Chương 2192
Ầm ầm!
Chẳng biết tại sao, chỗ không trung mà Tô Dật đứng bỗng nhiên run lên, hắn co quắp ở giữa không trung, bỗng nhiên quanh người Tô Dật bộc phát một luồng năng lượng cường hãn ra ngoài!
Không gian vô thanh vô thức vỡ ra, nhưng vẫn không thể chịu nổi nhiệt độ cao của hoả diễm vây quanh người Tô Dật!
Ánh lửa vạn trượng quay cuồng như cơn sóng, thần quang rạng rỡ!
Giờ phút này, Tô Dật chìm trong ánh lửa, hư ảo mênh mông sau lưng run lên, sau đó hoá thành hư ảnh Thần Cầm.
Thần Cầm bay lên trời, ngay cả ánh sáng hư ảo của Mộng Yểm Hải cũng khó mà giấu nổi ánh hào quang vạn trượng của nó!
Hỏa diễm đốt cao tận trời, giống như hỏa diễm vô thượng tịnh hóa tất cả mọi thứ trên thế gian, vừa ngang tàng vừa bá đạo!
- Đó là chân thần của Phượng Hoàng sao?
Vân Trung Ly nhìn thần thú giương cánh gào thét trên bầu trời, ánh mắt điên cuồng rung động!
Trong nháy mắt, Nguyệt Ngưng Nhi, Vân Hãn Trần và tất cả người Vu gia đều có xúc động muốn quỳ xuống!
- Đôm đốp!
Trong ngọn lửa, hư ảnh Phượng Hoàng bay nhảy bộc phát ra tiếng hót vang tận mây xanh, rụng động thương khung, khí tức mênh mông bay khắp trời cao!
- Òm ọp!
Trong không gian hỗn loạn, tất cả mọi người xung quanh đều hãi hùng khiếp vía, trợn mắt há mồm, đôi mắt nhìn thẳng đến Thần Cầm trên hư không, hoàn toàn không nói nên lời.
- A!
Ở giữa ánh lửa, Tô Dật đứng thẳng người, hắn ưỡn ngực, cơ thể nổ tung lửa đỏ, cơ bắp phát ra tiếng răng rắc khủng bố!
- Kít rống!
Bỗng nhiên, hư ảnh lượn lờ, trong cơ thể Tô Dật phát ra một tiếng hét non nớt của trẻ con vô cùng kinh khủng!
Tiếng hét trầm thấp mà bá đạo, nhưng cũng ẩn chứa uy nghiêm vô thượng, rung động tất cả, kéo dài không ngừng!
- Mẹ nó, ai dám khi dễ lão đại ta! Cút ra đây cho ta!
Gợn sóng hỏa diễm như biển gầm lan tràn trên không trung, hóa thành từng vòng tròn càn quét khắp trời đất.
Có một thú ảnh Phượng Hoàng mơ hồ trùng với áo bào Tô Dật, một bóng người mập mạp nhỏ bé đạp ánh lửa bay ra!
- Phanh phanh phanh!
Khí tức của bóng mập mạp nhỏ kia bành trướng lên, mỗi một bước hắn bước ra, vòng sáng quanh người điên cuồng nổ nát vụn, tiếng nổ kinh trời vang khắp nơi trên Mộng Yểm Hải!
Trong nháy mắt, toàn bộ mảnh vỡ óng ánh trên Mộng Yểm Hải bị nổ lên, sóng lửa cao tận trời, nổ ra một lỗ đen to lớn trên bầu trời.
Nhìn bóng dáng kia chạy đến, ánh mắt của đám người trở nên lạnh thấu xương.
Trên bầu trời, khí tức kinh khủng như vậy làm người ta có cảm giác bước chân đến Man Hoang Cổ Giới, lực lượng tuyệt cường đủ để trấn áp và hủy diệt tất cả, làm cho chân mọi người ở đây run lên!
Cuối cùng, ánh lửa ảm đạm xuống, bóng mập mạp kia lộ ra khuôn mặt thật, chính là hết Tô Tiểu Soái ngủ say rất lâu trong không gian thần bí!
Trung tâm lực lượng cuồng bạo chính là Tô Dật và Tô Tiểu Soái, Tô Dật kiệt sức nhìn Tiểu Soái trước mặt, trong mắt có sự kinh hãi lướt qua.
Hắn ho nhẹ một cái, nguyên khí trong thần hải Tô Dật đã bị tiêu hao sạch vì Tô Tiểu Soái, nên bây giờ hắn cực kỳ suy yếu.
Nhìn Tô Tiểu Soái đã tỉnh lại, trong lòng Tô Dật bùi ngùi, nghẹn nửa ngày mới nói được một caai.
- Tiểu tử thúi! Lúc độ kiếp đã hại chết ta một lần, bây giờ tỉnh lại thì muốn hại ta lần nữa, ngươi muốn chết phải không?
Tô Tiểu Soái cười ha ha, áy náy nhìn Tô Dật, nói nhỏ.
- Lão đại! Ai bảo ngươi là lão đại của ta chứ? Ta biết ngươi lén nhìn ta rất nhiều lần, nhưng lúc đó ta đang luyện hóa tinh nguyên, thực tế vẫn chưa tỉnh lại được! Nếu không nhờ bảo bối kia của ngươi biến hóa lớn, có quấy nhiễu, thì có lẽ ta vẫn chưa tỉnh lại được!
