← Quay lại trang sách

Chương 2320

Tuổi còn trẻ đã đoạt được vị trí thứ nhất Thiên Phong Bài Vị Chiến, trở thành người đứng đầu võ đạo trẻ tuổi, về sau càng đối địch với Long gia mấy lần.

Nghe thấy lời này, rất nhiều trưởng lão không hỏi thế sự ở đây đều trầm mặc.

Nói như vậy, hôm nay Lôi Viêm thánh điện xảy ra nhiều chuyện, đều do một mình mao đầu tiểu tử Nguyên Tông cảnh kia nhấc lên sao?

- Xem ra đã lâu lão phu không xuất hiện, thế gian vậy mà xuất hiện tiểu tử thần kỳ như vậy!

Phòng trưởng lão phẩy tay áo, giống như sự tình trong thân thể Tô Dật có khí tức Kim Long cũng tiêu tan.

- Các vị trưởng lão, niên kỷ cũng không đại biểu hết thảy! Những năm gần đây Long gia dã tâm bừng bừng, rất nhanh sẽ có động tác lớn! Nếu như thật sự có người có thể lật tung cục diện này, thì người đó chỉ có thể là Tô Dật!

Viêm Diệt Thiên xoay người lại, nhìn các vị trưởng lão nói.

Đột nhiên, vô số tiếng bàn luận vang vọng, trên khuôn mặt tang thương của rất nhiều trưởng lão hiện lên vẻ chờ mong.

Ngũ đại thế gia, vốn là đồng thời sinh ra.

Làm sao Lôi Viêm thánh điện chấp nhận bị Long gia áp một đầu?

Đám người Thánh Điện đã sớm muốn xả cục tức này ra, chỉ là thiếu một cơ hội, thiếu một người.

Bây giờ, Thánh Điện giống như tìm được một người như vậy.

- Điện Tôn, chỉ cần tiểu tử này có thể giải thích rõ ràng sự tình phía dưới Phù Đồ Hỏa Hải cho chúng ta, chúng ta sẽ toàn lực phụ tá tiểu tử này!

- Đúng vậy, tiểu tử này là nhân trung long phượng, Trần Nhi may mắn là huynh đệ của hắn, nếu không sẽ bị hắn che lấp hết sự rạng rỡ!

- Điện Tôn cần pải giao hảo với Lôi Viêm thánh điện!

Thấy thái độ của các vị trưởng lão chuyển biến, trong lòng Viêm Diệt Thiên cũng không khỏi dao động, khóe miệng hơi cong lên, ánh mắt nhìn về phương hướng Tô Dật nói:

- Đến cùng thì tiểu tử này làm thế nào lớn lên, tại sao lại có vận khí tốt như vậy?

Chỉ dăm ba câu, Tô Dật đã dựa vào thiên phú nghịch thiên của chính mình, khiến các lão già này hồi tâm chuyển ý.

Nhìn năng lượng như bão táp càn quét thiên địa phía xa, trong lòng Viêm Diệt Thiên chấn động, giơ tay lên nói:

- Các vị trưởng lão, hình như Tô Dật đột phá gặp nguy hiểm!

- Chúng ta có nên đi hộ trận hay không? Nguyên Vực cảnh hai mươi tuổi thế nhưng là sự tình xưa nay chưa từng có đấy!

- Đúng vậy, Điện Tôn, đây chính là cơ hội tốt để lôi kéo tiểu tử này!

- Kỳ thật ta nhìn tiểu tử này cũng rất chính trực, ta muốn đi hộ pháp cho hắn!

Chỉ một thoáng, các trưởng lão cảm giác được chuyện không thích hợp liền muốn thử, muốn để Tô Dật thành công đột phá Nguyên Vực cảnh!

Một lần nữa các trưởng lão sau lưng lại cùng nhau kích động, nhưng chỗ sâu trong khóe mắt Viêm Diệt Thiên lại phun trào ra một chút do dự.

Đến cùng thì tiểu tử này có tìm được Hỏa Trấn Thiên Thạch trong biển lửa hay không?

Có Hỏa Trấn Thiên Thạch hay không là một chuyện, nếu quả thật là có, mà bị Tô Dật lấy đi, Viêm Diệt Thiên cũng không dám cam đoan đám lão gia này còn có thể nói chuyện tốt giống bây giờ.

Viêm Diệt Thiên lập tức quát lớn:

- Thôi thôi, các vị trưởng lão, nghe ta nói một câu!

Ánh mắt Viêm Diệt Thiên đảo qua các Chí Tôn cường giả đang kích động, trong lòng tràn đầy vẻ bất lực, nói ra:

- Tại sao Tô Dật phải chạy đến thâm sơn đột phá? Tự nhiên là sợ các ngươi! Có thể thành công hay không đều là số mệnh của hắn, chúng ta cưỡng ép đi giúp hắn đột phá, ngược lại sẽ khiến cho hắn mắc nợ chúng ta ân tình!

Nghe Viêm Diệt Thiên nói xong, các vị trưởng lão cũng nhớ tới lúc trước mình đối với tiểu gia hỏa này như thế nào, nên nhất thời mặt mo đỏ ửng, liên tục gật đầu nói đúng.

Sau khi vất vả thuyết phục các trưởng lão, trong thâm sơn phía sau lưng, lại có lực lượng thao thiên khuếch tán ra, toàn bộ không gian nhanh chóng nổ tung, từng vết nứt không gian kinh khủng trực tiếp lan tràn ở trên bầu trời!

