Chương 2324
Không sai! Lộng Phong ta cũng có ý này. Tạm thời Long gia không động, chúng ta sẽ lấy Thần Hổ môn khai đao, mặc kệ Thượng Quan Thần Trác có biết Hổ Trì lén tiến vào thánh điện hay không, những người này đều phải chết!
Tô Dật lập tức gật đầu, phải thay phiên nhau đánh Thần Hổ môn và Thiên Long tông, thẳng đến thời điểm xâm chiếm hầu như không còn, sẽ chính là lúc nuốt hết Long gia.
Lần này, Tô Dật muốn rung cây dọa khỉ, phóng thích tín hiệu đại chiến với Long gia.
Mà ngay tại lúc đó, trong lòng Tô Dật có một loại dự cảm xấu.
Khoảng cách ước định năm năm giữa hắn và Xích Kình càng ngày càng gần, trong tim hắn ngược lại càng không yên.
Hắn đã giết không ít người Long gia ở trận chiến Thượng Long thôn và Thiên Lan Hải Thành.
Đến bây giờ Long gia đều trốn ở phía sau, vẫn là Thiên Long tông và Thần Hổ môn ra tay, Long Quảng thật sự muốn bảo trì bình thản sao?
- Tư Không môn chủ, chúng ta vẫn nên tốc chiến tốc thắng đi! Miễn cho đêm dài lắm mộng!
Nghĩ tới đây, Tô Dật lập tức đứng dậy, một cỗ chiến ý chảy ra.
Dưới sự chỉ huy của Tư Không Tàng Tinh, một quân đoàn Thái Thanh khổng lồ nhanh chóng thành lập.
Không chỉ có Thái Thanh môn tạo thành, phàm là tông môn trên Thái Thanh đại lục nghe Thái Thanh môn hiệu lệnh, đều gia nhập vào đội ngũ này.
Tăng thêm diệt hổ thất nhân tổ, cùng cường giả Thánh Điện đang từ đằng sau chạy tới, đội ngũ này so với đội ngũ diệt Cửu Tinh cốc và Huyết Dương tông ngày đó còn muốn hung hãn hơn không ít.
Tô Dật và Tư Không Tàng Tinh nắm chắc nguyên tắc tiên lễ hậu binh, nên hai người đến Ngâm Vũ sơn trang của Ngâm Vũ cung trước.
(tiên lễ hậu binh: dùng lễ trước dùng binh sau)
Ngâm Vũ sơn trang tràn ngập hương hoa sau cơn mưa, linh khí động lòng người, tăng thêm mấy phần mị hoặc đặc hữu của nữ tính.
Mọi người đều biết, Ngâm Vũ sơn trang chính là tông môn toàn nữ nổi tiếng Thần Hổ đại lục.
Lúc Tư Không Tàng Tinh và Tô Dật đi vào trong sơn trang, vô số ánh mắt tràn ngập sát ý đều âm thầm tập trung lên trên thân thể hai người.
Có câu nói rất hay, ba người phụ nữ thành cái chợ, Ngâm Vũ sơn trang nhiều nữ nhân như vậy, cộng lại cũng đủ để rung chuyển nửa bầu trời.
- Hình như võ giả nơi này rất không ưa đàn ông!
Tô Dật nhún vai, cùng Tư Không Tàng Tinh đi theo đệ tử Ngâm Vũ cung vào phòng nghị sự của sơn trang.
Trên đường đi, ánh mắt Tô Dật dừng lại ở phía trước, một cỗ uy áp bá đạo tràn ra, có thể cảm giác được trong bóng tối có không ít thanh âm hít khí lạnh.
Tư Không Tàng Tinh thì mỉm cười, phía trên gương mặt hiền lành phun trào ra một tia sát cơ nhỏ không thể thấy.
Tư Không Tàng Tinh liếc mắt sang bên cạnh, thấp giọng nói:
- Tiên lễ hậu binh, nếu thái độ Mạc Ngâm Vũ ngạo mạn, đã có thể tận diệt Thần Hổ đại lục rồi, Thái Thanh đại lục và Thần Hổ đại lục cũng đã hợp lại!
