← Quay lại trang sách

Chương 2318

Ánh sáng dưới chân Tô Dật lập tức lóe lên, mở cửa sổ phòng Hư Trần ra, toàn thân lại tràn ngập ánh lửa, hóa thành một đám hỏa điệp bay ra ngoài.

Tô Dật vừa rời đi, bên trong gian phòng chỉ còn Lam Xúc Liên và Độc Cô Vũ Mặc nhìn nhau, hai người cũng không có cách nào cười được.

Rõ ràng hai người bọn họ đều là đệ tử tinh anh thế gia nhà mình, cho dù Hư Trần và Viêm Lân đều là nhân trung long phượng.

Tại sao ở trước mặt Tô Dật, lại cảm giác bất lực như thế?

- Hình như Tô Dật trở nên càng ngày càng xa!

Độc Cô Vũ Mặc nhẹ nhàng cầm linh dịch cho Viêm Lân uống vào, Lam Xúc Liên ở một bên cũng tỉ mỉ chăm sóc Hư Trần.

- Ồ!

Bên trong mắt biếc của Độc Cô Vũ Mặc lóe ra dị sắc.

Theo phương hướng Độc Cô Vũ Mặc, ánh mắt Lam Xúc Liên dời xuống, nhìn chằm chằm vào Viêm Lân, chỗ sâu trong con ngươi cũng phun trào ra một tia sáng không thể tưởng tượng nổi.

- Tại sao hình dạng của hắn... lại thay đổi rồi?

Lam Xúc Liên kinh ngạc nói.

Tóc tai rối bời của Viêm Lân đang không ngừng trở nên nhiều hơn.

Vảy giáp màu đen vốn bám vào thân thể cũng dần dần mờ nhạt, thẳng đến khi không còn.

Qua thời gian không đến một giờ, cả người Viêm Lân đã trở nên không khác người bình thường.

Không có lân phiến che đậy, Viêm Lân vậy mà mang theo một loại khí khái hào hùng cùng với chút tà khí bẩm sinh vượt qua thường nhân.

Cùng lúc đó, không biết là do linh dịch hay là yêu khí của bản thân, vết thương trên người Viêm Lân đang lấy tốc độ mắt trần có thể thấy bắt đầu khép lại.

- Quả nhiên huynh đệ của Tô Dật, đều là một số gia hỏa không bình thường!

Lam Xúc Liên bất đắc dĩ cười nói.

- Vậy có phải vị tiểu ca Viêm Lân này đã triệt để trở thành bán yêu chi thể không?

Con cháu thế gia kiến thức rộng rãi, Độc Cô Vũ Mặc liếc mắt là có thể nhìn ra bán thú chi thể và bán yêu chi thể.

Đôi mắt màu xanh của Độc Cô Vũ Mặc ở trên người Viêm Lân, liên tục dao động.

Xích lại gần nhìn một chút, một cỗ bá khí tuyệt mãnh của Yêu Tông cảnh nhất trọng lập tức đánh thẳng tới, hô hấp của Lam Xúc Liên cũng không tự giác được trở nên ngưng trọng, nhẹ gật đầu, nói.

- Không sai, xem ra Tô Dật lại có thêm một vị cường giả kinh khủng giúp đỡ rồi! Bán yêu chi thể, tuổi tác cũng không lớn hơn Tô Dật lắm đâu! Tốc độ phát triển thật đúng là kinh khủng!

Bên trong gian phòng, từng tia nguyên khí gào thét vận chuyển, Lam Xúc Liên lại nhớ tới sư tôn của mình.

Đi qua lần này, chính nàng cũng nên tranh thủ thời gian quay về Thiên Lan Hải Thành, nếu như Lôi Viêm thánh điện thật sự giao hảo cùng Tô Dật, vậy đại chiến giữa Tô Dật và Long gia sẽ bắt đầu rất nhanh!

Tất cả đều là lửa sém lông mày!

Trong Phù Đồ Hỏa Hải xuất hiện một tên thanh niên tuyệt thế, trên thân còn mang theo khí tức Kim Long, dùng một chiêu đẩy lùi cường giả Nguyên Vực cảnh.

Chuyện này truyền khắp Lôi Viêm thánh điện như một cơn gió lốc.

Hai chữ Tô Dật, giống như thần thoại đính ở trong lòng cường giả trẻ tuổi, dưới sự chất vấn của rất nhiều người, câu truyện thần kỳ kia cũng nhanh chóng được truyền miệng ra ngoài.

Nhưng lúc này, bên trong Điện Tôn cung Lôi Viêm thánh điện lại như ong vỡ tổ.

- Điện Tôn, đến cùng thì đã xảy ra chuyện gì?

- Vậy mà tiểu tử kia dám nói Lôi Viêm thánh điện chúng ta như thế, từ lúc nào mà chuyện tình của thế gia đến phiên một tên tiểu tử thúi đến nói!

- Xem ra, Phù Đồ Hỏa Hải đã không còn hừng hực như năm đó nữa, tuyệt đối không thể thả tiểu tử này ra khỏi Thánh Điện!

Gần như tất cả Chí Tôn cường giả Lôi Viêm thánh điện đều tụ tập lại với nhau, hi vọng Viêm Diệt Thiên cho mọi người một lời giải thích.

Lúc này, lão già mấy trăm năm không ra, cũng vì Tô Dật mà không cần uy nghiêm nữa.

Viêm Diệt Thiên ngồi ở vị trí trên đầu, cau mày, bịt lấy lỗ tai.

Cả đám ngồi phía dưới đều có bối phận cao hơn so với lão, sau khi nghe được câu hỏa diễm trong Phù Đồ Hỏa Hải đã không sôi trào giống như trước kia, Viêm Diệt Thiên lập tức kêu lên.

