Chương 2252
Ta một mực chờ đợi ngươi, mấy năm này lực lượng tàn hồn của ta càng lúc càng suy yếu, cộng thêm đoạn thời gian trước, vị mang huyết mạch thừa kế kia luân phiên tiến công, năng lượng của ta đã hao hết sạch!
Nghe vậy, hai mắt Tô Dật không khỏi trợn tròn, vậy Ngũ Trảo Kim Long mà hắn nhìn thấy bây giờ là gì?
- Thứ ngươi nhìn thấy hiện tại chỉ là hư ảnh ánh xạ trong tinh thần chi quang mà thôi, tàn hồn sớm đã vẫn diệt! Ta vẫn đang chờ, một mực chờ đợi ngươi xuất hiện!
Nghe lời này của Ngũ Trảo Kim Long, trong mắt Tô Dật tức thì tràn ngập oán giận.
Dù là tàn hồn, năng lượng linh hồn của Ngũ Trảo Kim Long cũng vẫn không phải là thứ mà các thần thú khác có thể so sánh.
Nếu không phải bởi Long Quảng, Ngũ Trảo Kim Long hoàn toàn có thể sống sót ở đây nhiều năm.
- Chờ ta xuất hiện?
Tô Dật hít thở sâu một hơi, Hỗn Độn Cổ Chung trên đỉnh đầu chuyển động xoay tít, thần quang nhàn nhạt phun trào ra, tựa như đang tranh sáng với sao trời.
- Không sai! Có thể có được chí bảo Long tộc, tinh huyết Kim Long và Kim Long chi hồn, trong vạn năm nay chỉ có mình ngươi! Ngươi là hi vọng của ta!
Kim Long mở mắt ra, đồng tử vô thần dừng ở Hỗn Độn Cổ Chung trên đầu Tô Dật.
Hư ảnh Kim Long bỗng chốc tuôn đãng ra long uy hiển hách, tựa như thái dương sáng ngời, ngưng tụ không tán, kinh ngạc nói:
- Sự thật chứng minh ta đã đúng, ngươi là Yêu Hoàng đại nhân, ngươi là Yêu Hoàng đại nhân!
Lại là Yêu Hoàng, thập nhị thần thú xuất hiện nhất định có liên quan đến Hỗn Độn Yêu Hoàng, Tô Dật lập tức trầm giọng nói.
- Ở Linh Tế vực sâu ta từng gặp qua Kỳ Lân và Huyền Vũ!
Tô Dật biết, năm đó Phượng Hoàng và Kim Long đều từng chia tàn hồn chính mình thành hai bộ phận, một bộ phận thủ hộ Linh Tế vực sâu, một bộ phận khác di lưu trên thế gian, chờ đợi Yêu Hoàng trọng sinh.
- Kim Long may mắn không làm nhục mệnh, tộc Kim Long cuối cùng đã tìm được Yêu Hoàng đại nhân và Hỗn Độn thần chung! Đám lão già kia mà biết, hẳn đều sẽ mừng rỡ không thôi!
Giọng Ngũ Trảo Kim Long càng ngày càng yếu, hướng về phía Tô Dật cười nói.
Lập tức, Tô Dật kể lại tình hình hồn du Thái Hư ngày đó cho Ngũ Trảo Kim Long.
- Tiền bối, Yêu Hoàng kia đến cùng là ai? Tại sao lại ở Thiên Man đại lục? Thái Cổ đại kiếp lại là cái gì?
Ngũ Trảo Kim Long hơi có thâm ý nhìn xem Tô Dật, thanh âm cuồn cuộn trải khắp hư không, bắt đầu giảng thuật sự kiện khủng bố đã xảy ra ở Thái Cổ ngày đó!
Ngũ Trảo Kim Long ánh mắt lấp lánh, trong long đồng sáng bừng quang mang, như là sơn hà xoay chuyển, càn khôn biến quẻ.
Tùy theo thanh âm không ngừng rơi xuống, tiếng phong lôi cuồn cuộn như là vạn thú gào thét chạy chồm!
Kim Long treo mình trên tinh không cao cao, đồng quang sáng rực, thần uy hạo đãng, nói cho Tô Dật.
Thời Thái Cổ, cũng chính là lúc Hỗn Độn vừa mở.
Trong Hỗn Độn có Nhân tộc, Ma tộc, cùng với Man Yêu tộc.
Nhưng áp đảo trên ba tộc này chính là Thần Chỉ vô thượng, khởi đầu Thái Cổ chính là thời đại Thần tộc thống trị.
Hết thảy mọi thứ trong thiên địa đều là do Thần tộc sáng tạo.
Sơn hà, hoa cỏ, tiên mộc, nguồn nước, thổ nhưỡng, nhân loại, dù là nhật nguyệt, tất cả đều do Thần tộc sáng tạo.
Thần tộc không gì không làm được, Thần tộc thống trị hết thảy.
Còn Nhân tộc thì là tồn tại nhỏ bé nhất trong ba tộc còn lại, yếu ớt như con sâu cái kiến.
Dưới sự thống trị của Thần tộc, các loại thần thú cuộn lên phong vân, Thái Cổ rung chuyển, quần hùng tranh bá.
Thời đại kia là thời đại hỗn loạn nhất, đồng thời cũng là thời đại huy hoàng nhất.
Nhưng tất cả những điều này đều phải bắt đầu kể từ Yêu Hoàng giới Hỗn Độn Yêu Hoàng.
Ở thời đại Thái Cổ đương thời, vạn vật vạn tộc trên thế gian đều như một chỉnh thể, cộng đồng sinh hoạt trong cùng một thế giới, gọi chung là Chúng Thần chi giới.
