← Quay lại trang sách

Chương 2168

Đi mau! Uyển nhi muội muội! Chúng ta đi tìm viện binh!

Vương Thượng Vũ gào lên khàn cả giọng, nguyên khí dưới chân phun ra, trong lòng cực kỳ nôn nóng.

Nhìn thoáng qua đám người Nguyệt Ngưng Nhi đang chiến đấu Vương Thượng Vũ dùng võ kỹ không quá thuần thục, không quan tâm Tô Uyển đang ngẩn người, cưỡng ép lôi nàng đi.

Nguyệt Ngưng Nhi nhanh chóng đánh ra, sáo ngọc trong tay liên tục lật qua lật lại, từng luồng âm ba cường hãn của Nguyên Tông cảnh lan tràn ra.

Lập tức, màng nhĩ tất cả mọi người xung quanh đều chấn động, năng lượng linh hồn to lớn làm cho không gian run rẩy không ngừng, vô số kình sóng xoay tròn, toàn bộ sơn cốc như sắp sụp đổ vỡ vụn.

Lúc này, Nguyệt Ngưng Nhi liếc mắt thấy Vương Thượng Vũ và Tô Uyển đã rời đi, khóe miệng nàng nở một nụ cười vui mừng.

Ba người Nguyệt Ngưng Nhi cũng bắt đầu rút lui về sai, mà năm mươi tên đệ tử tinh anh trước mặt phối hợp với nhau rất ăn ý, liên tục công kích.

Có thể thấy được, đây là Công Dương gia và Lục gia có âm mưu từ lâu.

Chỉ là Nguyệt Ngưng Nhi không ngờ tốc độ của bọn chúng lại nhanh như vậy!

Cho dù bên mình có ba người đứng đầu Vân Bảng, nhưng bị nhiều người quần ẩu như thế, sẽ khó mà chịu nổi.

Đối mặt với khí tức khủng bố dị thường, Nguyệt Ngưng Nhi nói với Đông Phương Uyên và Thân Đồ Song Song sau lưng.

- Song song, Uyên đệ, thấy cho rõ! Những kẻ này đều là người phản bội Cổ tông!

Một giây sau, trong tai Thân Đồ Song Song và Đông Phương Uyên vang lên lời nói kiên định của Nguyệt Ngưng Nhi.

- Lát nữa ta sẽ ngăn bọn chúng lại, hai người nhanh đi tìm cứu binh.

Dứt lời, bóng hình xinh đẹp của Nguyệt Ngưng Nhi lóe lên, cơ thể uyển chuyển vượt ngang không gian, cổ tay nàng lắc một cái, âm ba cường hoành xé mở, khí tức khủng bố lan tràn.

Kình khí kinh khủng càn quét khắp nơi, ba người tiếp tục đánh ra năng lượng khủng bố, vòng sáng năng lượng tách vòng vây người Công Dương gia và Lục gia ra.

Sau lưng, Vương Thượng Vũ và Tô Uyển thu liễm khí tức, liên tục chạy trốn.

Hai người không có phương hướng cụ thể nào, chỉ có thể điên cuồng chạy càng xa càng tốt.

Khí tức hủy diệt phía sau ngày càng xa, tiếng nổ cũng gần như không nghe thấy nữa.

Cuối cùng hai người đã chạy ra khỏi vòng chiến, ẩn núp trong một rừng cây rậm rạp, Vương Thượng Vũ há miệng thở hổn hển, ôm thân cây nghỉ ngơi.

- Chắc chắn bọn chúng đã phát hiện chúng ta chuẩn bị bắt người, nếu không sẽ không nhanh như vậy!

Vương Thượng Vũ giật một cúc áo, hắn sử dụng nguyên khí quá mức, nên sắc mặt bây giờ đã tái nhợt.

Chạy gần nửa ngày, căn cơ trong người hắn càng yếu ớt hơn, cảm giác lực bất tòng tâm xông thẳng lên não.

Nhìn phương xa, xung quanh hắn đều là núi non trùng điệp, nơi xa có sương mù mông lung, trong hoàn cảnh quỷ dị này, lúc nào cũng có khả năng bị kẻ địch đánh lén.

Ngồi xuống điều tức một lúc, Vương Thượng Vũ nhìn thấy Uyển nhi bên cạnh còn đang ngóng nhìn phương xa, bóng lưng nàng cực kì cô đơn.

- Uyển nhi? Lát nữa chúng ta tiếp tục lên đường! Tìm kiếm được viện binh, lập tức quay về cứu Ngưng nhi sư tỷ!

Vương Thượng Vũ nhắc nhở.

Bỗng nhiên, Tô Uyển quay đầu, bước chân nhẹ nhàng, khuôn mặt sáng rực rỡ, nàng nhìn Vương Thượng Vũ, nói nhỏ.

- Thượng Vũ ca! Ngươi nói cho ta biết đi!

- Nói cho muội cái gì?

Vương Thượng Vũ quay đầu, ánh mắt hơi né tránh, tất nhiên hắn biết trên đường Tô Uyển luôn suy nghĩ cái gì.

- Ôn Uyên chính là Tô Dật ca ca đúng không? Ngươi nói cho ta biết, có phải không?

Tô Uyển oà khóc lên.

Ngay từ đầu, Uyển nhi đã từng nghĩ là trên đời này sao lại có người có đôi mắt giống Tô Dật ca ca như thế.