- Được rồi, các ngươi có thể đi xuống Phù Đồ Hỏa Hải bao nhiêu mét?

Nhất thời, toàn trường lặng ngắt như tờ.

Viêm Diệt Thiên chỉ vào trưởng lão vừa rồi nói to nhất, đứng ra cao nhất tức giận nói:

- Phòng trưởng lão, ngươi có bối phận cao nhất nơi này, năm đó ngươi có thể đi xuống bao nhiêu mét?

Bỗng nhiên Phòng trưởng lão ngưng nghẹn, run giọng nói:

- Cho dù tiểu tử này xuống đến đáy biển lửa, vậy cũng không thể...

- Vậy cũng không thể bỏ qua hắn đúng không?

Viêm Diệt Thiên vung tay lên, giọng nói xen lẫn nguyên khí truyền ra:

- Vậy cũng không thể để hắn cứ đi như vậy, ta cũng biết! Trần Nhi trọng thương, Tiểu Lân bị các ngươi ép cho phải nhảy vào biển lửa, hiện tại bọn hắn kết bái huynh đệ, Tô Dật cứu bọn hắn lại! Ngươi bào bản Điện Tôn phải làm thế nào?

Thanh âm bên trong đại điện lập tức ít đi một chút.

- Trong ba người này, người nào không phải thiên tư cao nhất trong Thánh điện! Coi như Tô Dật và Tiểu Lân không phải người Thánh Điện, nhưng Trần Nhi là người Thánh Điện! Bọn hắn còn có thể chạy sao?

Viêm Diệt Thiên tức giận mắng những lão già bất tử này.

Mặt các Chí Tôn cường giả lập tức lộ vẻ u sầu, bàn bạc lẫn nhau, Phòng trưởng lão lại đứng dậy, nói:

- Vậy ý tứ của Điện Tôn là gì?

- Chờ thương thế của bọn hắn tốt lên, Trần Nhi tỉnh lại, mới quyết định! Nói đến, Điện Tôn đời thứ nhất của Thánh Điện dẫn đầu Lôi Viêm thánh điện dời đến nơi này, người nhậm chức Điện Tôn đầu tiên còn để lại lời nói, ai có thể xuống đến đáy, muốn lấy cái gì của Lôi Viêm thánh điện cứ lấy! Chuyện này các ngươi không phải không biết chứ?

Nghe xong câu đó, tất cả mọi người ở đây đều giật mình, Phòng trưởng lão cao giọng nói:

- Hắn có khí tức Kim Long, lai lịch lại không rõ!

Viêm Diệt Thiên nhíu mày, lập tức lớn tiếng nhìn chư vị trưởng lão nói:

- Được rồi, ta sẽ tra rõ ràng chuyện khí tức Kim Long, ta dám cam đoan hắn không thể nào là người Long gia!

Đối với những lão bất tử này, Viêm Diệt Thiên biết bất kể hắn nói như thế nào, vẫn là vô bổ.

Mà ở trong lòng Viêm Diệt Thiên, Tô Dật vừa có huyết mạch Đế Tước lại có huyết mạch Kim Long, còn có nguyên khí hỏa thuộc tính thao thiên như vậy.

Đột nhiên tiểu tử này có nhiều biến hóa như vậy, là do ở dưới biển lửa tìm được cái gì sao?

Năm đó, ngũ đại thế gia cùng nhau diệt Thiên Phong Vũ Các, chính là vì cướp đoạt Kim Trấn Thiên Thạch, trong lòng Viêm Diệt Thiên lập tức nghĩ đến một cái vấn đề không thể tưởng tượng nổi.

Không phải dưới đáy biển lửa có Hỏa Trấn Thiên Thạch chứ?

Nghĩ tới đây, mí mắt Viêm Diệt Thiên lập tức run rẩy không ít, đây cũng là một cái vấn đề khó nói.

Cho dù lão muốn liên hợp cùng Tô Dật, nhưng nếu như hắn cầm Hỏa Trấn Thiên Thạch, vậy thật sự là khó giải quyết rồi, những lão gia hỏa kia cũng sẽ không bỏ qua cho Tô Dật.

Sau đó, Viêm Diệt Thiên vung tay lên, để những Chí Tôn cường giả ở đây đều trở lại chỗ tu hành của mình, còn lão thì đi thăm Hư Trần và Viêm Lân.

Sau khi nghe nói Tô Dật đã rời khỏi phòng Hư Trần, Viêm Diệt Thiên liền xoa xoa cái cằm, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên.

Cường giả Lôi Viêm thánh điện ở ngay trước mặt đám người Lam Xúc Liên, hỏi Viêm Diệt Thiên có cần đuổi theo hay không.

- Không cần! Ta tin tưởng tiểu tử này sẽ trở về!

Nói xong câu đó, Viêm Diệt Thiên liền nhìn thoáng qua Hư Trần.

Dặn dò Lam Xúc Liên chăm sóc Hư Trần và Viêm Lân thật tốt xong, liền đi ra ngoài.

Sau khi Tô Dật rời khỏi gian phòng của Hư Trần, liền hướng về một phương hướng rời xa Lôi Viêm thánh điện.

Tô Dật một mực phi hành sát đất dọc theo rừng cây Lôi Viêm thánh điện.

Cuối cùng diện tích thế gia vạn năm chiếm giữ vẫn khiến người ta kinh ngạc.

Di chuyển hơn nửa canh giờ, núi non hồ nước, mặt đất, các loại linh cầm cổ thú quý hiếm của Lôi Viêm thánh điện đều xuất hiện ở trước mặt Tô Dật.