Nhân tộc và Yêu tộc ở dưới đáy Chúng Thần chi giới, Ma tộc thì bị bài xích ở ngoài Chúng Thần chi giới.
Hỗn Độn Yêu Hoàng và các chúng thần khác đều là người sáng tạo thế gian, cộng đồng quản lý hết thảy trong Chúng Thần chi giới, Man Yêu thú cũng đều thuộc quyền quản hạt của Hỗn Độn Yêu Hoàng.
Tùy theo thế giới không ngừng hoàn thiện, Chúng Thần chi giới lần lượt bị chia thành từng Tinh Giới, Yêu Hoàng giới nơi Hỗn Độn Yêu Hoàng ở chính là một Tinh Giới trong số đó.
Cuộc sống ngày ngày trôi qua, Man Yêu thú không ngừng sinh sôi khuếch trương.
Hỗn độn Yêu Hoàng vốn cuồng ngạo không bị trói buộc, đối xử với chúng sinh rất bình đẳng, tự nhiên được đến các phương sùng kính.
Rất nhanh, vạn yêu chi tộc dưới sự chỉ huy của Hỗn Độn Yêu Hoàng sa vào chê trách và chèn ép từ Chúng Thần chi giới.
Cùng ngày Hỗn Độn Yêu Hoàng cưới Cực Lạc giới U Lạc đại thần, tin tức Thái Cổ đại kiếp bộc phát truyền đến Yêu Hoàng Cung.
Hôn lễ lập tức bị bị ngưng lại, Yêu Hoàng và U Lạc về lại Tinh Giới của riêng mình, toàn lực ứng đối với Thái Cổ đại kiếp!
- Đó chính là Thái Cổ đại kiếp lần thứ nhất?
Tô Dật nhíu mày, theo đó Hỗn Độn Cổ Chung cũng phi tốc vận chuyển như là có linh tính.
- Không, lần thứ nhất Thái Cổ đại kiếp đúc thành Chúng Thần chi giới! Thái Cổ đại kiếp Yêu Hoàng gặp phải lần này sử xưng là lần thứ hai!
Kim Long chậm rãi nói, khí tức trong long đồng tràn ngập ra khắp toàn bộ tinh hải.
Sát ts hung hãn quanh quẩn trong không gian, tựa như trường tai nạn phá hủy hết thảy khi xưa đang ở ngay trước mắt.
Kim Long run run nói, trước Thái Cổ đại kiếp lần thứ hai, Thần tộc, Thần Thú tộc, Yêu tộc đều tiến vào thời kỳ đại hỗn loạn.
Các tộc vì tìm kiếm hi vọng sống mà kích đấu lẫn nhau, chỉ để tìm tới bí mật có thể đào thoát khỏi Thái Cổ đại kiếp.
Nghe đến đó, nghi ngờ trong lòng Tô Dật càng ngày càng tăng, nhìn về phía Kim Long, cao giọng hỏi:
- Vậy cuối cùng kết quả vẫn là không cách nào tránh khỏi, hết thảy đều mai táng ở thời đại Thái Cổ?
Nói xong, Tô Dật cảm thán một tiếng, chẳng lẽ ở trước mặt Thái Cổ đại kiếp, Thần tộc và Thần thú đều không thể tránh khỏi?
- Từ đó về sau, Chúng Thần chi giới sụp đổ, nổ tung thành vô cùng vô tận tinh vực như hiện tại, vị trí Thiên Man vực chúng ta vốn cách Chúng Thần chi giới quá xa, bởi vậy khi Chúng Thần chi giới sụp đổ, xung kích Thiên Man vực phải nhận cũng yếu. Thế nên năng lượng thiên địa tại Thiên Man vực mới mỏng manh, sinh linh càng thêm nhỏ yếu như thế!
Quang mang yếu dần, thanh âm khuếch tán giữa hư không của Kim Long cũng dần trở nên hư nhược.
Kim Long ngước nhìn Tô Dật, trong mắt còn có một chút quang mang ba động, thanh âm thoáng tăng lên một chút, nói:
- Hỗn Độn Yêu Hoàng hiệu lệnh vạn yêu, với huynh đệ thập nhị thần thú chúng ta càng là có khế ước sinh tử. Vậy nên khi Yêu Hoàng gặp phải Thái Cổ đại kiếp, bản thể và Trấn Thiên Thần Khí Hỗn Độn Cổ Chung dung hợp vào nhau, đầu hướng về phía Thiên Man vực, mười hai huynh đệ chúng ta liền cũng để một nửa tàn hồn bám vào trên thân chuông, cùng theo đến Thiên Man vực!
- Linh Tế vực sâu chính là nơi Hỗn Độn Cổ Chung rơi xuống, Cổ Chung và Yêu Hoàng đồng thời biến mất. Rơi vào đường cùng, ta và Phượng Hoàng còn có chút dư lực đành phải lần nữa phân ra một nửa tàn hồn, bố trí xuống truyền thừa ở Thiên Man, nhằm để tìm kiếm Yêu Hoàng!
Giọng Kim Long thoáng trầm xuống.
Tức thì, trong lòng Tô Dật không khỏi cuộn lên sóng cả, tàn hồn ở Linh Tế vực sâu và nơi đây hợp hai làm một cũng chỉ là một nửa tàn hồn của Kim Long nhất tộc mà thôi?
Hơn nữa còn chỉ là tàn hồn?
Vậy nếu là bản thể thần thú, vậy còn sẽ có uy năng thông thiên triệt địa cỡ nào?
Tâm thần Tô Dật không khỏi kinh hãi, ngước nhìn Kim Long mênh mông không gì sánh kịp trước mặt, nửa ngày không thốt được nên lời.