← Quay lại trang sách

Chương 2292

Không ngờ rằng, hai đại thế lực này sẽ liên thủ, rốt cục đằng sau chuyện này còn ẩn giấu bí mật gì?

- Tê!

Bốn người không khỏi hít sâu một hơi khí lành, chợt nghe Tô Dật nói tiếp:

- Đám người Hỏa Sát bang này thân phận thấp nhỏ, trong đầu cũng không thăm dò được chuyện gì quan trọng, chúng ta tiếp tục đi vào!

Lập tức, quang mang lần nữa tràn ra dưới chân bốn người, có ký ức đệ tử Hỏa Sát bang, Tô Dật đi trước dẫn đường càng thêm thuận lợi.

Tô Dật ánh mắt thâm trầm, thần sắc lại bình tĩnh dị thường, trong lòng một mực có thanh âm nói cho hắn, chuyện này sợ rằng không đơn giản.

Không khả năng chỉ đơn thuần là một nơi bí cảnh hay là thiên địa chí bảo mà thôi.

Bởi vì, hết thảy đều quá mức trùng hợp.

Lúc này, Tư Không Tàng Tinh đi Lôi Viêm Thánh Điện, Hỏa Sát bang, Thần Hổ môn, Ngâm Vũ cung lại nhân đó có động tác lớn.

Trước mắt Thái Thanh đại lục còn có bí mật gì không muốn người biết?

Liệu có liên quan đến Hỗn Nguyên Yêu Hoàng và Trấn Thiên Thạch không? Tô Dật không dám nghĩ nữa, những chuyện này, Tô Dật cũng không muốn quá nhiều người biết.

Nếu Long gia biết chuyện Hỗn Độn Yêu Hoàng, hoặc là vị vực ngoại lão nhân kia biết được, tình thế Thiên Man sợ rằng sẽ càng thêm phức tạp!

Quang mang thuộc tính hỏa vàng óng vút đi trong thông đạo, chúng nhân tựa như mị ảnh cấp tốc xuyên qua không gian.

Mơ hồ nghe được phía trước có tiếng chấn vang kinh thiên động địa, đám người Tô Dật tức tốc thả chậm bước chân.

Bước đi nhẹ nhàng chậm chạp, mấy người Tô Dật thu liễm khí tức xuống mức thấp nhất, tiền phương bị mấy cự thạch bịt kín, tựa hồ người ở bên trong không muốn cho người ngoài phát hiện mình đang làm gì.

- Đinh đinh!

Tiếng chấn vang rung trời, nghe như là đục nện mặt đá khiến Tô Dật trong lòng kịch chấn.

Thông qua khe hở nham thạch, Tô Dật có thể thấy được bên trong có mấy trăm thợ mỏ đang làm việc say sưa.

Nhìn trường cảnh trước mắt, Tô Dật lập tức nhớ đến khi xưa ở trong Man Yêu sâm lâm mình và Sư Tố Tố từng bị bắt đi làm phu mỏ.

Chỉ là bây giờ, tình hình hoàn toàn xoay chuyển.

- Nhanh lên! Động tác nhanh chút cho ta!

Chợt nghe có tiếng giòn vang từ đài cao truyền tới, một thân ảnh màu tím nương theo sau là một đạo roi ảnh như mãng xà quất xuống!

- Ba!

Quanh không gian yêu khí tung hoành, trên thân roi tràn ra tử quang hung hãn, năng lượng thiên địa bàng bực chấn cho sóng nhiệt quanh bốn phía rung lên!

Tùy theo roi rớt đất, mặt đất vốn đã đỏ hồng liền nháy mắt nứt ra, cương phong mãnh liệt tràn tới như chớp giật.

Phu mỏ gần đó lập tức bị đánh trúng, bay ngược ra sau, như tạc đạn rơi trên mặt đất, tiên huyết chảy ròng!

- Ầm!

Có thể là bởi nhiệt độ trong cơ thể quá cao, phu mỏ bị đánh trúng ngã rạp trên đất, thất khiếu chảy máu, đồng tử lồi cả lên.

Long lân trên người nhô lên hết sức đáng sợ, nằm co quắp trên đất, chết mà không nhắm mắt!

- Đồ vô dụng! Tất cả đứng dậy hết đi! Ai dám hơi lười biếng, kết cục sẽ như đứa này!

Trong mắt người đó tràn ra vẻ khinh bỉ và xem thường, dứt lời liền lập tức xoay lưng hóa thành lưu quang trở lại trên đài cao!

- Phù!

Chứng kiến cảnh đó, quang mang đỏ rực không ngừng sôi trào trong trong mắt đám phu mỏ tại trường.

Nhưng vừa nhìn xuống thi thể nằm trên mặt đất, cả đám lại cường hành dằn xuống lửa giận trong lòng, tiếp tục bắt đầu đục đá.

Tiếng thở dài đành chịu vang lên liên hồi, hiện trường tràn ngập cảm giác tuyệt vọng.

Cảnh tượng vừa rồi bốn người Tô Dật cũng nhìn thấy, lập tức một tiếng hít thở sâu trầm thấp phun ra từ mũi Lam Xúc Liên và Tuyết Hồng Lâu!

