng bỏng của Long Á, liếm liếm đôi môi khô khốc, khặc khặc cười một tiếng.
- Long Á tiểu thư, ngươi đã khôi phục chưa?
Đầu Long Á không muốn quay lại, sắc mặt âm trầm, trong lông mày mang theo chút ghét bỏ, nhẹ giọng ừ một tiếng.
Thái độ Long Á lạnh nhạt khiến Long Sơn hơi ngẩn ra, nhưng cũng không hoàn toàn đánh vỡ hắn, ngược lại càng thêm ân cần, nghiêng người nói:
- Không biết Long Á tiểu thư tới Vân Châu làm gì?
Lần này có tới ba vị cường giả Long gia tới đây, trong đó có một vị cường giả Long gia – Long Địch, cũng là tu vi Nguyên Vực cảnh ngũ trọng.
Sau khi Long Sơn cùng Long Văn đưa Vân Lăng Phong tới lãnh địa Ma tộc liền trực tiếp tới Vân Châu tìm kiếm huyết mạch Kim Long.
Long Địch thì đại biểu Phạm Long Thiên cung qua thương lượng với Vô Lượng môn, mời Hàn Vũ Long qua Hỗn Loạn vực, cùng mở ra bí cảnh Kim Long.
Việc này vô cùng bí ẩn, trong Long gia không có mấy người biết được.
Nghe vậy Long Á nhíu mày, trong mắt hiện lên sự tức giận, Long Sơn rõ ràng là hưng sư vấn tội, mượn cơ hội làm khó nàng.
- Còn không biết xấu hổ hỏi ta, nếu như ta không tới, ngươi bây giờ giống như Long Văn, đều là một đám hỗn đản! Một chấp sự của Long gia đã chết, xem ngươi quay về giao phó như thế nào?
Long Á nhếch miệng, tràn ngập khinh thường.
Long Sơn dừng một chút, tròng mắt nháy mắt nhìn nghiêng lên trên, lí do thoái thác này của Long Á không hề có sức thuyết phục.
Một chút âm tàn hiện lên giữa lông mày, dùng sức ho khan một tiếng, hì hì nói:
- Long Á tiểu thư nói đúng lắm, chỉ là, vì sao Long Á tiểu thư lại biết được người có huyết mạch Kim Long kia? Ta nhớ hình như Long Á tiểu thư chưa từng đi ra khỏi Thiên Cung?
Lời nói mang dao cầm búa, Long Á trừng mắt, nhấy thời xoay người lại, quát lớn:
- Ngươi rốt cục muốn nói cái gì?
- Xoẹt!
Sau lưng bỗng nhiên xuất hiện gợn sóng không gian, một nam tử mang trường bào màu tím đậm như Dạ Ưng xuất hiện.
Vừa rơi xuống đất, đôi mắt bén nhọn bỗng nhiên co rụt lại, bên trong đại bào nhất thời phát ra giọng trầm khàn khàn khó nghe, giống như bị dầu nóng tưới qua.
- Long Á tiểu thư, sao ngươi lại ở chỗ này?
Nói xong, ánh mắt Long Địch nghi ngờ lướt qua lướt lại trên người Long Á.
Long Á sâu thẳm nhìn sang, trong mũi hừ một tiếng, nhất thời quay đầu đi, không hề trả lời.
- Long Á tiểu thư, xem ra tức giận không nhỏ!
Nhìn qua Long Á đang tức giận, Long Địch cởi trường bào xuống, bên trên gương mặt thon dài tràn ngập nghi hoặc.
Lập tức phát hiện Long Văn không ở nơi này, liếc nhìn Long Sơn, nhất thời hiểu ý.
- Người bên kia thế nào? Tại sao lại tìm tới bọn ta như thế này?
Long Sơn cười lạnh, ánh mắt như có như không liếc qua Long Á.
Nói tới chuyện này, một luồng sát ý nhất thời hiện lên trên người Long Địch, trầm giọng nói:
- Tên gia hỏa Hàn Vũ Long này cực kỳ láu cá, tìm rất nhiều lý do để không rời khỏi Vô Lượng môn, còn muốn lão phu cho hắn chút thời gian. Ta ra khỏi Vô Lượng môn, đầu tiên tìm tới tụ họp với các ngươi, lại phát hiện khí tức Thượng Long thôn, đi tới mới biết các ngươi trải qua một trận chiến đấu ác liệt.
Vết thương ở ngực vẫn còn hơi đau, Long Sơn nhớ lại tình hình ngày đó, vẫn không rét mà run, thấp giọng nói:
- Long Văn mắc lừa, không những lão bất tử Trọng Vân Khang này cản trở, còn có môt thanh niên cũng mười phần quỷ dị.
- Rốt cục xảy ra chuyện gì?
Long Địch theo ánh mắt Long Sơn nhìn về phía Long Á, sau đó cũng quay đầu lại, lạnh lùng nhìn hai người.
