Chương 2298
Suy nghĩ một lát, Thôn Hoang lập tức gật đầu, hai tay vỗ đánh, sóng lửa vô tận dẹp sang hai bên, rất nhanh hai người liền mỗi người một ngả.
- Xoẹt!
Giữa không trung, Tô Dật hóa thành một vệt sáng dài, có Thôn Hoang ở đây, bắt được Hổ Trì chỉ là chuyện sớm hay muộn, trừ phi chính hắn chịu không được trọng áp từ nhiệt độ cao trong Hỏa Vực vô tận.
- Đi thôi! Đến phía trước xem xem!
Nói xong câu đó, cả người Tô Dật liền trầm tĩnh lại.
Hiện tại, điều càng khiến Tô Dật cảm thấy ly kỳ chính là dưới biển lửa vô tận này sẽ có yêu vật thần bí thế nào.
------------------------------------
- Đến rồi, phía trước chính là Lôi Viêm thánh điện!
Một đường giãi nắng dầm mưa, Khâu Lộng Phong bận đến sứt đầu mẻ trán, vốn Thái Thanh môn và Lôi Viêm thánh điện mắt đi mày lại là cơ mật tối cao của bản môn.
Nhưng nhìn bộ dáng Lam Xúc Liên, Tuyết Hồng Lâu và Độc Cô Vũ Mặc thì tựa hồ bọn họ sớm đã biết chuyện Lôi Viêm thánh điện.
Khâu Lộng Phong âm thầm lắc đầu, tay chỉ tới một tòa hỏa sơn cao cao phía tiền phương.
- Chúng ta trước xuyên qua khe nứt không gian này, phía sau chính là Lôi Viêm thánh điện. Đây cũng là lần cơ hội duy nhất sư tôn cho ta tới Lôi Viêm thánh điện!
Nói xong câu đó, trên mặt Khâu Lộng Phong lần nữa hiện ra vẻ đành chịu, thấp giọng nói:
- Các ngươi có nắm chắc Lôi Viêm thánh điện có thể xử lý tốt chuyện này chứ?
- Có phải sư tôn ngươi đang ở trong Lôi Viêm thánh điện không?
Lam Xúc Liên lười nhác nghe Khâu Lộng Phong nói nhảm, trực tiếp ngắt lời nói.
Tức thì, trên khuôn mặt trắng bệch của Khâu Lộng chớp qua một tia chấn kinh, Tư Không Tàng Tinh đi đâu, đây chính là bí mật mình phải thật vất vả mới tìm hiểu ra được.
Nhìn xem ba người, biểu tình trên mặt Khâu Lộng Phong đã bán rẻ hết thảy.
- Được rồi, đi thôi!
Lam Xúc Liên kêu gọi Tuyết Hồng Lâu và Độc Cô Vũ Mặc.
Độc Cô Vũ Mặc đi qua bên người Khâu Lộng Phong, trong mắt tuôn động quang mang phức tạp, nhẹ giọng nói:
- Trước khi chúng ta đi vào, tốt nhất ngươi nên nói cho chúng ta biết bên trong chuyện gì xảy ra!
Tuyết Hồng Lâu cũng nhanh chóng đuổi theo, lúc vòng qua Khâu Lộng Phong, sắc mặt nghiêm túc thấp giọng nói:
- Dù không có ngươi, Hải thành, Đạo minh, Thánh Sơn đến đây bái phỏng, Lôi Viêm thánh điện cũng không dám nói cái gì! Ngươi tốt nhất nhanh nói!
Ý tứ Tuyết Hồng Lâu thế nào không cần nói cũng biết, Khâu Lộng Phong quay đầu, trên mặt treo đầy đành chịu, cao giọng nói.
- Các ngươi chờ ta chút! Chuyện tới nước này, ta cũng không giấu các ngươi làm gì!
Khâu Lộng Phong một bên phi tốc đuổi theo ba người, một bên giải thích nói.
Thật ra lần này Tư Không Tàng Tinh rời khỏi Thái Thanh môn quả thực không cho ai biết, mà chỉ nói một tiếng với thái thượng trưởng lão trong môn.
Bản thân hắn cũng là hao hết thiên tân vạn khổ, từ manh mối trong môn mới phân tích ra được là sư phụ đến Lôi Viêm thánh điện.
Ở trong Thái Thanh môn, Lôi Viêm thánh điện là cơ mật tuyệt đỉnh, nếu ai tự tiện nghe ngóng, đó chính là tội khi sư diệt tổ!
- Vậy sao ngươi biết được?
Tuyết Hồng Lâu lạnh lùng hỏi.
Khâu Lộng Phong chậm rãi cúi đầu xuống, nhẹ giọng nói:
- Ta là thủ tịch đại đệ tử Thái Thanh môn, khả năng cũng sẽ là môn chủ đời tiếp theo, sư tôn ngày thường cũng sẽ để lộ một ít, có lần, sư phụ cho ta một đạo cơ hội cầu cứu Lôi Viêm thánh điện.
Nói xong câu này, Khâu Lộng Phong như trút gánh nặng, trịnh trọng nói:
- Lần này sư tôn ra ngoài, ai cũng không nói, ta tự biết bản thân ngu dốt, trận chiến xếp hạng Thiên Phong cũng không dành được thứ hạng cao, sư tôn đã rất bất mãn với ta, cho nên lần này mới không chịu cho ta biết.
