← Quay lại trang sách

Chương 2267

Hồng lưu cuốn thốc, năng lượng hội tụ dưới biển sâu không ngừng rung chuyển, trong bóng tối vô ngần, sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt!

- Ầm ầm!

Không gian dưới biển sâu đột ngột rung lên, nháy mắt đám người Long Khuê lập tức bạo phát ra khí tức bá đạo hủy diệt, lao nhanh về phía tiếng nổ vang phát ra nơi xa!

⚝ ✽ ⚝

Hồng lưu cuồn cuộn bao bọc lấy Tô Dật và Long Á, khí tức cường hãn không ngừng thẩm thấu ra.

Đợi khi Tô Dật và Long Á tỉnh lại, mới phát hiện thấy mình đang ở sâu trong một nơi quặng mỏ tối đen.

Trước mặt Long Á và Tô Dật, khí tức Kim Long bố trí thành vòng sáng lóng lánh huyền ảo.

Bí văn lưu động, tựa như bình chướng che gió, bọc hai người Tô Dật và Long Á dựa sát vào nhau.

- Nơi này là nơi nào?

Đầu óc còn hơi choáng, Long Á vỗ vỗ đầu ngồi dậy, sắc mặt thoáng chút trắng bệch, xen lẫn phần nào đỏ ửng.

Ở bên Tô Dật sớm đã tỉnh lại từ trong ngủ mê, ngồi xuống điều tức thổ nạp, nghe thấy tiếng Long Á mới mở mắt nhìn sang.

- Nơi này hẳn là một không gian độc lập với vực biển sâu! Từ lúc ta tỉnh lại đến ngươi tỉnh lại, nơi này đã sinh ra hơn trăm lần phong bạo.

Tô Dật sâu kín nói.

Vừa nói Long Á vừa ngồi ngay ngắn dậy, lắc lắc đầu óc còn hơi choáng váng, thủ ấn ngưng kết, một cỗ khí tức Nguyên Tông cảnh lần nữa bao phủ quanh người.

Một bên điều tức thổ nạp, một bên khẽ mở miệng, nói:

- Hơn trăm lần phong bạo? Chẳng lẽ vòng xoáy chính là sinh ra từ trong này?

Tô Dật nhẹ gật đầu, ánh mắt rơi đến vách đá chung quanh, đường vân vô cùng bóng loáng, nói khẽ:

- Mỗi lần phong bạo đều có thể trực tiếp xốc lên gợn sóng không gian, đoán chừng năng lượng truyền ra chính từ trong khe hở không gian này.

Nghe vậy, Long Á gật đầu, nhẹ giọng nói:

- Vậy Thôn Hoang Kinh Thiên Thú hẳn cũng ở trong đây! Chúng ta tiến vào xem xem!

Giọng Long Á cực nhẹ, cơ hồ chỉ có thể thông qua nguyên khí truyền âm mới nghe thấy được.

Vừa dứt lời, tiếng rít âm trầm kèm theo năng lượng cực mạnh lần nữa truyền ra từ trong động sâu, từng đạo phong mang có thể thấy được bằng mắt thường lan tràn ra dọc theo gợn sóng không gian!

- Cẩn thận!

Ngay khi Long Á còn đang kinh hãi, quanh thân Tô Dật đã bạo phát ra một đạo quang mang màu vàng cực kì khủng bố, che cho Long Á ở phía sau.

Nháy mắt, trên mặt đất đã có mấy đạo khe rãnh bị vạch ra.

Tựa như có một chiếc sừng vô hình đang đẩy Tô Dật ra phía ngoài, nhưng rất nhanh lại kéo Tô Dật và Long Á vào sâu trong động!

- Chú ý!

Trong không gian đột nhiên cuộn lên ba động như muốn nuốt chửng hết thảy, từng đạo phong mang vút đi, sau đó, thay đổi phương hướng, xuyên qua long khí hộ thể của Tô Dật, hướng tới trong động gào thét mà đi!

- Ầm!

Năng lượng cực mạnh khiến quang mang hộ thể trên người Tô Dật không ngừng rung động, Long Á giống như bị ai đó đẩy một cái, áp sát lên lưng Tô Dật.

- A!

Một tiếng hoảng sợ truyền ra từ trong cổ họng Long Á, nàng mấp máy miệng môi, đi ra từ trên lưng Tô Dật, có chút hốt hoảng nói:

- Ta không đoán sai, đây là Thôn Hoang Kinh Thiên Thú đang hô hấp! Chúng ta... Chúng ta nhanh vào xem thử!

- Được!

Dõi mắt nhìn chăm chú động sâu hắc ám vô danh phía trước, Tô Dật hơi đâu để ý chuyện xảy ra sau lưng.

Đợi khi tiếng gió hết hẳn, thần sắc Tô Dật khẽ động, chưởng ấn trong tay hơi chuyển, thu hồi quang mang hộ thể.

Từ từ đứng dậy, ánh mắt Tô Dật thoáng chớp động, áo bào nhẹ rung, đưa Toa Ảnh Đan cho Long Á.

- Đi thôi! Tiến vào phải cẩn thận! Thôn Hoang Kinh Thiên Thú không phải tầm thường đâu!

Tiếp lấy Toa Ảnh Đan, Long Á đặc ý thả vào trong lòng, lại từ trong túi không gian lấy ra một bình đan dược khác.