Long Sơn hừ lạnh một tiếng, ánh mắt hàn băng, nói:
- Long Á tiểu thư, ngươi có biết người có huyết mạch Kim Long kia là ai không?
- Là ai?
Lông mày nhếch lên, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lùng.
- Người kia chính là Tô Dật!
Long Sơn hít mũi một cái, một luồng khí tức âm tàn phóng ra quanh thân.
Bỗng dưng Long Á giật mình, cẩn thận nghĩ tới một đống chuyện của Dịch Túc, thấp giọng nỉ non:
- Tô Dật? Dịch Túc?
Như thông suốt trong nháy mắt, môi Long Á khẽ mím chặt, đôi mắt đẹp dần dần buông xuống, một luồng lửa giận không tên cùng lãnh ý tràn ngập trên khuôn mặt, hai tay nắm chặt tới mức khớp xương trắng bệch.
- Long Sơn, ngươi xác định đó là Tô Dật?
Long Địch đột nhiên khẩn trương, nếu có thể bắt được người Thần Long cực kỳ coi trọng này, gia hoả bị Long Thương xem như là cái đinh trong mắt, tuyệt đối có thể lấy công bù lại lần thất bại này.
Nói xong thân thể Long Địch lên trước tìm kiếm, một luồng nguyên khí hùng hậu từ trên bàn tay phá thể mà ra.
Nhẹ gật đầu, mình tuyệt đối không thể quên được con ngươi óng ánh tĩnh mịch kia, hai mắt Long Sơn tuôn ra lãnh ý, khoé miệng cười lạnh, nói:
- Tuyệt đối không sai, người có thể dịch dung nhưng không thể che giấu được trọng kiếm, tuyệt đối là tên tiểu hỗn đản Tô Dật kia!
Hai người bên cạnh cùng hít một ngụm khí lạnh, Tô Dật còn có một thanh trọng kiếm cao hơn bản thân, đây là chuyện mọi người tham gia Thiên Phong bài vị chiến đều biết.
- Không sai! Đi, chúng ta đi giết tên tiểu tử này! Báo thù cho Long Thương thiếu gia!
Nghe vậy Long Địch bỗng nhiên hưng phấn, trên khuôn mặt tràn ngập sát khí.
Vừa mới nói xong, ánh mắt Long Á xẹt qua một chút chấn động, thật lâu không nói.
Long Sơn cùng Long Địch nhìn nhau một cái, bên trong hai tròng mắt loé ra một chút giảo hoạt, đột nhiên vô cùng ăn ý nhếch miệng cười.
Lúc đó trong mật thất Long gia, ba tên cường giả đã từng hỏi Long Thương, khi phát hiện Tô Dật, lúc cần thiết, Long Thương trả lời vô cùng kiên quyết, nói ai cũng có thể giết!
Một chút âm mưu sinh ra giữa hai người, dừng một lúc, Long Á dường như có chủ ý, ngưng giọng nói:
- Hắn là Tô Dật, giết chết chấp sự Long gia ta, tuyệt đối không thể giữ lại hắn! Đả thương Long Thương thiếu cung chủ, nhất định phải trả giá đắt!
- Đúng! Nếu có thể mang đầu Tô Dật trở về, Long Thương thiếu gia nhất định sẽ vui vẻ! Nói không chừng vị trí chấp sự của chúng ta sẽ trực tiếp biến thành trưởng lão!
Khoé miệng Long Địch hiện ra một vòng mỉm cười tà dị, như đang dự đoán tới loại tình cảnh kia.
Long Sơn sờ cằm, sâu trong đôi mắt lấp loé ánh sáng, ngược lại ngẩng đầu giả bộ lo lắng nói:
- Chỉ là gia hoả này rất quái! Lại có huyết mạch Kim Long, chỉ sợ rất khó đối phó!
- Long Sơn, ngươi là cường giả Nguyên Vực cảnh mà lại kém cỏi như thế sao?
Long Á cũng vô cùng trào phúng xem thường lời nói của Long Địch, lạnh nhạt nói:
- Tô Dật bị thương tổn nghiêm trọng như vậy, cho dù hiện tại đứng ở trước mặt cũng không thể động đậy, nếu như ngươi không muốn đi, ta tự mình qua!
- Vèo!
Vừa mới nói xong, tóc dài Long Á bay lên, bỗng nhiên một đường gợn sóng không gian xuất hiện, nơi xa trong nháy mắt lưu lại một luồng ánh sáng.
Sau khi Long Á đi, Long Sơn cùng Long Địch nhìn nhau cười một tiếng, Long Sơn nói ra:
- Gia hoả Long Văn này ngu xuẩn chết sớm, lần này Long Á thuộc về chúng ta, Tô Dật cũng thuộc về chúng ta!
- Ha ha ha!
Hai tiếng cười hung tàn cuồng phóng, không ngừng du đãng ở trong sơn cốc, sau đó sau lưng Long Á, hai hào quang to lớn bay lên không.