- Nữ tiện nhân kia chính là Ngâm Vũ cung Lâm Phi Thiến! Trong trận chiến xếp hạng Thiên Phong Chiến, thứ hạng ả ta không sai! Không ngờ lại độc ác khiến người thống hận như thế!

Lam Xúc Liên nghiến răng ken két, đối với người trước nay luôn dùng lễ đối đãi hạ nhân như nàng mà nói, đây căn bản chính là đồ sát và ngược đãi!

Tuyết Hồng Lâu và Độc Cô Vũ Mặc đứng ở một bên im lặng không nói, ánh mắt lại cũng hết sức băng hàn, gắt gao nhìn chằm chằm theo bóng lưng Lâm Phi Thiến, phảng phất một giây sau liền sẽ chém Lâm Phi Thiến thành muôn mảnh.

Tâm tình hai người bọn hắn, Tô Dật có thể hiểu được, thân thế Tuyết Hồng Lâu và Độc Cô Vũ Mặc đều hết sức tương tự, cùng là người may mắn tránh được thảm cảnh người Long gia đồ thôn.

Vô số thôn dân vô tội bị kéo tới đây khai quáng, sinh mệnh bị xem như cỏ rác.

Trên đường tiến vào huyệt động, hoàn cảnh tràn đầy nguyên khí thuộc tính hỏa khiến Tô Dật rõ ràng kết cục của những người này.

Những thôn dân này dù có thể còn sống ra ngoài thì cũng khó mà chịu đựng hỏa độc ăn mòn.

Kết cục cuối cùng vẫn cứ là chết!

Bị giết chết, ngược lại là một loại giải thoát.

Bị người nhà trông thấy mình thân mọc long lân, huyết quản nổ tung, toàn thân ngập trong hỏa diễm, loại thống khổ đó, ai cũng không thể chịu được!

Tô Dật trầm ngâm, trong mắt chớp qua một tia âm tàn, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phi Thiến, con ngươi đột nhiên sáng lên.

- Các ngươi nhìn nơi đó!

Tô Dật nói nhỏ.

Hướng Tô Dật chỉ tới là một điểm cao tương đối bằng phẳng trên vách đá, nơi đó có thể nhìn xuống toàn bộ khu vực nham thạch, hơn nữa trên bãi đất bằng còn trú đóng năm sáu lều vải tương đối rộng rãi.

Nhìn theo Lâm Phi Thiến tiến vào lều vải, Tô Dật có thể phát hiện bên trong còn có thân ảnh người khác.

- Khục!

Tiếng ho khan cực nhỏ từ đằng xa truyền vào trong tai Tô Dật, thần thức Tô Dật mở ra, tu vi Nguyên Tông cảnh lập tức trải rộng.

Xuyên qua tiếng đục gõ trên vách đá bốn phía, Tô Dật thoáng chốc liền mở mắt, khóe miệng nhếch lên ý cười như có như không.

- Hổ Trì ở bên trong!

Tô Dật thấp giọng cười nói.

Lập tức, mấy người Tuyết Hồng Lâu không khỏi phấn khích, Lâm Phi Thiến và Hổ Trì đều ở nơi này, chứng tỏ thứ Thần Hổ môn và Ngâm Vũ cung muốn tìm cũng ở đây.

- Có thể nghĩ cách nghe được bọn hắn đang nói gì không?

Độc Cô Vũ Mặc cau mày, nháy mắt, lam tinh song nguyệt đồng cũng phóng quang mang, bắt đầu nhìn khắp bốn phía.

Bên cạnh, Lam Xúc Liên thoáng trầm tư, thủ ấn cấp tốc ngưng kết, bỗng chốc sóng biển cuộn trào, giữa không trung quang mang xanh thẳm biến ảo thành một chiếc vỏ ốc biển màu xanh.

- Tô Dật, nghĩ cách đưa một tia nguyên khí thủy tới bên ngoài lều vải, như vậy chúng ta liền có thể nghe được rõ ràng!

Dưới ánh sáng xanh, thần sắc Lam Xúc Liên vô cùng nghiêm túc.

Nghe vậy, tròng mắt Tô Dật khẽ đảo quanh, bấm tay gảy nhẹ, một đạo nguyên khí thủy do Thủy Trấn Thiên Thạch luyện hóa hiện ra, nhỏ như sợi tóc, lại lăng lệ mà khủng bố.

Nương theo khí tức tiêu sát xuyên qua không gian, lặng không tiếng thở bám vào trên lều vải.

Chớp mắt, trong ốc biển liền vang lên tiếng của Hổ Trì và Lâm Phi Thiến.

- Hổ Trì trưởng lão, lần này ta giấu Ngâm Vũ cung hợp tác với ngươi, chính là muốn kéo lên quan hệ với Long gia, ngươi chớ có gạt ta!

Giọng điệu Lâm Phi Thiến hết sức lạnh lùng, ẩn ẩn còn mang theo một tia khó chịu.

Lập tức, Tô Dật nghe ra được, thì ra trên dưới Ngâm Vũ cung còn chưa biết chuyện, mắt thấy sự tình càng náo càng lớn, Lâm Phi Thiến tựa hồ đã có chút sốt ruột.

- Khụ khụ!

Hổ Trì cười lạnh một tiếng, tiếng ghế dựa ma sát chầm chậm truyền ra từ trong ốc biển, chỉ nghe Hổ Trì âm lãnh nói.