Chương 2245
Bỗng dưng, Long Quảng đi xuống cầu thang, một cỗ sát cơ ngang nhiên phun trào.
- Yêu tộc Chí Tôn, Long Khuê, ngươi cảm thấy hành vi của hắn giống hay không...
Con mắt Long Khuê đảo loạn, đôi môi khô khốc rung động nhè nhẹ, cả kinh nói:
- Thiên Yêu Tông? Tiểu tử này sẽ không phải là hậu duệ Thiên Yêu Tông chứ! Khó trách!
- Đi hỏi người tiêu diệt dư nghiệt Thiên Yêu trên Diệt Yêu La Sơn năm đó một chút liền biết, không phải Thần Hổ môn vừa mới chết một thiếu chủ sao? Để bọn hắn cùng đi đến Hỗn Loạn vực bắt Tô Dật đi!
Khóe miệng Long Quảng nổi lên một nụ cười tàn khốc.
Long Thương lập tức hiểu ý, xông về phía trước, có chút run như cầy sấy nói:
- Cha, giao cho con đi! Con muốn báo thù!
- Oanh!
Quanh thân Long Quảng có một cỗ long ngâm gào thét mà ra, đại thủ ấn như dải lụa màu vàng óng đánh lên trên người Long Thương.
Long Thương ứng thanh lùi lại, khí huyết nhộn nhạo, đầu óc choáng váng, ánh mắt đờ đẫn.
- Cút trở về tu luyện! Muốn giết Tô Dật sao, trước khi tu luyện tới Nguyên Vực cảnh đừng nghĩ tới chuyện đó! Dạng người như ngươi sao có thể xưng là con của Long Quảng ta!
Chỉ một thoáng, Long Thương che ngực, bên trong ánh mắt tràn ngập oán hận cùng thất vọng, hắn bò người lên, có chút vô thần đẩy cửa mà đi.
- Phốc oa!
Vừa ra khỏi phòng Long Thần, liền phun ra một ngụm huyết vụ, Long Thương ngẩng đầu nhìn kim vân hình rồng phía chân trời, cắn răng nói.
- Vì cái gì, vì cái gì trên thế giới này lại có một tên Tô Dật! Tô Dật! Một ngày nào đó ta muốn tự tay làm thịt ngươi!
- Ầm!
Dưới chân xuất hiện kim quang, long ảnh lấp lánh trong không trung, rất nhanh Long Thương liền biến mất không thấy.
- Long Thương thiếu gia!
Trong bóng tối ngoài cửa, có một gợn sóng màu vàng kim hiển lộ ra, người này chính là Long Á trở về từ Vân Châu.
Với tư cách đầu lĩnh Long bí quân, nàng ẩn tàng ở bên người Long Thần, tự nhiên không người có thể phát hiện.
Nhìn gợn sóng không gian Long Thương đi xa, lông mày Long Á nhíu chặt, dường như lúc này nàng không còn để bụng đối với Long Thương.
Trong đêm tối, Long Á nhấp nhẹ đôi môi, hung hăng nắm chặt hai tay, thấp giọng nói:
- Tô Dật, chẳng lẽ cuối cùng chúng ta không thể tránh được, phải dùng phương thức huyết chiến để gặp mặt sao?
Lúc này, trong phòng Long Thần, lại truyền ra âm thanh của Long Thần lần nữa.
Bỗng nhiên huyết mạch Kim Long vận chuyển, Long Á dùng bí pháp đặc biệt của Long Bí quân tiếp tục nghe.
- Hiện tại Đoan Mộc Kình Thiên đã không quan trọng nữa, lão gia hỏa kia đồng ý chờ, liền để hắn chờ đợi đi! Chỉ là Tô Dật không thể bỏ mặc không quan tâm!
Long Quảng hướng về phía Long Khuê ra lệnh.
- Ngươi tự mình đi đến Thần Hổ môn đi, lúc cần thiết mang theo Thiên Long tông cũng được, nhất định phải móc ra bí mật trên người Tô Dật cho ta!
Nghe Long Quảng ra lệnh, trong mắt Long Khuê có chút do dự, nói khẽ:
- Tuân mệnh Long Thần, lão hủ thừa nhận trước đó đã đánh giá thấp kẻ này!
Long Khuê tiếp tục nói:
- Trước mắt, tiểu tử này đã lập được công lao to lớn, danh vọng cùng thế lực càng là đứng đầu Hỗn Loạn vực! Nếu hắn trốn ở bên trong Hỗn Loạn vực, muốn âm thầm bắt sống hắn, cũng không phải chuyện dễ!
Long Quảng có chút trầm ngâm, ngưng tiếng nói:
- Chuẩn bị hai phương án! Kế hoạch Linh Lung noãn trước đó vẫn tiến hành như cũ, mặt khác ngươi và Thần Hổ môn cũng phải đi Hỗn Loạn vực nhìn xem! Nếu như là Thiên Yêu Tông thì càng tốt hơn, kế hoạch Linh Lung noãn sẽ càng thêm thuận lý thành chương!
- Phiến lãnh địa Ma tộc kia và Vân Lăng Phong nữa, ta phải tự mình đi nhìn xem! Con đường thành thần, tuyệt đối không thể gián đoạn! Ta thành tựu đỉnh phong rồi, những người này đều phải chết!
Lời nói lạnh lùng của Long Quảng rơi xuống, trong phòng Long Thần lại không có cái gì vang động.