Nhưng nếu Tô Dật ca ca đến Vân Tiên Cổ Tông thì vì sao không nhận nàng chứ?

Vừa rồi người Công Dương gia và Lục gia đến đây là vì truy sát Tô Dật! Ôn Uyên chính là Tô Dật, điều này không cần nghi ngờ nữa.

Nhìn khuôn mặt Tô Uyển khóc nức nở, trong lòng Vương Thượng Vũ rất đau xót, hắn đành phải nói mọi chuyện cho Tô Uyển nghe.

Không ai ngờ rằng Tô Uyển sẽ tham gia Vân gia đại quyết, vậy mà nàng lại không đi chung với người Vân gia, cùng đi vào chung với Vương Thượng Vũ.

Trong vô hình, Ôn Uyển trở thành biến số thay đổi mọi kế hoạch.

Nếu như tất cả mọi người Cổ tông biết Ôn Uyên là Tô Dật, chắc chắn Tô Uyển sẽ bị liên lụy, vô cùng nguy hiểm.

Hơn nữa, trong tuyệt cảnh còn có người của Long gia, nếu đổi lại là Tô Dật, nếu có thể làm cho Uyển nhi biết ít chuyện hơn, hắn tuyệt đối sẽ không nhiều lời.

Chẳng ai ngờ rằng, tình hình nhanh chóng biến thành tình trạng nghiêm trọng như vậy.

Nghe vậy, Tô Uyển nhỏ giọng thút thít, nàng cúi mặt lắc đầu, nói khẽ.

- Ta đã lớn lên, ta cũng có khả năng giúp đỡ Tô Dật ca ca, ta không sợ!

Lập tức ở bên ngoài rừng rậm có mấy gợn sóng không gian mạnh mẽ lan tràn ra.

Vương Thượng Vũ lập tức lôi kéo Tô Uyển nằm sấp trên mặt đất, đôi mắt sáng tỏ của hai người nhìn xuyên thấu qua cành cây rậm rạp, nhìn chăm chú vào đám người đang tụ tập nơi xa xa.

- Là đệ tử ngoài Cửu Tính, đệ tử nội phủ và ngoại phủ!

Vương Thượng Vũ hít sâu một hơi, nhưng chỉ trong nháy mắt, phía trước đã có thêm mấy tốp người.

Tổng cộng có vài trăm người chia thành nhiều tiểu đội nối đuôi nhau bay ra, trên mặt các đệ tử đều hiện lên sự phẫn nộ và kích động, hình ảnh như vậy đúng là lần đầu tiên nhìn thấy.

- Nhanh! Tìm ra tên khốn Tô Dật kia! Sau đó giao cho người Công Dương gia và Lục Gia.

- Tô Dật, cuối cùng cũng tính sổ với ngươi được chuyện Nguyệt Ngưng Nhi! Muốn cướp hết nữ thần của chúng ta bỏ chạy hả!

- Mọi người cùng nhau xông lên! Các huynh đệ! Đầu tiên giết Tô Dật! Đến lúc đó người Cửu Tính sẽ đưa mảnh vỡ Yểm Hải cho chúng ta!

Trên bình nguyên, nhiều luồng nguyên khí lướt qua, năng lượng phong bạo to lớn làm cho Vương Thượng Vũ và Tô Uyển nhìn mà sợ hãi.

- Vì sao bọn họ lại tìm Tô Dật ca ca?

Tô Uyển che miệng lại.

Nhìn chung tình hình bây giờ, gần như tất cả đệ tử không đi tìm mảnh vỡ, ngược lại chạy đi tìm Tô Dật!

Lập tức, sắc mặt Vương Thượng Vũ trở nên xanh xám, đấm tay lên cành cây, giận dữ hét.

- Đáng ghét! Hai tên khốn Lục Lâm Huyền và Công Dương Tinh Vũ đã biết Ôn Uyên chính là Tô Dật từ trước, nhưng đi vào đây mới rải tin tức này ra, đúng là mượn đao giết người mà!

Vương Thượng Vũ giờ mới hiểu được, sao Lục Môn bị ức hiếp mà Lục Lâm Huyền còn có thể ẩn nhẫn như thế, hoá ra là đang chờ lúc này!

- Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ, Tô Dật ca ca gặp nguy hiểm mất

Tô Uyển đã bắt đầu khóc nức nở, trong mắt tràn đầy sự lo lắng.

Vươn tay vỗ nhẹ Tô Uyển, Vương Thượng Vũ ra hiệu cho nàng mau tỉnh táo lại.

Hai người lập tức thu liễm khí tức, đợi tất cả mọi người rời đi, chuẩn bị lên đường tìm kiếm Tô Dật.

Đi đến một chỗ đất lở khác, Vương Thượng Vũ và Tô Uyển lại cảm giác được một đợt khí tức nguyên khí mạnh mẽ khác.

- Dưỡng Tinh Thần Nê! Tìm được rồi! Cuối cùng cũng tìm được Dưỡng Tinh Thần Nê!

Dưới đáy đất lở, ba đệ tử cực kỳ hưng phấn.

- Đúng vậy, nhanh chóng giao cho Thiên Trảm sư huynh!

- Báo cho mọi người biết, chúng ta đã tìm được Dưỡng Tinh Thần Nê, đi!

Dứt lời, ba người nhìn nhau cười một tiếng, trong mắt có ánh sáng rực rỡ, trên tay có một ánh sáng nguyên khí chui lên trời, bắn ra một đồ án hình đao.