← Quay lại trang sách

Chương 2250

Vậy là tốt rồi! Những đệ đệ muội muội này tu hành, còn phải dựa nhiều vào ngươi!

Tô Dật chuyển mắt nhìn về phía đám người Thanh Hoàng.

Lập tức ánh mắt từng tên Thú Hoàng nhìn siêu cấp cường giả đến từ vực ngoại trở nên rung động, sớm đã vui vẻ thần phục, đồng thanh nói:

- Đại ca!

Đàn thú sục sôi, tiếng gầm trùng thiên!

Lúc này mặt Tây Vô Tình đỏ bừng, tự nhiên rất đồng ý với sự sắp xếp của Tô Dật, nói:

- Tiểu tử, còn một doanh cuối cùng, tại sao lại gọi là Thiên Yêu chiến hồn doanh? Ngươi cũng chưa có sắp xếp gì?

Đám người đồng thời hướng ánh mắt đến chỗ Tô Dật, mỗi một doanh đều an bài thoả đáng, tại sao chỉ có một doanh cuối cùng thì không?

- Các ngươi có biết vì sao ta lại gọi là Thiên Yêu điện không?

Tô Dật ngồi ở trên ghế dựa, bùi ngùi thở dài, bên trong ánh mắt lộ ra một tia hận ý.

Mắt đám người rung động, nhìn qua khuôn mặt nghiêm nghị của Tô Dật, trong lòng không khỏi giật mình!

Sau khi Tây Vô Tình nghe xong sự tình giữa Thiên Yêu tông và Yêu La Sơn, cũng tràn đầy oán giận, sát khí thình lình bạo phát ra!

- Đáng ghét! Long gia mỗi ngày làm ác! Thực sự muốn sớm giết bọn hắn!

- Giết sạch Long gia!

Nháy mắt, tất cả mọi người ở đây đều tỏa ra sát cơ, khí tức hung hãn quanh quẩn ở quanh không trung.

Sát ý cùng yêu khí trực tiếp chấn vỡ tấm màn trôi nổi trong phòng!

- Tính toán thời gian đã hơn bốn năm rồi, ước định cùng Thương Lan thành chủ cũng sắp đến!

Tô Dật chắp hai tay, sắc mặt vô cùng âm trầm.

Nghe nói còn có một đám huynh đệ tỷ muội, ánh mắt đám người Thanh Hoàng ngưng trọng, nhìn về phía Tô Dật:

- Tông chủ, nếu không ta thay ngươi đi đón bọn họ trở về!

Tô Dật lắc đầu, khóe miệng hơi cong lên, trầm giọng nói:

- Không cần, ta sẽ trở về Man thành, đến thời điểm ta sẽ tự mình đi đón bọn họ trở về!

Tô Dật xoay người lại, bên trong ánh mắt trong suốt tràn đầy thần thái, khí tức quanh người hung hãn, nhìn đám người nói:

- Mọi người tự làm việc của mình đi! Đưa Bá Vương tông lên độ cao vĩnh hằng đi!

- Vâng!

Bên trong Nghị Sự Điện, đám người vui vẻ, reo hò cổ vũ, tự dưng gợn sóng không gian chấn động!

Ai cũng biết, hiện tại Hỗn Loạn vực lấy Bá Vương tông vi tôn!

Dựa theo suy nghĩ của Tô Dật, Bá Vương tông bắt đầu vận chuyển một lần nữa, mỗi cái bộ phận đều khua chiêng gõ trống vận hành.

Nhưng người bên ngoài không biết, Bá Vương tông sinh cơ bừng bừng, lại ẩn giấu sát cơ, hai cỗ quân đoàn vô cùng hung hãn mạnh mẽ trưởng thành.

Thời gian như thoi đưa, rất nhanh đã gần nửa tháng trôi qua.

Bá Vương tông triệt để an ổn xuống.

Khoảng thời gian này, Tô Dật không có chuyện gì liền chạy tới hậu sơn tông chủ đi tu luyện.

Đồng thời cũng sẽ để Thanh Hoàng, đám Thú Hoàng thân tín, Nam Cung Ngưng Nguyệt tiến vào Hỗn Độn Cổ Chung tiến hành rèn luyện.

Tô Dật cũng không thể một mực đợi ở Bá Vương tông.

Một ngày này, sau khi mang tất cả mọi người đi tu luyện xong.

Tô Dật, Vô Thường tiên tử và Tây Vô Tình thương lượng một chút, quyết định vẫn đến các nơi Hỗn Loạn vực đi tìm một chút.

Hiện tại tất cả người quy thuận đều ở riêng khu vực của mình chờ đợi, toàn bộ không có mang vào Bá Vương tông.

Cứ thế tiếp tục như thế lòng người xa sút, khẳng định không phải là biện pháp.

Sau khi đi ra Bá Vương tông, Tô Dật, Tây Vô Tình, Vô Thường tiên tử đi dọc theo sơn mạch, phi hành khắp nơi bên trong Hỗn Loạn vực.

Xuyên qua dòng suối, xuyên qua hạp cốc, lại càng lật vài toà núi cao, Tô Dật ngửa đầu lập tức phát hiện chỗ mình đi vào Kim Long bí cảnh ngày đó.

- Những ngày này vì đi tìm nơi ở mới cho Bá Vương tông, vậy mà trì hoãn chuyện này!

Lông mi Tô Dật vẩy một cái, nhìn Tây Vô Tình và Vô Thường tiên tử nói.

Tây Vô Tình lập tức giật mình, dãy núi nơi này quanh co, cỏ cây rậm rạp, thật sự là một nơi tốt đẹp.

