← Quay lại trang sách

Chương 2278

Riêng viên Kim Trấn Thiên Thạch này là do Yêu Hoàng chủ nhân ngẫu nhiên đoạt được, lúc sắp chết liền cùng theo quăng tới Thiên Man.

Thôn Hoang Kinh Thiên Thú nhớ lại trường cảnh lúc ấy, chăm chú nói.

Nhưng mà, nghe đến đó, tâm tình Tô Dật sớm đã kích động không thôi.

Đặc biệt là lúc nghe thấy bốn viên Trấn Thiên Thạch thổ, thủy, phong, hỏa, nội tâm Tô Dật lập tức sôi trào!

Hết thảy kỳ dị trong không gian thần bí đều vừa khéo chứng minh Hỗn Nguyên Cổ Chung chính là Trấn Thiên Thần Khí.

Bốn tòa linh tuyền tồn tại ở trong Hỗn Nguyên Cổ Chung chẳng phải là đại biểu cho vị trí khảm nạm bốn viên Trấn Thiên Thạch ư?

Chỉ có điều Tô Dật còn không biết, làm sao cứ khăng khăng phải là bốn đạo nguyên khí thổ, thủy, phong, hỏa.

Nghĩ tới đây, trong lòng Tô Dật tràn ngập chấn kinh, quả nhiên mình chính là Hỗn Độn Yêu Hoàng, đây là điều không thể nghi ngờ!

- Tiểu tử, lai lịch ngươi không ngờ lại thần kỳ như vậy?

Xích Phi Hồng cũng không giấu được kinh ngạc, liếm liếm vành môi khô khốc, lần nữa nhìn Tô Dật, ánh mắt mang theo vô tận tôn kính và hoảng sợ.

- Hỗn Độn Yêu Hoàng, chúng yêu chi chủ, thì ra chính là ngươi... Rất tốt.

Giọng Thiết Hồn Mạch từ trong huyền quan chậm rãi truyền ra, đang lúc Tô Dật chuẩn bị ứng tiếng, Thiết Hồn Mạch lại đã tan biến vô hình.

Mấy ngày nay, phản ứng của Thiết Hồn Mạch càng lúc càng thất thường, cũng càng lúc càng ít nói chuyện, điều này ẩn ẩn thành một băn khoăn trong lòng Tô Dật, nhưng lúc này Tô Dật không rảnh để suy tư chuyện Thiết Hồn Mạch.

- Hết thảy năm đó? Yêu Hoàng còn nói chuyện gì xảy ra năm đó không?

Tô Dật đè xuống suy tư trong lòng, tiếp tục hỏi Thôn Hoang Kinh Thiên Thú!

- Chủ nhân, chuyện sau đó ngươi hẳn đều đã biết, Kim Long và Phượng Hoàng phân ra tàn hồn, đi tìm kiếm người có duyên trong Thiên Man, chính là để tìm kiếm người kế thừa Yêu Hoàng, trợ giúp Yêu Hoàng tìm được Trấn Thiên Thạch, giết về Yêu Hoàng giới!

Mà chính mình bởi vì Thủy Trấn Thiên Thạch, Hỗn Nguyên Cổ Chung thành hình, tiến vào Linh Tế thâm uyên, đám thần thú mới nhận định mình chính là Hỗn Độn Yêu Hoàng.

Tô Dật cảm thán một tiếng, đáng tiếc đã vạn năm trôi qua, lực lượng tàn hồn thần thú suy yếu quá lợi hại.

Còn đợi không kịp nói xong toàn bộ, tàn hồn thần thú đã tan thành mây khói.

- Năm đó Yêu Hoàng giới rốt cục đã xảy ra chuyện gì?

Tô Dật nhìn Thôn Hoang Kinh Thiên Thú hỏi.

Kinh Thiên Thú ngơ ngác lắc đầu, khẽ đáp:

- Kim Long và Phượng Hoàng rời đi, ta cũng rời khỏi thâm uyên. Kim Long và Phượng Hoàng để ta mang theo Kim Trấn Thiên Thạch đi khắp Thiên Man! Rất nhiều năm sau, ta tự cho là tìm được một người có duyên, liền giao Kim Trấn Thiên Thạch cho hắn! Còn cùng nhau sáng lập Thiên Phong Vũ Các, phát triển võ đạo nhân loại, khiến càng lúc càng nhiều người đi tìm những Trấn Thiên Thạch khác!

Đột nhiên, toàn thân Tô Dật khẽ rung lên, trong lòng cuộn lên sóng cả, thấp giọng nói:

- Thiên Phong Vũ Các là do ngươi sáng lập, còn Thiên Phong Vũ Các tồn tại là vì tìm kiếm bốn viên Trấn Thiên Thạch còn lại!

Nói tới đây, Tô Dật lắc đầu, thần sắc đầy vẻ đành chịu.

Kể ra, tất cả vũ giả nhân loại trên đời này đều hẳn nên cảm tạ Thôn Hoang Kinh Thiên Thú!

Nhưng mà, nhân tâm thay đổi, vũ giả nhân loại vốn nên cùng nhau tìm về Trấn Thiên Thạch, lại vì Trấn Thiên Thạch mà chém giết không ngừng!

- Đúng là nhân sinh nơi đâu không kinh hỉ a! Nhân sinh nơi đâu không gặp lại a!