Vừa nói xong, trong tay Tô Tiểu Soái toát ra một luồng hỏa diễm hung hãn, nhiệt độ hừng hực làm cho mọi người ở đây khiếp sợ, nói nhỏ.
- Ta thiếu chút nữa là đến Yêu Thiên Cảnh, ngay cả cơ hội tốt như thế ta cũng không cần, đặc biệt ra đây giúp ngươi, ngươi đừng trách ta nữa!
Tô Tiểu Soái thu hồi hỏa diễm, hắn cười tươi xích khuôn mặt béo đến gần Tô Dật, ánh mắt trong suốt chứa đầy sự chân thành tha thiết.
- Được, tha cho ngươi đấy! Bên dưới còn có rác rưởi, ngươi xử lý giúp ta! Ta phải nghỉ ngơi chữa thương một lúc!
Trong lòng Tô Dật âm thầm sợ hãi thán phục, hắn quay đầu nhìn lại, Tô Tiểu Soái vừa đi ra đã là Yêu vực cảnh bát trọng.
Hơn nữa, chân thân của Tô Tiểu Soái là phượng hoàng, tình hình chỗ này dù nguy hiểm cũng không cần lo lắng.
Nghe vậy, Tô Tiểu Soái gật nhẹ đầu, ánh mắt nhìn đám người dưới trận, lúc này Nguyệt Ngưng Nhi hơi mê mang nhìn qua Tô Dật và Tô Tiểu Soái.
Từ trong cơ thể Tô Dật có một đứa trẻ mập mạp chạy ra, nhưng khí tức năng lượng lại rất kinh khủng, ai cũng phải trừng mắt há miệng ngạc nhiên!
Nguyệt Ngưng Nhi và Tô Tiểu Soái ở trên không nhìn nhau, trong đôi mắt nhỏ của Tiểu Soái hiện lên một tia giảo hoạt.
- Lão đại, vị này cũng là chị dâu phải không?! Chào chị dâu! Để ta lo chỗ này cho!
Vừa dứt lời, Tô Dật đã bị Tô Tiểu Soái ném đến bên cạnh Nguyệt Ngưng Nhi.
Cả người không có sức lực, trong lòng Tô Dật đã mắng to tên nhóc này mấy vạn lần rồi!
Cái gì mà gọi chị dâu? Tiểu tử thúi ăn nói bậy bạ!
Không biết thì đừng gọi bậy!
Trong chớp mắt, Tô Dật và Nguyệt Ngưng Nhi nhìn nhau, hắn khẽ cười gượng với Nguyệt Ngưng Nhi một tiếng, sau đó ngồi trên mặt đất, bắt đầu trị thương!
Nháy mắt, Vân Trung Ly và Vân Hãn Trần cũng nhanh chóng bay đến bên cạnh Tô Dật, hộ pháp cho hắn.
Thấy tình hình thay đổi, ánh mắt của Vu Mã Địch và cường giả Long gia trở nên ngưng trọng, nhìn bóng dáng quỷ dị của Tô Tiểu Soái vọt đến trước người.
Tô Tiểu Soái chỉ cao bằng một nửa người thường, lúc này hắn đối mặt với hai cường giả tuyệt đỉnh, khí tức lại có xu thế mạnh hơn, sát ý lăng lệ lan toả trong im lặng.
- Chính là đám các ngươi làm phiền lão đại ta?
Tô Tiểu Soái nhướng cao lông mày, khuôn mặt non nớt tràn ngập sự cao ngạo.
Cường giả Vu Mã gia ở phía sau thấy dáng vẻ tròn vo của Tô Tiểu Soái, khóe miệng khẽ nhếch.
Cho dù vừa rồi có dị tượng kinh khủng, nhưng với dáng vẻ như thế, không có ai trong Vu Mã gia có thể đoán được Tô Tiểu Soái cường hãn thế nào, bọn họ hung dữ nói.
- Tên nhóc mập! Đừng có cản đường!
- Ngao!
Vừa dứt lời, quanh người Tô Tiểu Soái nổi lên ba động kỳ dị, khóe miệng hắn hơi cong lên, giống như hổ dữ rời núi, phun lửa ra bên ngoài, tạo thành một biển lửa vô biên trong nháy mắt!
Biển lửa giống như Cửu U càn quét ra ngoài, giống như Sát Thần xuất thế trói đám đệ tử Vu Mã gia vào trong lưới lửa!
- Vù vù!
Chỉ trong một giây ngắn ngủi, tất cả đệ tử Vu Mã gia đều hoá thành tro tàn mà không kịp giãy dụa, mùi thịt khét nóng cháy làm hư không run lên!
Nhìn thấy tình huống không đúng, ánh mắt Vu Mã Địch và cường giả Long gia lập tức biến thành kinh hãi, cao giọng nói.
- Không tốt, gia hỏa này có lẽ là Phượng Hoàng, chúng ta nhanh chóng hợp sức bắt hắn lại!
Tô Tiểu Soái cũng giận tím mặt, phía sau lưng có hư ảnh Phượng Hoàng hiện lên.
- Bắt bà nội nhà ngươi, ông đây là Phượng Hoàng! Cho các ngươi chút mặt mũi! Các ngươi còn muốn bắt ông đây!
Tô Tiểu Soái hét lớn.
Phượng Hoàng bay lên không trung, ánh lửa phủ kín cả bầu trời, giằng co với Thần Lĩnh Vực của Vu Mã Địch và hư ảnh Kim Long ở nơi xa!