← Quay lại trang sách

Chương 2225

Trên bầu trời, Hồng Cường Long đã đi tới bên người Tất Tôn, đứng sóng vai với người phía sau.

Thân là đại trưởng lão Huyết Dương Tông, thế lực cao quý trước ba của Hỗn Loạn vực, vậy mà ở chung một chỗ với chó nhà có tang, thật đúng là buồn cười!

Nghe vậy, vẻ mặt Tất Tôn như huyết sắc trường bào, đôi mắt khẽ động, thân thể tiều tụy chảy ra một đạo bá khí âm tàn, yếu ớt nói:

- Miệng lưỡi vẫn là bén nhọn như vậy! Tiểu tử! Hôm nay là tử kỳ của ngươi!

Dứt lời, Tất Tôn bắn ra hai đạo chỉ ấn phá không mà đi, một cỗ khí tức khủng bố làm cho lòng người ta sinh ra tuyệt vọng bao phủ quanh thân, giống như năng lượng quỷ dị màu đen của Hồng Cường Long từ trong tay áo tuôn ra!

- Nguyên Vực cảnh nhị trọng!

Xích Phi Hồng bên trong cơ thể hít sâu một cái, duỗi lưng, lạnh nhạt nói:

- Đám gia hỏa Hỗn Loạn vực này, cả ngày đóng cửa làm cao, tên Long Quảng kia cho một chút chỗ tốt, liền càn rỡ như vậy! Đúng là không làm được đại sự!

Nghe Xích Phi Hồng nói, ánh mắt Tô Dật hơi ngưng trọng.

Mặc dù ngoài miệng hắn nói không tha ai cả, nhưng khi tận mắt thấy trên bầu trời có hơn phân nửa là cường giả Nguyên Hoàng cảnh, còn có hơn một trăm tên cường giả Nguyên Tông cảnh, thì không khỏi cân nhắc một phen.

- Tên Long Quảng súc sinh này, vì nhiễu loạn Hỗn Loạn vực, thật sự là dốc hết vốn liếng!

Tô Dật gắt một cái, ánh mắt vẩy lên, hai tay cùng động, hai đạo năng lượng viễn cổ đột nhiên bắn về phía chân trời, những nơi đi qua, gợn sóng không gian như là sóng triều phun trào, nhanh chóng mở ra!

Tô Dật tính toán chiến lực một chút, nếu thật sự đánh với những người này, Tô Dật không sợ!

Chỉ có điều, Thái Hư thần hải của Tô Dật lại khô kiệt một lần nữa.

Dùng Hỗn Nguyên chung? Tô Dật lắc đầu, giết gà sao lại dùng đao mổ trâu!

Lúc này, Tô Dật dần dần an tĩnh lại, nội tâm trào lên cảm kích cực độ đối với Đoan Mộc Kình Thiên!

Đặc huấn ở Tam Ô vực, rất hữu dụng!

Trở lại Thiên Man, nhiều người vây công hắn như vậy hắn cũng không sợ!

Nói một cách khác, thực lực người bên ngoài Thiên Man mạnh cỡ nào chứ?

- Ầm!

Một cái quang ảnh chớp động, trong nháy mắt Tô Dật đã đi đến trước người Tất Tôn.

Tô Dật nghiêng đầu nhìn Tất Tôn, trong ánh mắt lóe ra quang mang âm hàn, dùng giọng lạnh lùng nói:

- Từ Đại Hội Liên Minh ngươi đã bắt đầu tìm ta! Khoản nợ này ta còn không có tính với ngươi! Ngươi ngược lại tới tìm ta rồi?

Nhất thời, ánh mắt Tất Tôn khẽ biến, cảm giác Tô Dật tỏa ra khí tức Nguyên Tông cảnh thất trọng, thì biểu hiện kinh hãi hiện lên trong đôi mắt.

Kẻ sĩ cách nhau ba ngày, phải lau mắt mà nhìn, huống chi Tô Dật đã rời Hỗn Loạn vực lâu như vậy!

- Không nghĩ tới, tiểu tử ngươi vậy mà đã là Nguyên Tông cảnh thất trọng! năm đó lão phu nên ngươi giết mới đúng!

Nói đến đây, trong lời nói Tất Tôn tràn đầy ao ước.

Tốc độ đề thăng biến thái của Tô Dật, khiến lão giả sắp xuống đất như Tất Tôn cũng phải mặc cảm!

- Nói ít thôi! Giết hắn! bí mật trên người Tô Dật đều cho ngươi! Chỉ cần đưa đầu hắn cho ta!

Hồng Cường Long lại tỏa ra một vòng sáng màu đen làm người sợ hãi lần nữa.

Trong nháy mắt, năng lượng màu đen điên cuồng khuếch tán, âm thanh năng lượng nổ vang như kinh lôi vang vọng chân trời!

Tô Dật cười lạnh một tiếng, lười nhác xoay xoay eo, chỉ Hồng Cường Long một cái, nói:

- Vậy ngươi nhớ lấy! chính ngươi nói chỉ cần lưu lại cái đầu!

Đột nhiên, Hồng Cường Long hơi chấn động một chút, chỉ nghe Tất Tôn bên cạnh hét lớn:

- Tất cả mọi người, giết tên tiểu tử này cho ta!

- Giết!

- Oanh!