Nơi xa có thú gầm chim hót, trong rừng nước suối rì rầm, năng lượng thiên địa nồng đậm hơn cả Phong gia thôn!

- Vậy mà Kim Long bí cảnh lại ở đây!

Vô Thường tiên tử nhìn quanh không trung, trong mắt bốc lên một tia kinh ngạc.

Nhìn kỳ hoa cỏ ngọc mọc ở bốn phía, đẹp không sao tả xiết, năng lượng nhàn nhạt trôi nổi trên không trung, giống như tiên cảnh mông lung, hai người đều gật đầu nói tốt.

- Thật là một cái địa phương tốt!

Ánh mắt Tây Vô Tình cũng đầy vẻ tán thưởng, sau đó tìm một cây đại thụ, gỡ bầu rượu ra uống.

Trong mắt ba người toát ra một cỗ cảm giác ăn ý đặc hữu, Tô Dật mỉm cười nói:

- Nhìn bộ dạng này, có lẽ Long Quảng không có cách nào phá hư nơi này! Trước tiên ta muốn xem Ngũ Trảo Kim Long tiền bối còn mạnh khỏe không!

- Oanh!

Trong nháy mắt một cỗ khí lãng mạnh mẽ trên người tràn ra, Tô Dật phát ra tiếng Kim Long gào thét truyền về bốn phía.

Khí lãng quanh thân Tô Dật trực tiếp hóa thành kim sắc long hình xuyên qua thiên địa, bay lượn hư không!

Trên không trung, Tô Dật tựa như một vị thần thánh khoác kim giáp long văn, long văn tràn ngập, long ảnh sinh động như thật quanh quẩn thiên địa, cưỡi mây vẫy đuôi.

Trong khoảnh khắc, Kim Long chi khí thần thánh khiến Vô Thường tiên tử và Tây Vô Tình nhanh chóng lùi lại ngàn mét, trong lòng sinh ra rung động ngưỡng vọng thiên địa!

- Xoẹt!

Chỉ trong thoáng chốc bầu trời xanh thăm nổi lên gió lớn.

Điện quang màu tím chớp động, quanh quẩn trên đỉnh đầu Tô Dật, thần văn lóng lánh, cuồn cuộn rơi xuống!

Tô Dật giang hai cánh tay ra, triệt để phóng thích Kim Long chi khí.

Sông núi run rẩy, năng lượng giống như hồng thủy xung kích mà ra, khiến bốn phía hư không xuất hiện mảng lớn gợn sóng không gian!

- Ngao rống!

Theo một tiếng Kim Long gào thét, hư ảnh nổ tung trên không, kim mang đầy trời hóa thành mảnh vỡ tự dưng rơi xuống, dung nhập vào trong bãi cỏ!

Trên trời dưới đất được một mảng thần quang bao bọc, tựa như thế giới Hồng Hoang!

- Thế nào rồi?

Ánh mắt Tây Vô Tình và Vô Thường tiên tử khẽ động, tinh thần phấn chấn chuẩn bị nghênh tiếp.

Tô Dật chậm rãi rơi xuống đất, cau mày, không thể tin nhìn qua bốn phía, ánh mắt tràn ngập mê hoặc.

Vô Thường tiên tử thấy thế, lập tức nháy mắt với Tây Vô Tình.

Dựa theo tình huống của Tô Dật, tất nhiên là đã xảy ra chuyện.

Đột nhiên, hai người đứng giữa sông núi phía xa, nhìn qua Tô Dật trên đất bằng, không dám nhiều lời.

- Làm sao có thể? Chẳng lẽ Long Quảng đã công phá Kim Long bí cảnh rồi?

Tô Dật nâng mí mắt lên, nhìn quanh không trung, ngưng tiếng nói:

- Tuyệt đối không thể!

Bên trên hư không, hư ảnh Kim Long vỡ vụn vẫn nhẹ nhàng quanh quẩn.

Tô Dật trầm ngâm như có điều suy nghĩ, rồi chợt vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công lên, nhắm hai con ngươi lại, linh thức triệt để sa vào trong yên lặng.

Trong giây lát, thiên địa tựa như đứng im.

Lúc này, ngay cả tiếng hít thở cũng trở nên ầm ĩ.

Gió núi chầm chậm thổi qua, Tô Dật vẫn đứng nghiêm nơi xa, kim quang tràn ngập, óng ánh mà loá mắt.

- Xem ra Kim Long bí cảnh đã thật sự xảy ra chuyện!

Tây Vô Tình quệt miệng, có chút lo lắng nói.

Lông mày Vô Thường tiên tử cũng nhăn lại, mười phần lo âu nhìn Tô Dật, đột nhiên ngưng tiếng nói:

- Chúng ta chưa quen thuộc nơi đây, a Dật có huyết mạch Kim Long, cũng chỉ có hắn mới có thể cảm giác! Nếu Long Quảng thật sự đoạt đi huyết mạch Kim Long cuối cùng, lão đầu tử, trận chiến này coi như khó!

- Hừ! Đừng sợ hắn! Cứ đồng sinh cộng tử với tiểu tử là được!

Tây Vô Tình liếc mắt một cái, lấy bầu rượu ra chuẩn bị uống.

- Phốc!

Cùng lúc đó, một tiếng long ngâm vang vọng không trung, đánh cho Tây Vô Tình bắn ra trước, toàn bộ rượu bị vung ra.

Hai người kinh ngạc nhìn về phía Tô Dật, chỉ thấy Tô Dật vẫn không động, hai con ngươi đóng chặt, ánh sáng mờ mịt, tựa như thoát ra bên ngoài thân thể.