Thoáng chốc, khí tức hai người lần nữa hòa vào trong không khí, quay đầu nhìn Long Á, Tô Dật nghi hoặc hỏi:

- Ngươi cái này... Khí tức không đúng lắm a?

Long Á quệt môi, có chút không phục nói:

- Chỉ Ngự Thiên cung các ngươi mới có chắc? Đan dược Long gia ta cũng có thể thu liễm khí tức!

Lập tức, Long Á đẩy lưng Tô Dật, thúc giục hắn nhanh đi vào!

Đột nhiên, Tô Dật thi triển Vân Ảnh đạp sương, quang mang màu lam tinh lấp lóe mà ra, băng tinh linh động, hoàn mỹ che giấu Long Á và Tô Dật.

- Ngươi cái tên này, đây chính là bí kỹ Thủy Trấn Thiên Thạch a?

Long Á theo sát sau lưng Tô Dật, hai người một trước một sau thi triển thân pháp, sát đất mà đi, thân ảnh vút chạy như bay.

- Long gia đúng là tin tức linh thông a!

Tô Dật hò hững cười nói.

Long Á ngưng tiếng nói:

- Thiên Lan Hải Thành cũng bởi vì thứ này mới phản bội ngươi! Ngươi phải cẩn thận!

Ánh mắt Tô Dật dần chuyển vẻ băng lãnh, nhìn đăm đăm màn đêm thâm thúy trước mặt, miệng đáp:

- Đổi lại ta là Dạ Ức, ta cũng có thể sẽ làm như vậy! Chẳng qua, hết cách rồi, nàng chọc ta! Ta há lẽ nào bỏ qua Thiên Lan Hải Thành!

Long Á nhẹ gật đầu, nhìn nam tử trước mắt, nhớ tới tình cảnh ngủ mê khi trước, mặt bất giác lại đỏ lên.

- Ta cũng sẽ không bỏ qua.

Long Á thấp giọng nói.

- Ngươi nói cái gì?

Tô Dật nhẹ giọng hỏi.

Long Á không trả lời, hai người cứ thế một mực hướng vào sâu trong thần động.

Trong không gian bát ngát, một cỗ khí tức khiến người sợ hãi lan tràn mà ra.

Càng tiến vào trong, càng có thể cảm giác được phong bạo và uy áp khủng bố từ trong đó tràn ra, đồng thời động sâu càng lúc càng mở rộng khiến nội tâm Tô Dật không khỏi chấn kinh.

Không gian nơi này, trên đỉnh đầu có từng đạo mây đen cuốn thốc, tựa như một thế giới hỗn độn, hết thảy đều mờ mịt vô chừng.

- Phía trước hết đường rồi.

Long Á và Tô Dật dừng lại, một đạo sơn phong vô cùng to lớn lặng lẽ đứng chắn ở trước mặt Tô Dật.

Ngước đầu nhìn lên, Tô Dật ánh mắt kinh biến, ngọn núi cao thế này, xung quanh toàn là tử lôi cuồn cuộn, quang mang loá mắt.

Phía trên càng là thiểm điện kinh người, khiến Tô Dật và Long Á tưởng như bị kéo vào trong thế giới Hồng Hoang.

- Chú ý tránh né, ta đi lên xem xem có tung tích Thôn Hoang Kinh Thiên Thú không!

Mới đầu Tô Dật có chút nghi hoặc, động sâu hắc ám thế này, sao đột nhiên lại có một ngọn núi như thế?

Hai đoàn lôi uy tuôn động đáng sợ dị thường, từng đạo lôi đình nhỏ mịn tràn ngập giữa không trung, lôi vân cuồn cuộn, toàn bộ không gian tựa hồ đều bị phủ bởi màu hồng hoang.

Vừa dứt lời, bước chân Tô Dật khẽ động, thân ảnh trùng trùng đạp mạnh lên núi, cả người tựa như chớp giật xông hướng cao không!

Long Á tựa hồ cảm giác được điều gì, cũng cấp tốc giật lùi ra sau, không đợi ở phía dưới chân núi.

Ngước đầu nhìn lên, thân ảnh Tô Dật dần rụt nhỏ, cuối cùng hóa thành tia sáng bé chừng hạt gạo, sau đó dần tan biến không thấy đâu nữa.

Một mực dọc theo sơn bích mà lên, Tô Dật ngước mắt nhìn, ánh lửa tung tóe, hỏa văn huyền ảo khó lường tuôn động tới lui trên thân Tô Dật, rất nhanh tốc độ Tô Dật liền thăng tới cực hạn.

Đợi khi Tô Dật sắp đến đỉnh núi, hai luồng khí nóng tựa như núi lửa dưới lòng đất bạo phát phun trào mà ra, không gian to lớn theo đó lập tức vặn vẹo!

- Xoẹt!

Tô Dật không khỏi giật mình, bị khí lưu kiểu này bao vây, hắn biết nếu mà đụng phải, bản thân không chết cũng bị thương!

Lập tức, thân hình cấp tốc lật chuyển ngay giữa không trung, tay áo lắc một cái, khí tức Kim Long phi tốc tràn ra, cả người Tô Dật tựa như một con Kim Long lao vút mà lên!