- Gia gia muốn đích thân đi đến Hỗn Loạn vực tìm Tô Dật sao?
Long Á nghe thấy lời nói của Long Quảng và gia gia Long Khuê xong, bờ môi hơi động.
Sau khi rời khỏi phòng Long Thần, tư thái kiều diễm bay bổng, váy dài ở dưới ánh trăng chiếu rọi càng thêm phong thái đặc biệt.
Không ít thành viên Long Bí quân đi qua, hướng về phía Long Á chào hỏi, Long Á đều làm như không thấy.
Lo lắng trở lại trong phòng của mình, mái tóc dài màu hoàng kim rũ xuống bờ vai, có chút khẩn trương nhìn hoa văn trên mặt bàn, suy nghĩ xuất thần.
- Gia hỏa này, thật sự là không biết trời cao đất rộng!
Long Á cắn chặt hàm răng, hỏa diễm trong con mắt dần dần chuyển hóa thành bộ dạng Tô Dật.
Tràng cảnh ngày đó Tô Dật đối kháng với cường giả Long gia, bảo vệ Thượng Long thôn vẫn còn rõ mồn một ở trước mắt.
Hai tay thon dài đặt ở trên gương mặt, màu da ửng đỏ giống như hạnh đào, Long Á nhẹ nhàng nói:
- Tên kia thông minh như vậy, ta mang long giáp phong thuỷ đồ đưa cho hắn, hẳn là phải biết ta có ý gì chứ?
Ánh mắt Long Á khẽ động, bên trong đôi mắt lóe ra vẻ lo lắng, thấp giọng thì thầm:
- Bây giờ thống nhất Hỗn Loạn vực, công lao bực này có thể không khiến cho người ta chú ý sao? Long Thần phái gia gia đi, còn có hai cái thế lực đỉnh cấp nữa, Tô Dật có thể vượt qua sao?
Hàm răng trắng sáng cắn lên bờ môi, Long Á đột nhiên đứng lên, chống vào mặt bàn.
Bất kể như thế nào, Long Á cũng cảm thấy mình phải đi đến Hỗn Loạn vực nhìn một chút.
Đột nhiên trong lòng khẽ động, Long Thần phái gia gia đi, nói không chừng là cơ hội tốt nhất.
Bất kể như thế nào, bây giờ là thời kỳ hỗ loạn, nhất định Hỗn Loạn vực yếu ớt không chịu nổi, Long Á làm sao cũng muốn Tô Dật tránh thoát trận tai họa này.
- Á nhi.
Phía sau có một đạo thanh âm tang thương truyền đến, để thân thể mềm mại của Long Á run lên trong nháy mắt.
Long Á vuốt mái tóc xanh ra sau tai như là bản năng, mặt giãn ra nhìn nơi phát ra âm thanh, thân ảnh Long Khuê chậm rãi từ bên trong gợn sóng không gian đi ra.
Đúng lúc Long Á lo sợ bất an, sợ Long Khuê đã nghe được nàng lầm bầm lầu bầu, thì thanh âm hiền hòa của Long Khuê liền chậm rãi rơi xuống.
- Á nhi, vừa rồi đang nghĩ gì thế?
- Không có... Không có gì.
Long Á thở dài một hơi, trả lời.
Long Khuê nhìn qua bộ dạng có chút lúng túng của Long Á, cao giọng cười một tiếng, rồi ngồi xuống, nâng chén trà lên uống.
Thấy thế, Long Á cũng ngồi xuống theo, chỉ nghe Long Khuê nhẹ nhàng nói:
- Con không nói ta cũng biết, đang nghĩ đến Long Thương thiếu gia đúng không?
Long Á trừng mắt, không thể tin nhìn Long Khuê nở nụ cười hiền lành, gấp gáp nói không ra lời.
- Hừ, nha đầu này, chút tâm tư nho nhỏ đó gia gia còn không biết sao? Nhưng Long Thương thiếu gia còn nhỏ tuổi, chỉ sợ hôn sự của con phải qua mấy năm nữa, gia gia mới có thể thay con đi xin Long thần đại nhân!
- Không cần không cần! Gia gia, người không cần lo lắng cho Á nhi đâu! Á nhi cũng cảm thấy còn sớm! Lại nói, Á nhi đối với Long Thương thiếu gia chỉ có tình nghĩa tỷ đệ!
Nói xong câu đó, trong đầu Long Á bỗng nhiên nhớ tới khuôn mặt nam nhân kia, khiến sắc mặt trở nên hồng.
Ánh mắt Long Khuê khinh động, trong đôi mắt đục ngầu giống như ẩn giấu đi nhìn vẻ thấu hết thảy, lão nhẹ nhàng nói:
- Thôi được! đêm khuya gia gia tới tìm con, là vì sắp tới gia gia phải đi ra ngoài một chút! con cần phải ngoan ngoãn ở trong Long cung!
- Gia gia muốn đi đâu?
Long Á nói được một nửa thấy Long Khuê trừng mắt, liền ngậm miệng không nói.
Bàn tay gầy guộc của Long Khuê vỗ nhè nhẹ Long Á, một lần nữa cười nói:
- Á nhi, con không thể tùy ý làm bậy như lần trước, chuyến đi Vân Châu này, con cũng chịu không ít khổ! cũng biết bên ngoài nhiều hiểm ác!
- Biết rồi, gia gia! Á nhi sẽ ngoan!