← Quay lại trang sách

Chương 2265

Chỉ bởi thế thôi?

Ứng Vô Hưu càng thêm tức giận, lại thấy Dạ Ức xoay người nhìn Ứng Vô Hưu, nói:

- Ngươi cho rằng Tô Dật có mấy thành cơ hội tìm tới Thôn Hoang Kinh Thiên Thú, sau đó còn có khả năng sống được trở về?

- Không đến bốn thành!

Ứng Vô Hưu thấp giọng nói.

Thôn Hoang Kinh Thiên Thú là thần thú thượng cổ mà vô số các đời tiền bố Thiên Lan Hải Thành đều không chế phục được, bằng vào Tô Dật, Ứng Vô Hưu tự nhiên cũng không nắm chắc.

- Không có Thôn Hoang Kinh Thiên Thú, Hải thành liền không có chỗ dựa vào. Đại chiến bắt đầu, chúng ta ai cũng không giúp, đó mới là quyết định sáng suốt nhất, còn có một nguyên nhân trọng yếu mà ta không cách nào cự tuyệt!

Dạ Ức sâu kín nói.

Ứng Vô Hưu nhìn chăm chăm Dạ Ức, chỉ nghe Dạ Ức nói tiếp:

- Trên thân Tô Dật có Thủy Trấn Thiên Thạch, Long gia đáp ứng sẽ cho chúng ta! Mà thứ bọn hắn muốn chỉ là tung tích Kim Trấn Thiên Thạch!

- Loại chuyện hoang đường như vậy ngươi cũng tin?

Ứng Vô Hưu hừ lạnh một tiếng.

Tại sao trên thân Tô Dật lại có Thủy Trấn Thiên Thạch? Dù có, Long gia nếu bắt được Tô Dật, cớ gì phải đưa cho Thiên Lan Hải Thành?

Dạ Ức lắc đầu nói:

- Long gia bắt được Tô Dật ở trong Thiên Lan Hải Thành, không giao ra Thủy Trấn Thiên Thạch, ta há sẽ để chúng đi? Cho nên, đây là cơ hội duy nhất của chúng ta!

Nói xong, quanh thân Dạ Ức tuôn trào ra một đạo sát cơ khủng bố.

Ứng Vô Hưu nhìn Dạ Ức, trong lòng tràn đầy thẫn thờ, thấp giọng nói:

- Không biết là phúc hay họa đây! Ai!

Vực biển sâu, ám lưu lạnh buốt như sét đánh một lần tiếp một lần bao quanh Tô Dật.

Trong thủy triều u ám, hư vô khủng bố tuôn trào quanh thân Tô Dật.

Đặt mình trong lòng biển sâu mấy chục vạn thước thế này, dù có thể chịu được huyết nhục xé rách, thì tâm hồn kích đãng mới càng là thứ khủng bố cần phải quan tâm.

- Nơi này nhiều ám lưu như vậy, chỉ sợ trong vòng nước xoáy Thôn Hoang Kinh Thiên Thú sẽ càng khó tìm!

Trong Hỗn Độn Cổ Chung, ánh mắt Xích Phi Hồng sáng rực lên.

Lúc này dưới sự thúc đẩy của Tô Dật, Hỗn Độn Cổ Chung đã vận chuyển với tốc độ cực cao, hoàn toàn bao quanh lấy Tô Dật.

Hải lưu bá đạo tuyệt luân điên cuồng dập dờn chung quanh, dưới sự bảo vệ của Cổ Chung, quanh thân Tô Dật tràn ngập kim văn, khí tức Kim Long hùng vĩ quanh quẩn trên người.

Dù không gian xung quanh khủng bố thế nào, Tô Dật cũng vẫn có thể bình yên vô sự.

- Tử tế tìm đi! Nhờ Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, ta có thể lờ mờ cảm giác được sự tồn tại của vòng nước xoáy.

Tô Dật đảo mắt một vòng quanh không gian hắc ám, trong lòng bắt đầu dâng lên cảm giác bất an nhàn nhạt.

Tô Dật hướng về phía trước dò tìm, Xích Phi Hồng trợ giúp Tô Dật chú ý biến hóa từ các phương vị bốn phía.

Trong hắc ám sâu không thấy đáy này, bất kỳ một điểm biến hóa dù là nhỏ nhất nào cũng đều có thể trí mạng.

Đột nhiên, Xích Phi Hồng dõi mắt nhìn chăm chú một đạo quang mang vàng nhạt nơi xa, nói khẽ:

- Có người đến!

- Xoẹt!

Dừng lại bước chân, linh hồn Tô Dật cấp tốc trải rộng ra, trong hải lưu cuồng bạo, ánh mắt Tô Dật thoáng hiện vẻ ngưng trọng.

Bản thân đã tiến vào rất sâu dưới đáy biển, người đi vào đây không thể nào là ngư binh, vậy đạo ánh sáng kia sẽ là ai?

Là địch nhân hay là bằng hữu? Tử tế cảm giác khí tức sau lưng, chỉ là hải lưu cuồng quấy nhiễu quá mạnh, căn bản không cách phân rõ người tới là ai.

Trên gương mặt lạnh lùng của Tô Dật chớp qua một tia hàn ý, nhẹ giọng nói:

- Chúng ta chờ hắn ở chỗ này!

- Oanh!

Khí tức Kim Long thu liễm, trong Hỗn Nguyên Cổ Chung lưu chuyển ra hào quang màu xanh lam nhàn nhạt, khí tức xa xưa của Thủy Trấn Thiên Thạch lan tràn ra, thân ảnh Tô Dật theo đó dung nhập vào trong Vân Ảnh đạp sương.

- Hưu!