Tô Dật sờ sờ đầu Thôn Hoang Kinh Thiên Thú, lại cảm thấy tay có hơi đau, cảm khái nói:

- Cho nên lúc năm đại thế gia tấn công tới, ngươi vì bảo toàn Thiên Phong Vũ Các mới nuốt một nửa Vũ Các mang đi?

- Khó trách ngươi hận Long gia như thế! Tô Dật trầm ngâm gật gật đầu.

Thôn Hoang Kinh Thiên Thú có chút xấu hổ sờ sờ đầu, cánh tay tráng kiện giơ lên nhìn rất đáng yêu.

- Chủ nhân, giờ có Thôn Hoang ta ở bên ngươi, đám nhân loại đáng ghét kia nhất định đều phải chết! Chủ nhân, ta sẽ giúp ngươi giết về Yêu Hoàng giới, thành tựu bất thế chi công!

Thôn Hoang Kinh Thiên Thú ngu ngơ cười nói.

Thành tựu bất thế chi công? Trong lòng Tô Dật bất giác trào lên nghi vấn.

Hiện tại dù biết mình là người kế thừa Yêu Hoàng, nhưng muốn triệt để kích hoạt Hỗn Nguyên Cổ Chung, chiếu theo lời Yêu Hoàng căn dặn, mình còn cần tìm được bốn viên Trấn Thiên Thạch thổ, thủy, phong, hỏa.

Kim Trấn Thiên Thạch cùng theo Yêu Hoàng đi đến Thiên Man, Thủy Trấn Thiên Thạch cũng đã tìm được từ chỗ Lý thị, vậy còn ba viên thì ở đâu?

- Khả năng ở Thiên Man, cũng có thể là ở ngoại vực, cái này rất khó nói.

Xích Phi Hồng khẽ cau mày, con ngươi không ngừng xoay tít.

Nếu ở ngoại vực, con đường này muốn đi sẽ rất gian khổ.

Thái Cổ đại kiếp, năm đó bạo phong trước đại hôn của Yêu Hoàng không biết còn ẩn giấu bao nhiêu bí mật kinh thiên động địa.

- Tìm! Ở đâu cũng phải tìm! Vì ta, cũng vì Yêu Hoàng!

Tô Dật quyết định, lập tức quay sang nói với Thôn Hoang Kinh Thiên Thú:

- Thôn Hoang, nếu ngươi đã nhận ta làm chủ, sau này liền đi theo ta! Trước mắt đám người Thần Hổ môn đào tẩu, chúng ta phải mau đuổi theo!

Nghe được câu này, trong đôi mắt xanh thẳm của Thôn Hoang tràn ra ánh sáng lấp lánh, gật đầu nói:

- Được! Được!

Dứt lời, thân thể nho nhỏ cấp tốc bành trướng, thân hình tròn vo lăn đến một góc khác trong không gian hắc ám, vừa đi vừa nói với Tô Dật:

- Chủ nhân, ngươi chờ chút!

Tức thì, trong không gian gào thét phong thanh, từ trên thân Thôn Hoang cuộn lên kình phong cực kỳ cường hãn, lực lượng đủ để hủy diệt thiên địa bao bọc trên nắm tay Thôn Hoang Kinh Thiên Thú, toàn lực nện xuống mặt đất!

- Ầm ầm!

Thoáng chốc, đất rung núi chuyển, thiên địa rền vang!

Trong không gian hắc ám vô cùng vô tận, khí tức mênh mông từ trên chín tầng trời lao nhanh mà xuống, sóng xung kích hung hãn trực tiếp chấn vụn mặt đất dưới chân.

Tiếng rền vang vọng, bụi mù cuốn thốc lên.

Lập tức năng lượng thiên địa đột nhiên cuồng bạo, một cột sáng khổng lồ vươn lên từ dưới đất!

- Ông!

Tô Dật ngước mắt nhìn lên quang mang vừa xuất hiện, trong lòng cuộn lên từng đợt ba động, tùy theo năng lượng bộc phát, linh hồn cũng theo đó rung động không thôi.

Chăm chú nhìn kỹ, trong quang mang có một dây mây phát sáng đang không ngừng sinh trưởng, bí văn vờn quanh.

Tùy theo quang mang càng lúc càng thịnh, dây mây dần sinh ra chạc cây phiến lá, uy áp to lớn khiến linh hồn cũng phải run rẩy!

Linh thảo mới sinh phá đất mà lên, trong quang đoàn năng lượng điên cuồng phun trào, không ngừng sinh trưởng ra linh thảo óng ánh, mạch lạc phát ra quang huy kỳ dị, nhẹ nhàng lắc lư trong không gian hắc ám.

- Đây là?

Thâm tâm Tô Dật lờ mờ biết được đáp án, Hỗn Nguyên Cổ Chung lập tức được triển khai, Xích Phi Hồng từ trong chung bay ra, trong tay chính là đài hoa Lưu Ly Thiên Tương Nhị trong di tích Vũ Các.

- Két!

Thôn Hoang Kinh Thiên Thú cẩn thận nhổ Lưu Ly Thiên Tương Nhị khỏi mặt đất, năng lượng cuồn cuộn bộc phát ra, bao trùm lấy cánh hoa Lưu Ly Thiên Tương Nhị.

Ngay lúc này, đài hoa Thiên Tương Nhị trong tay Xích Phi Hồng cũng trôi nổi mà ra, như được dẫn dắt rơi xuống dưới Lưu Ly Thiên Tương Nhị, hợp hai làm một!