Quay đầu nhìn sang Tuyết Hồng Lâu, Khâu Lộng Phong gần như cầu xin nói:
- Nhưng ta biết đây là sư phụ đang khảo nghiệm ta, lần này nếu các ngươi đoán sai, tùy tiện đến Lôi Viêm thánh điện khiêu phá chuyện này, sư tôn không những sẽ trách ta, mà Thánh Điện cũng sẽ trách phạt ta, các ngươi nhất định phải nắm chắc a!
Chẳng mấy chốc, đám người Lam Xúc Liên đã đi đến dưới chân Thánh Điện, ngước đầu nhìn điện đường cổ xưa to lớn như một ngọn núi, Lam Xúc Liên giận trừng Khâu Lộng Phong.
- Câm mồm! Lần này chính là ngươi đến thông gió báo tin cho sư phụ! Ngươi đúng là ngu! Hỏa Vực vô tận đều bộc phát, còn có chuyện gì quan trọng hơn chuyện này?!
Tức thì, Khâu Lộng Phong thở phào một hơi, hai mắt tỏa sáng nói:
- Thật ư?
- Đi!
Lam Xúc Liên lười nhác tiếp tục nói nhảm cùng Khâu Lộng Phong.
Lam Xúc Liên chăm chú quan sát điện đường, tựa hồ không thấy có động tĩnh gì.
Lập tức, ba người đạp chân đi lên, quang mang sáng bừng, ba đạo đường cong phi tốc trèo lên bậc thềm, bỏ lại Khâu Lộng Phong còn đứng ngây ra đấy, kẻ sau gãi đầu một cái, cũng nhanh chóng đuổi theo.
- Người nào!
Vừa tới giữa đường, có hai tên đệ tử Thánh Điện tay cầm hỏa kiếm xông tới, kiến chắn ngang trước người, lớn tiếng quát.
- Thiên Lan Hải Thành, Vạn Đạo Kiếm Minh, Thánh Sơn tiến đến Thánh Điện, bái phỏng Hư Trần!
Lam Xúc Liên ánh mắt ngưng trọng, không dám có chút nào càn rỡ.
Sau một phen nghiệm chứng, hai tên đệ tử Lôi Viêm thánh điện nhìn từ trên xuống dưới Lam Xúc Liên một lượt, ánh mắt có vẻ tôn kính hơn nhiều.
- Các ngươi chờ ở chỗ này, ta đi thông báo thiếu điện chủ!
Quay đầu, Lam Xúc Liên bất an xoa vuốt nắm tay, thấy Khâu Lộng Phong có vẻ co thúc bèn thấp giọng quát nói:
- Run cái gì! Ngươi cũng đâu phải lần đầu tiên tới đây!
Sắc mặt Khâu Lộng Phong như sương đánh quả cà, ủy khuất nhích lại bên cạnh Độc Cô Vũ Mặc, nói:
- Tiên cô, ta cũng là lần đầu tiên tới đây!
- Ai!
Lam Xúc Liên quay đầu đi, Tuyết Hồng Lâu và Độc Cô Vũ Mặc đều an ủi hắn không cần quá sốt ruột.
Tuyết Hồng Lâu nhìn sang Khâu Lộng Phong, thanh âm lạnh lùng nói:
- Khâu huynh đệ, ngươi dù chưa từng tới, nhưng nếu lát nữa chúng ta đi vào, ngươi có cách nào để ngăn cản Hỏa Vực vô tận không?
Khâu Lộng Phong trợn tròn mắt, thấp giọng nói:
- Hồng lâu sư huynh, ngươi đã tự thân trải qua biển lửa, ngươi cũng biết trong đó đáng sợ a?
Tuyết Hồng Lâu khẽ gật đầu, nếu không phải có Kim Trấn Thiên Thạch chống đỡ, bằng vào thực lực Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng của mình, đi vào đó không khác gì chui đầu vào chỗ chết.
- Hỏa Vục vô tận không chỉ ý là biển lửa diện tích lớn, mà còn là để chỉ uy lực vô tận, thời gian vô tận, người sa vào trong đó vĩnh viễn hãm thân trong hỏa diễm Địa Ngục, không được siêu sinh! Càng đi xuống, nhiệt độ hỏa diễm lại càng cao, có thể xưng là luyện ngục chốn nhân gian!
Nói xong, cả người Khâu Lộng Phong không rét mà run, ánh mắt nhìn hướng Lôi Viêm thánh điện cũng theo đó run rẩy.
- Vậy lát nữa đi vào đành phải nhờ Hư Trần!
Lam Xúc Liên trầm trầm hít sâu một cái.
Hư Trần là huynh đệ tốt của Tô Dật, nếu hắn biết, nhất định sẽ tận lực trợ giúp Tô Dật.
- Đúng đúng đúng, Hư thiếu điện chủ nhất định là có cách!
Lúc này Khâu Lộng Phong đã triệt để mất đi phân tấc, gật đầu liên hồi như là chim gõ kiến.
- Sao lại nói vậy?
Lam Xúc Liên nhướng mày, thần sắc kiêu hoành như là Thiên Quân.
Khâu Lộng Phong nuốt một ngụm nước bọt, thấp giọng nói:
- Hỏa Vực vô tận còn có một cái tên khác, là phù đồ hỏa hải! Hai chữ phù đồ chính là chỉ Phù Đồ Thiết Lệnh.