Nước hóa vô hình, giữa biển sâu một đạo ánh sáng năng lượng màu xanh lam lóe lên rồi biến mất, trong không gian cuồng bạo, chớp mắt đã không thấy tung tích Tô Dật đâu.

- Ầm ầm!

Dưới đáy vực, sóng nước cuồn cuộn, từng đạo hải lưu ba động cuộn tung không gian, uy thế ngút trời.

Trong hắc ám, lôi đình màu vàng kim nhàn nhạt đột nhiên lao đến từ sau lưng Tô Dật, tùy theo thân ảnh kia không ngừng tới gần, quang mang màu vàng dần không ngừng khuếch trương lan tràn trong không gian vặn vẹo.

- Lạ thật, sao vẫn chưa tìm được hắn!

Trong quang mang phun trào, một đạo thân ảnh nữ tính lượn lờ chậm rãi hiện ra.

Quang mang mang theo khí tức cường thế hủy diệt, trong chùm sáng, thân ảnh kia tựa hồ như đang đảo mắt nhìn quang, giọng nữ lại lần nữa thốt lên:

- Đáng ghét, chẳng lẽ hắn đã tìm được Thôn Hoang Kinh Thiên Thú rồi?

- Xoẹt!

Giữa hồng lưu, băng tuyết màu lam tựa như phong bạo đột ngột xuất hiện.

Nháy mắt, khí tức mênh mông tràn ngập, một cỗ khí tức Kim Long óng ánh vọt tới thân ảnh nữ tính kia.

Ngay nháy mắt này, hai mắt Tô Dật hiện lên sát ý, cánh tay vung lên chộp hướng cổ họng thân ảnh nữ tính.

- A!

Trong bóng tối, võ giả nữ tính rõ ràng không dự liệu được sẽ có người tồn tại, chỉ thấy trước mặt đột nhiên chớp qua một đạo lưu quang gai mắt.

Thân thể vô thức xoay chuyển, đúng lúc bị Tô Dật chèn ở trong ngực, vừa khéo nắm lấy yết hầu võ giả nữ tính, xúc cảm mềm mại khiến Tô Dật thoáng khẽ giật mình.

Long mang vàng óng, mông lung như huyễn.

Tô Dật nhìn gợn sóng hoàng kim vô cùng quen thuộc trước mắt, mùi thơm thoang thoảng trên thân cũng hết sức quen thuộc, khiến Tô Dật lập tức nhớ tới một người.

- Long Á!

- Tô Dật!

Hai người dị khẩu đồng thanh, Tô Dật triệt hạ kình lực, Long Á dần dần xoay đầu lại, không thể tin tưởng nhìn nam tử trước mắt.

Lập tức, vừa chạm liền phân, Long Á không khỏi hoảng loạn, trong lòng dâng trào cảm xúc.

Dù là trong bóng đêm cũng có thể cảm giác được Long Á đang bối rối.

Hai đạo quang mang màu vàng lóe ra ánh sáng nhàn nhạt trong hồng lưu, Long Á nhìn Tô Dật, đầu bất giác rủ xuống.

- Sao ngươi lại ở chỗ này?

Tô Dật nghi hoặc hỏi, nếu vừa rồi mình không nương tay, Long Á nhất định đã thụ thương.

Bị Tô Dật đánh thức, Long Á nhanh chóng khôi phục trạng thái bình thường, sốt ruột nhìn Tô Dật, gấp giọng nói:

- Đi mau! Gia gia của ta cũng tới Thiên Lan Hải Thành! Bọn hắn tới để bắt ngươi!

Thấy thần sắc Tô Dật càng thêm phần nghi hoặc, Long Á kéo lấy tay hắn nói:

- Là thật! Thiên Quân và gia gia đạt thành giao dịch! Gia gia của ta muốn người, còn bọn hắn muốn Thủy Trấn Thiên Thạch!

Tức thì, ánh mắt Tô Dật chợt trầm xuống, một cỗ hàn ý rét lạnh bao phủ bốn phía, nói khẽ:

- Sao ngươi biết được?

- Ta một đường len lén cùng theo gia gia tới đây, nghe thấy Thiên Quân và bọn hắn làm giao dịch, ta liền lập tức chạy tới!

Mắt Long Á hơi khẽ sáng lên, kiên định nói.

- Ngư binh và gia gia ngươi đều không phát hiện?

Tô Dật nhìn Long Á, thấy không giống là giả, bèn hỏi.

- Xoạt!

Long Á lập tức khẽ giơ tay lên, một đạo nguyên khí Kim Long bao phủ quanh thân, lập tức thân ảnh và khí tức Long Á đều chìm vào trong hư vô.

- Cách ẩn náu đặc hữu của mật thám Long Bí quân, tương tự như đan dược Toa Ảnh Đan, không phải chỉ mỗi Ngự Thiên cung các ngươi mới có đâu!

Nói xong, Long Á dỡ xuống nguyên khí, lần nữa xuất hiện trước mắt Tô Dật.

Lúc này, thâm tâm Tô Dật đã triệt để lạnh lẽo, nếu Thiên Quân dễ dàng trở giáo như vậy, cớ gì mình còn phải vì bọn họ đi tìm Thôn Hoang Kinh Thiên Thú!

- Đi nhanh đi! Chúng ta ra ngoài! Lần này không chỉ riêng gia gia ta, cả người Thiên Long tông và Thần Hổ môn đều đến!

Long Á càng nói càng gấp gáp, ánh mắt không ngừng nhìn ra sau lưng.

Nghĩ rõ ràng hết thảy, Tô Dật lắc đầu, khẽ vỗ vai Long Á.

- Cám ơn ngươi Long Á! Còn chạy tới nói cho ta biết chuyện này!