← Quay lại trang sách

Chương 2224

Trên bầu trời, thân ảnh đen nhánh của Hồng Cường Long nhanh chóng bay lên không, sau đó nhìn xuống Tô Dật, cao giọng nói:

- Tô Dật, có dám theo ta ra ngoài đánh hay không!

Sau khi nói xong, bên trong ánh mắt âm hiểm của Hồng Cường Long hiện lên tia sáng nhỏ không thể thấy, toàn thân cuồn cuộn hắc quang, thâm trầm ảm đạm!

- Tô Dật, đừng đi!

Quý Hàm Nặc lăng không mà ra, ánh mắt mọi người ở đây cũng run rẩy theo.

- Thiên kiêu vương, đừng đi! Tên cẩu tặc Hồng Cường Long kia muốn hãm hại ngươi đó!

Giọng nói võ giả thụ thương tăng vọt, ngăn cản Tô Dật khàn cả giọng.

Đột nhiên, trái tim tất cả võ giả trong Kiếm Tinh thành đều nhấc lên.

Rõ ràng, Hồng Cường Long không phải là đối thủ của Tô Dật!

Bỗng nhiên thực lực Hồng Cường Long tăng vọt nhưng không ham chiến, người sáng suốt đều biết Hồng Cường Long có âm mưu.

- Tô tông chủ, kẻ như Hồng Cường Long nên trực tiếp tiêu diệt, không nên để hắn giở trò quỷ! Muốn đánh thì đánh ngay ở chỗ này!

- Hồng Cường Long, ngươi có còn mặt mũi hay không, đánh không lại thiên kiêu vương, muốn đi tìm viện binh sao!

- Cẩu vật Thiên Cương Môn, lại bị thiên kiêu vương đánh cho chạy trối chết một lần nữa!

Trên bầu trời, âm thanh chửi rủa càn quét như là vòi rồng vang lên không dứt, quần hùng xúc động tức giận, biển người phun trào!

- Làm càn! Tất cả câm miệng cho lão tử!

Hồng Cường Long vung trường bào lên, ánh mắt đột nhiên bộc phát ra khí tức âm lãnh, khí tức Nguyên Tông cảnh thất trọng tăng vọt, vừa âm hàn vừa khủng bố.

Đối mặt mọi người Kiếm Tinh thành chỉ trích và nhục mạ, Hồng Cường Long tức giận không thôi, nếu không phải Tô Dật ở đây, chỉ sợ những người này đã sớm trở thành vong hồn dưới chưởng của hắn!

Hồng Cường Long hung hăng trừng mắt với những người vây xem trong Kiếm Tinh thành, ánh mắt dữ tợn, thân thể lập tức chớp động đến trên tường thành, cao giọng quát:

- Tô Dật tiểu nhi, không dám ra ngoài thành chiến cùng ta, thì sớm nhận thua đi!

Tô Dật đứng ở trong đám mây nghe được lời này, sát ý liền phun trào, thái cổ khí tức quanh thân cũng theo đó mà lan tràn ra.

Lúc này giọng nói của Xích Phi Hồng truyền ra.

- Tiểu tử này không có ý tốt! Sợ là có điều gì dối trá! Đánh thì chúng ta không sợ, ngươi tự cân nhắc đi!

Xích Phi Hồng ngưng lông mày, nhưng không thèm để ý chút nào nhìn về phía chân trời.

Cho Hồng Cường Long một trăm loại phương pháp, cũng không thể nào là đối thủ của Tô Dật.

Con ngươi Tô Dật lướt qua một tia ba động, trong lòng trầm ngâm, đột nhiên Hồng Cường Long muốn ra bên ngoài đi đánh, tất nhiên có hậu chiêu.

Tô Dật vốn muốn tìm ra phía sau Hồng Cường Long còn có người nào, muốn biết Long gia còn bao nhiêu người bên trong Hỗn Loạn vực.

Không phải Hồng Cường Long muốn đi tìm trợ thủ sao! Không phải hắn nắm chắc mình không dám đi sao!

Đi! Sao có thể không đi chứ!

Tô Dật muốn thông qua trận chiến này lập uy trong Hỗn Loạn vực, quét sạch Hỗn Loạn vực, tát vào mặt Long Quảng!

Đột nhiên, trong mắt Tô Dật bắn ra tinh quang, cười lạnh nói:

- Có gì không dám! chẳng lẽ súc sinh còn đánh thắng được người sao? Đừng quên, ta có thể diệt ngươi lần thứ nhất, cũng có thể diệt ngươi lần thứ hai! Bằng ngoại lực là muốn chiến thắng ta, đúng là nằm si nói mộng!

(nằm si nói mộng: ngủ mơ nói mớ)

Thiên uy hung hãn cuồn cuộn mà đến, thân ảnh Tô Dật bắn ra, hư ảnh hỏa diễm sau lưng lại dâng lên lần nữa, hướng về phía Hồng Cường Long mà đi.

Phượng minh rung trời, năng lượng nóng bỏng hóa thành tàn ảnh tiêu tán trong mắt mọi người!

- Rốt cục thiên kiêu vương vẫn đi theo!

Võ giả trẻ tuổi thụ thương phẫn hận giậm chân một cái, nhưng lần này đại đa số mọi người đều không có theo sau.

- Ai! cuối cùng thiên kiêu vương vẫn là người trẻ tuổi!

- Ngươi nói cái gì đó! Thiên kiêu vương đây là người tài cao gan cũng lớn!

- Đúng! nếu thiên kiêu vương có thể bình an trở về, cả đời ta sẽ đi theo hắn!

