Chương 2268
Ngao rống!
Lôi đình vàng rực như nộ long xông thẳng đỉnh núi, Tô Dật vạch phá bầu trời, bàn chân luân phiên đạp động không trung, trực tiếp chấn ra hai luồng sóng khí khủng bố!
- Phá!
Tức thì, uy áp khiến người kinh hãi càng lúc càng ngưng trọng, trong lòng Tô Dật hét lớn một tiếng, long văn tràn ra trên thân Tô Dật, khí tức hung hãn vô song!
- Xì xào!
Ngay lúc sắp đến đỉnh núi, trong lòng Tô Dật chợt khẽ động, hỏa mang quanh thân đột nhiên chuyển thành màu đỏ thẫm.
Hư ảnh Đế Tước khổng lồ lần nữa giương cánh, thần hỏa diệu thế, tựa như Chiến Thần Viễn Cổ xông thẳng trời cao, trấn áp hết thảy!
- Ầm ầm!
Tốc độ lần nữa đề thăng, trong mắt Tô Dật tràn đầy hàn ý, càng lên cao hắn lại càng có thể cảm nhận rõ ràng uy áp mênh mông đến từ hai đoàn lôi vân kỳ dị kia.
Tựa như vô số điện xà quấn quanh mà thành, uy áp ngút trời mấy lần khiến Tô Dật suýt chút thì bị dập xuống!
- Đây rốt cuộc là núi gì?
Nội tâm Tô Dật không khỏi giật mình.
Trước đây hắn cũng đã từng leo lên vô số bậc thang, núi cao, nhưng chưa từng có ngọn núi nào mang đến cảm giác run rẩy sợ hãi như này!
Loại sợ hãi này không phải linh hồn bị giày vò, mà là một loại khủng bố vô hình, nhìn không thấy sờ không được!
Ánh mắt Tô Dật khẽ chớp động, quét nhìn về phía hai đóa lôi đình quang vũ khủng bố kia, ánh chớp sáng ngời vờn quanh.
Xốc lại tự tin, mắt thấy Tô Dật sắp đến vị trí lôi vân.
- Xì xì xì!
Đế Tước giương cánh, tốc độ như điện!
Lúc lăng không đứng trước lôi vân, Tô Dật nhìn chăm chú quầng sáng màu lam óng ánh trước mặt, thần sắc không khỏi kinh ngạc.
- Đây là!
Tô Dật nghi hoặc.
Nhìn xem hai đóa lôi vân cách xa không xa, vô số lôi đình màu tím quấn lấy nhau, tử tế nhìn kỹ, lại có chút giống con mắt Thú Nhân.
- Ầm ầm!
Uy áp kinh người bộc phát ra, không gian trước mặt đột nhiên rung lên, nháy mắt lôi vân khủng bố tuôn động mà ra!
Tô Dật chắp tay mà đứng, sắc mặt dần thoáng vẻ ngưng trọng.
Sơn phong trầm tĩnh như nước đột nhiên rung chuyển, rốt cục là xảy ra chuyện gì?
- Đế Tước! Còn có Kim Long! Đều là những kẻ ta ghét nhất!
Một đạo thanh âm hung hãn sát khí mười phần, từ trên trời cao chậm rãi vọng xuống.
Nghe vậy, lúc này Tô Dật mới hiểu ra, lôi vân, khí lưu gì đó đều là giả, sơn phong trước mắt chính là Thôn Hoang Kinh Thiên Thú!
- Mẹ nó!
Tô Dật hét lớn một tiếng, thủ ấn ngưng kết, trong lòng bàn tay bùng lên một đạo quang mang hỏa hồng.
Nương theo khí tức Kim Long, cả người Tô Dật nháy mắt liền xuyên qua không gian, trực tiếp phá mở, phi tốc lao xuống dưới núi!
- Rầm rầm!
Trên sơn phong cao ngất không thấy đỉnh, một đạo hỏa quang tựa như hỏa cầu phi tốc lao xuống, toàn bộ không gian sau lưng bắt đầu rung chuyển, khí tức hỗn loạn càng lúc càng khủng bố!
- Leng keng!
Thanh âm cự thú xoay người tựa như sông núi lệch vị, tiếng nổ vang kinh thiên động địa hỏa tốc bạo phát sau lưng Tô Dật.
Nháy mắt yêu khí cuồng bạo trút nghiêng mà xuống, lôi vân chớp động, quang mang tựa như quỷ hỏa chiếu rọi lên thân ảnh Tô Dật!
Sóng nhiệt cuồn cuộn, nháy mắt không gian chung quanh cuộn lên vô số đạo sóng lửa như hỏa sơn phun trào, lôi vân cuốn thốc, lôi đình màu tím thần dị mà cuồng bạo cuồn cuộn lướt đi giữa không trung!
Giờ này khắc này, trời đất rung chuyển, điện quang vang rền, lôi đình diệt thế!
- Chạy a!
Tô Dật lớn tiếng quát to.
Phi tốc lao xuống sơn phong, Tô Dật cấp tốc chạy đến bên người Long Á, hai người cứ thế một trước một sau chạy nhanh hướng nơi xa.
Chưa từng thấy qua ngọn núi nào khổng lồ như thế, trong lòng nàng sớm đã có nghi ngờ, vừa cảm giác được bất thường, nháy mắt sắc mặt Long Á liền ảm đạm như tro tàn.
Đột nhiên, hai đạo vầng sáng Kim Long dâng trào, Tô Dật và Long Á dắt tay lao nhanh ra ngoài động.
Mắt nhìn tiền phương, Tô Dật và Long Á không dám có chút nào trì hoãn, sợ chỉ cần hơi chậm chân một chút liền sẽ thịt nát xương tan!