Vết nứt không gian như có linh hồn, thôn phệ lấy năng lượng trong núi sâu, ánh sáng đủ để cho lòng người run sợ tràn ngập khắp nơi, đột nhiên dưới một tiếng nổ kinh thiên động địa, tất cả đều ảm đạm xuống, nhanh chóng biến mất.

Thiên uy hiển hách chưa từng xuất hiện, càng không có thiên địa dị tượng, chỉ có vô tận yên tĩnh.

Bão táp qua đi, mấy cánh chim thưa thớt từ trong núi sâu bay lên cao, dư âm vẫn còn, khiến nội tâm người ta không khỏi ngạc nhiên.

- Thất... Thất bại rồi?

Phòng trưởng lão nhìn về phương xa, khóe mắt hơi nhíu lại có chút kinh ngạc.

- Xem ra là thất bại!

Viêm Diệt Thiên bất đắc dĩ cười cười, tình huống trước mắt, hẳn là Tô Dật đã đột phá thất bại.

Nhắc tới cũng là bình thường, Tô Dật ở bên trong Phù Đồ Hỏa Hải tiêu hao nguyên khí lớn như thế, muốn liên tục vượt qua ba cái cấp bậc, trực tiếp đột phá Nguyên Vực cảnh, trở thành Chí Tôn cường giả một phương?

Cho dù là ai cũng đều là nằm mơ giữa ban ngày.

- Thế nhưng đứa trẻ này vẫn là vô địch! Nguyên Tông cảnh thất trọng, từ trong biển lửa ra còn có thể trực tiếp đột phá Nguyên Vực cảnh!

- Đúng vậy, cả cuộc đời ta chưa thấy ai có can đảm cùng năng lực này!

- Điện Tôn, không có đột phá là chuyện tốt! Chuyện tốt to lớn!

Các trưởng lão nhìn phương xa, trong mắt chẳng những không có ảm đạm, ngược lại càng thêm nóng bỏng, chỉ nghe Phòng trưởng lão lôi kéo Viêm Diệt Thiên nói:

- Điện Tôn! Năm đó ngươi đột phá Nguyên Tông cảnh nhị trọng tốn bao lâu?

Nhất thời, khóe mắt Viêm Diệt Thiên giống như có sợi chỉ đen hiện lên, bờ môi nhẹ nhàng co quắp, xòe bàn tay ra nói:

- Nhất trọng là một năm, nhị trọng là hai năm!

Thành tích như vậy, ở Lôi Viêm thánh điện đã là tuyệt đỉnh thiên tài, đến nay vẫn không có người đánh vỡ!

- Đúng vậy!

Dường như Phòng trưởng lão không có chút nào buồn phiền vì Tô Dật đột phá thất bại mà ngược lại càng thêm vui vẻ.

Phòng trưởng lão xoay đầu lại, nhìn tất cả trưởng lão nói:

- Có lẽ tiểu tử này, đột phá hai trọng Nguyên Tông cảnh tốn mất ba canh giờ đi! Hơn nữa còn đột phá hai trọng ở khó khăn nhất, với hậu bối dạng này chúng ta còn muốn trách móc cái gì!

Đột nhiên ánh mắt một đám thái thượng trưởng lão bên trong Điện Tôn phòng phát ra vẻ dao động, như là nhặt được khoáng thế kỳ trân.

Trong lòng mọi người đều ngầm tính toán, nếu quả thật như Viêm Diệt Thiên nói, Tô Dật thật sự đối đầu với Long gia, chẳng phải là tốt hơn sao?

Bên trong phòng Điện Tôn, đám trưởng lão trà sát hai tay, nhìn về phương xa nhao nhao bàn luận, trong mắt đều là vẻ hài lòng.

Viêm Diệt Thiên vịn song cửa sổ, không ai biết tâm tình của hắn đắng chát đến cỡ nào.

Năm đó hắn mất ba năm đột phá hai trọng Nguyên Tông cảnh, mà tiểu tử này chỉ dùng thời gian hai ba ngày.

- Ai!

Sau khi thở dài một hơi, Viêm Diệt Thiên hò hét đám lão già đang hưng phấn kia nhanh đi về, chỉ để một mình mình trong phòng, tinh thần chán nản.

Trong sơn động, lúc này Tô Dật đã mở hai mắt ra.

- Thất bại!

Trong cổ thở ra một hơi dài, đây là lần thứ nhất hắn đột phá thất bại kể từ khi tu hành võ đạo đến nay.

Vỗ vỗ bụi bặm trên vai, bởi vì luân phiên đột phá và luyện hóa Hỏa Trấn Thiên Thạch, nên lúc này thương thế ngoài da của Tô Dật đã khôi phục toàn bộ.

Trên làn da óng ánh ẩn hiện phù văn huyền ảo, có chút thần dị.

Hắn giương mắt nhìn về phía Tuyết Hồng Lâu và Thôn Thôn, Xích Phi Hồng ở một bên cũng đã khôi phục lại, vuốt râu nhìn hắn cười.

- Ngươi liên tục đột phá hai trọng Nguyên Tông cảnh, đã rất kinh thế hãi tục, còn muốn nhất cử đột phá Nguyên Vực cảnh, ngươi có cho người ta đường sống hay không?

Mày kiếm Tuyết Hồng Lâu hơi động, lấy tính tình cao ngạo của hắn, đây đã là đánh giá tối cao đối với người khác.