Nghe vậy, Tô Dật âm thầm líu lưỡi, quả nhiên là dưới bóng đại thụ chỗ nào cũng mát.
Thái Thanh môn vốn tu thân dưỡng tính bây giờ có Lôi Viêm thánh điện làm chỗ dựa, bị người chọc giận, lại có khí phách lớn như thế.
Khi đang nói chuyện, hai người Tô Dật đã tới phòng nghị sự.
Bên trong phòng kỳ hoa đầy đất, trong mùi thơm nhàn nhạt tràn đầy đạo vận, bên trong vẻ lộng lẫy lại hàm chứa Hồn Thuật trận pháp đặc biệt của Ngâm Vũ cung.
Tự nhiên loại tiểu kỹ này, ở trước mặt Tô Dật và Tư Không Tàng Tinh không có bao nhiêu lợi hại, tiện tay vung lên, liền phá giải trận pháp trước mắt.
Tô Dật và Tư Không Tàng Tinh ngồi một hồi, trong phòng liền có một nữ tử thướt tha nhẹ nhàng đi ra.
Niên kỷ chừng ba mươi lăm tuổi, con mắt trong suốt đảo quanh, có uy nghiêm cùng bá khí vượt qua tuổi tác, hai bên tóc mai đều có ba đạo ánh sáng màu tím chói mắt, mang theo một cỗ sát khí hơn người.
- Vị này chính là Mạc Ngâm Vũ, những năm gần đây, Ngâm Vũ cung do nàng dẫn đầu hô phong hóa vũ ở Thần Hổ đại lục, bởi vậy Ngâm Vũ cung cũng lấy tên nàng thay đổi danh hào cho tông môn!
Tư Không Tàng Tinh thấp giọng nói.
Nghe thấy lời này, rốt cuộc Tô Dật cũng hiểu rõ, vì cái gì Lâm Phi Thiến muốn trăm phương ngàn kế hợp tác với Thần Hổ môn như thế.
Bên trong Ngâm Vũ cung, có môn chủ mạnh mẽ như Mạc Ngâm Vũ, từ đầu đến cuối vẫn luôn mạnh mẽ đè Lâm Phi Thiến một đầu, Mạc Ngâm Vũ còn tại vị một ngày, Lâm Phi Thiến liền vĩnh viễn không thể nổi danh.
Với tư cách tông môn dự thi Thiên Phong Bài Vị Chiến, tự nhiên Tô Dật đã gặp qua Ngâm Vũ cung.
Chỉ có điều trôi qua một đoạn thời gian, tu vi Tô Dật tinh tiến, tướng mạo so với trước đó càng cương nghị hơn không ít, bởi vậy cũng yên tâm lớn mật dùng bộ mặt thật.
Thời điểm Mạc Ngâm Vũ đi ra, ánh mắt có xẹt qua trên người Tư Không Tàng Tinh, nhưng không để Tô Dật vào mắt chút nào.
- Tư Không chưởng môn, hôm nay rảnh rỗi đến Ngâm Vũ cung ta, Ngâm Vũ cực kỳ sợ hãi!
Mạc Ngâm Vũ hất trường bào màu tím lên, rất có uy nghi ngồi xuống dưới, một mùi thơm nhàn nhạt chọc người.
Nhất thời, Tô Dật hơi khép mắt đánh giá vị nữ môn chủ trước người, Nguyên Tông cảnh tứ trọng, ở bên trong thế lực nhị lưu, xem như thực lực không tầm thường.
Tư Không Tàng Tinh khẽ gật đầu, tận khả năng kềm chế lửa giận trong lòng, mang chuyện giữa Thần Hổ môn và Ngâm Vũ cung nói với Mạc Ngâm Vũ.
- Ba!
Hương hoa nức mũi, một cỗ khí tức Nguyên Tông cảnh bàng bạc dao động mà ra, bỗng nhiên trước người có hư ảnh một đóa kỳ hoa to lớn nổ tung.
Gợn sóng không gian lan tràn qua, Mạc Ngâm Vũ đã đi tới trước người Tư Không Tàng Tinh, tức giận nói.