Mà lúc này, động tĩnh khủng bố sau lưng càng lúc càng vang.
Hư không chấn đãng, tiếng rền vang vọng ra, trọn cả mặt đất đều như rạn nứt, vô số khe rãnh đen nhánh và vết nứt không gian tấn tốc lan tràn khuếch tán!
- Hai con Kim Long mà cũng dám xâm nhập lãnh địa của ta! Muốn chết!
Tiếng kêu giống như giọng tử thần vang lên từ dưới Địa Ngục, cự thú hồng hoang viễn cổ bạo phát khiến người kinh hãi không thôi.
Tiếng xé gió sau lưng càng lúc càng rõ rệt, Long Á và Tô Dật điên cuồng loa nhanh, giữa thiên địa, trời long đất lở, vô số cự thạch từ trên cao ùn ùn lăn xuống.
Lôi đình khủng bố đột nhiên đánh xuống, đúng lúc nện trúng trước mặt Tô Dật Long Á.
Tô Dật trố mắt nhìn, trong mắt tràn đầy chấn kinh, Long Á ở bên cũng không khỏi cau mày.
Trước mắt, Thôn Hoang Kinh Thiên Thú đã triệt để bừng tỉnh, thân hình khổng lồ như thế, bằng vào mình và Tô Dật sợ rằng không cách nào kháng cự.
- Bành!
Lôi điện và cự thạch điên cuồng rơi xuống, dù Tô Dật và Long Á có chân khí Kim Long hộ thể, song vẫn có thể cảm giác được lực lượng hủy diệt khuếch tán quanh bốn phía, như là muốn quấy nát trọn cả phiến không gian nơi đây.
- Ra không được!
Long Á nhìn con đường trước mắt đã bị phá hỏng, căng thẳng nói.
Lúc này, kình phong năng lượng cuốn thốc xung quanh, trước mặt bị cự thạch và lôi đình ngăn chặn, sau lưng Thôn Hoang Kinh Thiên Thú cuồng bạo cũng đã cách mình không xa.
- Sao lại mạnh như vậy!
Tô Dật dẫn theo Long Á lần nữa lui lại, vừa đi vừa nghiền nát kình phong và cự thạch lôi đình rơi rụng quanh mình.
Đợi khi Thôn Hoang Kinh Thiên Thú đi tới trước mặt, Tô Dật và Long Á mới hoàn toàn nhìn rõ, vừa rồi ngọn núi mà mình leo lên chính là mặt của Thôn Hoang Kinh Thiên Thú.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Tô Dật căn bản không dám tin tưởng trên thế giới còn có Man Yêu thú khủng bố như thế!
Toàn thân đen ngòm như sắt thép, hai mắt sáng ngời có thần như hai đạo lôi đình, đứng lên liền có thể che khuất bầu trời, nuốn trọn sơn hải, lấy xuống tinh thần (sao trời)!
Quang mang vàng óng quanh thân khiến hai người như hai ngôi sao đặt trước mặt Thôn Hoang Kinh Thiên Thú.
Tô Dật và Long Á đồng thời cả kinh, cái gì gọi là châu chấu đá xe, sự thực bày ra trước mắt khiến Tô Dật không khỏi có phần đắng chát.
- Hai tên tiểu nhân loại các ngươi, tại sao lại có khí tức Kim Long!
Thanh âm rền vang tựa như truyền xuống từ trên chín tầng trời, hai đạo quang mang lôi đình xanh lam dường như có thể bổ trúng Tô Dật và Long Á bất cứ lúc nào.
- Chúng ta đều mang huyết mạch Kim Long, chúng ta chính là tới tìm ngươi!
Tô Dật ngước mắt lên nói.
Tu vi Thôn Hoang Kinh Thiên Thú đã đạt tới Yêu Vực cảnh cửu trọng, thực lực khủng bố thậm chí còn cường hãn hơn cả Tô Tiểu Soái.
Loại yêu thú thượng cổ này, dù là Yêu Vực cảnh cửu trọng cũng tuyệt đối không thể xem thường!
Đạo lý đó, Tô Dật tự nhiên cũng hiểu, tình huống đặt ở trước mắt, hắn đã không còn đường lui.
Dù cường hãn đến mấy, Tô Dật cũng phải đánh cược một lần.
- Hừ, nếu không phải các ngươi có huyết mạch Kim Long, ta sớm đã nuốt chửng các ngươi rồi! Đám kiêu ngạo Kim Long và Phượng Hoàng kia xem thường loại Man Yêu thú thổ sinh thổ nhưỡng như ta! Hôm nay ta muốn nhìn xem, truyền nhân của bọn hắn rốt cục lợi hại đến đâu!
Thôn Hoang Kinh Thiên Thú gầm gào, nháy mắt một cỗ sát khí hung hãn phun trào ra.
Gió nổi mây vần, trong không gian hắc ám, bằng mắt thường có thể thấy được lôi điện thiên uy lao nhanh mà xuống, Tô Dật và Long Á đều không khỏi cả kinh!
- Oanh!
Tô Dật lập tức vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, một cỗ khí tức thái cổ mênh mông lao nhanh mà ra.
Bốn phía phong vân kích đãng, hấp lực cực mạnh nháy mắt liền hút lấy Tô Dật và Long Á vào trong bụng Thôn Hoang Kình Thiên Thú.
Bỗng chốc, hết thảy quay về bình tĩnh.
Đợi khi Tô Dật và Long Á bị nuốt vào, trên bầu trời, Thôn Hoang Kinh Thiên Thú hơi thoáng chấn kinh, thân thể màu đen khổng lồ khe khẽ rung động.
- Vừa rồi, đó là khí tức chủ nhân!