← Quay lại trang sách

Chương 2099

Vô Cực đại lục, bên trên có Vô Cực giáo.

Ở bên trong sáu lục ba châu nhất hải, diện tích cả đại lục thuộc mức độ trung bình.

Từ mức độ thực lực phân chia, Vô Cực giáo cùng Thái Thai môn, Tiên Kiếm tông đặt song song bên trong thế lực trung bình.

Mượn nhờ đại trận truyền tống tới Vô Cực đại lục, Tô Dật đi trên con đường ở Vô Cực đại lục, xanh ngắt vô tận, khắp nơi đều là hoa cỏ thấp thoáng, hơi nước tràn ngập.

Tuy kém hơn Vân Châu linh khí cực hạn nhưng lại tốt hơn U Châu đất cằn sỏi đá quá nhiều.

Nơi xa rừng núi chập trùng, áng mây phiêu đãng như Lăng Ba tiên tử bên trong tranh vẽ, càng thêm tô điểm cho Vô Cực đại lục “Vô Cực cùng nhạc.

Đại trận truyền tống liền với Đô thành, chính là thành thị trung tâm “Cổ Nguyệt thành phồn hoa nhất Vô Cực đại lục.

Vừa đi vào trong thành thị, đường phố phồn hoa rộn ràng, đám người đi tới đi lui như nước chảy khiến Tô Dật có chút nghĩ tới Trung Châu.

Tô Dật cúi thấp đầu, thân mặc hắc bào đi lại trên đường, ánh mắt rơi vào đám võ giả cùng tán tu đi lại.

-Chỉ sợ có đánh chết Long Quảng cũng không ngờ, ngươi lại mượn Phong thủy đồ của hắn đi tới Vân gia!

Xích Phi Hồng thấp giọng cười nói.

- May mắn mà thôi.

Tô Dật lạnh nhạt cười nói, khí tức của hắn lúc này đã được thu lại.

Sau Thiên Phong bài vị chiến, thanh danh của Tô Dật liền được khắc sâu trên bát sùng bảng, được lưu truyền khắp Thiên Man đại lục.

Mà tung tích bản thân không rõ, tin tức trở về Thiên Man cũng không ai biết, giờ này hắn không muốn bại lộ ở chỗ này.

Hiện tại Tô Dật muốn tìm một chỗ nghỉ ngơi trước, lại hỏi thăm tin tức Vân Tiên Cổ tông ở trên đường phố.

Tùy ý đi lại, Tô Dật đi tới phía trước một chỗ có kiến trúc trang nghiêm cổ xưa, bên trên bảng viết ba chữ lớn “Kim Đan phường.

Từ vẻ ngoài trang hoàng, rường cột chạm trổ, khí phái phi phàm, Tô Dật phỏng đoán nơi này chính là tiệm thuốc lớn nhất trong Cổ Nguyệt thành.

- Đi thôi, vào xem thử, tuy đan dược sư phụ cần trân quý, nhưng cũng không phải tuyệt đối không tìm thấy.

Thời điểm hái thuốc ở Vân Châu, Tô Dật vẫn luôn tìm kiếm dược tài có thể giúp Tô Cuồng Ca khôi phục dung mạo.

Theo thứ tự là Thác Mạch đằng, Tuyết Yên thảo cùng Dưỡng Tinh Thần, trong đó Dưỡng Tinh Thần là trân quý nhất.

Ba món đồ này không phải thứ thừa thãi ở Vân Châu, tìm không thấy ở Vân Châu là chuyện bình thường.

Nhưng Vân Châu không có những vật này, không có nghĩa nơi khác không có, có đôi khi bảo bối được cất giấu ở nơi không đáng chú ý thế này.

Về phần Lưu Ly Thiên Tương nhị luôn tâm niệm, nghe nói loại bảo vật khôi phục linh hồn này đã sớm biến mất ở vạn năm trước, Tô Dật không trông cậy có thể dùng tiền mua được.

Khóe miệng khẽ nhếch, Tô Dật bước chân vào cửa hàng, nhất thời một mùi thuốc nồng đậm đập vào trong mặt, khí tức tràn ngập dội thẳng vào trong lòng, tâm thần thoải mái dễ chịu khiến lỗ chân lông mở ra.

Tùy ý xem xét hai bên, từng hộp thuốc dựng đứng cao mấy mét vô cùng có khí thế.

Mà ở giữa tiệm thuốc là một quầy hàng dài mảnh, phía trên đặt chỉnh tề các loại công cụ mài, phong cách cổ xưa tao nhã.

- Lão bản có ở đây không?

Tô Dật kéo thấp vàng nón, thay đổi giọng nói, thanh âm vô cùng hùng hồn xen lẫn nguyên khí, trực tiếp xuyên thấu khe hở tường truyền về phía sau.

Qua một lát, bên trong tiệm thuốc vẫn không có hồi âm, Tô Dật chợt cảm thấy ngạc nhiên, chẳng lẽ nơi này không có người sao?

Nhưng cửa hàng này lại mở rộng cửa lớn.

-Kỳ quái, tiệm thuốc này không có người sao?

Xích Phi Hồng bên trong tâm thần nghi ngờ nói, tiệm thuốc lớn như vậy lại không có chưởng quỹ, cũng không có người đứng phía trước chào hỏi, thật sự là kỳ diệu!

-Xem ra chúng ta tới không đúng lúc!

Tô Dật bên trong hắc bào nhẹ nói.