- Làm sao có thể, Phi Thiến là tiểu sư muội ta chăm sóc từ nhỏ đến lớn, làm sao lại làm ra chuyện như vậy!
- Biết người biết mặt không biết lòng! Đạo lý này, không phải cung chủ cũng không biết chứ!
Tô Dật thấp giọng cười lạnh, nhớ tới ngày đó Lâm Phi Thiến tàn nhẫn đối với những thôn dân khai thác mỏ, ánh mắt hắn không khỏi trở nên độc ác.
- Ngươi là ai!
Nghe vậy, lúc này Mạc Ngâm Vũ mới chú ý tới Tô Dật.
Nhìn thấy hai con ngươi Tô Dật thâm thúy đến mức vô biên vô hạn, tựa như vực sâu, Mạc Ngâm Vũ nhất thời chấn động trong lòng, tinh thần có chút mờ mịt.
Quan sát tuổi tác Tô Dật, tâm thần Mạc Ngâm Vũ lại hoảng hốt, lông mi khẽ nhúc nhích, hai con ngươi hơi giật mình giống như đang nói làm sao trẻ tuổi như vậy đã có uy áp như thế!
- Ta là ai không quan trọng, bày ở trước mặt ngươi chỉ có một con đường, hợp tác với chúng ta diệt Thần Hổ môn!
Tô Dật chăm chú nhìn Mạc Ngâm Vũ, ánh mắt băng hàn, giống như hầm mộ dưới lòng đất.
Mạc Ngâm Vũ mỉm cười, đây là lần đầu tiên nàng bị một tên thanh niên chừng hai mươi tuổi uy hiếp.
Ánh mắt thâm trầm nhìn về phía Tư Không Tàng Tinh, nhưng không có nói nhiều, sự nghi hoặc trong lòng Mạc Ngâm Vũ càng tăng lên, thấp giọng nói:
- Vậy nếu ta không đáp ứng thì sao?
- Vậy chính là lựa chọn kết minh cùng Long gia, ngươi chỉ có thể chết chung cùng Thần Hổ môn!
Mỗi một chữ Tô Dật nói đều vô cùng rõ ràng, giọng nói lạnh lùng mang theo lực lượng hùng hậu chảy ra, khiến đôi mắt Mạc Ngâm Vũ lập tức run rẩy dữ dội.
- Ngươi là ai?
Đối mặt uy áp khiếp người như vậy, Mạc Ngâm Vũ rất hiếu kì, rút lui hai bước.
Mạc Ngâm Vũ nhìn về phía Tô Dật, hai con ngươi âm thầm run rẩy, rất khó tưởng tượng được lại có một võ giả trẻ tuổi mà mạnh mẽ như thế.
Đột nhiên sự tức giận cùng sát ý Tô Dật đè nén trong lòng nổi lên, vẻ băng lãnh nhanh chóng xẹt qua khuôn mặt, thấp giọng nói:
- Tô Dật!
- Ầm!
Ánh mắt Mạc Ngâm Vũ tinh tế đảo qua khuôn mặt Tô Dật, bắt đầu liên tưởng đến thiếu niên thần linh ở Thiên Phong ngày đó, con ngươi không tự chủ được co vào.
Nàng lại nhìn về phía Tư Không Tàng Tinh, lúc này Tư Không Tàng Tinh đã ném Hổ Trì hôn mê xuống mặt đất.
Toàn trường yên tĩnh.
Trong chốc lát, bờ môi Mạc Ngâm Vũ không tự giác run rẩy lên, trên khuôn mặt do dự hiện lên một tia chấn kinh, nhìnTô Dật nói:
- Tô tông chủ, ta nguyện ý trợ giúp ngươi!
Một nữ nhân cường thế đưa Ngâm Vũ cung leo lên đến vị trí thứ hai Thần Hổ đại lục, lập tức ý thức được đây là một cái cơ hội tuyệt hảo.
Bước chân Mạc Ngâm Vũ hướng về phía trước, ngực chập trùng, nói:
- Ta nguyện ý gia nhập trận doanh của ngươi! Trở thành một thành viên của Bá Vương tông!