Các loại âm thanh vang tận mây xanh, nhao nhao nghị luận bóng lưng Tô Dật.

Bồ Đề Tiên nhìn qua bóng lưng Tô Dật đi xa, lập tức phóng xuất ra một đạo uy áp linh hồn hung hãn, tiếp theo là một tiếng gầm cuồn cuộn, vang tận chân trời.

- Tất cả mọi người chờ lệnh! Chủ nhân nhà ta sẽ trở về! mời các ngươi rửa mắt nhìn xem uy nghiêm của Bá Vương tông!

Bồ Đề Tiên nói.

Yêu Vực cảnh Bồ Đề Tiên, khuôn mặt đạm mạc mà băng lãnh, vừa mới nói xong, liền tiếp tục chữa thương cho mọi người.

Chỉ phất tay nhấc chân đã có uy nghiêm như thế, rất nhanh liền chinh phục tất cả mọi người ở đây.

Lúc này, tất cả mọi người ở đây nhìn về phía phương hướng Tô Dật đi xa, trong ánh mắt đều hiện ra ánh mắt mong chờ.

Vô luận kết quả như thế nào, Tô Dật đã thắng trận chiến Kiếm Tinh thành này, thắng rất triệt để!

- Ầm ầm!

Ngoài thành, trên không trung.

Hai đạo nguyên khí kinh khủng truy đuổi trước sau, trong mắt Tô Dật phun trào sát ý, đế tước thần diễm phô thiên cái địa càn quét giữa thiên địa, xoay tròn như là lốc xoáy, che lấp mặt trời!

- Đáng ghét, tại sao cái tên hỗn đản này lại nhanh như vậy!

Hồng Cường Long bay phía trước, trong lòng càng ngày càng lo lắng.

Rõ ràng là hắn dẫn trước, vậy mà bị Tô Dật không nhanh không chậm đuổi theo, trong lòng thừa nhận uy áp khiến cho hắn mười phần hoảng sợ!

- Ầm!

Sau đó, Hồng Cường Long đánh ra một đạo ánh sáng màu đen, khí tức thao thiên bị hỏa diễm sau lưng Tô Dật hóa giải trong nháy mắt, âm thanh nổ vang liên tục truyền ra ở trên bầu trời!

- Phanh phanh phanh phanh!

Năng lượng kinh khủng nhấc lên vô cùng vô tận gợn sóng không gian, Hồng Cường Long thừa cơ mượn sóng xung kích, lại một lần nữa chạy vội về phía trước.

Kỳ thật, Hồng Cường Long cũng không biết là, nếu như Tô Dật muốn đuổi, tùy thời có thể đuổi theo.

Sau khi Phù Diêu Bách Biến Bộ đại thành, Hồng Cường Long làm sao có khả năng so sánh?

Chỉ có điều, Tô Dật không muốn.

Đuổi kịp hắn, Tô Dật sẽ không biết thế lực sau lưng!

- Chỉ có chút năng lực ấy sao! Làm con chuột mà cũng không đến nơi đến chốn!

Bên trong giọng nói bình thản của Tô Dật mang theo thiên uy vô thượng, tựa như một thanh trọng chùy đánh vào trong đầu Hồng Cường Long!

Đột nhiên, thân thể màu đen của Hồng Cường Long lảo đảo, bên trong ánh mắt kinh ngạc lại bắn ra một chút chấn kinh.

Trong lòng Hồng Cường Long hô to, tên Tô Dật này là chim ưng hay sao!

Lại một lần nữa, Hồng Cường Long cắn chặt răng, hướng về phía thâm sơn nơi xa mạnh mẽ lướt đi, năng lượng màu đen kinh khủng thôn phệ vạn vật, khí tức lại tăng lên một lần nữa!

Không đến nửa khắc đồng hồ, hai người rốt cục đi vào một nơi sơn cốc.

- Lúc này không hiện thân, còn chờ đến khi nào!

Hồng Cường Long đứng ở trong sơn cốc, trong tay ngưng kết thủ ấn huyền ảo.

Lập tức, năng lượng quỷ dị màu đen lại bao phủ thương khung lần nữa, quang mang đen nhánh nhìn mà loá mắt!

Tô Dật ngừng lại, âm thầm vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công lên, hư ảnh thần điểu sau lưng lại rõ ràng lên một lần nữa, giống như thần điểu hạ phàm, trên bầu trời tùy thời sinh ra dị biến!

- Ầm ầm!

Chỉ một thoáng, tại đỉnh đầu Hồng Cường Long, có một đạo không gian thông đạo vặn vẹo hình thành trong nháy mắt.

Theo tiếng gầm giận dữ vang lên, đám người đen nghịt từ trong đó không ngừng chạy vội mà ra!

Trong nháy mắt hư không vỡ nát, uy nghiêm bá đạo đến cực điểm lan tràn mà ra, ánh sáng nguyên khí vô cùng vô tận tựa như muốn triệt để phá hủy vùng núi này!

- Tô Dật! Rốt cục lại gặp mặt!

Tự dưng thiên địa rung động, mây đen vốn dày đặc trên bầu trời, vậy mà lúc này xuất hiện hơn ngàn tên võ giả!

Tô Dật nhìn về phía phát ra giọng nói, khóe miệng lập tức nhếch lên, chống nạnh nói:

- Haiz! Ta tưởng là ai! Đây không phải là Tất Tôn, Tất lão cẩu tiên sinh sao! Từ khi nào lại đi cùng Hồng Cường Long vậy!