Lập tức Tô Dật nhẹ gật đâu, mở cửa làm ăn lại không tới chào hỏi, cười khổ chuẩn bị nhấc chân rời đi.

Cổ Nguyệt thành cũng có phân chỉ Linh Bảo các, Tô Dật thầm nghĩ trực tiếp đi qua đó mua sắm cũng được.

-Tại sao ngươi không đi tới Ngự Thiên Phú cung hỏi một chút?

Xích Phi Hồng đột nhiên nhớ tới.

Tô Dật nhếch miệng, sao hắn lại không nghĩ tới Ngự Thiên Phú cung chứ, cho dù phiền phức, Tô Dật cũng tuyệt đối không đi qua.

Không trả lời câu hỏi của Xích Phi Hồng, Tô Dật bên trong hắc bào nhẹ nhàng cười một tiếng, đang chuẩn bị đi ra cửa.

Chỉ nghe trong sản truyền tới một tràng âm thanh, rõ ràng là đang bận rộn, lại có thêm chút nóng nảy.

-Khách quan, tự mình xem một chút, có lòng thì xin chờ một lát, không thích có thể trực tiếp rời đi!

Lời nói này cực kỳ bá đạo, Tô Dật bất giác mỉm cười, không ngờ khẩu khí của một ông chủ tiệm thuốc lại ngang ngược bá đạo như thế.

- Chẳng lẽ dược tài thiên hạ đều ở trong nhà ngươi sao?

Tô Dật nhíu mày, trong lòng có chút tức giận.

Chỉ nghe Xích Phi Hồng nói ra:

-Cửa hàng này có gì đó là lạ, ta chú ý tới mấy hộp thuốc trên tường, đều là mấy loại dược tài không thấy nhiều trên thị trường. Nơi này lại không ai trông coi, chưởng quỹ không sốt ruột sao?

Theo tiếng kêu nhìn lại, Tô Dật tới gần tường hộp thuốc, theo năng lượng linh hồn Xích Phi Hồng chỉ thị đi tới một hộp thuốc, phía trên ghi bốn chữ cực nhỏ "Tử Tằm Linh Chi

Căn cứ lời nói của Xích phi Hồng, Tử Tằm Linh Chỉ là đan dược dùng để luyện chế Huyền Phẩm cao tầng, là thuốc dẫn trọng yếu của Cực Hộ Hồn đan, bán trong chợ đêm có thể được giá cao kinh người, khoảng năm khối nguyên thạch lục phẩm.

Chợt khóe miệng Tô Dật khẽ nhếch, âm thầm thôi động sức mạnh linh hồn, chuẩn bị nhìn trộm tính chất Tử Tằm Linh Chi bên trong.

Hơi cảm giác được toàn bộ diệm mạo của Linh Chi, thời điểm vô ý liền bị một luồng năng lượng ba động khổng lồ nhẹ nhàng đánh tới.

-Năng lượng thủ hộ thật cường hãn, khó trách lão bản không sợ hãi như vậy!

Thu lại bàn tay, Tô Dật lộ ra dị sắc, cảm thấy kỳ lạ.

Năng lượng linh hồn của bản thân có thể so sánh với Nguyên Vực cảnh, lại không thể xâm nhập tìm tòi nghiên cứu.

Nhất thời lại bắt đầu quan sát cửa hàng không đáng chú ý này, nơi này thật không đơn giản.

Đi tới đi lui trước tường hộp thuốc, chỉ chốc lát Tô Dật liền tìm thấy không ít dược tài trân quý, mà không ngoại lệ đều được một luồng năng lượng cường hãn thủ hộ, một số hộp thuốc phía bên ngoại lại trực tiếp có thêm năng lượng ba động nhàn nhạt.

-Có chút manh mỗi, ở chỗ này chờ vị chưởng quỹ kia, nói không chừng có thể tìm được cái gì đó!

Tô Dật kéo thấp vanfh nón, tiếp tục tìm kiếm mấy hộp thuốc trong góc, hy vọng có thể tìm được các loại dược tài như Thác Mạch đằng ở đây.

-Ầm!

Lúc này, Tô Dật đưa lưng về phía cửa cảm giác được hai nhân ảnh chậm rãi đi tới, hai người vừa vào, giọng nữ êm ái liền chậm rãi rơi xuống, trong lời nói mang theo vài phần thanh cao cùng ngạo nghễ.

-Chưởng quỹ, mau đi ra đây!

Ánh mắt nhìn thoáng qua hai người phía sau, Tô Dật nhất thời cười lạnh một tiếng, nói thầm:

- Nữ nhân này đi tới đâu cũng đều vô lễ như vậy.

-Đó là ai?

Xích Phi Hồng nhìn hai vị tiểu cô nương tiến tới, tướng mạo có chút lịch sự tao nhã, lại mang theo một loại cao ngạo trời sinh, sắc mặt khẽ thay đổi.

-Người Ngự Thiên cung ở phân cung Vô Cực đại lục – cháu gái bảo bối của Đan Hồng Công, Đan Như Huyên!

Tô Dật sờ mũi, nhớ rõ bản thân thế mà lại xấu hổ giận dữ trốn thoát trước mặt mọi người ở thi đấu Ngự Thiên hồn thế nào.

Cũng là vì không được nể mặt, thời điểm Tô Dật đại hôn, phân cung Vô Cực đại lục cũng chỉ có một mình Đan Hồng Công.

Việt