Âm thanh phô thiên cái địa vang vọng, bên trên hư không, có hơn ngàn đạo ánh sáng nguyên khí bỗng nhiên dâng lên, trong nháy mắt sát khí thao thiên xen lẫn năng lượng khủng bố bao vây Tô Dật lại!

- Giết tiểu tử này cho ta!

Hồng Cường Long và Tất Tôn nhìn nhau, hai người đồng thời cuồng tiếu không thôi!

Hai người họ đều không tin, Tô Dật có loại bản sự này, có thể ngăn cản sức lực cả ngàn người!

Nhìn quanh không trung, ánh sáng hung hãn nhấc lên gợn sóng không gian, bắn ra uy áp làm cho chúng sinh căn bản không có cách nào phản kháng, khí tức ép lại khiến tim đập nhanh, linh hồn cũng theo đó mà run rẩy!

- Phanh phanh phanh!

Thời điểm nghìn đạo ánh sáng nguyên khí hội tụ tại một điểm, ánh sáng kinh khủng biến thành màu trắng.

Khí thế hung hăng mênh mông xé nát toàn bộ gợn sóng phía chân trời thành hai nửa, tất cả sự vật trong phương viên ngàn trượng đều bị tác động đến!

Ngay cả ngọn núi cũng bị nổ tung vỡ vụn, dòng sông lệch hướng!

Trên bầu trời, nhiệt độ nóng bỏng khiến cho mưa to như trút nước ào ào rơi xuống.

Màn mưa to lớn, khí thế khiếp người!

- Rốt cục Tô Dật đã chết!

Tất Tôn âm tàn cười to, nhìn qua công kích khủng bố vô song, mắt lộ ra vẻ run rẩy.

Ít nhất, nếu một ngàn người đến đánh hắn, Tất Tôn biết mình tuyệt đối không thể chống đỡ một chút nào!

- Không được! Ta muốn đi bổ thêm một đao!

Sát khí quanh thân Hồng Cường Long giống như lũ quét, năng lượng màu đen lại lan tràn ra một lần nữa, hắn nhắm ngay vị trí Tô Dật, xung kích mà đi!

- Tô Dật! chết đi!

Hồng Cường Long quát lớn.

Hắc mang cắt vỡ không gian, năng lượng Nguyên Tông cảnh thất trọng ẩn chứa trong đó, giống như có thể phá hủy cửu thiên!

Một giây tiếp theo, tất cả cường giả đều cảm thấy khủng bố, ánh mắt Tất Tôn rung động không thôi.

Chỉ thấy Hồng Cường Long phá không mà đi nhanh chóng bắn ngược lại, giống như nhận trọng kích, rút lui mấy ngàn mét!

- Ong ong!

Không đến một cái nháy mắt, hơn ngàn đạo năng lượng phân biệt tản ra, như là đánh vào phía trên một cái thân thể cứng rắn kinh khủng, âm thanh nổ vang như kinh lôi mang theo khí tức thái cổ kinh khủng càn quét mà ra!

Âm thanh kim loại điếc tai, thần hồn câu diệt!

Bên trên hư không bát ngát, hơn ngàn đạo quang mang bắn ngược mà ra trực tiếp đánh vào trên thân thể những người phóng thích chúng.

Ánh sáng xé nát nhục thân, nguyên khí hộ thể của võ giả bị xé nát như là lá cây.

Phàm là chỗ ánh mắt chiếu tới, mưa máu vẩy khắp sông núi!

Rất nhiều người còn chưa kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra, đã đầu một nơi thân một nẻo, ngũ mã phanh thây!

Nhất thời, không gian liên tiếp nổ tung như là núi lửa bộc phát, nghìn cái thân thể sụp đổ, chân tay gãy rụng giống như tô điểm cho núi sông.

Mưa máu bay lả tả, như là thần thủy từ cửu tiêu rơi xuống, lúc nhỏ xuống mỗi một chỗ đều lộ ra vẻ thần bí cùng quỷ dị.

Cảnh tượng trước mắt thật sự đáng sợ, Tất Tôn cách xa đó cũng vô pháp lý giải cảnh tượng trước mắt.

Hơn ngàn võ giả, bị miểu sát!

Đến cùng thì Tô Dật làm như thế nào bộc phát ra công kích mạnh như vậy, nếu hắn là Nguyên Vực cảnh nhị trọng, hắn làm được sao?

Mưa máu vô biên vô hạn còn đang phiêu tán, toàn bộ thương khung đều bị nhuộm đỏ.

Huyết sắc tà dương sao? căn bản không có cách nào biểu đạt cảnh tượng trước mắt!

Tiếng kêu thảm thiết trải rộng sơn dã, âm thanh sợ hãi, máu thịt phân ly chấn nhiếp sông núi!

Đây là sát thần thế giới, đây là thiên đường Cửu U ác hồn!

Xuyên thấu qua mà mưa máu giống như rèm cửa, Tất Tôn lau lau khuôn mặt tràn đầy vết máu, ánh mắt rung động không thôi.

Tất Tôn có khả năng nhìn thấy, Tô Dật ở phía đối diện đang được một cái chuông lớn thần thánh bá đạo bao vây!

Quang văn tràn ngập, năng lượng kinh khủng, Tô Dật phía dưới thánh quang, ánh mắt lãnh nghị mà ngưng trọng, nhìn Tất Tôn giống như tử thần tuyên án.

- Kia là!

Tất Tôn không thể tin, toàn thân làm gì còn uy áp của Nguyên Vực cảnh nhị trọng.